631-635

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 631: Phụ Tử Liên Minh (10)


"Ghen cái gì? Nói rõ ràng a, cậu bá chiếm con gái tôi hơn hai mươi năm, tôi lúc này mới một nhà gặp lại chưa được mấy ngày mà thôi!" Nam Cung Lâm nói vỗ vỗ bờ vai của anh, nói: "Người trẻ tuổi, tốc độ không cần quá nhanh, nhưng đừng tôi mới vừa hưởng thụ mấy ngày vui vẻ, cậu liền đem một lớn một nhỏ bắt về nhà chứ!"

Thái độ của Nam Cung Lâm làm Lãnh Tư Thần có chút khó hiểu, nhướng mày nói, "Tôi cho rằng ông sẽ ngăn cản tôi và cô ấy ở bên nhau."

Nam Cung Lâm lập tức nói: "Đừng oan uổng tôi, tôi không có ý muốn giúp cậu, chỉ là......"

"Chỉ là cái gì?"

"Chỉ là, trước mắt, trừ Lãnh Tư Thần cậu ra, tôi thật sự nghĩ không ra ai có thể xứng đôi với con gái bảo bối của tôi, mà biểu hiện của cậu 5 năm qua cũng coi như không tồi. Cho nên, chuyện của hai người các người tôi không phát biểu ý kiến. Không bảo vệ, nhưng cũng sẽ không ngăn cản. Bất quá, Cung Hiền Anh kia rốt cuộc là như thế nào, cậu có phải nên cùng tôi giải thích một chút hay không?"

"Tôi không tin ông không tra xu hướng giới tính của Cung Hiền Anh, chỉ là trước mắt nước cờ này tôi vẫn chưa chuẩn bị thu hồi, cho nên không nói với cô ấy sự thật." Tưởng tượng đến lời nói đêm nay của Hạ Úc Huân, sắc mặt Lãnh Tư Thần liền âm trầm xuống.

Nếu giải thích hữu dụng, anh có thể giải thích một nghìn lần, một vạn lần, nhưng cô thì sao, không chỉ không nghe, còn tuyên bố phải cho anh đội nón xanh mười lần, một trăm lần!

"Sách, vậy Lâm Tuyết kia cũng là tác dụng này?" Nam Cung Lâm có chút vui sướng khi người gặp họa, lại có chút kiêu ngạo, nói: "Chiêu này có vẻ như không hữu dụng, con gái bảo bối của tôi cuối cùng là có tiền đồ!"

Nam Cung Lâm không chỉ có bóc vết sẹo của anh, còn một ngụm lại "Con gái bảo bối của tôi", hiển nhiên là thành tâm kích thích anh.

Nhìn bộ dáng Nam Cung Lâm khoe khoang, xem như nể ông bệnh nặng mới khỏi, Lãnh Tư Thần không phản ứng, lập tức hướng tới thư phòng đi đến.

Nam Cung Lâm nhìn thấy đầu đầy hắc tuyến, tiểu tử thúi, ở địa bàn của ông qua lại tự nhiên, thật đúng là nửa phần tự giác của người ngoài đều không có!

-

Thịch thịch thịch, cửa thư phòng bị gõ vài cái.

Đang ở dưới đèn xem tư liệu Hạ Úc Huân vừa quay đầu liền nhìn thấy Lãnh Tư Thần dựa nghiêng sau cửa, tức khắc mặt tối sầm, nói:"Anh sao còn chưa đi? Lại muộn một chút liền phải khóa cửa!"

Lãnh Tư Thần buông tay: "Cùng lắm thì học tập người nào đó, nhảy lầu a, lầu hai mà thôi."Khóe miệng Hạ Úc Huân run rẩy.

Lãnh Tư Thần lập tức ngồi xuống sô pha trong thư phòng, khuỷu tay chống trán, nói: "Có chỗ nào không hiểu, có thể hỏi anh, giải đáp bất cứ lúc nào."

Sắc mặt Hạ Úc Huân phức tạp mà liếc anh một cái.

Cô hiện tại cần nhất đích xác chính là một người chuyên nghiệp như Lãnh Tư Thần giải đáp nghi vấn giải thích nghi hoặc.

Nhưng, thằng nhãi này có lòng tốt như vậy?

Lãnh Tư Thần thấy cô nhìn chằm chằm mình, nhướng mày, nói: "Sao lại nhìn anh như vậy? Cho rằng anh sẽ bẻ gãy cánh của em, mà không giúp em mới đúng phải không?"

"......"

"Tuy rằng anh từng có ý nghĩ như vậy......" Lãnh Tư Thần trầm ngâm.

"......" Hạ Úc Huân trợn tròn mắt, cái tên biến thái! Anh thật đúng là nghĩ như vậy a!

"Nhưng, anh vẫn tương đối thích em tung tăng nhảy nhót hơn." Lãnh Tư Thần nói tiếp.

"......" Tung tăng nhảy nhót là cái quỷ gì!

"Nhanh lên, qua thôn này lại không có cửa hàng nọ, em biết bao nhiêu người hao tổn tâm cơ muốn được anh chỉ giáo không hả? Thiên kim khó cầu!" Lãnh Tư Thần thúc giục.

Hạ Úc Huân vô ngữ mà nhìn dáng vẻ không ai bì nổi kia của anh, chuyển động ghế dựa đối mặt với anh, hỏi: "Cho nên, tôi phải giả giá đắt là cái gì? Mới có thể được ngài đích thân chỉ đạo trân quý như thế!"

Cô không tin trên đời có cơm trưa miễn phí.


 Chương 632: Đỉnh Đầu Xanh Mượt (1)


Lãnh Tư Thần ra vẻ trầm ngâm, ánh mắt như tia X quét qua cô.

Hạ Úc Huân theo bản năng mà căng thẳng thần kinh, kỳ thật cô bất quá chỉ thuận miệng hỏi một câu, dù sao tán gẫu với anh khẳng định sẽ không nói ra lời gì hay, cho nên mặc kệ anh yêu cầu cái gì, cô đều sẽ không đồng ý.





Nhưng, không nghĩ tới yêu cầu Lãnh Tư Thần nói ra cư nhiên là ——

"Cười với anh một cái."

"Gì?" Hạ Úc Huân kinh ngạc mà ngẩn ngơ.

"Cười cho đại gia một cái" cảm giác quen thuộc này là như thế nào?

Cô không nghe lầm chứ?

Lãnh Tư Thần vẻ mặt chua xót mà nhìn cô, nói: "Tiểu Huân, em cosbieets đã bao lâu rồi em không cười với anh không? Từ 5 năm trước em đã bắt đầu......"

Hạ Úc Huân cắn cắn môi, tựa hồ đang lưỡng lự, sau một lúc lâu ngữ khí lạnh lùng nói: "Xin lỗi, cười không nổi."

"Vậy được rồi, anh cái cho em một cái được chứ?" Lãnh Tư Thần nói xong thật sự cười một cái.

Cái gọi là băng tuyết tan chảy, xuân về hoa nở, vạn vật sống lại......

Khoảnh khắc Lãnh Tư Thần mỉm cười, dường như hoa toàn thế giới cùng nhau nở rộ, Hạ Úc Huân nhìn ngây ngẩn cả người.

Không phải cười lạnh, không phải cười khổ, không phải cười nhạo, mà là một nụ cười mỉm dịu dàng sắc xuân.

Đều nói Lãnh Tư Thần lạnh như băng sương đặc biệt có mị lực, nếu bọn họ nhìn thấy Lãnh Tư Thần cười, nhất định sẽ không nói như vậy.

Lãnh Tư Thần vốn dĩ ít khi nói cười, cô cũng không nhớ rõ bao lâu rồi không thấy anh cười.

"Làm ăn lỗ vốn anh cũng làm rồi, em còn do dự?" Chỉ một cái chớp mắt, Lãnh Tư Thần liền thu ý cười, giống như trong nháy mắt vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.

Kỳ thật cô biết anh có lòng tốt, cô chỉ không dám nhận tình của anh, bởi vì biết chung quy trả không được.

Tuy rằng trong lòng cô nghĩ như vậy, nhưng, thân thể lại không chịu khống chế đã mở miệng......

"Những lời này là có ý gì? Mỗi chữ đều biết, nhưng tổ hợp chữ ghép lại xem không hiểu!"

"Câu nào?"

Lúc cô bừng tỉnh nhận ra mình đang nói gì, anh đã thò tới, hơi thở ấm áp phả vào bên tai cô.

Hạ Úc Huân nhịn không được lộ ra vẻ ảo não hối hận.

Lãnh Tư Thần tất nhiên sẽ không cho cô cơ hội hối hận, nhìn nơi vẽ dấu chấm hỏi trên tư liệu trước mặt cô, trực tiếp giải thích ý trong những danh từ chuyên nghiệp đó, hơn nữa tận lực dùng phương thức đơn giản dễ hiểu cùng cô phân tích tình huống hiện tại của Thiên Lâm, cùng với xu hướng hiện tại của thị trường.

Hạ Úc Huân vốn đang có chút xấu hổ, lại dần dần nghe đến nhập thần.

Lãnh Tư Thần xác thật là thầy giỏi, nội dung sâu sắc, lời nói dễ hiểu liền đem tất cả tin tức mấy ngày này Nghiêm Tử Hoa tống vào đầu cô xâu chuỗi lại, khiến cô có cảm giác thể hồ quán đỉnh.

Ngay lúc Hạ Úc Huân nghe chưa đã thèm, Lãnh Tư Thần lại đột nhiên ngừng.

Cô có chút bất mãn mà ngẩng đầu nhìn anh, như một con mèo nhỏ ăn chưa no.

Lãnh Tư Thần bị ánh mắt của cô nhìn đến trong lòng vô cùng mềm mại, giống như bị lông chim trêu chọc một phen, nói: "Bây giờ quá muộn, hôm nay nói đến đây thôi, nếu còn có gì không rõ có thể tìm anh bất cứ lúc nào, bất quá, lần sau anh cũng sẽ không làm ăn lỗ vốn."

"Tôi sẽ không buôn bán với loại gian thương như anh......" Hạ Úc Huân nói thầm.

Quả nhiên là gian thương, hoá ra lần này hào phóng như vậy, là vì cho cô thực tủy biết vị a!

"Tiểu Bạch ngày mai anh sẽ phái người qua đón nó, ban ngày anh chăm sóc, buổi tối đưa nó đến chỗ em ngủ, lúc em không ở bên, nó ngủ không ngon." Lãnh Tư Thần nói.

"A, được." Anh sắp xếp thỏa đáng như vậy, cô hoàn toàn không gì bắt bẻ.

Đang muốn nói cảm ơn, lại nghe được tên kia sắc mặt tối tăm mà phán một câu ——

"Hạ Úc Huân,anh khuyên em đừng làm việc ngốc, cái kia cái gì mười lần một trăm lần, em tốt nhất nghĩ cũng đừng nghĩ, nếu không anh không biết anh sẽ làm ra chuyện gì đâu. Hiểu chứ?"
 Chương 633: Đỉnh Đầu Xanh Mượt (2)


Sáng sớm hôm sau.

Hạ Úc Huân rời khỏi giường chờ xuất phát từ sớm, lúc Nghiêm Tử Hoa chạy tới đón cô, cô đã chuẩn bị mọi thứ thỏa đáng.
PlayUnmuteLoaded: 0%Progress: 0%Remaining Time-0:00Fullscreen
Trên xe, Nghiêm Tử Hoa cùng cô lặp lại và bổ sung một số vấn đề cần chú ý, Hạ Úc Huân ý nghĩ rõ ràng, đối đáp trôi chảy.

Nghiêm Tử Hoa hơi có chút kinh ngạc mà nhìn cô, nói: "Tiểu thư, cô tiến bộ rất nhanh."

Lời này nghe Hạ Úc Huân có chút chột dạ, dù sao cũng là dựa vào Lãnh Tư Thần khai thông vướng mắc.

Nghiêm Tử Hoa còn không biết quan hệ thực sự giữa cô và Lãnh Tư Thần, càng không biết Tiểu Bạch là con cô.

Cũng không biết anh nếu biết rồi sẽ là phản ứng gì nữa......

Mười phút sau, tới dưới lầu công ty.

Hạ Úc Huân hít sâu một hơi, bước ra cửa xe, ngẩng đầu nhìn lên tòa cao ốc nguy nga sừng sững trước mặt.

Giờ phút này trở đi, cô không thể không nghênh đón khiêu chiến mới.

Cho dù đã chuẩn bị tâm lý tốt, nhưng Hạ Úc Huân mới vừa đi chưa được vài bước, vẫn bị một màn phô trương trước mắt dọa sợ rồi.

Từ cửa kéo dài đến sâu trong đại sảnh, nhân viên đứng thành hai hàng cung kính mà chờ ở nơi đó, đồng loạt nói "Chào buổi sáng đại tiểu thư"......

Đại khái là Nam Cung Lâm dặn dò sợ cô không quen nghe tổng tài, cũng sợ cô có áp lực, cho nên công ty mọi người đều gọi cô là đại tiểu thư.

Hạ Úc Huân ho nhẹ một tiếng, nghiêng qua hướng tai Nghiêm Tử Hoa nói: "Vậy có thể quá khoa trương rồi không? Tôi chỉ là tới đi làm, lại không phải hoàng đế đăng cơ......"

Nghiêm Tử Hoa vội an ủi, nói: "Phải như vậy, nghi thức có thể tăng cường cảm giác quy phục của bọn họ với cô."

Hạ Úc Huân chỉ đành bày ra vẻ mặt bình tĩnh thong dong, từ thảm đỏ giữa hai hàng người đi đến thang máy chuyên dùng cho tổng tài.

Cô vốn đang có chút lo lắng vào thang máy chứng sợ hãi không gian giam cầm lại tái phát, không nghĩ tới, bốn phía thang máy này toàn là thủy tinh trong suốt, có thể tinh tường nhìn thấy phong cảnh bên ngoài.

"Đây là một tháng trước chủ tịch cố ý cho người tu sửa lại thang máy." Nghiêm Tử Hoa giải thích.Hạ Úc Huân nghe vậy trong lòng hơi cảm động.

Tới tầng cao nhất, toàn bộ nhân viên đều đứng dậy chảo hỏi cô.

Hạ Úc Huân dưới sự dẫn dắt của Nghiêm Tử Hoa lập tức hướng tới văn phòng tổng tài đi đến.

Dọc theo đường đi, thái độ nhân viên đều rất cung kính, nhưng Hạ Úc Huân vẫn cảm thấy ánh mắt bọn họ có gì đó quái quái.

Chờ cô đẩy cửa văn phòng ra, rốt cuộc hiểu vì sao bọn họ nhìn mình bằng ánh mắt không bình thường.

Cửa vừa mở ra, cô thiếu chút nữa cho rằng mình vừa đến vườn cây.

Khắp phòng là hoa hồng champagne, mùi hương đánh thẳng vào mũi cô khiến cô hắt xì......

Nghiêm Tử Hoa bên cạnh cũng vẻ mặt dại ra, vài giây sau mới phản ứng lại, nhíu mày dò hỏi thư ký bên cạnh: "Tiểu Triệu, những thứ này là như thế nào?"

"Nửa giờ trước có người đưa lại đây, tôi nói đại tiểu thư còn chưa tới, không ai ký nhận, kết quả bọn họ trực tiếp dọn lên đây......" Thư ký nơm nớp lo sợ mà trả lời.

"Vậy cô cứ vậy cho bọn họ dọn?" Nghiêm Tử Hoa không vui.

Thư ký vẻ mặt khó xử, nhỏ giọng nói thầm: "Bọn họ nói...... Hoa này...... Là Thẩm công tử đưa tới...... Tôi không dám cản a......"

Nghiêm Tử Hoa đỡ trán.

Hạ Úc Huân vẫy vẫy tay, nói: "Thôi, không phải cô ấy sai, hoa này tìm nhà kho bỏ vào đi!"

"Vâng, đại tiểu thư." Thư ký nhẹ nhàng thở ra, nhanh chóng chạy đi tìm người lại đây dọn hoa.

"Tiểu thư, chuyện này......" Nghiêm Tử Hoa vẻ mặt khó xử.

Vì chuyện Thẩm Diệu An anh cố ý xin chỉ thị Nam Cung Lâm nên xử lý như thế nào, kết quả, Nam Cung Lâm cư nhiên không chút nào để ý, trực tiếp nói một câu kệ hắn đi.

Thật là hoàng đế không vội thái giám sốt ruột!




 Chương 634: Đỉnh Đầu Xanh Mượt (3)




"Không có việc gì, tôi sẽ xử lý tốt, cô đi làm việc đi!"


Từ tình hình bữa tiệc hôm đó liền biết ngày sau chuyện như vậy chỉ sợ không phải ít, nếu mới ngày đầu tiên liền rối loạn trận tuyến, vậy về sau làm sao bây giờ.

Chỉ có thể đi từng bước một, giặc tới thì đánh, nước lên thì nâng nền! PlayUnmuteProgress: 0%Remaining Time-0:00Fullscreen

Trừ bỏ Lãnh Tư Thần, cô không có gì chưa từng sợ.

Thấy bộ dáng Hạ Úc Huân như định liệu trước cũng không vì thế mà để ý bối rối, Nghiêm Tử Hoa mới nhẹ nhàng thở ra.

Kỳ thật anh lo lắng nhất chính là cookhoong hòa nhập vào được cái vòng luẩn quẩn này, xử sự không đủ khôn khéo trơn tru.

Nhìn dáng vẻ, năng lực thích ứng của cô so với tưởng tượng của anh còn mạnh mẽ hơn.

-

Ngày đầu tiên đi làm chủ yếu là thích ứng hoàn cảnh, Nghiêm Tử Hoa chưa sắp xếp lịch trình gì cho cô, bất quá cô vẫn không buông tha bất cứ thời gian gì, nghiên cứu tư liệu.

Cô hiện tại tựa như một khối bọt biển, yêu cầu bức thiết phải hấp thu hết thảy mọi tri thức có thể hấp thu.

Bất tri bất giác liền đến giữa trưa, nếu không phải thư ký gọi số nội bộ nhắc nhở, cô thiếu chút nữa thời gian ăn cơm đều bỏ lỡ.

Thu thập đồ vật đang chuẩn bị đi xuống ăn cơm, kết quả, lại thu được một phần lễ vật.

Là một chàng trai diện mạo đoan chính đưa lên, Hạ Úc Huân nhìn thoáng qua cảm thấy hình như có chút quen mắt, đại khái là ảo giác đi.

Cũng may, phần lễ vật này không khoa trương như hoa hồng champagne cả một phòng vào buổi sáng.

Là một cái hộp nhỏ hình chữ nhật đóng gói tinh xảo, dùng dải lụa nơ bướm, trên dải lụa đặt một tấm card, trên tấm card ký tên là Mr-LG......

Hạ Úc Huân ký nhận xong, nhìn chữ ký tên xa lạ, cảm giác có chút kỳ quái, nếu đối phương muốn nhân cơ hội ở trước mặt cô tạo ấn tượng tốt, hẳn là trực tiếp để tên thật mới đúng......

Ngồi trở lại bàn làm việc, cô hồ nghi mà mở hộp quà ra.

Khoảnh khắc mở hộp ra, sắc mặt cô thay đổi, nhanh chóng một lần nữa đậy lại, sau đó khẩn trương không thôi mà nhìn ra cửa, xác định cửa đóng mới nhẹ nhàng thở ra, sắc mặt có chút dữ tợn.

Fuck you! Đây là cái tên biến thái nào a! Cư nhiên...... Cư nhiên đưa cho cô loại đồ vật này......

Hạ Úc Huân một lần nữa mở hộp ra, dùng hai ngón tay xách nội y ren màu đen lộ liễu bên trong hộp......Dư quang liếc thấy lớp nhung thiên nga trắng bên trong hộp tựa hồ còn có một tờ giấy hồng nhạt.

Hạ Úc Huân vội vàng đem giấy cầm lên.

Mặt trên viết chính là ——

"Đền cho em. PS: Phẩm vị nội y của em có tiến bộ. ——Mr-LG."

Chữ viết cứng cáp hữu lực, như rồng bay cư nhiên viết ra lời tà ác ái muội như vậy, quả thực là quá phá hư chữ viết tay này rồi?

Nhìn nét chữ quen thuộc này cô liền biết món quà biến thái này rốt cuộc là từ tay ai!

Cũng là lúc này mới nhớ tới, đêm qua dây lưng nội y cô xác thật bị người nào đó làm hỏng rồi.

Cô có phải nên cảm anh săn sóc có trách nhiệm hay không a?

Hạ Úc Huân càng nhìn mặt càng hồng, cuối cùng bang một tiếng đóng nắp lại, tiện tay đem hộp nhét vào ngăn kéo nhắm mắt làm ngơ.

Tên khốn này...... Rõ ràng là đang châm chọc cô!

Trước kia cô thích đều là nội y cotton 100% hình hoạt hình, có lần ở văn phòng, tên kia vì xem vết thương súng trên vai cô, cương quyết kéo quần áo cô, liền nhìn thấy nội y hình Doreamon của cô......

Bất quá, Mr-LG là có ý tứ gì?

LG tiên sinh......

Nếu L là từ ít dùng để viết tắt, vậy G a?

Nghĩ đến mật mã notebook của Lãnh Tư Thần, cô có lí do chính đáng hoài nghi chữ viết tắt này sẽ không trong sáng......

Bất quá, hình như không đúng chỗ nào, đây giống như không phải viết tắt tên anh ta.

LG......LG......

Hạ Úc Huân lặp lại vài lần, sau đó rốt cuộc đã hiểu.

Đây phỏng chừng là...... Hai chữ Ông xã viết tắt......


 Chương 635: Đỉnh Đầu Xanh Mượt (4)


Cùng lúc đó, văn phòng tổng tài tập đoàn Thiên úc.

Lương Khiêm đang khẩn trương mà quan sát phản ứng của BOSS nhà mình.





Vừa rồi anh nhận được tin tức mới nhất, Thẩm công tử sấm rền gió cuốn, sáng sớm hôm nay liền hướng Thiên Lâm tặng một phòng hoa hồng champagne, vì thế nhanh chóng lại đây cùng BOSS hội báo tình huống này.

Nhưng, ông chủ sau khi nghe xong phản ứng không giống như trước khi anh dự đoán?

Tuy rằng con ngươi có ánh lửa, nhưng khóe miệng lại nhếch lên thật quỷ dị.

Lương Khiêm khẽ rùng mình, vừa nhìn liền biết BOSS nhà mình lại làm chuyện xấu gì rồi, cũng không biết lúc trước hộp quà cho người đưa đến Thiên Lâm bên trong rốt cuộc là cái gì.

"Được rồi, tôi đã biết." Lãnh Tư Thần chống đầu, ngón tay có tiết tấu mà gõ mặt bàn.

Hiện tại đồ vật hẳn là đã đưa đến, không biết phản ứng của cô gái nhỏ kia là gì.

Nếu có thể, anh đương nhiên hy vọng có thể quang minh chính đại để tên ông xã.

Nếu có thể, anh đương nhiên hy vọng nói cho toàn thế giới cô chính là người của mình.

Nhưng, trước mắt cô căn cơ không xong, nếu công nhiên đem cô ôm đến sau cánh mình, tuy rằng có thể để cô làm ít công to, nhưng cũng sẽ đưa tới cho cô càng nhiều nguy hiểm.

Mấy năm nay anh giao du không ít bạn, nhưng trêu chọc kẻ địch cũng rất nhiều.

Trong khoảng thời gian này, anh chỉ có thể ủy khuất một chút, âm thầm che chở cô.

Hiện tại ủy khuất, về sau tất nhiên sẽ tìm cơ hội nhất nhất đòi lại từ trên người nha đầu kia.

-

Hôm nay là ngày đầu tiên Hạ Úc Huân tiền nhiệm, buổi tối cán bộ cao cấp công ty vì nghênh đón cô sắp xếp tiệc rượu, nói là tiệc chào đón, trên thực tế chính là Hồng Môn Yến.

Ngồi chân thành hoan nghênh cô không có mấy người. Có người hoài nghi, có người nhân cơ hội lấy lòng, càng nhiều hơn là im lặng xem biến này.

Bởi vì xem như cô là người đứng đầu, cho nên cô cũng phá lệ coi trọng.

"Hôm nay là ngày đầu tiên cháu gái ngoan tiền nhiệm, lão già ta kính cháu một ly!"

Người nói chuyện là Lương Hán Long – anh em kết nghĩa của Nam Cung Lâm, trước đó Nam Cung Lâm có nói qua với cô, có gì cần thì tìm hắn, xem như hậu thuẫn kiên cô nhất của cô trong công ty.

"Cám ơn chú Lương!" Hạ Úc Huân cảm kích mà kính rượu.

"Ai, nhớ năm đó cùng ba con tranh đấu giành thiên hạ, giống như còn là ngày hôm qua, vừa chớp mắt, hắn đều đem vị trí giao cho con gái, bản thân tiêu dao khoái hoạt! Thật là hậu sinh khả uý a! Nha đầu thúi nhà ta nếu là có một nửa như con ta đã mãn nguyện rồi!" Lương Hán Long cảm khái nói.

"Chú Lương quá khen."

"Ha hả, hậu sinh khả uý...... Còn không phải sao! Đại tiểu thư tuổi trẻ như vậy, vừa lên đã được an vị ở vị trí này rồi, chuyện này, cũng chỉ có Nam Cung tên kia dám làm!" Bên cạnh đột nhiên có thanh âm âm dương quái khí mà nói.

Lời này...... Có ẩn ý, ý ngoài lời đơn giản là cô tuổi quá nhỏ, Nam Cung Lâm cứ như vậy đem công ty giao cho cô quá không có trách nhiệm.

Vẻ mặt Hạ Úc Huân bình tĩnh mà nhìn qua, cười cười mở miệng nói: "Hùng đổng thật sự là quá khen, ba cháu sở dĩ dám đem công ty giao cho một tiểu nha đầu như cháu, tất nhiên là bởi vì công ty có các vị tiền bối tọa trấn, về sau còn phải nhờ chư vị tiền bối chỉ giáo nhiều hơn! Cháu kính chư vị một ly!"

Không nghĩ tới lời mình nói bị bốn lạng đẩy ngàn cân mà đáp trả về, Hùng đổng vẻ mặt sửng sốt, không tình nguyện mà giơ ly lên.

Tuy rằng tạm thời bị ngộp, nhưng hắn hiển nhiên không dễ dàng từ bỏ như vậy, trong bữa tiệc lại giống như tùy ý mà mở miệng nói: "Mấy năm nay đại tiểu thư một mình bên ngoài khẳng định chịu không ít khổ rồi! Thi đậu đại học chưa? Học được chuyên ngành gì?

Nếu có yêu cầu, ta có thể giúp cháu sắp xếp, quan hệ giữa ta và hiệu trưởng đại học C cũng không tệ lắm! Cho cháu cái văn bằng vẫn có thể!

Lão phu lấy thân phận người từng trải nói một câu, tuy nói trong trường học học những bài đó căn bản không có công dụng, nhưng ra ngoài, thứ này chính là thể diện, cháu cũng đừng cho là không thích đáng!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro