766-770

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Không được nói đến ba mẹ con!” Tiểu nha đầu run rẩy bả vai, hốc mắt đỏ bừng.

“Nha, con còn sợ người ta nói sao! Vậy lúc con làm sao không biết sẽ mất mặt ba mẹ con? Cư nhiên còn dám dùng thái độ này nói chuyện với cô giáo! Thật sự là quá tệ! Cô thấy bác sĩ Hoa cũng không tệ lắm, ba con rốt cuộc là dạng người gì, cư nhiên có thể sinh ra một đứa bé hư không thể tả như vậy……” Cô giáo vừa nói vừa lấy điện thoại ra gọi điện thoại: “Cô liền gọi nhà con đến trường……”

“Không cần……” Vừa nghe muốn gọi người lớn, tiểu nha đầu lập tức hoảng sợ.

Tiểu Bạch nhíu mày, loại tình huống này với năng lực của cậu căn bản không cách nào xử lý, trong khoảng thời gian ngắn gấp đến độ sắc mặt đều thay đổi.

Đều do cậu nhất thời xúc động, nếu không Niếp Niếp cũng sẽ không vì bảo vệ cậu mà đánh nhau với Tân Tiểu Bảo……

“A, tôi nói cô giáo này, không cần gọi, tôi ở đây rồi!”

Ngay lúc này, trong đám người một giọng nam như đàn tranh réo rắt cách không xa mà đến.

Mọi người không tự chủ theo hướng thanh âm truyền đến nhìn lại.

Chỉ thấy một người đàn ông như diễn viên trên báo lấp lánh xuyên qua đám người, từng bước một mà đi đến.

Cô giáo trong khoảng thời gian ngắn nhìn đến sửng sốt, ngay cả điện thoại đều đã quên gọi.

Bởi vì tướng mạo người đàn ông quá mức xuất sắc, đặc biệt là ở địa phương nhỏ như chỗ bọn họ, nói là giống như thiên thần hạ phàm cũng không quá.

Âu Minh Hiên lập tức đi đến trước mặt con gái bảo bối đang đỏ mắt ngơ ngác nhìn mình.

Trong lòng đau như bị kim đâm.

Đây là anh hôm nay đúng lúc thấy được, 5 năm qua anh không ở đây, còn không biết bảo bối của anh từng chịu bao nhiêu lần uất ức như vậy.

Âu Minh Hiên đi đến trước mặt tiểu nha đầu ngồi xổm xuống, giúp bé vỗ vỗ bụi trên người, lấy tay áo đắt tiền lau mặt mũi như tiểu hoa miêu của cô bé, sau đó ôn nhu mà đem bé ôm vào trong ngực.

Tiểu nha đầu nhìn anh suy nghĩ xuất thần, sau đó đột nhiên oa một tiếng khóc rống lên: “Ba ba, thực xin lỗi, con làm ba mất mặt!”

Nhìn bộ dáng con gái khóc đến thương tâm muốn chết, Âu Minh Hiên vội vàng trấn an mà hôn lên khuôn mặt nhỏ bé, nói: “Nói bậy! Con là tăng thể diện cho ba ba mà! Đánh rất đẹp! Con hôm nay nếu như bị đánh, mới làm ba ba mất mặt a!”

“Ba ba……” Tiểu nha đầu kinh ngạc mà nhìn anh, đều đã quên khóc, nói: “ba ba người có phải đang châm chọc con hay không?”

“Phốc…… Con còn biết cái từ châm chọc sao! Ba ba sao có thể châm chọc con! Ba ba thật sự tự hào về con! Những ngày ba ba không ở bên cạnh con, con có thể bảo hộ bản thân mình thật tốt không bị thương! Quả thực là món quà và an ủi lớn nhất của ba ba rồi!”

Vừa dứt lời, tiểu nha đầu lại oa một tiếng khóc ra, lúc này là cảm động.

“Anh…… Anh là……” Cô giáo chần chờ hỏi.

“Cô giáo vừa rồi không phải hỏi cái dạng ba gì có thể sinh ra con như vậy sao? Tôi sinh.” Âu Minh Hiên cau mày, từ từ đáp.

“Ách, khụ khụ khụ…… Anh…… Ngài là ba đứa nhỏ này sao?” Cô giáo tuyện đối không nghĩ tới ba của nha đầu này, chồng của cô gái xấu xí nổi tiếng ở hạnh hoa thôn cư nhiên là một nhân vật như vậy, ngay lập tức cả kinh miệng đều khép không được.

Tân Tiểu Bảo vừa thấy tình huống không thích hợp, lập tức bắt đầu lăn lộn trên mặt đất, rên: “Ngao —— con đau a con đau! Cô giáo! Con đau sắp chết rồi!”

Tiểu Bạch bên cạnh thấy thế lập tức liếc mắt nhìn cậu ta một cái, lạnh lùng nói: “Cậu một thằng con trai, bị một đứa con gái đánh thành như vậy, còn không biết xấu hổ mà gào? Cậu gào đi! Tốt nhất gào cho tất cả mọi người đều biết!”

Chương 767

Tân Tiểu Bảo như bị ấn chốt mở, trong nháy mắt ngậm miệng, trong mắt ẩn chứa nước mắt không cam lòng, sau một lúc lâu căm giận mà lẩm bẩm một câu: “Cậu một thằng con trai còn để con gái giúp đánh nhau thì sao!”

“Cậu hâm mộ tôi có con gái đánh nhau giúp sao?” Tiểu Bạch lặp lại trò cũ.

Tân Tiểu Bảo lập tức lĩnh ngộ một kích.

Tuy rằng lúc này trong lòng tràn đầy hồ nghi, nhưng cô giáo liếc mắt một cái nhìn ra người trước mắt này không dễ chọc, vì thế thay đổi thái độ, uyển chuyển nói: “Vị phụ huynh này, lời ngài vừa nói không quá không ổn rồi? Con ngài đánh người, sao có thể đúng chứ……”

Âu Minh Hiên tà ý liếc mắt một cái, trên khuôn mặt bất cần đời mặt lập tức hiện lên một tia sát phạt sắc bén, nói: “Cô giáo này, lời vừa rồi cô nói chẳng lẽ thỏa đáng sao? Đi lên cái gì cũng không hỏi liền bắt đầu trách cứ con tôi, công kích người thân, liên luỵ cha mẹ! Sau đó lại mặc kệ đúng sai liền ép con tôi xin lỗi, cô giáo, ngài làm như vậy, chính là đúng à?”

“Nhưng bé đánh người chính là sự thật a……” Cô giáo lau mồ hôi.

“Sách, giảng đạo lý lớn chiêu này quả nhiên không thích hợp với tôi……” Âu Minh Hiên nói thầm một câu, sau đó dùng tay vỗ lên đầu, trong nháy mắt thay đổi một bộ bất cần đời, khóe môi khẽ nhếch, đôi mắt đào hoa nhiễm vài phần lười biếng, ngữ tốc thong thả mà sâu kín nói: “Bảo bối nhà tôi, đúng là đúng, sai cũng là đúng, đánh ai, đó cũng là vinh hạnh của người đó.”

Cô giáo trực tiếp ngây dại……

Tiểu Bạch có chút vô ngữ mà giật giật khóe miệng, bất quá cậu thật sự không phản cảm với cách làm của người đàn ông này, chú ấy cư nhiên không có hùa theo cô giáo trách cứ Niếp Niếp, điểm này làm ấn tượng của cậu đối với chú ấy tốt lên không ít.

Lãnh Tư Thần đứng một bên xem kịch sắc mặt đen, anh hôm nay rốt cuộc tới làm gì?

Chỉ tới xem thứ này làm dáng sao?

“Ai! Rốt cuộc là ai dám đánh con trai tôi! Không muốn sống nữa sao!” Một thanh âm thô lỗ đột nhiên truyền đến.

Theo sau, một người đàn ông cao to diện mạo hung ác lập tức đi đến ngồi xuống trước mặt Tân Tiểu Bảo đỡ cậu ta lên, thô bạo mà rống: “Ai đánh con trai tôi thành như vậy! Cư nhiên ngay cả con trai lão tử cũng dám khi dễ! Đứng ra cho tôi!”

“Ba, là Hoa Niếp Niếp và Hạ Tiểu Bạch! Chính là hai bọn họ đánh con!” Tân Tiểu Bảo thấy chỗ dựa tới, lập tức sinh long hoạt hổ mà cáo trạng.

“Hừ, chính là hai đứa trẻ không cha kia sao? Quả nhiên không có cha dạy dỗ liền không gia giáo!”

Ba Tân Tiểu Bảo – Tân Vĩ vừa muốn tìm người tính sổ, dư quang đột nhiên liếc thấy một người, vì thế tức khắc mở to hai mắt, mặt đẩy vẻ không thể tin nổi, nói: “A! Ngài…… Ngài là…… Ngài có phải Âu tổng hay không?”

Vừa rồi hắn một lòng đều ở trên người con trai, cư nhiên không thấy được người đàn ông đứng ở đây.

“Ông nhận ra tôi?” Âu Minh Hiên nhẹ vỗ về Niếp Niếp có chút sợ hãi trong lòng, rất có hứng thú mà nhướng mày.

“Ngài thật sự là Âu tổng? Ngài…… Ngài sao lại ở chỗ này? Tôi…… Tôi là Tân Vĩ tổng giám bất động sản Tín Đạt! Đây là danh thiếp của tôi! Thật không nghĩ tới lại ở chỗ này nhìn thấy ngài! Vừa rồi tôi thiếu chút nữa không dám nhận!” Tân Vĩ mặt kích động.

Âu Minh Hiên cười cười, đáp: “Ha ha, tôi qua đón con gái tan học.”

“Con ngài cũng đi học ở đây sao, ha ha thật là quá trùng hợp!” Tân Vĩ vừa cười vừa bụng đầy hồ nghi mà nhìn đứa bé gái đầu chôn vào lòng anh.

Nói Âu Minh Hiên không phải độc thân sao? Cho dù có con gái cũng nên học ở trường quý tộc! Sao lại ở nơi thâm sơn cùng cốc này?

Nhưng, Âu Minh Hiên khuôn mặt này quá loá mắt, cho dù chỉ là rất xa thấy qua một lần, hắn cũng tuyệt đối sẽ không nhận sai, lại nói khí thế đầy người cũng không lừa được người.

Người này khẳng định chính là Âu Minh Hiên không sai.

Cho nên, chẳng lẽ là có ẩn tình gì

CChương 768

“Ai, trường học này không được a, ngài xem con trai tôi bị đánh, tôi chuẩn bị mấy ngày nữa chuyển trường cho con tôi.” Tân Vĩ muốn nắm tay đứa bé vào, để có thể cùng nhân vật này nói thêm mấy câu.

Tuy rằng Âu Minh Hiên thân phận như vậy, hắn tuyệt đối trèo cao không được, nhưng quen mặt cũng tốt!

“Phải không? Tôi cũng chuẩn bị chuyển trường cho con tôi.” Âu Minh Hiên nói.

“Thiên kim cũng bị khi dễ sao? Là ai lá gan lớn như vậy!” Tân Vĩ lập tức cả giận nói.

“Ha ha, không phải. Là bởi vì nơi này có người quá đáng đánh đòn, tôi đau lòng con gái tôi sẽ đánh đau tay.” Âu Minh Hiên cười như không cười.

Tân Vĩ nghe lời này có gì đó không đúng: “A?”

“Ba! Ba còn cùng hắn phí lời làm gì! Ba mau giúp con đánh hắn! Chính là con gái hắn đánh con.” Cậu nhóc mũm mĩm trong lòng Tân Vĩ không kiên nhẫn mà đá chân.

Tân Vĩ trực tiếp ngây dại: “Con…… Con mới vừa nói cái gì?”

“Hắn chính là ba của Hoa Niếp Niếp a, hắn vừa rồi chính miệng nói!” Tân Tiểu Bảo kích động nói.

“Tân tổng giám, đây là con trai ông?” Âu Minh Hiên biết rõ cố ý hỏi.

“Không! Không phải!” Tân Vĩ theo bản năng mà phủ nhận, vài giây sau mới phản ứng lại, vẻ mặt đưa đám nói: “Ách…… Là…… Là khuyển tử…… Thực xin lỗi! Thật sự rất xin lỗi! Tôi thật sự không biết cô nương này là khuê nữ của ngài a! Nhìn nhất chiêu nhất thức này, nhìn lực đạo đánh người này của cô bé, thật là hổ phụ vô khuyển nữ a! Nhất định là Hạ Tiểu Bạch! Nhất định là nó sai!”

Lại nói con gái Âu Minh Hiên sao lại họ Hoa?

Chuyện kỳ quái hôm nay cũng quá nhiều rồi!

Bất quá, chuyện đã biến thành như vậy, đành phải nhanh chóng nghĩ cách vãn hồi, hiện tại đã không thể đắc tội Âu Minh Hiên, lại không thể mất mặt trước mặt con trai, cho nên hắn đành phải đem mũi dùi chuyển hướng về phía một đứa bé khác.

Bởi vì Tiểu Bạch thành tích quá tốt, ở trường học quá nổi tiếng, cho nên phụ huynh đều nhận ra cậu, Tân Vĩ cũng liếc mắt một cái nhận ra cậu.

Đang khí thế dạt dào mà trừng mắt nhìn Hạ Tiểu Bạch phía đối diện……

“Âu Minh Hiên, cậu có đi hay không?”

Vẫn luôn đứng ở góc chết nhìn không tới Lãnh Tư Thần nhìn đồng hồ, không kiên nhẫn mà nói một câu.

“Tương Nhu……” Tiểu Bạch chớp chớp mắt, kinh ngạc mà nhìn về phía người nói chuyện: “Tương Nhu sao lại tới đây?”

“Đón con tan học.” Lãnh Tư Thần đi qua, đem sách trên mặt đất nhặt lên giúp cậu nhét vào cặp sau lưng, sau đó nắm tay nhỏ, từ đầu tới đuôi nhìn cũng không nhìn người khác lấy một cái.

“Ba ba, ba ba Tiểu Bạch cũng tới a!” Niếp Niếp vui vẻ nói.

Âu Minh Hiên ôm lấy con gái, đáp: “Đúng vậy! Ba ba giỏi không? Ba ba không có không giữ chữ tín nha! Con và Tiểu Bạch vẫn là cùng nhau! Lần này ba có thể đón bảo bối đi rồi chứ?”

“Dạ, ba ba giỏi quá!” Niếp Niếp không chút bủn xỉn mà khen.

Được con gái khen Âu Minh Hiên vui vẻ, hoàn toàn không chú ý tới sắc mặt Lãnh Tư Thần giờ phút này.

Lãnh Tư Thần lúc này rốt cuộc biết mình bị lừa, con hồ ly chết tiệt này, một đống lý do thoái thác đem anh gọi ra, thì ra là vì Niếp Niếp sợ ảnh hưởng đến cảm nhận của Tiểu Bạch không cho cậu ta tới đón.

Bất quá, tiểu cô nương này đối với Tiểu Bạch nhà bọn họ thật là không tồi.

“Lãnh…… Lãnh…… Lãnh…… Lãnh Tư Thần……” Bên kia, nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện, Tân Vĩ cả kinh lời nói đều nói không trôi, lại vừa thấy cậu nhóc nắm tay anh, càng bị dọa choáng váng, gian nan mà nuốt nước bọt nói: “Này…… Đứa nhỏ này là?”

Lãnh Tư Thần tất nhiên là sẽ không phản ứng hắn, nhưng Âu Minh Hiên bên cạnh khẽ cười một tiếng, rất “Hảo tâm” mà hỗ trợ trả lời: “Con của anh ta!”

Chương 769

Tân Vĩ sửng sốt ít nhất mười giây, sau đó vẻ mặt dị thường nhăn nhó mà cười gượng, nói: “A ha ha! Thật là…… Thật là vinh hạnh…… Khuyển tử có thể được quý công tử đánh, thật là vinh hạnh của tôi…… Ha ha a…… Quá vinh hạnh……”

Mẹ kiếp! Thật là đậu má a!

Hắn đây là tạo cái nghiệt gì! Con trai cư nhiên bị hai tôn tiểu Phật như vậy đánh!

Có cần phải “May mắn” như vậy hay không?

Hạ Tiểu Bạch cư nhiên chính là con riêng của Lãnh Tư Thần như lời đồn sao?

Nhưng, vừa rồi con trai Lãnh Tư Thần vì sao không gọi là ba, gọi cái gì Tương Nhu a!

Nhà giàu thật loạn! Hắn quả thực hoàn toàn nắm không ra……

“Ba! Ba sao còn không giúp con báo thù a! Ba mau giúp con báo thù……” Tân Tiểu Bảo bắt đầu la lối khóc lóc.

Tân Vĩ sắc mặt đen như đáy nồi, nói: “Tiểu tử thúi, con câm miệng cho ta! Xem về nhà lão tử như thế nào thu thập con! Con sao sẽ chọn người chọc như vậy a! Lão tử đều sắp bị con hại chết!”

Nói xong ấn đường biến thành màu đen mà xin lỗi, ra vẻ nhận lỗi đáng thương.

Một Âu Minh Hiên đã có thể đem hắn dọa sợ tè ra quần, lại đến một Lãnh Tư Thần, hắn lúc này quả thực sắp hồn vía lên mây rồi.

Lãnh Tư Thần vẫn tư thái người sống chớ gần, từ đầu tới đuôi cũng chưa liếc nhìn hắn một cái, mặt không cảm xúc dắt Tiểu Bạch đi rồi.

Âu Minh Hiên vốn đang muốn tiếp tục chơi, thấy Lãnh Tư Thần không thú vị như vậy trực tiếp chạy lấy người, đành phải theo lên.

Trên đường trở về, Âu Minh Hiên cười đến hoa chi loạn chiến, hỏi: “Bảo bối, hôm nay vui hay không?”

“Vui!!!” Tiểu nha đầu kêu to.

“Xe này có thích hay không?”

“Thích!!!”

“Ba ba đẹp trai hay không?” Âu Minh Hiên vuốt tóc.

“Đẹp!!!” Tiểu nha đầu tiếp tục ra sức cổ động.

Lãnh Tư Thần sau xe: “……”

Bạn học Hạ Tiểu Bạch: “……”

-

Trong sân, Tần Mộng Oanh vừa quét lá vừa lo lắng mà hướng ra bên ngoài nhìn xung quanh.

“Hai đứa nhỏ sao còn chưa trở về?”

“Không phải nói hôm nay tổng vệ sinh phải về muộn một chút sao?” Hạ Úc Huân từ trong phòng bếp đi ra, trong tay cầm nửa quả cà chua.

“Vậy cũng quá muộn……”

“Để em gọi điện thoại cho Tiểu Bạch.”

“Uhm.”

Hạ Úc Huân lấy điện thoại ra, vừa mới chuẩn bị gọi điện thoại, nghe được bên ngoài từ xa tới gần truyền đến một trận tiếng động cơ ô tô.

“Sách, tiếng động cơ dễ nghe này, xe xịn a! Khẳng định là học trưởng!”

Hạ Úc Huân vừa nói vừa đi ra cửa.

Lúc cô đi đến cổng lớn, nửa quả cà chua trong tay phù phù một tiếng rớt trên mặt đất, cũng muốn rơi xuống theo, còn có cằm cô.

Tần Mộng Oanh theo ra cũng là một bộ kinh ngạc đến ngây người.

Chỉ thấy trên chiếc Maserati hồng nhạt kia, Âu Minh Hiên tháo kính râm trên mặt xuống, mở cửa xe đi ra, sau đó vòng qua bên kia, tự mình mở cửa xe, một tay để sau người, một tay cong vươn ra, làm động tác thập phần thân sĩ, nói: “ Công chúa tôn quý của ta, mời xuống xe.”

Niếp Niếp ngày thường luôn là tiểu nha đầu tùy tiện giờ phút này đỏ mặt, cư nhiên có chút thẹn thùng, động tác đặc biệt thục nữ mà đi xuống.

Hạ Úc Huân nhìn chiếc xe mui trần hồng nhạt, nhìn sau xe đầy hoa hồng màu hồng nhạt và đồ chơi lông thú, không nỡ nhìn thẳng mà quay đầu đi chỗ khác, hít sâu một hơi nói: “Âu Minh Hiên, anh thật là lóe mù mắt chó lão nương rồi! Đón con mà thôi anh cần phải làm như vậy sao?”

Tần Mộng Oanh bên cạnh nhìn một lớn một nhỏ trước mặt, cũng là bất đắc dĩ.

Hạ Úc Huân xoa xoa ấn đường, lại ngẩng đầu nhìn Lãnh Tư Thần ngồi trong một đống hoa hồng và đồ chơi lông thú, khóe miệng giật mạnh, cực kỳ vô ngữ nói: “Lãnh Tư Thần, vì cái gì anh cũng ở đây? Anh cứ như vậy trơ mắt nhìn thứ này buông thả gầm rú đều mặc kệ?”

Chương 770

“Không liên quan đến anh.” Lãnh Tư Thần vẻ mặt chuyện không liên quan đã mở cửa xe, sau đó đem con trai ôm xuống.

Hạ Úc Huân đứng thẳng không xong mà đỡ bả vai Tần Mộng Oanh, lời nói thấm thía: “Chị Mộng Oanh này, nhớ kỹ, về sau ngàn vạn đừng để đàn ông đi đón bọn trẻ…”

Quả thực quá không đáng tin cậy!

“Mẹ mẹ mẹ dì hoa dì hoa dì hoa…… Hôm nay ba con quá đẹp trai!” Tiểu nha đầu hưng phấn mà mặt đỏ bừng chạy tới hiến vật quý.

Hạ Úc Huân xem xét nhìn Âu Minh Hiên, lại xem xét nhìn Lãnh Tư Thần.

Hai tên này hôm nay cùng nhau đến trường học đón con?

Trong lòng đột nhiên nảy lên một dự cảm không tốt sao lại thế này……

Vào phòng, Hạ Úc Huân nghiêm túc kéo tiểu nha đầu hỏi: “Niếp Niếp, con nói cho dì Hoa biết, ba con hôm nay ở trường học làm chuyện gì?”

Tiểu nha đầu vừa nghe đôi mắt tức khắc sáng lên, bắt đầu thao thao bất tuyệt nói: “Ba ba rất đẹp trai! Ba ba hôm nay rất đẹp nha! Giúp con báo thù! Đặc biệt vui! Ba của Tân Tiểu Bảo đều sợ ba ba…… Cô giáo cũng sợ…… Ba ba thật là lợi hại!”

Trên trán Hạ Úc Huân trượt xuống vài đường hắc tuyến, chuyển hướng qua con trai bên cạnh, hỏi: “Tiểu Bạch, vẫn là con nói đi.”

“Nga.” Tiểu Bạch buông cặp sách, thần sắc nhàn nhạt mà nói: “Nguyên nhân là hôm nay tổng vệ sinh có chút mâu thuẫn náo loạn với Tân Tiểu Bảo. Tân Tiểu Bảo cảm thấy con chỉ vẩy nước quá nhẹ nhàng, Niếp Niếp nói con tuổi còn nhỏ nên làm việc nhẹ một chút, hơn nữa chị ấy đã làm luôn phần con rồi, Tân Tiểu Bảo nói không lại chị ấy, liền mắng chị ấy là con hoang không có cha, mắng chị ấy là đứa bé hư, con quá tức giận, liền dùng sách ném vào trán Tân Tiểu Bảo……”

Tiểu Bạch nói tới đây, không khí phòng khách lập tức nặng nề.

“Ngọa tào! Đứa bé này muốn chết sao! Ta tìm nó! Ta mà biết lúc đó nó nói ra lời như vậy liền đánh nó ngay lập tức!” Âu Minh Hiên một chân đá bay ghế dựa bên chân, xắn tay áo liền muốn đi ra ngoài phòng.

“Anh làm gì?” Tần Mộng Oanh vội vàng kéo anh.

“Đương nhiên là báo thù cho con gái anh!”

“Lấy bạo chế bạo, có ai làm cha như anh sao? Trẻ con còn đang nhìn kìa!” Tần Mộng Oanh nhíu mày.

“Lấy bạo chế bạo làm sao vậy? Đối phó với loại người này nên lấy bạo chế bạo!” Âu Minh Hiên tức giận đến không nhẹ.

“Anh bình tĩnh một chút, nghe Tiểu Bạch nói xong được không?” Tần Mộng Oanh thở dài.

“Anh không nghe anh không nghe anh không nghe!” Âu Minh Hiên đầu lắc lắc như gợn sóng.

Tần Mộng Oanh: “……” Người đàn ông này còn có thể ấu trĩ hơn một chút sao?

Thấy sắc mặt Tần Mộng Oanh không đúng, Âu Minh Hiên lén liếc nhìn cô một cái, lập tức lấy lòng mà thò lại gần, nói: “Anh không đi! Anh không đi còn không được sao? Tức phụ nhi anh nghe em! Em bảo anh đánh anh liền đánh, em không cho anh đánh anh liền không đánh, em bảo anh đánh ai anh liền đánh người đó……”

Hạ Úc Huân vô ngữ mà trắng mắt nhìn Âu Minh Hiên đứng đắn không đến vài phút liền bắt đầu đùa giỡn, tiếp tục hỏi Tiểu Bạch: “Sau đó thì sao?”

“Sau đó Tân Tiểu Bảo muốn cùng con đánh nhau, con liền ứng chiến. Nhưng không đợi con ra tay, Niếp Niếp lao tới một chân đem Tân Tiểu Bảo đá bay, sau đó liền bắt đầu đơn phương đánh cậu ta……”

“Ha ha ha ha ha…… Đơn phương đánh nó! Tiểu tử chú thưởng thức cách dùng từ của con!” Âu Minh Hiên cười ha ha, bị Tần Mộng Oanh trừng mắt nhìn một cái mới ho nhẹ một tiếng ngừng nghỉ, nói: “Con tiếp tục, tiếp tục nói!”

“Sau đó cô giáo liền tới, Tân Tiểu Bảo méc bảo con và Niếp Niếp đánh cậu ta, bởi vì con thành tích tốt, cô giáo không biết nói con thế nào, vẫn luôn mắng Niếp Niếp, nói Niếp Niếp không gia giáo, nói dạng cha gì có thể sinh ra đứa bé điên cuồng không ngoan như vậy, sau đó lúc này ba ba Niếp Niếp xuất hiện, nói với cô, là chú ấy sinh.” Năng lực tổng kết của Tiểu Bạch lưu loát, mô tả toàn bộ tình hình lúc ấy.

“Phốc ——” Hạ Úc Huân tưởng tượng thấy cảnh tượng ngay lúc đó, nhịn không được xì cười thành tiếng. Thật đúng là phong cách làm việc của Âu Minh Hiên.

“Cô giáo nhìn ra chú Âu không dễ chọc, thái độ ngay lập tức liền thay đổi. Sau đó ba Tân Tiểu Bảo tới, vốn dĩ muốn tìm Niếp Niếp tính sổ, nhưng biết Niếp Niếp là con gái chú Âu liền nói Niếp Niếp đánh đúng, hắn không dám chọc chú Âu, liền chuẩn bị tìm con gây phiền toái…… Sau đó……” Nói tới đây, Tiểu Bạch nhìn về phía Lãnh Tư Thần đang thong thả ung dung uống trà.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro