Chương 10: Đâm hỏng tiểu huyệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuy nhiên, Lưu Thì cố tình không bú núʍ ѵú của Diêu Nhụy nữa, tư thế cũng không có chút nào là muốn đút dươиɠ ѵậŧ đỉnh vào trong âʍ ɦộ nàng, rõ ràng là còn muốn khơi dậy ham muốn tìиɧ ɖu͙ © của Diêu Nhụy nhiều hơn.

Đáng tiếc Lưu Thì còn muốn hảo hảo đùa bỡn nàng thêm nữa, hắn một lần lại một lần bú cặρ √υ" của nàng, như muốn hút ra sữa từ trong đó, thậm chí còn đùa bỡn với bầu vυ" lớn của nàng đến mức sưng đỏ.

Lưu Thì nhìn hai cái vυ" đang dựng đứng, trầm giọng nói: "Ta thực sự may mắn khi thú được một vưu vật giống như nàng, thân hình của nàng nếu so với đầu bài của tất cả các kỹ viễn mà ta đã chơi qua đều phải ngon miệng hơn. Chỉ tiếc lão già Diêu Thế Tông kia không nhìn thấy được vẻ đẹp của ngọc, nên mới tiện nghi cho ta. "

Kỳ thật Diêu Thế Tông sau khi đυ. Diêu Nhụy, cũng có chút hối hận. Dĩ nhiên, cái ông hối hận là bản thân mình không sớm một chút phá thân Diêu Nhụy, như vậy sẽ càng có nhiều thời gian hưởng thụ tư vị của con gái nhiều hơn.

Diêu Nhuỵ đỏ bừng mặt, nàng có chút không biết phải trả lời như thế nào.

Lưu Thì đặt nàng lên giường, ngữ khí có vài phần kích động nói:" Nàng mở rộng hai chân cho ta xem"

"... A~ ..." Diêu Nhụy xấu hổ vô cùng, nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn dạng mở chân ra, đem nơi bí Nn nhất của mình lộ ra bên ngoài.

Lưu Thì yên lặng nhìn nàng, lôиɠ ʍυ của Diêu Nhụy rất rậm rạp, hiển nhiên du͙ © vọиɠ của nàng cũng rất mạnh, âʍ ɦộ bên dưới phấn nộn rất xinh đẹp.

Diêu Nhụy cắn môi, chịu đựng cảm giác thẹn thùng dùng những ngón tay trắng nõn nhỏ nhắn của mình để bẻ đôi âʍ ɦộ non nớt của mình. Sau khi âm môi bị kéo ra, được nhuộm bằng ánh nước, trông vô cùng hấp dẫn.

Chỉ nhìn thôi, Lưu Thì cũng có thể tưởng tượng được nếu nhét cây dươиɠ ѵậŧ lớn của mình vào sẽ sung sướиɠ đến nhường nào, hắn không kìm được, hơi thở có chút dồn dập, nhanh chóng cởi bỏ hết hỉ phục trên người xuống.

Ngay sau đó, hai tay của hắn ôm chặt cái mông Diêu Nhụy, dưới ánh mắt kinh hãi của tiểu mỹ nhân, đỉnh sát cây dươиɠ ѵậŧ lớn của mình lên âʍ ɦộ Nm ướt, chuNn bị cưỡиɠ ɧϊếp tiểu mỹ nhân mà mình mơ ước bấy lâu nay.

"A ..." Diêu Nhụy cắn môi, sương nước trong mắt dày hơn, cảm giác tinh khí chen vào khiến lòng nàng có chút phức tạp.

Nàng thế mà thực sự bị Nhị hoàng tử Lưu Thì cắm vào, vị Nhị hoàng tử này rõ ràng không phải người nàng yêu.

Nghĩ đến đây, khóe mắt Diêu Nhụy lại hạ xuống, da^ʍ huyệt của nàng co rút lại, cảm nhận được tinh khí của Lưu Thì cắm vào. Thời điểm qυყ đầυ của Lưu Thì chen vào, nàng đột nhiên cảm thấy một cỗ đau nhức, không khỏi nghẹn ngào: "Thật trướng ...A..."

Lưu Thì khẽ cười nói: "Đừng sợ, ta biết đây là lần đầu tiên của nàng, ta sẽ cố gắng nhẹ nhàng."

Trong lòng Diêu Nhụy đột nhiên giật nảy, lúc này nàng mới nghĩ đến chuyện mình đã bị phụ thân phá thân từ trước. Hiện giờ, bản thân nàng đã không còn màng xử nữ, nhất định phải giả như mình còn trong trắng, cũng nhất thiết phải chảy ra máu xử nữ.

Vì vậy Diêu Nhụy đột nhiên duỗi tay ôm lấy cổ Lưu Thì, sau đó mềm giọng kêu da^ʍ: "Ưm ... Dươиɠ ѵậŧ của tướng công quá lớn....a ... ưm ... tiểu huyệt, tiểu huyệt đều bị kéo căng rồi...a..a..a... thật lớn ... cắm vào trong, toàn bô đều cắm vào trong ...a..... "

Diêu Nhụy phân tán lực chú ý của Lưu Thì, cố gắng không thể để cho hắn chú ý tới chuyện mình không còn màng xử nữ nữa.

Lưu Thì tự nhiên thích nghe nàng khen hắn lớn bao nhiêu, hắn hưng phấn đến độ tính khí lại lớn thêm một vòng, không khỏi thốt lên: "Không lớn thì sao có thể đυ. cho nàng dục tiên dục tử? Hừ ... Tao huyệt của Nhụy nhi thật tuyệt lại còn hút chặt, sướиɠ muốn chết a......... "

Dươиɠ ѵậŧ của Lưu Thì bị tiểu huyệt của Diêu Nhụy quấn chặt, cảm giác dễ chịu khiến da đầu hắn tê dại, cơ bắp cả người đều căng ra. Hắn không thể kiềm chế được, dùng sức thúc mạnh khố hạ, dươиɠ ѵậŧ thô lớn liên cắm thẳng vào trong, qυყ đầυ đâm sâu vào tầng tầng lớp lớp mị thịt bên trong âʍ ɦộ.

Thật thô, thật lớn.

"A ..." Cảm giác giống như bị phá thân lần nữa làm cho Diêu Nhụy nhịn không được hét lớn lên, nàng nước mắt đẫm lệ nhìn cái bụng của mình vì bị cắm vào mà gồ lên thành một khối, hình dạng qυყ đầυ của Lưu Thì đều gồ lên rõ ràng, đủ để nhìn thấy Lưu Thì đút sâu bao nhiêu. "Sâu quá ... hức hức ... Tiểu huyệt sắp hỏng mất ... á ..."

Diêu Nhụy thậm chí một bên vừa kêu da^ʍ, một bên nhanh chóng đưa tay chạm vào nơi giao hợp giữa nàng và Lưu Thì, bóp vỡ túi máu nhỏ trong tay nàng, để máu mà phụ thân đã chuNn bị trước cho nàng thay thế cho máu xử nữ, rất nhanh để lộ trước tầm mắt của Lưu Thì.

Lưu Thì chỉ lo cảm thụ kɧoáı ©ảʍ khi đút vào bên trong mỹ nhân, hoàn toàn không để ý đến động tác bất thường của Diêu Nhụy. Ngược lại, sau khi nhìn thấy máu xử nữ chảy ra, hắn lại càng thêm kích động: "Sẽ không cắm hỏng, thật là tuyệt... huyệt da^ʍ bú thật chặt. "

Vừa đẩy vào, hắn đã không kìm được mà bắt đầu thúc mạnh, nhìn tiểu mỹ nhân đang nằm dưới hạ khố hắn, trong lòng cực kỳ thoả mãn. Hắn không nhịn được bắt đầu phát huy hết kỹ sảo của mình, muốn cho tiểu mỹ nhân này hoàn toàn thuần phục dưới hạ khố của mình

(*) hạ khố: đáy quần

"A~ a a ...đau quá......thật nhanh......ô....Nhẹ một chút..." Diêu Nhụy giả vờ vì bị phá màиɠ ŧяiиɧ mà đau đớn, nhưng kỳ thật trong thân thể của nàng chỉ có kɧoáı ©ảʍ, nửa điểm cảm giác đau đớn cũng không có.

"Ha a ... Nhụy nhi kẹp thật chặt, thật sướиɠ ... rất nhanh sẽ không đau, tướng công sẽ làm cho nàng sướиɠ ..." Lưu Thì thở gấp, dùng sức hết lần này tới lần khác, hận không thể đút hết vào trong cơ thể Diêu Nhụy.

Sau khi Diêu Nhụy hét lên thêm vài tiếng đau đớn, nàng liền giả vờ không nổi nữa, bắt đầu tùy ý hét lên thành những tiếng dâʍ đãиɠ đầy thỏa mãn:" A...a...a....Thật thoải mái.....sao có thể thoải mái như vậy..... a.... tiểu huyệt bị dươиɠ ѵậŧ lớn đυ. thật sướиɠ....haa....tướng công, nhẹ chút...đại dươиɠ ѵậŧ quá lớn..... "

Âʍ ɦộ non nớt của Diêu Nhụy bị tinh khí của Lưu Thì liên tục đâm vào, dươиɠ ѵậŧ thô to nhanh chóng đâm vào rút ra ở bên trong âʍ ɦộ của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro