[ 4 0 ] BẰNG LÒNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiểu Yêu theo Tương Liễu trở về trấn Thanh Thủy, lần này Tương Liễu không dắt nàng về căn nhà nhỏ ven sông bên cạnh Hồi Xuân Đường mà dắt nàng về doanh trại.

“Cha nuôi sẽ nghĩ thế nào nếu chàng đem em như vậy mang về?” Tiểu Yêu bất an hỏi Tương Liễu.

“Ông ấy rất sẵn lòng” Tương Liễu nắm tay nang, trong mắt mang theo ý cười, dẫn nàng vào trong

Cộng Công đang ngồi trong lều, nhìn thấy Tiểu Yêu đi vào, vội vàng tươi cười chào đón: “Các ngươi tới rồi, tới ngồi đi.”

Nhìn thấy Cộng Công nhiệt tình, Tiểu Yêu nghi hoặc liếc nhìn Tương Liễu.

Sau khi hai người ngồi xuống, Cộng Công rót trà cho Tiểu Yêu và nói: "Ta và Xi Vưu từng có mối quan hệ rất tệ. Cả hai chúng ta đều không ưa nhau, nhưng hắn thực sự là một người rất tốt."

Tiểu Yêu lặng lẽ nghe Cộng Công kể lại chuyện quá khứ, theo lời kể của Cộng Công, Tiểu Yêu dường như lại được nhìn thấy một Xi Vưu khác với những gì nàng từng được biết.

Lúc Cộng Công rời đi, ông nói với Tương Liễu đang theo sau: “Bây giờ ngươi không cần phải lo về thân phận của hai ngươi, ngươi định làm gì?”

Yết hầu của Tương Liễu động đậy nói: "Cưới nàng ấy"

Cộng Công cười lớn: "Được rồi! Nói cho ta biết phải làm gì, ta sẽ sắp xếp cho các ngươi thêm phần náo nhiệt."

Mặt Tương Liễu đỏ bừng: “Ta vẫn chưa cầu hôn Tiểu Yêu, không biết nàng ấy có đồng ý không.”

Cộng Công không hài lòng nhìn Tương Liễu: “Ta chưa từng thấy ai có nhiều do dự hơn ngươi.”

Cộng Công thở dài, khó chịu nhìn Tương Liễu rồi xoay người rời đi.

Tiểu Yêu ngồi trong lều, tay cầm tách trà, có thể thấy lều trại đã được đặc biệt dọn dẹp, treo đèn ấm áp, trải trên giường một tấm đệm dày, Tiểu Yêu không khỏi bật cười. Người nam nhân này sẽ chu đáo như thế này còn biết rằng nàng thích những chiếc giường êm ái.

Tương Liễu quay lại, thấy Tiểu Yêu đang ngồi trên giường, liền bước tới ôm Tiểu Yêu: “Ngủ sớm đi, hôm nay nàng đã mệt mỏi rồi”

Miêu Phủ mang bức thư trở lại Tiểu Nguyệt Đỉnh và đưa nó tận tay Hoàng Đế, Hoàng Đế mở bức thư ra, một lúc sau, ông nói với Miêu Phủ: "Ngươi không cần phải rời đi. Cứ ở lại Tiểu Nguyệt Đỉnh làm việc cho ta"

Miêu Phủ không dám đáp lại, chỉ dám gật đầu.

Chuyên Húc ở trong Tử Kim cung tức giận, Tiểu Yêu tựa hồ đã biến mất trong hư không, đi đâu cũng không tìm thấy, hắn phái vô số người đi tìm Tiểu Yêu, thậm chí còn phái người đi Cao Tân tìm kiếm, nhưng lại không có tin tức gì về Tiểu Yêu.

Chuyên Húc tức giận gạt bỏ mọi thứ trên bàn, Tiểu Yêu, Tiểu Yêu, ngươi thật tàn nhẫn!

Hoàng Đế cho gọi Chuyên Húc. Đây là lần đầu tiên Chuyên Húc không đến gặp ông. Hoàng Đế lặng lẽ đưa Miêu Phủ đến Cung Tử Kim. Nhìn thấy xung quanh Chuyên Húc bừa bộn, ông thở dài và bảo mọi người rời đi. Sau khi tất cả mọi người ra ngoài, chỉ còn lại hai ông cháu.

"Miêu Phủ mang đến một lá thư của Tiểu Yêu."

Chuyên Húc bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Hoàng Đế.

"Tiểu Yêu bảo ngươi đừng tìm nó, ngươi sẽ không tìm được nó. Nó cũng xin ngươi cho phép nó ích kỷ một lần. Chuyên Húc, Tiểu Yêu muốn sống một cuộc sống bình thường, sao ngươi không để nó đi."  Hoàng Đế ngồi bên cạnh an ủi Chuyên Húc.

Chuyên Húc nắm chặt nắm tay, run giọng nói: "Con hiểu rồi, ông nội."

“Tiểu Yêu đã giao tiểu y viện cho San Hô, ngươi sau này không cần phải đến đó.”

"Được."

“Chuyên Húc, cuộc đời này không phải đều nắm giữ được mọi thứ trong tay. Có người có việc phải làm, thà cố gắng buông bỏ còn hơn.”

Chuyên Húc không nói chuyện, cúi đầu im lặng lắng nghe.

Có lẽ hắn thật sự nghe theo lời an ủi của Hoàng Đế, chặn tin tức Tiểu Yêu mất tích, không cho ai biết, lại tiếp tục cuộc sống cũ.

Tiểu Yêu mỗi ngày đều ngủ cho đến khi mặt trời lên cao, khi Tiểu Yêu tỉnh dậy, Tương Liễu đã huấn luyện xong, đang ngồi ở bàn đọc một cuộn giấy da.

Nhìn thấy Tiểu Yêu đứng dậy rời khỏi giường, hắn trong mắt đầy ý cười mang bữa sáng đến cho Tiểu Yêu.

Tiểu Yêu vẫn còn ngái ngủ đẩy tay Tương Liễu ra: “em sẽ ăn sau, em muốn uống nước.”

Tương Liễu bước qua rót một tách trà rồi đưa cho Tiểu Yêu.

Tiểu Yêu mỉm cười nói với Tương Liễu: “Chào buổi sáng yêu quái chín đầu.”

"Hôm nay ta đưa nàng đi chơi."

Tiểu Yêu tò mò mở to mắt: "Đi chơi đâu?"

Tương Liễu không nói gì, chỉ nhìn Tiểu Yêu mỉm cười.

Tiểu Yêu mặc dù lẩm bẩm không hài lòng vì  Tương Liễu không trả lời là dắt nàng đi đâu chơi nhưng nàng vẫn nhanh chóng sửa soạn tốt bản thân.

Tương Liễu và Tiểu Yêu ngồi trên lưng Mao Cầu bay về phía biển.

Khi đến giữa biển, Tương Liễu đột nhiên ôm lấy Tiểu Yêu rơi xuống biển, Tiểu Yêu ôm chặt Tương Liễu, nghe tiếng gió rít bên tai.

Hai người rơi xuống biển, Tương Liễu dẫn Tiểu Yêu bơi về phía trước, bơi đến một bãi san hô, các loại san hô đều đẹp, còn có rất nhiều cá ngũ sắc và sứa phát sáng bơi qua bơi lại.

Tiểu Yêu hưng phấn đuổi theo con sứa nhỏ phát sáng, Tương Liễu theo bên cạnh nàng, trong mắt mang theo ý cười. Một tiếng hát du dương vang lên, Tiểu Yêu không để ý đến những con sứa nhỏ chạy quanh, bơi về phía có tiếng hát, Tương Liễu vội vàng đuổi theo.

“Đó là tiếng hát của Giao Nhân” Tiểu Yêu nói với Tương Liễu bên cạnh.

"Đó là bài hát kêu gọi bạn đời của Giao Nhân."

Tiểu Yêu nghe vậy càng hưng phấn hơn, nhất quyết muốn đến gần xem, hai người núp sau một tảng đá ở một bên, nhìn về phía xa hai Giao Nhân, một nam Giao Nhân bên trong một vỏ sò lớn tay cầm một viên ngọc trai rất to, đang ca hát xoay quanh xoay quanh một nữ Giao Nhân.

“Hắn đây là cầu hôn sao?” Tiêu Yêu thấp giọng hỏi Tương Liễu.

"Nàng biết sao?" Tương Liễu kinh ngạc hỏi Tiểu Yêu

Tiểu Yêu gật đầu dắt ý "đương nhiên", nghe thấy tiếng hát đã dứt Tiểu Yêu định lại gần nhìn xem. Tương Liễu nắm tay Tiểu Yêu cản không cho nàng qua đó.

“Em qua nhìn xem một lát” Tiểu Yêu né tránh tay Tương Liễu, bơi về phía trước.

Tương Liễu nhìn nàng bơi đi, nửa cười không cười, một lúc sau, Tiểu Yêu đỏ mặt lại bơi trở lại.

Tiếng cười thoát ra khỏi cổ họng Tương Liễu: “Không xem nữa à?”

"Ta không biết là bọn họ đang... đang..." Tiểu Yêu vừa xấu hổ vừa không biết phải làm sao nói rõ.

"Sở thích của nàng thật kỳ lạ, thích đi xem chuyện vợ chồng của người ta." Tương Liễu trong mắt đầy ý cười nói.

Tiểu Yêu tức giận vỗ ngực: “Là bởi vì em cũng không biết bọn họ.....”

Tiểu Yêu lúc này vừa tức giận vừa xấu hổ. Nàng im lặng, quay mặt qua hướng khác không thèm nhìn Tương Liễu

Tương Liễu nắm tay nàng bơi sang hướng khác. Lúc lâu sau, Tương Liễu dừng lại nắm lấy tay Tiểu Yêu, dùng ánh mắt thâm tình nhìn nàng “Nữ giao nhân kia đã đồng ý thì võ sò đó là tổ ấm của bọn họ, bọn họ đã xác định ở bên nhau cả đời"

"Tiểu Yêu, nàng có người mà nàng muốn ở bên cả cuộc đời này chưa?”

Tiểu Yêu cảm thấy nhịp tim mình đập nhanh, nhìn nam nhân đẹp đẽ trước mặt, Tiểu Yêu mở miệng trả lời

Tương Liễu không cho nàng nói, hắn dùng một tay bịt miệng Tiểu Yêu. Tay còn lại đưa tới trước mặt nàng, trong lòng bàn tay xuất hiện một chiếc tù và nhỏ, Tương Liễu đưa tù và cho Tiểu Yêu, muốn nàng thổi.

Tiểu Yêu không biết hắn muốn làm gì nhưng vẫn nghe theo.

Chiếc tù và nhỏ được Tiểu Yêu thổi dưới đáy biển không phát ra âm thanh, Tiểu Yêu thổi xong ngước mắt khó hiểu nhìn Tương Liễu.

Tương Liễu đưa mắt ra hiệu cho nàng nhìn về phía trước

Nàng nhìn thấy rất nhiều Thủy Tộc không biết từ đâu đổ ra, mỗi người cầm một chiếc vỏ sò lớn cỡ tàu lá chuối trên tay, bên trên những vỏ sò đó có đủ thứ đồ vật, có rất nhiều những viên ngọc có đủ màu sắc có cả viên ngọc trai to hơn một bàn tay và những chiếc vảy phát sáng lấp lánh, san hô xanh....... tất cả đều là những bảo vật hiếm có dưới đáy biển

Tiểu Yêu không hiểu đây là chuyện gì đang xảy ra đưa mắt nhìn Tương Liễu, khuôn mặt của nàng phản chiếu trong đôi mắt đen đó. Nàng nghe thấy giọng nói trầm ấm của Tương Liễu: "Ta, Cửu Mệnh Tương Liễu, xin dùng một mệnh của ta làm lễ vật để cưới Tây Lăng Cửu Dao. Tiểu Yêu, nàng bằng lòng làm vợ của ta chứ?"

Không biết lúc nào, một đàn cá đèn nhiều màu sắc vây quanh họ, tỏa ra ánh sáng lấp lánh, chiếu ánh sáng mơ hồ lên hai người. Các thành viên thủy tộc sắp xếp đồ đạc gọn gàng trước mặt Tiểu Yêu rồi biến mất.

Tiểu Yêu cảm nhận chung quanh yên tĩnh đến mức có thể nghe được hai trái tim đang đập, Tiểu Yêu đôi mắt dần dần đỏ lên, nàng cuối cùng đã đợi được ngày này.

Yết hầu của Tương Liễu giật giật, ngón tay véo vào ống tay áo, không ai biết lúc này hắn căng thẳng đến mức nào, hắn sợ bị Tiểu Yêu từ chối, sợ lại là mộng tưởng của mình.

Tiểu Yêu chậm rãi vòng tay qua cổ Tương Liễu, nhỏ giọng nói vào tai hắn: "Ta bằng lòng. Ta, Tây Lăng Cửu Dao, bằng lòng làm vợ của Cửu Mệnh Tương Liễu, cả đời này ta chỉ yêu một mình chàng."

Lông mi Tương Liễu khẽ run lên, đưa tay ôm lấy Tiểu Yêu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro