chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

13/9/xxxx
hôm nay là một ngày đặc biệt, ngày mà choi yeonjun được thấy ánh nắng mới, thấy được mọi thứ xung quanh và thấy được người mình yêu nhất. sinh nhật năm nay của cậu đặc biệt hơn những năm khác bởi hiện giờ cậu được đón sinh nhật cùng người mình yêu nhất.

khi mặt trời vừa lên, yeonjun đã tỉnh dậy từ sớm. nhìn người mình yêu vẫn còn say giấc, cậu đặt một nụ hôn nhỏ lên trán anh rồi nằm xuống ngắm nhìn gương mặt ấy. cậu chẳng biết mình có tình cảm với soobin từ bao giờ nhưng cậu biết, tình cảm của mình dành cho soobin là duy nhất.

đúng lúc đó, soobin cũng từ từ tỉnh giấc. anh mở mắt ra thì thấy ánh nắng của mình đang nhìn anh rất lâu, còn mỉm cười nữa chứ.

"dậy rồi sao không gọi anh chứ?"

"em muốn ngắm anh một chút."

"thấy sao, đẹp trai không?"

"có, soobin của em đẹp nhất!"

soobin phì cười, anh thấy yên bình thật đó, mỗi khi thức dậy người anh muốn thấy đầu tiên chỉ có cậu, chẳng cần điều gì to tát hơn khi được ở bên người mình yêu cả.

"chúc mừng sinh nhật, bé yêu."

"hoá ra anh vẫn nhớ sao?"

"em nói vậy là sao chứ, sinh nhật của em anh luôn để trong tâm trí rồi."

"còn em để đâu?"

"hmm... trong tim của anh."

kết thúc màn sến súa sáng sớm, anh xuống bếp nấu bữa sáng nhỏ cho cậu và anh. chẳng hiểu sao từ khi cưới yeonjun về, tài nấu ăn của anh ngày một tăng cao. nhiều người hỏi, sao anh lại chiều yeonjun nhiều đến mức vậy, anh chỉ cười rồi nói chẳng vì sao cả, vì cậu là choi yeonjun mà thôi.

"wow, nhìn bắt mắt thật đó."

"sau này em còn phải chứng kiến nhiều món anh nấu cho em nữa."

"em sẽ đi học nấu ăn để sau này nấu cho anh luôn nha."

"không cần đâu, chỉ cần anh nấu là đủ, em chỉ cần bên cạnh anh tới khi nào chúng ta không còn nữa thì thôi."

"dẻo miệng thật đó."

anh cúi xuống đặt một nụ hôn lên môi cậu, vậy là sạc pin đủ rồi đó.

"em thấy món này thế nào?"

"ngon lắm, anh học ở đâu thế?"

"trên mạng ấy, nhìn khá hấp dẫn và bắt mắt nên nghĩ chắc em cũng thích."

"sao anh nghĩ em sẽ thích món này chứ?"

"chẳng biết nữa, em thường nói thích những thứ hấp dẫn và bắt mắt. cũng giống anh, thích những thứ đẹp đẽ và vô cùng hấp dẫn

"vậy... anh thích gì?"

"thích em!"

✉️---------------------->💌
vì hôm nay là sinh nhật cậu nên soobin đã bỏ hết công việc cho quản lí làm chỉ để dành 1 ngày cho cậu. anh nhớ có một lần cậu nói rằng muốn đi biển cho nên hôm nay anh đã thực hiện lời nói ấy, đưa cậu đi nơi mà cậu thích nhất.

sau vài tiếng đi xe cuối cùng cũng đến nơi. anh đưa cậu đi biển sokcho, bãi biển mà hồi trước 2 người đã tổ chức đám cưới ở đó. anh thuê hẳn 1 căn biệt thử cho cậu và anh ở trong 3 ngày tới, yeonjun sau khi thấy anh thuê căn nhà to như vậy có vẻ không hài lòng lắm.

"chúng ta chỉ đi có ba ngày mà anh thuê biệt thự to vậy sao?"

"thì sao chứ, rộng rãi thoáng mát em ở cho dễ chịu."

"nhưng mà nó to quá, phí tiền anh lắm."

"to bằng tình cảm anh dành cho em không?"

"hừ biến đi, chỉ được cái dẻo miệng."

"choi - dẻo miệng - soobin, chỉ yêu mình choi yeonjun!"

sau khi nghỉ ngơi bằng một giấc ngủ trưa đến 5h chiều, yeonjun tỉnh dậy với trạng thái khá thoải mái nhưng quái lạ, cậu chẳng thấy soobin đâu cả. cậu đi quanh nhà, gọi mãi soobin nhưng chẳng thấy anh đâu, bỗng cậu nhận được tin nhắn.

'em dậy chưa, nếu rồi thì mau ra biển nhé!"

đọc xong tin nhắn, cậu nhanh chân ra biển theo ý anh nói. đến nơi vẫn chẳng thấy soobin đâu nhưng từ xa, cậu thấy một bàn tiệc nhỏ, đi lại gần thì thấy bánh sinh nhật với dòng chữ 'chúc mừng sinh nhật, mặt trời nhỏ'

"happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday happy birthday.. happy birthday to youuu."

"chúc mừng sinh nhật em!" - anh cầm trên tay một bó hoa nhỏ và một hộp quà trông khá bắt mắt dành tặng cho cậu. yeonjun bất ngờ lắm, không nghĩ anh sẽ chuẩn bị những thứ này cho cậu đâu.

"bất ngờ lắm sao?"

"bất ngờ chứ, anh dành cả chiều để làm cái này cho em sao?"

"đúng vậy, em thích không?"

"thích chứ thích chứ, em cảm ơn anh nhiều lắm... hức hức"

yeonjun là một người dễ xúc động nên khi thấy soobin đã chuẩn bị những thứ này cho mình làm cậu không kìm được nước mắt. anh đưa cậu về bàn tiệc, rồi quỳ 1 chân xuống, nói.

"yeonjun à, có thể anh không phải người đầu tiên đến bên cuộc đời em. nhưng anh xin hứa anh sẽ là người mãi mãi bên em, làm em hạnh phúc, làm em luôn nở nụ cười trên môi và luôn là người mà em yêu nhất. em có biết vì sao người ta lại đeo nhẫn cưới ở ngón áp út hay không? vì ở ngón tay ấy có một mạch máu chạy thẳng đến tim. khi anh đeo chiếc nhẫn này vào tay của em tin tức là trái tim của chúng ta đã gắn bó với nhau. dù sau này có bao nhiêu sóng gió đi nữa chúng ta cũng mang mãi không chia xa và anh sẽ luôn là người ở bên cạnh em, sẽ luôn là người mà em yêu nhất. anh yêu em, mặt trời nhỏ!"

'có thể sau này chúng ta sẽ không ở bên nhau nữa nhưng ở hiện tại em là của anh!'
- soobin dành cho cậu❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro