Chương 2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đánh quái thăng cấp là một thời gian vô cùng buồn tẻ nhàm chán, dù cho NPC trong trò chơi có thiết kế từng cọc nhiệm vụ mười phần đặc sắc cũng không thể vượt qua được Diệp Vô Nhiên lười biếng bẩm sinh.

Sau khi trải qua bảy tiếng đồng hồ, Diệp Vô Nhiên rốt cuộc cũng thành công lên cấp 70, nhưng nhìn mãn cấp là 200, cậu lập tức lâm sâu vào tuyệt vọng.

Diệp Vô Nhiên nghe nói, lúc trước khi game này vẫn còn chơi bằng bàn phím, mãn cấp là 100 cấp. Sao tới khi chuyển sang 3D, mãn cấp lại tăng thành 200 cấp? Cái này không phải mệt nhọc vừa đâu nha!

Tình lực không đủ! Thể lực cũng không đủ!

"Nhận kéo cấp thuê đây! Nhận kéo cấp thuê đây! Chỉ sau 2 ngày, cam đoan kéo bạn lên cấp 199."

Sau khi Diệp Vô Nhiên mở kênh thế giới, câu đầu tiên nghe được là giọng nói mềm mại của một em gái nhận kéo cấp thuê, cậu kích động vội vàng PM với người kia.

"Nếu người anh em cần thăng cấp, vậy đem tài khoản cùng mật mã của cậu gửi cho tôi là được!"

Vừa bấm vào trò chuyện mật, giọng nói truyền đến từ bên kia không phải là của em gái đáng yêu, mà là giọng nói rất thô của đàn ông dọa Diệp Vô Nhiên suýt nữa đã đóng khung trò chuyện mật lại.

"Giọng nói của anh thay đổi cũng thật lớn ha." Diệp Vô Nhiên nhịn không được mở miệng cười nhạo.

"Hắc hắc, cái này cũng là cần thiết mà, dùng máy biến thanh chỉnh sửa một chút thôi!" Bên kia truyền đến tiếng cười ngượng ngùng của anh trai kia.

" Anh đây là lừa gạt người tiêu dùng, tôi yêu cầu anh phải đền bù!"

Diệp Vô Nhiên nhìn ra vị người anh em này dường như có chút hổ thẹn, lập tức bắt đầu mặc cả, mặc dù 35 nguyên không phải rất đắt, nhưng tiết kiệm được một phần thì được một phần, nghèo khó khiến Diệp Vô Nhiên trở nên keo kiệt.

"A!? Người anh em à, giá này của tôi đã rất rẻ rồi, hơn nữa tôi còn phải tự mình xoát cấp cho cậu, không phải là xài auto nên không lo lắng vấn đề khóa tài khoản!" Anh trai kia khó khăn nói.

"Tôi cũng không giảm xuống nhiều, 30 nguyên, anh kéo tôi đến cấp 199, được không? Anh nhìn xem, tôi cũng cấp 70 rồi, nói đi nói lại thì cũng là tôi chịu thiệt!"

Diệp Vô Nhiên không hạ giá xuống quá nhiều, mặc dù từ nhỏ cậu đã học được một thân công phu hạ giá vô cùng nhuần nhuyễn.

Anh trai kia sau khi gây khó khăn một hồi, cuối cùng vẫn đồng ý 30 nguyên kéo Diệp Vô Nhiên lên cấp 199.

Đây coi như là bồi thường thiệt hại tinh thần lúc trước.

"Vậy tôi gửi mật mã cho anh, đặt cọc một nửa, gửi qua ứng dụng hay trực tiếp gửi qua hồng bao?"

"Qua ứng dụng đi, đầu năm nay lừa đảo nhiều, nhiều người chơi cũng không muốn trực tiếp gửi hồng bao!" Anh trai kia vừa dứt lời, một chuỗi số tài khoản đã truyền vào trong trò chuyện mật.

"Cậu thêm tôi vào danh sách QQ, tôi gửi liên kết cửa hàng cho cậu!"

"Được!" Diệp Vô Nhiên thoát khỏi trò chuyện mật, mở ra QQ nằm sâu trong góc ứng dụng, thêm QQ của anh trai kéo cấp thuê, nếu sớm biết trò chơi này còn có kéo cấp thuê, cậu đã không mệt mỏi như thế.

Sau khi thanh toán cho một nửa phí tổn, cậi gửi tài khoản và mật khẩu cho vị anh trai kéo cấp thuê, lúc này mới yên tâm tháo mũ giáp thoát khỏi trò chơi, giờ cậu chỉ cần đợi hai ngày sau đăng nhập lại là xong.

Online lập tức mãn cấp, rốt cuộc không cần phải đánh quái thăng cấp, quá tuyệt vời.

Tưởng tượng xong, Diệp Vô Nhiên cao hứng tắt điện đi ngủ, chỉ cần nghĩ đến đám em gái trong trò chơi đuổi đi không hết, Diệp Vô Nhiên đến ngủ mơ cũng muốn cười.

"Ồ, Cố Sính, ngồi uống rượu giải sầu một mình sao?" Giọng nói trầm thấp của người đàn ông truyền đến khiến đàn chim đậu trên mái của Thiên Sách phủ hốt hoảng tung cánh bay đi, tuy nhiên lại không chút ảnh hưởng đến người đàn ông ngồi trên mái nhà trong đình nghỉ mát, hắn vẫn tiếp tục thưởng thức rượu ngon vừa lấy được từ trong phó bản.

"Có rượu ngon không mời huynh đệ uống, rất không đạo đức nha!" Người đàn ông mới đến đã quen với việc bị đối phương bỏ qua, hắnngồi xuống bên cạnh người được gọi là Cố Sính, không chút khách khí cầm lấy một vờ rượu mở ra uống.

Cố Sính hơi nghiêng đôi mắt màu bạc, thần sắc có chút không vui.

"Cậu từ nơi nào kiếm được mấy bình rượu ngon này thế?" Người đàn ông nhìn ra Cố Sính có chút không vui, nhưng hắn lại coi như không có gì mà vừa cười vừa hỏi y.

"Cái lão nhị, cậu đây là muốn đánh nhau?" Cố Sính híp đôi mắt hẹp dài lại, sắc mặt mãnh liệt còn mang theo chút sát khí, giữa lông mày tỏa ra khí tức băng lãnh, khiến cho người ta nhìn một cái liền biết vị này không dễ chọc.

Mà người đàn ông gọi Cái lão nhị kia hiển nhiên cũng không phải là loại người hiền lành, khóe miệng hắn câu lên một nụ cười đầy lưu manh, lộ ra ý xấu mười phần, hắn lấy tay lau khóe miệng một cách đầy tiêu sái, cười nói.

"Cậu ấy hả, ngày nào cũng tử tình duyên, tôi cũng không biết an ủi cậu như thế nào cho tốt, chính là Công phòng ngày mai, cậu chỉ huy hay tôi chỉ huy?"

"Cậu đánh, tôi bận!" Cố Sính lạnh lùng ném cho Cái lão nhị bốn chữ.

"Được!" Cái lão nhị sau khi nghe xong liền thuận tay lấy đi một vò rượu của Cố Sính, nói: " Ngày mai coi như tôi phải làm thêm giờ, vò rượu này xem như thù lao!"

Cái lão nhị tên gọi là Quân Tiêu, người cũng như tên, trong Kiếm Võng Tam có thể nói là sống tùy ý tiêu dao vô cùng, môn phái là Cái Bang thuộc loại phóng đãng cả đời không bị trói buộc, bất quá Cái ca Quân Tiêu này không chỉ nói chuyện tiêu dao tự tại, mà còn so với các Cái ca khác nhiều hơn một phần phách lối.

Mà vốn liếng để hắn phách lối chính là nắm đấm khiến người khác không thể coi thường, là một Quyền Hoàng rất ít khi thất bại, người chơi Kiếm Võng Tam đặt cho hắn danh hào là Cái lão nhị.

Đã có lão nhị thì phải có lão đại, mà vị Kiếm Võng Tam đệ nhất chính là tình nhân trong mộng của tất cả các thiếu nữ, Cố Sính.

Kiếm Tam là trò chơi 3D, mặc dù nhân vật chênh lệch khá lớn so với người thật, nhưng vẫn hoàn thiện đến mức có thể tạo ra ngoại hình dựa trên cơ thể thật, để người chơi có thể lấy diện mạo gần giống với bản thân mình nhất mà chơi game.

Nhân vật trong trò chơi của Cố Sính chính là một soái ca cao 1m87, cơ bụng tám múi, chân dài eo hẹp, bờ vai rộng lớn, không nói đến dáng người giống như người mẫu, ngay cả gương mặt của hắn cũng thuộc hàng cực phẩm.

Đường nét khuôn mặt của Cố Sính rất tinh xảo, độ hoàn mỹ đã đạt đến trị số tỉ lệ cấp bậc hoàng kim, ngũ quan phải nói  vô cùng đẹp mắt, phía dưới đôi mày rậm là đôi phượng mâu lưu ly, mày kiếm sắc bén lộ ra khí phách hào hùng băng lãnh mang theo một chút khí phách xâm lược của đế vương.

Soái ca đẹp mắt như vậy, đi đến đâu cũng trở thành tiêu điểm của mọi người. Thậm chí làm một bình hoa yên tĩnh cũng rất được hoan nghênh, tuy nhiên Cố Sính không phải là một bình hoa di động, trường thương trong tay hắn chính là minh chứng tốt nhất.

Kiếm Võng Tam có rất nhiều cách chơi, nhưng chính thức được chia ra làm hai loại chính là PVP và PVE.

PVE là cách chơi đánh phó bản

PVP là cách chơi đối chiến giữa người chơi.

Trong hình thức PVP, các tướng lĩnh trong Kiếm Võng Tam chia làm hai phe, Hạo Khí Minh cùng Ác Nhân Cốc, hai danh tự này vừa nghe đã biết đây là hai thế lực trận doanh chính tà lớn nhất ở trong Kiếm Tam, hai phe tránh đấu không ngừng.

Cố Sính là một Quân gia sắc bén tay cầm trường thương của Ác Nhân Cốc, trong bảng xếp hạng thi đấu luôn đứng hạng nhất, còn là một đại thần nổi danh trong trò chơi.

Cố Sính cùng Quân Tiêu đánh nhau không phân cao thấp, bất quá so với Quân Tiêu, Cố Sính càng được người chơi nữ trong Kiếm Tam hoan nghênh, nên được xếp ở vị trí số một.

Quân Tiêu không phải người để ý đến thứ hạng, dù sao trong mắt hắn đây bất quá cũng chỉ là một trò chơi, cho nên đối với cái danh hào Cái lão nhị này, hắn không thấy khó chịu.

Tuy nhiên, Quân Tiêu cũng rất buồn bực, tại vì sao trong mắt người chơi nữ hắn không được hoan nghênh? Thậm chí tất cả mọi người đều sợ hắn muốn chết. Dù cho hắn cao 1m8, dáng người hoàn mỹ, khuôn mặt cũng soái khí, nhưng vẫn dọa đến các em gái.

Quân Tiêu có lẽ không biết, thời điểm hắn mới vào Kiếm Tam đã làm chút chuyện xã hội, hơn nữa có bài post trên 818 nói hắn là đại ca xã hội đen mới khiến các muội muội bị dọa sợ.

Bất quá không được hoan nghênh cũng có chỗ tốt của không được hoan nghênh, dù sao Quân Tiêu cũng không nghĩ tìm tình duyên trong trò chơi, miễn được tất cả phiền muộn giống như Cố Sính.

Bởi vì Cố Sính rất được hoan nghênh nên cơ hồ ngày nào cũng có đủ các loại hình tỷ tỷ, muội muội hướng hắn cầu tình duyên. Đối với loại người mặt liệt cùng tính cách lãnh đạm như Cố Sính, tình duyên bất quá chỉ làm cho nhân sinh trong trò chơi của hắn càng thêm hoàn thiện mà thôi, cho nên với các em gái tới cầu tình duyên, y đều đáp ứng.

Nhưng các em gái thì không nghĩ như vậy, trong suy nghĩ của họ, cầu tình duyên với Cố Sính chính là muốn nói chuyện yêu đương. Tốt nhất là có thể phát triển ra ngoài thế giới thực, nhưng mà tính cách Cố Sính quá lãnh đạm khiến các em gái đều cảm thấy thương tâm.

Tuy nói Cố Sính không hề thiếu người đến cầu tình duyên, nhưng cuối cùng đều không chịu nổi sự lạnh lùng của Cố Sính mà trực tiếp yêu cầu tử tình duyên, bất quá dù có như thế nào, các em gái vẫn ôm tâm tư có lẽ mình sẽ trở thành là người đặc biệt mà tới cầu tình duyên với Cố Sính.

Cố Sính là một người ghét phiền toái, trong trò chơi mỗi ngày đều có người đến tìm hắn cầu tình duyên, thật sự là quá phiền toái, thiết nghĩ tùy tiện đáp ứng một người để tránh phiền phức này, không ngờ mỗi ngày đáp ứng một cái thì tử một cái. Bị người ta cầu tình duyên chưa hề gián đoạn.

Có đôi khi bị làm phiền đến mức không thể chịu nổi, hắn liền chạy về Thiên Sách phủ tìm một nơi không có người để tránh, đối với trò chơi này, Cố Sính càng ngày càng thấy mất hứng thú.

Hôm nay cũng là không chịu được phiền muộn, Cố Sính tránh về Thiên Sách phủ uống rượu, thận trọng ngẫm nghĩ xem phải làm thế nào để tình duyên kế tiếp không đi theo bước đường cũ, chỉ có tình duyên mới có thể cản hoa đào cho hắn.

Trong bản đồ Thiên Sách phủ có Cố Sính bởi vì bị cầu tình duyên liên tục không ngừng mà cảm thấy phiền muốn chết. Mà trong bản đồ của Tàng Kiếm Sơn Trang, Diệp Vô Nhiên kích động nhìn những danh tự êm tai của các em gái trong giao diện sư đồ, nhiều em gái xinh đẹp như vậy, chọn ai làm sư phụ mới tốt đây?

Hoa tỷ này thật là xinh đẹp nha! Diệp Vô Nhiên nhìn thấy một Hoa tỷ xinh đẹp, hai mắt sáng lên lập tức bấm vào xin bái sư.

[Đẳng cấp của đại hiệp đã không thể bái sư!]

Hệ thống nhắc nhở khiến Diệp Vô Nhiên choáng váng, tại sao cậu không thể bái sư?

[Đẳng cấp của đại hiệp đã không thể bái sư.]

[Đẳng cấp của đại hiệp đã không thể bái sư.]

[Đẳng cấp của đại hiệp đã không thể bái sư.]

Diệp Vô Nhiên muốn giết người, sau khi đã thử rất nhiều lần mà vẫn không thể bái sư, cậu có chút bất lực.

"Tiểu Nhị thiếu, tìm sư phụ sao?"

Ngay lúc Diệp Vô Nhiên buồn bực tự hỏi vì sao mình không thể bái sư, một em gái tóc vàng mặc áo giáp đen đi tới trước mặt Diệp Vô Nhiên hỏi.

Diệp Vô Nhiên giương mắt đánh giá, nhìn sau lưng em gái tóc vàng đeo thuẫn và đại đao, đối phương hẳn là Thuẫn nương phái Thương Vân. Sau khi tiến lên xem xét, Thuẫn nương này mặc dùndáng dấp xinh đẹp nhưng trên mặt lại có hai vết sẹo dài, nhìn rất đáng sợ.

Hoàn toàn không hợp gu của Diệp Vô Nhiên.

"Đúng vậy, Thuẫn tỷ tỷ, tại sao tôi không bái sư được nhỉ?" Mặc dù trong lòng Diệp Vô Nhiên rất không thích Thuẫn nương tỷ tỷ này, nhưng vẫn mở miệng xin giúp đỡ, dù sao lúc này cậu vẫn là ma mới, không quen biết người nào, có người chịu giúp cậu đã là không tệ rồi.

_____________________________

Cố Sính: Tôi phiền!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro