Chương 401-405

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Chương 401: Ngoài Ý Muốn Liên Tục

"Ba mới gầy a! Con không ở bên, người chắc chắn sẽ thường xuyên quên ăn cơm." Hạ Úc Huân đau lòng mà vuốt ve đôi mắt trũng sâu rõ ràng của Hạ Mạt Lâm, hỏi: "Ba, người rốt cuộc đi đâu vậy?"

"Lần trước ta đi Hàn Quốc tham gia đấu giao hữu, quen được một người bạn, lần này đi tới chỗ hắn, ở bên kia dạy võ. Nhưng, sau đó, tâm tình ta một chút đều không tĩnh được, khắp đầu óc đều là lo lắng con có khỏe hay không, về sau gặp rắc rối có ai thu thập cục diện rối rắm giúp con không......"



"Ba à, thực xin lỗi, để người nhọc lòng vì con!"

Nghe thấy ba không phải không cần chính mình, ông vẫn lo lắng cho mình, Hạ Úc Huân trong lòng bỗng ấm áp, lạnh lẽo trong một góc suốt thời gian dài cuối cùng bị ấm áp tràn ngập bao quanh.

Hạ Mạt Lâm thở dài, nói: "Là ba thực xin lỗi con! Ba cho rằng ba rời đi, con liền có thể sống cuộc sống mình muốn, có thể có được hạnh phúc, nhưng không nghĩ tới con lại chịu khổ nhiều như vậy, lúc bất lực nhất ta cũng không ở cạnh con."

Ông cho rằng sau khi ông rời khỏi, Nam Cung Lâm sẽ đi tìm Hạ Úc Huân, nhưng lại không nghĩ rằng Nam Cung Lâm bởi vì không dám đối mặt mà chậm chạp không nói thật cùng Hạ Úc Huân.

Hạ Úc Huân vội lắc đầu: "Không phải, là con tùy hứng......"

Cô rất muốn nói, kỳ thật cô thật sự hối hận, nếu lúc trước liền chặt đứt đoạn tình cảm này, sẽ không đau khổ như ngày hôm nay.

Hạ Mạt Lâm vỗ vỗ bả vai cô, nói:"Về sau ba sẽ bên cạnh con, nếu sau này Lãnh Tư Thần khi dễ con, ta ít nhất còn có thể bảo hộ con. Nếu con không vui, bất cứ khi nào cũng có thể về nhà!"

"Ba ——"

Cô nằm trong lòng Hạ Mạt Lâm khóc lớn một hồi, đem toàn bộ ủy khuất mấy ngày nay đều phát tiết ra.

Sau khi tâm tình bình phục, cô vừa định cùng Hạ Mạt Lâm nói cô chưa quyết định gả cho Lãnh Tư Thần, Lãnh phu nhân cư nhiên đột nhiên tới cửa.

Lãnh phu nhân vô cùng nhiệt tình, nói hôm nay chính là ngày lành tháng tốt trăm năm khó gặp, thúc giục bọn họ nhanh chóng đi làm thủ tục.

Bà nói không ngừng, khiến Hạ Úc Huân căn bản không có cơ hội cự tuyệt.

Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Lãnh phu nhân cư nhiên thật sự đồng ý để cô gả cho Lãnh Tư Thần?

Cùng lúc đó, ngoài cửa, Nam Cung Lâm nhìn cảnh tượng cha con gặp nhau, trong lòng một trận hụt hẫng.

Lãnh Tư Thần vẫn là đối với Nam Cung Lâm không chút đồng tình, ông bị kích thích cũng là xứng đáng.

"Này, các người thật sự là muốn kết hôn a?" Nam Cung Lâm hỏi.

"Uhm, lập tức liền đi." Lãnh Tư Thần mặt không biểu cảm nói.

"Cậu điên rồi?" Nam Cung Lâm khiếp sợ.

Lãnh Tư Thần cười khẽ, đáp: "Tôi rất tỉnh táo, chưa bao giờ tỉnh táo hơn như vậy."

"Nhưng nhà cậu bên kia, cậu rốt cuộc là như thế nào thu phục?" Nam Cung Lâm thật sự rất hiếu kì, vì cái gì thái độ của mẹ cậu ta đột nhiên chuyển biến lớn như vậy, quả thực giống thay đổi thành người khác.

"Rất đơn giản, trừ phi bọn họ tiếp nhận Tiểu Huân, nếu không cái cục diện rối rắm kia tự bọn họ xử lý." Lãnh Tư Thần lạnh lùng nói.

Nam Cung Lâm ho nhẹ một tiếng, đáp: "Đủ âm hiểm."

Để bọn họ cam tâm tình nguyện e là khó, nhưng nếu như bị ép buộc thì rất dễ dàng, dù sao mặc kệ là tự nguyện hay bị ép buộc kết quả đều không sai biệt lắm, chỉ cần ở trước mặt Tiểu Huân biểu hiện tốt.

Lãnh Tư Thần trừng ông một cái, nói: "Đừng quên, chuyện Lãnh thị cùng ông cũng thoát không được quan hệ, khối đá quý kia tôi là vì ông mà rửa sạch."

"Chúng ta chính là giao dịch công bằng, tôi còn hiến máu a!" Nam Cung Lâm lẩm bẩm.

"Tiểu Huân là con gái ruột của ông, ông cho cô ấy một chút máu theo lý hẳn là chuyện thường tình."

"......" Nam Cung Lâm vô ngữ. Đúng, kết quả là, vẫn là ông sai.

   Chương 402: Lãnh Chứng Kết Hôn


Nam Cung Lâm nhìn tình hình bên trong, vẻ mặt nản lòng nói: "Hạ Mạt Lâm đã trở lại, xem ra tôi càng không thể nhận về đứa con gái này rồi!"

"Có nhận hay không cũng không quan trọng, chỉ cần cô ấy hạnh phúc thì tốt rồi."

Anh mời được Hạ Mạt Lâm trở về cũng là mạo hiểm nguy hiểm, có lẽ ông ấy có lợi thế có thể khuyên giải được Hạ Úc Huân, cũng có thể Hạ Úc Huân có Hạ Mạt Lâm liền càng không cần anh, đây cũng là nguyên nhân trước đây anh luôn không đem tung tích của Hạ Mạt Lâm nói cho Hạ Úc Huân biết.

Nhưng là, giờ phút này nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của cô khi gặp Hạ Mạt Lâm, anh lại cảm thấy mạo hiểm như vậy là đáng giá.

"Chỉ mong cậu thực sự có thể mang lại hạnh phúc cho cô ấy......" Nam Cung Lâm thở dài, có chút lo lắng hỏi: "Cậu vẫn còn đấu với Renault?"

"Uhm."

"Cậu gần đây mang động quá lớn, đã có rất nhiều người theo dõi cậu hơn nữa hoài nghi thân phận của cậu."

Lãnh Tư Thần nhíu mày lại, nói: "Tôi có chừng mực."

"Ai, tôi cũng muốn bồi Úc Huân, đi chứng kiến một khắc các người nhận giấy đỏ kia, xem ra tôi chú định không có phúc phận kia rồi." Nam Cung Lâm vẻ mặt ai oán.

Nhắc tới chuyện lãnh chứng, khuôn mặt lạnh lùng của Lãnh Tư Thần nhu hòa hơn rất nhiều, cũng khó được đối với Nam Cung Lâm có vài phần kiên nhẫn, nói:"Vẫn là sớm một chút nói cho cô ấy biết, ông không nói, cô ấy không chỉ không có cơ hội cự tuyệt ông, đồng nghĩa không có cơ hội tha thứ cho ông."

"......" Nghe Lãnh Tư Thần nói, Nam Cung Lâm lâm vào trầm tư.

-

Hạ Úc Huân đã hoàn toàn bị choáng.

Không chỉ là ba ba thỏa hiệp, cư nhiên ngay cả Lãnh phu nhân đều lôi kéo tay cô tận tình khuyên bảo cô nhất định phải gả cho Lãnh Tư Thần, Lương Khiêm Hướng Viễn bọn họ cũng ở một bên xem náo nhiệt ồn ào......

Hạ Úc Huân cứ như vậy đần độn mà đã bị bọn họ kéo, hướng Cục Dân Chính chạy đến.

Dọc theo đường đi, cô rất nhiều lần muốn mở miệng nói rõ ràng, nhưng nhìn thấy Lãnh phu nhân mở miệng một tiếng thông gia, còn có ánh mắt lo lắng chờ đợi của ba, cô nói cái gì cũng không nói ra được, chỉ có thể hung hăng mà trừng mắt nhìn Lãnh Tư Thần.

Người đàn ông này sao lại có thể như vậy!

Cư nhiên ngay cả ba cô người khó lừa như vậy đều bị anh lừa dối!

Nếu cô thật sự không đồng ý, kiên quyết phản đối, hiện tại có thể giận mắng Lãnh Tư Thần, sau đó trực tiếp xuống xe.

Nhưng, cô lại không làm như vậy.

Có lẽ, trong tiềm thức, cô tham luyến hạnh phúc dễ như trở bàn tay này, không nỡ tự tay hủy diệt.

Cho dù hạnh phúc này khiến cô lo sợ bất an.

Cô rất sợ hãi, thật sự rất sợ hãi, càng đến gần cái gọi là hạnh phúc, liền càng thấy bất an.

Trong chiếc xe Benz rộng rãi, cô và Hạ Mạt Lâm ngồi cùng nhau, đối diện là Lãnh Tư Thần cùng Lãnh phu nhân.

Lãnh phu nhân nói với cô Lãnh Hoa Liều đã chuẩn bị tiệc cưới, hơn nữa đối với Hạ Mạt Lâm khách khí vô cùng, không chút ngạo mạn như trước kia.

Cô thật sự không thể tin được, ngồi bên cạnh cô chính là ba cô, đối diện ngồi chính là mẹ Lãnh Tư Thần, bọn họ hiện tại đang trên đường đến Cục Dân Chính làm thủ tục.

Cô nhìn ba cô bên cạnh, chỉ thấy Hạ Mạt Lâm ăn mặc trang phục vận động màu lam đơn giản, so với Lãnh phu nhân đối diện ăn mặc cầu kỳ, có chút ngại ngùng mất tự nhiên.

Hạ Úc Huân đột nhiên cảm thấy rất chua xót, đột nhiên hô: "Ngừng một chút!"

Lãnh Tư Thần một đường căng chặt thần kinh, thấy Hạ Úc Huân tuy rằng vẻ mặt bàng hoàng bất an nhưng trước sau không trực tiếp cự tuyệt, cho rằng lần này không sai biệt lắm có thể thành, vừa nghe lời này, tim lập tức vọt ra ngoài, nói: "Tiểu Huân, làm sao vậy?"

"Tôi muốn giúp ba ba mua bộ quần áo mới, dù sao hôm nay cũng là ngày đặc biệt." Hạ Úc Huân cười gượng.

Không chỉ có như thế, cô còn có chuyện cần phải nói chuyện riêng với Hạ Mạt Lâm.

Tình huống như vậy, cô căn bản cái gì cũng không nói được   Chương 403: Tôi Mới Là Người Thua Cuộc


"Anh đi cùng mọi người!" Lãnh Tư Thần vội vàng nói.

"Không cần, ở ngay đối diện, tôi còn muốn cùng ba nói vài lời nhỏ!" Hạ Úc Huân không cho cự tuyệt mà trực tiếp lôi kéo Hạ Mạt Lâm ra khỏi xe.

Lãnh Tư Thần không muốn lúc này chọc Hạ Úc Huân không vui, đành phải thuận theo cô.

Lãnh phu nhân bên cạnh nhìn hai cha con thân mật, trong mắt hiện lên một tia hâm mộ.

Tầm mắt Lãnh Tư Thần vẫn luôn đi theo bóng dáng Hạ Úc Huân rời đi, cố nén xúc động muốn đem cô kéo trở về, thẳng đến khi cô cùng Hạ Mạt Lâm sóng vai vào khu thương mại.

-

Giờ phút này, trong phòng bao quán bar nào đó.

"Phi ca, lần trước anh đi một chuyến, sau đó liền một chút tin tức đều không có, cô gái kia rốt cuộc nói như thế nào?" Thanh âm nôn nóng bực bội của một người hỏi.

"Nhìn ý tứ của cô gái kia, hình như cũng không muốn ở lại, cô ấy nói cô ấy sẽ tự mình rời đi." Uất Trì Phi đáp.

Lúc này, một người đàn ông thân hình cao lớn xông vào, nói: "Làm ơn! Phi ca, loại lời nói này anh cũng tin? Tôi vừa mới nhận được tin tức, lão đại mang theo cô gái kia đi Cục Dân Chính làm thủ tục! Cô ấy căn bản liền không có ý tứ muốn rời khỏi được không?"

Sắc mặt Uất Trì Phi khẽ biến, nói: "Tại sao lại như vậy? Chờ một chút đi!"

"Từ từ chờ! Còn phải chờ tới khi nào? Cô gái kia làm hại chúng ta bao nhiêu đó còn chưa đủ nhiều sao? Lão đại chính là vì cô ấy mà một hai phải giải tán tổ chức! Phi ca, anh cũng không nghĩ, cô gái kia không phải kẻ ngu ngốc, lão đại đều đem thân phận mình nói cho cô ấy, cô ấy sẽ rời khỏi lão đại sao? Khẳng định là ước gì gả cho lão đại!"

"Đúng vậy! Thật sự không thể lại chờ đợi, Renault không phải là muốn cô gái kia sao? Cho hắn là được rồi! Chẳng lẽ một cô gái so với mạng người chúng ta còn quan trọng hơn sao? Phi ca, anh nhanh ra quyết định đi!"

Vài người mồm năm miệng mười kia nói, ầm ĩ đến Uất Trì Phi có chút đau đầu, đáp: "Để ta nghĩ lại."

"Còn nghĩ cái gì nữa? Chúng ta lần này đã chết bao nhiêu anh em?" Hốc mắt lão Tam phiếm hồng, ngay sau đó lộ ra vẻ tàn nhẫn, nói: "Tôi không đồng ý cùng Renault hợp tác, trước không nói hắn là đối thủ một mất một còn của chúng ta, cô gái họ Hạ kia chính là người phụ nữ của lão đại chúng ta, cho dù chết cũng chỉ có thể là người của lão đại, không thể đưa cho đàn ông khác. Các người không dám, tôi đi! Tôi đây liền đi giết cô ấy, mọi chuyện đều một mình tôi gánh vác!"

"Này! Lão Tam ——"

"Mau đi, ngăn hắn lại!" Uất Trì Phi nôn nóng nói, nhưng không ai động.

"Các người còn thất thần làm cái gì?" Uất Trì Phi quát.

"Phi ca, ngay cả anh cũng thay lòng đổi dạ? Cho dù chúng ta đi, cũng không phải đi ngăn lão Tam, mà là giúp lão Tam giết cô gái kia!"

Nhìn một đám thủ hạ đói với hắn đầy thất vọng, Uất Trì Phi suy sụp mà gục đầu xuống, sau đó cắn răng nhanh chóng gửi cho Hạ Úc Huân một tin nhắn.

-

Trung tâm thương mại.

Hạ Úc Huân thay Hạ Mạt Lâm chọn một bộ quần áo cho ông đi thử, sau đó ở bên ngoài chờ, trên mặt tâm sự nặng nề.

Đang đi qua đi lại, di động vang lên một tiếng, nhận một tin nhắn đến.

Hạ Úc Huân click mở vừa thấy, là một dãy số xa lạ gửi tới, bất quá xem nội dung cũng biết người gửi tin tức là ai.

[ Cho cô một cơ hội cuối cùng, cút càng xa càng tốt! ]

Hạ Úc Huân vốn định không để ý tới, cuối cùng vẫn không nhịn xuống được mà gửi đi một tin nhắn ——

[Thời khắc mấu chốt bị hy sinh chính là tôi, bị từ bỏ cũng là tôi. Hơn nữa, tình huống như vậy, có lần đầu tiên, tất nhiên cũng sẽ có lần thứ hai. Suy cho cùng tôi mới là người thua cuộc. Các người rốt cuộc đang lo lắng cái gì? ]

Một hơi đem tin nhắn gửi đi, sắc mặt Hạ Úc Huân mới tốt hơn chút, lắc đầu lộ ra một nụ cười khổ.


   Chương 404: Bởi Vì Không YêuVài phút sau, Hạ Mạt Lâm mặc đồ mới hoàn toàn mà đi ra, thoạt nhìn có chút không quen.

Bất quá, hôm nay là ngày quan trọng nhất của con gái, ông vẫn là cô gắng thích ứng.





Hạ Úc Huân nhìn Hạ Mạt Lâm mặc chỉnh tề, trên mặt lộ ra một nụ cười vui mừng, nói: "Ba! Người mặc bộ này thật đẹp trai!"

"Nói bậy, lớn tuổi rồi còn đẹp trai cái gì mà đẹp trai!" Hạ Mạt Lâm oán trách nói.

"Chính là đẹp trai! Ba trong lòng con vĩnh viễn là người đẹp trai nhất!" Hạ Úc Huân thân mật mà ôm lấy cánh tay Hạ Mạt Lâm.

Hạ Mạt Lâm hừ một tiếng, "So với Lãnh Tư Thần của con còn đẹp hơn?"

Nhắc tới Lãnh Tư Thần, thần sắc Hạ Úc Huân lập tức cứng đờ, do dự mà mở miệng nói: "Ba, con có lời muốn nói với ba."

"Con nói đi." Thấy vẻ mặt nghiêm túc của con gái, Hạ Mạt Lâm cũng khẩn trương lên, hỏi: "Tiểu Huân, có phải hay không xảy ra chuyện gì? Sao sắc mặt kém như vậy?"

Hạ Úc Huân xoa xoa cái trán, sau đó ngẩng đầu nhìn ba, thần sắc nghiêm túc nói, "Ba, con không biết Lãnh Tư Thần rốt cuộc nói với người thế nào, nhưng, con không muốn gả cho anh ấy."

"Con nói cái gì? Không muốn gả?" Hạ Mạt Lâm vô cùng kinh ngạc mà nhìn cô.

Thấy vẻ mặt khoa trương của Hạ Mạt Lâm, Hạ Úc Huân bất đắc dĩ mà thở dài. Nhìn vẻ mặt này của ông liền biết là bị Lãnh Tư Thần lừa dối đến mơ hồ, hơn nữa bởi vì chính mình trước kia đối với Lãnh Tư Thần chấp nhất, ông khẳng định cho rằng mình lúc này vui mừng điên rồi, sao có thể không muốn.

Không muốn để ông lo lắng, Hạ Úc Huân không cách nào giải thích mọi chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, chỉ đành mở miệng nói: "Đúng, con không muốn gả cho anh ấy."

"Nhưng...... Vì cái gì?" Hạ Mạt Lâm đầy bụng khó hiểu, tìm tòi nghiên cứu mà nhìn con gái.

Vốn dĩ lúc Lãnh Tư Thần tìm được ông, ông kiên quyết không đồng ý, nhưng Lãnh phu nhân cùng Lãnh Hoa Kiều đích thân chạy tới nói với ông, thái độ đều vô cùng thành khẩn, ngay từ đầu ông lo lắng vấn đề dòng dõi cũng bởi vì sự tồn tại của Nam Cung Lâm mà đánh mất.

Mặc kệ bọn họ là thật tình nguyện ý để Tiểu Huân gả qua, hay là vì đã biết chuyện Nam Cung Lâm là cha ruột cô mới thay đổi thái độ, về sau bọn họ đều sẽ không để Tiểu Huân chịu ủy khuất, mà ông có thể cảm nhận được, thái độ của Lãnh Tư Thần xác thật rất nghiêm túc.

Nghĩ tới tình cảm của con gái đối với cậu ta, Hạ Mạt Lâm cuối cùng vẫn là thỏa hiệp.

Nhưng mà, khiến ông tuyệt đối không nghĩ tới chính là, hiện tại con gái cư nhiên nói với ông cô căn bản không muốn gả cho cậu ta, vậy sao có thể để ông không nghĩ nhiều được.

"Vì cái gì......" Hạ Úc Huân lẩm bẩm, ngữ khí nhẹ nhàng nói: "Còn có thể vì cái gì, tất nhiên là bởi vì không thích, không yêu......"

"Con nói con không thích cậu ta? Vì cái gì? Cậu ta có phải làm chueyẹn gì có lỗi với con không?" Hạ Mạt Lâm vội vàng hỏi.

Hạ Úc Huân nhắm mắt lại, sau đó chậm rãi nói:"Không phải, chỉ là...... Sau khi có được, con mới đột nhiên phát hiện...... Bản thân căn bản không có thích anh ấy như trong tưởng tượng! Ha ha, ba cũng biết tính cách người kia kỳ thật không thích hợp với con!"

"Này......" Hạ Mạt Lâm không dự đoán được sẽ là câu trả lời này, có chút không biết làm sao, nói:"Con đứa nhỏ này...... Ba ba tất nhiên là ủng hộ mọi quyết định của con, lại nói ta ngay từ đầu không đồng ý các người ở bên nhau, cũng như con nói, hai người các con không chỉ về gia thế, tính cách cũng rất không thích hợp!"

Hạ Mạt Lâm dừng một chút, lộ ra vài phần khó xử, tiếp tục nói: "Ta cũng không biết con như thế nào nghĩ thông, nhưng...... Con thật vất vả mới theo đuổi được người ta rồi lại không cần, hiện tại Lãnh gia bên kia đều bắt đầu chuẩn bị tiệc cưới, có thể hay không...... Có thể hay không có chút không phúc hậu?"    Chương 405: Cô Ấy Thật Sự Thay Đổi"Vậy cũng còn hơn hai người đau khổ cả đời a!" Hạ Úc Huân cắn cắn môi, cố nén dao động trong lòng, ngữ khí lạnh nhạt nói: "Hơn nữa chuyện hôm nay con hoàn toàn không biết, trước đây lúc anh ấy cầu hôn với con, con cũng cự tuyệt, hiện tại anh ấy có khác gì đang bức hôn?"

Hạ Mạt Lâm thở dài, nói: "Nếu như thế...... Vậy được rồi, ta đi nói với ba mẹ cậu ta, con nói với Lãnh Tư Thần."

"Dạ......" Hạ Úc Huân dùng sức gật gật đầu, nói: "Ba, con rất sợ hãi, cũng mệt mỏi quá, con hiện tại chỉ muốn cùng ba ở bên nhau, an an ổn ổn sống."

Không biết vì cái gì hai ngày này cô đặc biệt hoảng hốt, luôn tinh thần không yên.

Hạ Úc Huân tiếp tục nói: "Ba, người đã trở lại, người không biết con vui biết bao đâu! Có người ở đây, con cái gì đều không sợ! Người biết không? Lúc con thương tâm khổ sở trở lại thấy nhà trống rỗng, liền nghĩ, nếu người trở lại, con liền cái gì đều không muốn cũng không cần.

Đã trải qua quá nhiều, cũng mất đi quá nhiều, con hiện tại mới biết được có thể thành thật kiên định sống không dễ dàng bao nhiêu!

Cho dù bây giờ con có được anh ấy thì sao? Về sau thì sao? Con không muốn quãng đời còn lại đều nơm nớp lo sợ cùng lo được lo mất mà sống......"

Nói nhiều như vậy, cô thừa nhận, cô chỉ là yếu đuối, nhát gan.

Thời gian đã mài mòn góc cạnh của cô, ăn mòn dũng khí của cô, hiện tại cô bất quá chỉ là một kẻ nhát gan bởi vì sợ hãi đã chịu thương tổn mà không dám tiếp tục trả giá.

Trước đây, chị Mộng Oanh từng nói, cô nếu lại tiếp tục như vậy, tâm lý nhất định sẽ tổn thương, lúc ấy cô vẫn không cho là đúng. Hiện tại, đối mặt với hạnh phúc chỉ cách một bước, cô lại hoàn toàn không dám vượt qua một bước kia...

Cô rốt cuộc mới biết, cô đã thật sự thay đổi.

"Con gái thật sự đã trưởng thành!" Hạ Mạt Lâm nghe vậy khó có thể tin mà nhìn con gái, vô cùng cảm thán, tiếp theo nhắc nhở nói:"Bất quá, trước không nói thái độ của Lãnh gia rốt cuộc là thật hay là giả, ta thấy tiểu tử Lãnh Tư Thần kia lần này thay đổi rất lớn, đối với con hẳn là thật lòng. Dù sao cũng là chung thân đại sự, con phải nghĩ kỹ, về sau đừng hối hận!"

Hạ Úc Huân hít sâu một hơi, ánh mắt kiên định, nói: "Đúng, con nghĩ kỹ, con chuẩn bị tìm anh ấy nói chuyện."

Vừa dứt lời, Lãnh Tư Thần không biết từ khi nào đã đi tới bên cạnh cô.

Cũng không biết có phải cô ảo giác hay không, cảm giác ánh mắt anh tựa hồ có chút lạnh băng.

Hạ Mạt Lâm nhìn Lãnh Tư Thần, sau đó vỗ vỗ vai con gái, nói: "Ta qua bên khu vực nghỉ ngơi bên kia chờ con."

"Dạ." Hạ Úc Huân gật đầu, tiếp theo đôi mắt không chớp mà nhìn người đàn ông trước mặt.

Xác định, không phải ảo giác, ánh mắt anh thật sự lạnh băng.

Hạ Úc Huân mày hơi chau, đột nhiên nghĩ tới cái gì, hai tay ở trên người mình sờ soạng, cuối cùng ở trên quần áo phát hiện một máy nghe trộm loại nhỏ.

Ngón tay Hạ Úc Huân nắm chặt máy nghe trộm kia có chút run rẩy, vẻ mặt bình tĩnh trước nay quay cuồng lửa giận, quát: "Lãnh Tư Thần, Anh mẹ nó đây là có ý tứ gì? Thật sự xem tôi như phạm nhân sao?"

Trước đó anh chỉ là giam cầm tự do của cô, mà hiện tại thì sao, anh cư nhiên xâm phạm riêng tư của cô!

Khó trách thần sắc anh nhìn mình không đúng, xem ra vừa rồi mình cùng ba nói chuyện anh một chữ không lọt mà đều nghe được.

Hạ Úc Huân hai tay vòng trước ngực, làm ra một tư thế mười phần xa cách bài xích, nói: "Nếu anh đều nghe được, vậy cũng tốt, cũng không cần tôi lại nhiều lời. Lãnh Tư Thần, anh chết tâm đi, tôi sẽ không gả cho anh."

"A, không thích anh...... Không yêu anh...... Căn bản không có thích anh như trong tưởng tượng...... Tính cách không hợp...... Hai người đau khổ cả đời......" Lãnh Tư Thần mỗi một chữ liền tới gần một bước, vẻ mặt càng ngày càng dữ tợn, bức cho Hạ Úc Huân từng bước lui về phía sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro