Chương 88.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cố tổng, bọn cướp bắt cóc Lâm tiểu thư lần trước đã sa lưới." Ngô Ly đem tin tức mới nhận được từ sở cảnh sát báo cáo với Cố Sính.

Việc xảy ra đúng như trong dự liệu, Cố Sính nhàn nhạt gật đầu ý nói mình đã biết.

"Đúng rồi, Cố tổng, ngày mai Phó thượng tướng sẽ tới đây." Ngô Ly nhớ tới người đàn ông tốt bụng luôn đi theo chăm sóc cho bọn họ, kích động nói.

"Phó Thử?" Cố Sính ngước mắt nhìn về phía Ngô Ly.

"A, đúng vậy." Ngô Ly gật đầu như bằm tỏi.

"Ừ, an bài thời gian gặp mặt." Cố Sính bỏ qua dáng vẻ kích động thiếu chút nữa thì nhảy cẫng lên vỗ tay hoan hô của Ngô Ly.

"Ngươi đi điều tra một chút xem gần đây Diệp Vô Nhiên xảy ra chuyện gì, tra được sẽ tăng tiền thưởng cuối năm."

"Hả? Bà chủ xảy ra chuyện gì sao?" Ngô Ly lo lắng hỏi, mỗi ngày nàng đều ngóng trông Diệp Vô Nhiên ngày ngày tươi cười vô ưu vô lo a.

Chỉ cần mỗi ngày bà chủ tương lai của nàng thật vui vẻ, ông chủ của nàng mới không lạnh mặt, cũng sẽ không trút giận sang nàng nha.

"Điều tra." Cố Sính lãnh đạm ném cho Ngô Ly hai chữ, sau đó dời ánh mắt lên bản hợp đồng trên tay, tốc độ đọc nhanh như gió.

"Dạ!" Ngô Ly nhận lệnh, xoay người đi ra khỏi văn phòng làm việc của Cố Sính trở lại phòng làm việc của mình, hạng mục công việc quan trọng nhất trong ngày hôm nay đó là xử lý sinh hoạt cá nhân của ông chủ.

Đây vẫn là lần đầu tiên Cố Sính nhìn thấy dáng vẻ ủy khuất đến hai mắt đỏ hoe của bảo bối nhà y, nhớ tới, y liền tức giận.

Đây là người mà Cố Sính y còn không nỡ khi dễ, đừng để cho y điều tra ra được là ai khi dễ bảo bối đáng yêu của y.

Đọc thơ Lý Bạch đọc đến muốn ói ra, Diệp Vô Nhiên thực hoài nghi sau khi hoàn thành nhiệm vụ kỳ ngộ, Kiếm Tam sẽ trực tiếp đưa cho hắn sủng vật Lý Bạch a, sau đó mỗi ngày đều ghé vào tai hắn đọc Sàng tiền minh nguyệt quang, nghi thị địa thượng sương.

"Ý ngươi là hôm nay sẽ sinh sao?" Từ Dã hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm vào cái bụng của Diệp Vô Nhiên, nàng, với tư cách là một hủ nữ có thâm niên trong nghề, nhiều nhất cũng được đọc qua tình tiết nam nam sinh tử trong mấy cuốn tiểu thuyết đam mỹ, vậy mà bây giờ tình huống nam nam sinh tử này lại xảy ra trên người thân hữu trong trò chơi của nàng, Từ Dã tỏ hử nàng muốn đỡ đẻ.

"Ngươi thôi được rồi đó, ta không cần bà mụ như ngươi!" Diệp Vô Nhiên đẩy Từ Dã đang dính sát vào người hắn ra.

Từ sau khi Từ Dã biết hắn là một dựng phu, trừ phi Cố Sính ở cạnh hắn, nếu không Từ Dã sẽ giống như một miếng cao da chó dính chặt lấy hắn mỗi ngày, mỗi ngày đều phổ cập kiến thức khoa học cho hắn, gì mà nam nam ABO sinh tử, cái gì mà AA, AB, AO, còn có hài tử sau khi sinh ra nên gọi hắn là cha hay là ba ba.

Dẫn đến tên Cố Sính xấu xa kia nhân dịp nước đục thả câu, luôn cùng Diệp Vô Nhiên nói chút chuyện về chủ đề nam nam hoan ái.

Diệp Vô Nhiên thật sự bị bài viết trên diễn đàn trường làm cho phiền muộn, đã vậy trong trò chơi còn bị hai người này làm phiền, đứng thật là sống không bằng chết, vô cùng bức bối.

Bất quá, cũng may mà hôm nay chính là ngày cuối cùng của nhiệm vụ kỳ ngộ, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là cái bụng phình to này của hắn sẽ biến mất, hắn lại có thể khôi phục dáng vẻ thiếu niên đẹp trai nhẹ nhàng như trước đây.

Nhiệm vụ kỳ ngộ hoài bánh bao ngày cuối cùng rất đau trứng, đau trứng đến mức Diệp Vô Nhiên thậm chí muốn tố cáo trò chơi có yếu tố tình dục, nhiệm vụ thế mà lại yêu cầu hắn phải cùng Cố Sính ăn nằm với nhau trong vòng mười phút, hoàn thành nhiệm vụ Hoàn Ái?

Bộ phận phát triển đúng là thiên tài nha, còn mẹ nó Hoàn Ái, hoàn cái cọng lông.

"Được rồi, Từ Dã ngươi mau đi đi, lát nữa Cố Sính sẽ tới đây đó." Diệp Vô Nhiên dùng cái khí lực đến cầm cái chén cũng không cầm được của mình đẩy Từ Dã.

Từ Dã không muốn, nàng dùng hai mắt ủy khuất nhìn vào cái bụng to tròn của Diệp Vô Nhiên, giấc mộng nam nam sinh tử trong lòng bị nghiền nát, Từ Dã càng thêm biệt khuất sờ sờ lên vết sẹo đẹp trai trên gương mặt mình.

"Được rồi, ta nói trước ta muốn làm mẹ nuôi của bảo bảo a!"

"Được được được, ngươi là mẹ nuôi của hắn, ngươi là mẹ nuôi của hắn, ngươi đi nhanh đi." Diệp Vô Nhiên đáp ứng qua loa để cho Từ Dã nhanh chóng rời khỏi đây, hắn không muốn cho Từ Dã nhìn thấy cảnh hắn và Cố Sính hôn nhẹ.

Sau khi tiễn bước Từ Dã lưu luyến không rời đi khỏi, Diệp Vô Nhiên duỗi tay vuốt ve cái bụng to tròn của mình, nội tâm vô cùng cao hứng, chỉ cần hôn Cố Sính vài cái là hắn sẽ được giải thoát.

Càng nghĩ càng vui vẻ, ngay cả thời gian đợi chờ Cố Sính online hắn cũng vẫn cảm thấy vui vẻ.

Đợi chờ Cố Sính khoảng nửa canh giờ, Cố Sính lên mạng theo đúng thời gian bọn họ đã ước hẹn.

"Bảo..."

Cố Sính mới kịp nói được một chữ, chữ còn lại bị nụ hôn đột ngột xuất hiện mà quay trở lại trong bụng, khuôn mặt lạnh lùng hiện lên một tia kinh ngạc sau đó rất nhanh đã biến mất, y nhắm mắt vươn tay tự nhiên ôm lấy Diệp Vô Nhiên đang chủ động hôn y, thỏa thích hưởng thụ.

Diệp Vô Nhiên một khắc cũng không muốn phải tiếp tục vác cái bụng phình to trong trò chơi, hắn tự tay ôm lấy cổ Cố Sính, động tác ngốc nghếch trằn trọc mút lấy môi Cố Sính.

[Hệ thống: nhiệm vụ tiến hành thất bại.]

"Hả?" Diệp Vô Nhiên buông Cố Sính ra, buồn bực nhìn vào yêu cầu của nhiệm vụ, không phải nhiệm vụ yêu cầu hôn Cố Sính mười phút sao?

"Làm sao vậy?" Tâm trạng của Cố Sính rất tốt, ngữ khí so với bình thường tất nhiên không hề giống nhau.

Diệp Vô Nhiên nhìn nhắc nhở nhiệm vụ thêm ba lần, chỉ thấy trên đó viết người chơi phải cùng tình duyên của mình hôn môi mười phút là hoàn toàn nhiệm vụ, không còn gợi ý nào khác.

Hắn không tin lại lần nữa đánh về phía Cố Sính, chu môi lên hôn Cố Sính.

[Hệ thống: nhiệm vụ tiến hành thất bại.]

"Ngọa tào, tình huống gì đây?" Diệp Vô Nhiên lại một lần nữa buông Cố Sính ra, hắn bị cái nhiệm vụ kỳ ngộ này làm cho không hiểu ra sao.

Cố Sính thấy Diệp Vô Nhiên buồn bực, thanh nhiệm vụ của y cũng thông báo hai lần nhiệm vụ thất bại.

"Cố Sính, làm sao bây giờ a? Hệ thống luôn nhắc nhở nhiệm vụ thất bại." Diệp Vô Nhiên buồn rầu gãi gãi cái ót.

Cho dù là bởi vì nhiệm vụ yêu cầu mà Diệp Vô Nhiên mới chủ động hôn môi y, Cố Sính vừa online đã nếm được ngon ngọt, bây giờ trong lòng y đang vô cùng ngứa ngáy, y vươn đầu lưỡi liếm láp cánh môi, nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước quả thực là tra tấn người khác.

"Để tôi tới."

Tùy tiện lấy một cái cớ, Cố Sính đem Diệp Vô Nhiên ôm vào trong ngực, tay phải thuần thục chế trụ cái ót Diệp Vô Nhiên, cúi đầu hôn lên cánh môi Diệp Vô Nhiên.

"Ngô..." hai tay Diệp Vô Nhiên khoác lên bờ vai Cố Sính, không tình nguyện nhắm mắt lại mặc cho Cố Sính tùy ý làm bậy trên môi hắn.

Nụ hôn kịch liệt do Cố Sính khởi xướng, đôi môi đóng chặt cửa Diệp Vô Nhiên bị Cố Sính dùng đầu lưỡi cạy mở, hàm răng cùng với vách tường trong miệng đều bị liếm láp.

Không thể không nói phương thức hôn môi của hai người khác biệt như thiên soa địa viễn*, nụ hôn của Diệp Vô Nhiên dành cho Cố Sính nhiều nhất cũng chỉ là dùng cái miệng nhỏ nhắn hôn hôn chạm chạm mà thôi.

*thiên soa địa viễn: trời đất cách biệt.

Cố Sính không giống như vậy, nêu y không gặm cắn đến khi hai cánh môi Diệp Vô Nhiên trở nên sưng đỏ, không hôn sâu đến mức Diệp Vô Nhiên phát ra âm thanh nức nở không thể kiềm chế thì y tuyệt đối sẽ không bao giờ bỏ qua.

Đầu lưỡi bị bắt làm tù binh, bị ép cùng y triền miên, không biết Diệp Vô Nhiên bị ép phải nuốt vào bao nhiêu mật ngọt của hai người.

Hắn muốn đẩy Cố Sính ra, lại phát hiện nhiệm vụ kỳ ngộ bắt đầu đếm ngược thời gian kết thúc nhiệm vụ, vì muốn thoát khỏi cái bụng phình to, hắn chỉ có thể hé miệng mặc cho Cố Sính tùy ý cuồng vọng.

Đai lưng của bộ đồng phục Tàng Kiếm bị tháo ra, quần áo của Diệp Vô Nhiên bị Cố Sính cởi ra một cách dễ dàng, cái bụng tròn vo của Diệp Vô Nhiên dần dần biến mất.

"Ngô..." Diệp Vô Nhiên phát ra âm thanh kháng nghị, bởi vì Cố Sính vậy mà trực tiếp thò tay vào trong y phục của hắn, vuốt ve bộ ngực cùng bụng dưới.

[Hệ thống: chúc mừng hiệp sĩ hoàn thành nhiệm vụ kỳ ngộ hoài bánh bao, xin mời hiệp sĩ nhanh chóng vào trong hành trang nhận lấy hài tử của mình.]

Rốt cục cũng chịu đựng đến mười phút để hoàn thành nhiệm vụ, đồng phục Tàng Kiếm trên người Diệp Vô Nhiên đã sớm bị Cố Sính ném ra khỏi xe ngựa.

Trong trướng lụa ấm áp, thân thể trắng nõn của Nhị thiếu quả thực quá mê người, đáy mắt Cố Sính nổi lên dục vọng, một tay y bắt lấy đôi tay muốn phản kháng của Diệp Vô Nhiên giơ cao khỏi đầu, tay kia vươn tới cái quần dưới thân của Diệp Vô Nhiên.

"Cố Sính, buông ta ra." Diệp Vô Nhiên không dám nhìn gương mặt đầy tính xâm lược kia của Cố Sính, hắn mở lớn đôi mắt xấu hổ cầu xin tha thứ.

Người bị cấm dục quá lâu vốn luôn khao khát, một khi đã nếm được chút ngon ngọt sẽ thú tính đại phát, huống chi Cố Sính đã bị Diệp Vô Nhiên bỏ đói quá lâu.

Y tóm lấy quần Diệp Vô Nhiên, kéo xuống.

[Hệ thống: Cảnh cáo lần thứ hai, bởi vì hiệp sĩ có hành vi xấu gây ảnh hưởng đến thuần phong mỹ tục, yêu cầu hiệp sĩ chấm dứt hành vi của mình, nếu không sẽ khóa tài khoản xử lý.]

Cố Sính muốn giết người.

Diệp Vô Nhiên dựa vào hệ thống quản lý của Kiếm Tam thành công bảo vệ trinh tiết nhân vật trong trò chơi của chính kinh, Diệp Vô Nhiên bị Cố Sính buông ta, hắn che mặt cảm thấy vô cùng thẹn.

Loại cảm giác ở trong xe ngựa yêu đương vụng trộm tại Thuần Dương cốc này, quá mất mặt rồi.

Cố Sính buồn bực đỡ lấy cái trán ngồi bên cạnh Diệp Vô Nhiên không nói một lời, y bị nghẹn đến khó chịu.

"Cố Sính." Diệp Vô Nhiên di chuyển hai ngón tay, theo khe hở lén lút quan sát Cố Sính.

Cố Sính không trả lời hắn, đi ra ngoài xe ngựa nhặt lại y phục của Diệp Vô Nhiên, đây chính là từng kiện từng kiện y phục y giúp Diệp Vô Nhiên cởi tra, vậy mà cái gì y cũng không thể làm, bây giờ còn phải giúp Diệp Vô Nhiên mặc lại từng kiện từng kiện.

Cái nhiệm vụ kỳ ngộ này không chỉ tra tấn Diệp Vô Nhiên, mà còn tra tấn Cố Sính, chỉ cho ngon ngọt mà không cho ăn đường.

Sau khi Diệp Vô Nhiên mặc lại quần áo tử tế thì xấu hổ cũng giảm đi phần nào, hắn vui vẻ mở hành trang của mình ra, tại hàng thứ ba ô thứ tư quả nhiên xuất hiện phần thưởng của nhiệm vụ kỳ ngộ.

Vậy mà lại là một tiểu Sách thái cực kỳ đáng yêu.

Sử dụng vật phẩm hoàn tất, trước mặt Diệp Vô Nhiên liền xuất hiện một tiểu Sách thái vóc dáng không mấy khác biệt so với Thẩm Trì, ánh mắt trống rỗng trong trạng thái chờ đợi.

Gương mặt của tiểu Sách thái là do hệ thống thiết lập, khiến cho Diệp Vô Nhiên có chút bất mãn, bọn họ cực khổ như thế nào mới sinh ra đứa nhỏ này, vậy mà lại không thể dùng nhiều tâm tư hơn chút nữa để thiết kế khuôn mặt cho tiểu Sách thái sao?

Tính như vậy thì cái phần thưởng của nhiệm vụ kỳ ngộ này còn không bằng NPC a, tốt xấu gì thì NPC còn biết nói chuyện.

Sau khi Diệp Vô Nhiên hung hăng lật bàn một trận trong lòng, hắn thò tay sờ sờ khuôn mặt của tiểu Sách thái.

"Mụ mụ." Quân thái đột nhiên mở miệng.

"...." Diệp Vô Nhiên có thể gia bạo sao? Hắn muốn đánh chết tiểu Quân thái không biết tốt xấu này.

"Mụ mụ." Âm thanh cơ giới hóa của Quân thái lại vang lên lần nữa.

Nụ cười trên gương mặt Diệp Vô Nhiên triệt để cứng ngắc.

"Nếu ngươi còn dám gọi linh tinh một lần nữa, ta sẽ ném ngươi đi."

"Mụ mụ, con thật ngoan." Động tác của Quân thái cứng ngắc giống như người máy, vậy mà lại quay về phía Diệp Vô Nhiên làm động tác lấy lòng.

Cái con mẹ nó tổ phát triển làm ra số liệu gì đây? Diệp Vô Nhiên cảm giác giống như ở trong trò chơi mình mua một người máy về chơi đùa.

Thật uổng công hắn bất vả ôm cái bụng tròn vo một cả một tuần lễ, chỉ riêng việc tiểu Quân thái này gọi hắn là mụ mụ cũng khiến cho Diệp Vô Nhiên hắn muốn đem người ném đi.

[Hệ thống: phần thưởng nhiệm vụ kỳ ngộ là phần thưởng khóa, không thể vứt bỏ.]

"...." Diệp Vô Nhiên có thể mắng tổ phát triển game không?

Cố Sính vẫn luôn một mực trầm mặc cũng vươn tay sờ sờ đầu Quân thái.

"Ba ba." Quân thái kêu.

Diệp Vô Nhiên tức giận muốn cho Quân thái này một cái tát, không ngờ tiểu Quân thái này lại trốn tránh toàn bộ đòn tấn công của hắn một cách vô cùng xảo diệu, sau đó hắn leo lên xe ngựa ngồi khóc lớn.

"Ô ô ô ô, mụ mụ đánh con."

"Ai, ai đánh ngươi hả? Ta còn chưa đụng vào ngươi có được không?" Diệp Vô Nhiên tức giận rống to, Quân thái khóc khiến lỗ tai hắn muốn nổ tung.

"Ngươi con mẹ nó đừng có khóc!!"

Diệp Vô Nhiên tan vỡ, mẹ nó đây là cái phần thưởng kỳ ngồi chó má gì a, không nghe lời cũng coi như xong, lại còn biết tra tấn người nữa.

"Không cho phép khóc." Cố Sính thấy Diệp Vô Nhiên muốn điên rồi, y ra lệnh cho Quân thái, vậy mà lại vô cùng có hiệu quả, Quân thái lập tức im lặng.

Diệp Vô Nhiên một dạng sinh không thể tuyến nhìn Quân thái, được lắm, xem như hắn đã hiểu, ngay từ thời điểm vẫn còn ở trong bụng hắn, tiểu Quân thái này cũng chỉ nhận thức Cố Sính, nếu không tại sao lại là Thiên Sách mà không phải Tàng Kiếm?

Vất vả khổ cực mang thai một thời gian, kết quả lại nhận được một cái đồ chơi như vậy?

A, Kiếm Tam.

_______________________________________

Vậy là Bá Bá trong Couple Bá Tán đã xuất hiện rồi nhé.

Bá Bá là Phó Thử.

Couple Bá Tán là Phó Thử và Mộc Tĩnh.

Chỉ còn lại Phật Tú là chưa xuất hiện thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro