Vietchi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi ng cứ tg bot là ng sinh ra con nên sẽ giống với những người phụ nữ bình thg đúng ko,top là chồng thì sẽ sợ vợ nhưng ở đây,tôi nói ko với điều đó vì nó ngc lại với tất cả số đông.

China là vợ nhưng hầu như đảm nhận trách việc của ng chồng là kiếm tiền chỉ vậy thôi,còn Vietnam mới là người mang trách nghiệm của 1 ng mẹ và nội trợ đây này.

Nhưng tôi nói vậy thì có ý nghĩa gì?

Đây đây,câu chuyện của ngày hôm nay chính là đây này.

Vietnam căm phẫn cầm cái chổi trên tay rồi gằn giọng:

-Pa hỏi lại,đứa nào làm vỡ cửa kính vậy?Khai mau,khôn hồn thì đừng để ta cho mấy đứa ăn cả nồi cháo lươn nhé.

Cả 4 đứa đang quỳ trên sàn nhà,mặt cuối gằm mặt xuống ko dám ho he 1 lời nào,bọn nhỏ sợ thì cũng phải thôi.Ai biểu tụi nhỏ đi đá banh trong nhà làm gì rồi để thành ra ntn.

China đi tới định can ko cho cậu đánh cả 4 đứa:

-Vietnam này,anh nghĩ là em cũng nên tha cho bọn nhỏ 1 lần đi chứ cứ đánh hoài cũng ko có ích gì cả đâu,đúng chứ?

Cậu quay sang nhìn anh rồi nói:

-China,e ko cần anh xen vào chuyện này đâu.Việc dạy bọn này lên ng là việc của em,anh ko cần nhúng tay vào đâu.

Anh vẫn cố nói thêm:

-Nhưng mà...

Vietnam sát khí đùng đùng nhìn anh và nói:

-Ko nhưng nhị gì hết,anh còn giúp bọn nó là em cắt đồ ăn vặt của anh đấy.Ra chỗ khác đi.

Thôi anh rén quá mà bỏ đi luôn,mấy đứa nhỏ kia tuyệt vọng khi thấy sợi rơm cứu cánh cuối cùng đã ko còn.Vietnam liền nói tiếp:

-Nào pa cho cơ hội cuối.Nhận thì ta sẽ giảm nhẹ hình phạt xuống.

Đây là sự kiên nhẫn cuối cùng của cậu rồi,nên cơ hội cuối thì đừng nên bỏ qua ko thì sẽ vô cùng hối hận đó.Vietna liền lấy hết dũng khí rồi nói:

-Là anh Vietchi ạ,anh ấy đá vỡ cửa kính chứ ko phải ba đứa tụi con.

Vietchi sốc khi thấy em mình phản bội:"Rõ ràng là con bé hứa sẽ ko khai mà sao em lại phản bội lại anh thế,Vietna."

Vietnam hỏi lại cho chắc:

-Đúng ko đó?

Cả Namchi và Chinam đều  gật đầu lia lịa,rồi xong cuộc đời của Vietchi ko còn tươi đẹp nữa.Vietnam chỉ nở 1 nụ cười rồi nói:

-Namchi,Vietna,Chinam,ba đứa đi chép phạt cho ba 100 lần câu"Lần sau con sẽ ko tái phạm nữa nhé".

Cả 3 thở phào:

-Phiu...Vâng ạ.

Nói rồi cả 3 chuồn đi luôn còn Vietchi vẫn ngồi đó và cậu chỉ nói 1 câu:

-Nào,đến lúc con nên biết thế nào là sai rồi nhỉ?

Cậu nhóc run rẩy:

-Pa...con...biết lỗi rồi mà...tha cho con nha...

Vietnam:

-Ko đâu con trai.Gắng chịu 20 roi thôi mà.

Sau đó,cả 3 chị em phải đeo cái tai nghe lại để ko thể nghe thấy tiếng Vietchi kêu gào thảm thiết nữa.Cả 3:"Pa đáng sợ thật,may mà mình chỉ bị phạt nhẹ."

Well,mỗi lần bị mắc lỗi bạn có hay bị ăn cháo lươn ko?I w I

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro