561-565

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 561: Ngẫu Nhiên Gặp Được Ở Sân Bóng (1)


"Thôi thôi thôi, em nếu là nguyện ý chờ, cứ tiếp tục chờ đi, xem anh ta có thể di tình biệt luyến, yêu người khác sau đó buông tha em hay không, chỉ sợ đến lúc đó trong lòng em lại khó chịu!"

Nói về tình cảm của Lãnh Tư Thần đối với Hạ Úc Huân, cho dù là Âu Minh Hiên cũng không thể không bội phục, để anh tin tưởng thứ này là thật lòng thử buông tha cô? Đối với anh chỉ có hai chữ, ha ha.






Hạ Úc Huân mím môi: "Em có cái gì mà phải khó chịu? Như vậy vốn dĩ chính là kết quả tốt nhất, em có Tiểu Bạch là đủ rồi!"

"Chỉ mong em đến lúc đó cũng thật sự có thể tâm như nước lặng thế này......" Âu Minh Hiên lầm bầm lầu bầu thở dài, sau đó vỗ vỗ bả vai cô an ủi nói: "Được rồi, đừng cả ngày nghiêm mặt, anh mang em đi ra ngoài giải sầu! Cả ngày buồn ở nhà lo lắng cũng vô dụng a! Đúng rồi, Tiểu Nguyệt Nha đâu? Kêu lên cùng nhau đi!"

"Người ta còn phải đi làm chứ? Anh cho rằng ai cũng nhàn rỗi như anh vậy sao!"Hạ Úc Huân tức giận nói.

Cũng may mắn bây giờ là nghỉ hè, cô không cần đi dạy, bằng không vì những chuyện hư hỏng này, cô chỉ sợ công việc cũng không có thời gian làm, hy vọng thời gian hai tháng này mọi chuyện có thể thuận lợi giải quyết.

Hạ Úc Huân bị lời nói của Âu Minh Hiên làm cho tâm phiền ý loạn, nào có tâm tư đi giải sầu, nhưng không chịu nổi Âu Minh Hiên nói gió thì có mưa, vẫn đem cô kéo ra ngoài nhét vào trong xe.

Nửa giờ sau, Âu Minh Hiên đem cô đưa tới một sân gôn.

"Thế giới nhà giàu các người em không hiểu được đâu? Đánh gôn cái gì! Còn không bằng anh mang em ra tiệm net chơi trò chơi!" Hạ Úc Huân oán giận nói.

"Xem chút tiền đồ của em kìa!" Âu Minh Hiên chỉ đầu cô, vẻ mặt khinh thường.

"Tiền đồ của em đó, làm sao vậy?" Hạ Úc Huân đẩy tay anh ra, vẻ mặt không vui.

Âu Minh Hiên đành phải đỡ bả vai cô dỗ: "Tới cũng đã tới rồi, đừng cáu kỉnh, anh dạy em còn không được sao? Rất dễ chơi! Tới tới tới, lại đây chọn gậy golf......"

"Thích cái nào?" Âu Minh Hiên hỏi."Cái này đi!" Hạ Úc Huân chỉ vào cây trong đó nói.

Âu Minh Hiên vừa muốn khen cô ánh mắt tốt, liền nghe được cô dựa cột lẩm bẩm: "Dùng để đánh người khẳng định rất sảng khoái!"

"......" Ha ha, xem ra xác thật không nên mang cô tới tiến hành loại vận động tao nhã này.

Hai người bên này đang chọn gậy golf, phía sau đột nhiên truyền đến một trận tiếng ồn ào, tựa hồ có rất nhiều người đang lại đây.

Bên trong một đám lão tổng đầu trọc bụng to, cho dù Lãnh Tư Thần trong tay chống gậy, cũng lấp lánh rực rỡ như hạc trong bầy gà, trong nháy mắt khiến người ta từ giữa một đám người phát hiện ra anh, càng thu hút ánh nhìn chính là, bên cạnh anh còn đi một cô gái trẻ xinh đẹp một thân váy vận động màu trắng......

Hạ Úc Huân mặt tức khắc liền đen, nói: "Âu Minh Hiên, anh cố ý?"

Âu Minh Hiên vội vàng giơ hai tay lên, nói: "Oan uổng cho anh! Anh thật sự không biết tên này sẽ đến! Anh thành tâm mang em đến đây giải sầu!"

"Giờ mà còn nói láo a! Đi thôi!" Hạ Úc Huân tức giận nói.

Âu Minh Hiên một phen giữ chặt cô, nói:"Đi cái gì mà đi! Bọn họ chơi của bọn họ, chúng ta chơi của chúng ta! Thật vất vả lại đây, còn chưa có đánh mà!

Nói quên quá khứ, từng người hạnh phúc, về sau tình huống như vậy em có thể còn hội ngộ rất nhiều lần, chẳng lẽ mỗi lần đều phải né tránh sao?"

Hạ Úc Huân lúc này mới thoáng bình tĩnh lại, ngẫm lại cũng đúng, nhưng không biết sao, vừa nhìn thấy Lãnh Tư Thần cùng cô gái kia xuất hiện, tâm tình liền không chịu khống chế mà trở nên bực bội.

Nhịn không được lại nhìn thoáng qua bên kia, kết quả vừa lúc ánh mắt thâm thúy của Lãnh Tư Thần xuyên qua đám người thẳng tắp hướng tới cô...
 Chương 562: Ngẫu Nhiên Gặp Ở Sân Bóng (2)
Trước khi tầm mắt Lãnh Tư Thần dẫn theo ánh mắt mọi người dừng lại trên người mình, Hạ Úc Huân nhanh chóng đem kính râm kẹp trên áo Âu Minh Hiên lấy xuống đeo vào mặt mình.

"Không đi cũng được, cái này cho em mượn dùng một chút!"

"Em làm gì vậy? Em một chính quy nương nương còn sợ đồ giả là cô ấy sao?" Âu Minh Hiên nói liền muốn đem mắt kính tháo ra.

Hạ Úc Huân quát qua, đẩy đẩy kính trên mũi, nói: "Anh câm miệng không được sao? Em chỉ muốn làm một mỹ nam tử yên tĩnh! OK?"

Cô cũng không muốn một ngày kia mình xuất hiện trên mạng và những tờ tạp chí báo chí đó, bị đám paparazzi vây truy chặn đường.

Cô còn hi vọng sau khi đón Tiểu Bạch trở về tiếp tục an tĩnh mà sống a!

"Nha! Đây không phải Âu tổng sao? Lại đây chơi bóng sao! Ngài đều đã lâu không lại đây!"

Đối diện một lão tổng bụng bia như bầu sáu tháng đi tới, thanh âm to lớn vang dội mà chào hỏi, trong khoảng thời gian ngắn, tất cả mọi người bên kia đều nhìn về phía cô cùng Âu Minh Hiên.

Một vài đối tác kinh doanh và người quen cũ của Âu Minh Hiên phát hiện Âu Minh Hiên ở chỗ này, cũng đều đi theo tới ân cần mà chào hỏi, hơn nữa tầm mắt ái muội mà đánh giá cô gái bên cạnh Âu Minh Hiên.

"Âu thiếu quả nhiên tiêu sái a, mỗi lần xuất hiện bên người đều mang theo mỹ nữ! Mỗi người đều xinh đẹp hơn người trước! Dáng người cũng đẹp hơn!"

Lão tổng bụng bia sáu tháng vẻ mặt hâm mộ, ánh mắt tùy ý mà đánh giá Hạ Úc Huân, cho dù bị kính râm che mặt, mơ hồ lộ ra cằm nhòn nhọn cùng da mặt vô cùng mịn màng cũng có thể nhìn ra là một mỹ nhân hiếm có......

"Ha ha, đúng vậy đúng vậy! Âu tổng diễm phúc không cạn!" Người bên cạnh sôi nổi phụ họa nói.

Thấy Hạ Úc Huân không vui, Âu Minh Hiên vội vàng xua tay, nói: "Đừng nói bừa a, đây là em gái tôi!"

Nhưng mà Âu Minh Hiên giải thích cũng không có gì hữu dụng, ánh mắt một đám đàn ông đều là một bộ ái muội "Tôi hiểu".

Âu Minh Hiên đau đầu mà day day ấn đường, không cần nhìn cũng biết giờ phút này dưới cặp kính râm Hạ Úc Huân khẳng định tràn đầy đều là ánh mắt khinh bỉ "Anh cái đồ hoa tâm đại củ cải".Hạ Úc Huân quay đầu liền đi, Âu Minh Hiên hướng mọi người bất đắc dĩ mà cười một tiếng, vội vã mà đuổi theo, vừa đuổi theo vừa khẩn trương không thôi mà ồn ào ——

"Ai! Bảo bối em nghe anh giải thích đã! Chuyện không phải như em nghĩ đâu!"

Nha đầu này chính là khuê mật của Mộng Oanh, anh nếu để cho cô ấn tượng phong lưu không kềm chế được có thể tiêu rồi, tuy rằng chính mình trong cảm nhận của cô e là đã không có ấn tượng gì tốt......

Nhưng mất bò mới lo làm chuồng thì cũng không muộn a!

Phía sau mọi người thấy thế nhịn không được trêu đùa.

"A! Còn dám tức giận! Phụ nữ bên cạnh Âu thiếu ai mà không ngoan như Tiểu Bạch thỏ, ai dám cho cậu ấy sắc mặt xem!"

"Xem ra người này không bình thường a!"

Cùng lúc đó, mấy cô gái các vị lão tổng mang theo cũng ở một bên khe khẽ nói nhỏ.

"Gần đây gió gì thổi trúng a? Hai người đàn ông độc thân kim cương cao nhất thành phố A tất cả đều có chủ! Quá khiến người ta thương tâm rồi!"

"Ngươi thương tâm cái gì a? Không chủ cũng không tới phiên ngươi!"

"Vậy ai biết được? Nghe nói Lâm Tuyết này bất quá là có khuôn mặt tương tự với người phụ nữ mà Lãnh tổng âu yếm thôi, tôi nếu là đi phẫu thuật thẩm mỹ một cái, nói không chừng liền đổi chỗ!"

"Bớt nằm mơ đi! Cái cô gái Lâm Tuyết hệt như Tiểu Bạch Thỏ, cô cho rằng cô ta thật sự chính là Tiểu Bạch Thỏ sao? Chỉ dựa vào khuôn mặt sao có thể ở bên cạnh người đàn ông như Lãnh Tư Thần!"

"Tôi ngược lại đối với cô gái bên cạnh Âu thiếu kia khá tò mò, vẫn luôn đeo kính râm, chẳng lẽ không thể gặp người sao?"

"Âu thiếu lần này hẳn không phải là đùa thật chứ? Ngàn vạn lần không cần a!"


 Chương 563: Ngẫu Nhiên Gặp Ở Sân Bóng (3)


Mọi người vốn dĩ trò chuyện vui vẻ, không khí hòa hợp, không biết vì sao Lãnh Tư Thần một giây trước vẫn quang đãng, một giây sau đột nhiên liền phong cách biến đổi chuyển thành bão táp, quả thực một chút giảm xóc đều không có, cũng không biết câu nói nào chọc anh không vui.

Mấy lão xum xoe tổng phí sức chín trâu hai hổ mới cố ý đưa được Lãnh Tư Thần đệ đây thấy thế tất cả đều hai mặt nhìn nhau, không biết làm sao.





"Lãnh tiên sinh, ngài có chỗ nào không thoải mái sao?" Lâm Tuyết bên cạnh săn sóc mà dò hỏi, lại không có được câu trả lời của Lãnh Tư Thần.

Lãnh Tư Thần cũng không biết có nghe hay không, ở người khác trong mắt nét mặt vẫn giữ kín như bưng, trên thực tế ánh mắt bất động thanh sắc mà dừng ở nơi xa.

Chỉ thấy nha đầu kia đang dùng động tác so với sạn phân còn không xong mà đánh gôn, thuận tiện còn không cẩn thận một gậy đánh vào đùi Âu Minh Hiên, Âu Minh Hiên che lại chân ngao ngao la lên trốn cách xa cô mười bước, như lâm đại địch không dám đến gần......

Ngay lúc bầu không khí càng ngày càng căng thẳng, gió lốc trên mặt Lãnh Tư Thần không biết vì sao dần dần bình ổn, khóe miệng thậm chí nhếch lên ý cười như có như không......

Ách, vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra cái gì?

Tất cả mọi người đều không hiểu ra sao, nghe đồn Lãnh Tư Thần người này thần bí khó lường khiến người ta đoán không ra, hôm nay cuối cùng tận mắt thấy rồi!

Người cách khá xa cũng không biết đã xảy ra cái gì, chỉ có Lâm Tuyết trong nháy mắt nắm được ánh mắt Lãnh Tư Thần dừng trên người cô gái kia...

Nếu cô không nhìn lầm, cô gái kia hình như là Hạ Như Hoa.

Cô ấy sao lại xuất hiện ở chỗ này? Còn cùng Âu Minh Hiên ở bên nhau......

Là trùng hợp, Hay là......

"Đi chơi bóng."

Một câu của Lãnh Tư Thần giải cứu mọi người khỏi thần kinh căng thẳng.

Mọi người nghe vậy tức khắc nhẹ nhàng thở ra, cùng đi chơi bóng.

Một đám lão tổng vì muốn làm nóng bầu không khí đề xuất thi đấu.Bên kia trò chuyện náo nhiệt, bên này Hạ Úc Huân tiếp tục chuyện không liên quan đến mình mà "Sạn phân".

Nhưng, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, lão tổng bụng bia sáu tháng ở bên kia trò chuyện vui vẻ, lại tung ta tung tăng mà chạy tới, mời bọn họ cùng qua chơi.

Hạ Úc Huân đương nhiên không muốn đến gần cái nơi náo nhiệt kia, nhưng Âu Minh Hiên không chịu nổi e sợ thiên hạ không loạn, lập tức liền đồng ý, đem cô lôi kéo qua.

Lại còn ra oai: "Bảo bối, dưới loại tình huống này, em không thể trốn tránh a! Em hẳn là nên dũng cảm mà đối diện! Khi nào có thể làm được nhìn anh ta cùng cô gái khác đứng bên nhau, thậm chí cùng cô gái khác lên giường mà tâm như nước lặng, lúc đó em có thể xem là công đức viên mãn!"

"......" Nghe được những lời ngụy biện Hạ Úc Huân mặt vô ngữ.

Thấy Âu Minh Hiên cùng Hạ Úc Huân đã qua, vẻ mặt Lãnh Tư Thần không có biến hóa gì, chỉ nhàn nhạt nói một câu: "Thân thể không khoẻ, Lâm Tuyết thay thế tôi."

Mọi người nghe vậy tất nhiên đều không có dị nghị, hơn nữa vì lấy lòng Lãnh Tư Thần, đưa ra ý kiến tất cả đều để bạn gái thay mình lên sân khấu.

Nhưng thật ra Lâm Tuyết có chút bất an, khó xử nói: "Lãnh tiên sinh, cái này tôi hoàn toàn không biết chơi, lỡ như thua......"

Cô chỉ là con riêng, tất nhiên chưa từng tiếp xúc với loại hoạt động này, giờ phút này khó tránh khỏi quẫn bách.

"Không có việc gì, tôi dạy cho cô." Lãnh Tư Thần không thèm để ý nói.

Một câu, Lâm Tuyết sắc mặt tái nhợt lập tức trở nên hồng nhuận.

Một màn này khiến những người bên cạnh sôi nổi ở trong tối nháy mắt cho nhau, nhìn có vẻ Lâm Tuyết này ở trong lòng Lãnh Tư Thần cũng không bình thường, đáng giá mượn sức.

"Không sao! Sẽ không để đàn ông dạy chúng ta! Ta cũng không biết!"

"Đúng vậy đúng vậy, ta cũng không, tất cả mọi người đều giống nhau!"

Các cô gái sôi nổi phụ họa, tiêu trừ sự bất an của Lâm Tuyết.

 Chương 564: Ngẫu Nhiên Gặp Ở Sân Bóng (4)


  Nếu không phải bởi vì hôm nay cô xuất hiện với thân phận bạn gái Lãnh Tư Thần, tình huống như vậy cô tuyệt đối sẽ bị mấy cô gái này làm cho nhục nhã chết, mấy người này đều xuất hiện để lăn lộn người khác, sao có thể ngay cả kỹ năng gôn đều sẽ không có?

Nhưng mà, hiện tại toàn bộ cục diện đều thay đổi, tất cả mọi người đang an ủi cô, lấy lòng cô.

Đây là sức mạnh của quyền thế.

"Ai, còn chưa nói chúng ta chơi cái gì mà? Thua làm sao bây giờ? Một ván một trăm vạn thế nào?" Bụng bia sáu tháng đề nghị nói.

Cô gái bên cạnh hắn kéo cánh tay làm nũng nói: "Chơi bằng tiền cũ xì như vậy có gì ý nghĩa! Chúng ta chơi cởi quần áo đi! Phụ nữ thua một ván, đàn ông liền cởi một cái quần áo!"

"Ha ha, không tồi không tồi! Quá hay! Có sáng kiến!"

Ở đây đều thích chơi đùa, nghe thấy kiến nghị này đều tỏ vẻ đồng ý.

Đây là hội sở tư nhân, kiểm soát nghiêm khắc, không phải hội viên tuyệt đối vào không được, độ riêng tư rất cao, cho nên mọi người chơi rất thoải mái.

Bất quá, tất nhiên vẫn muốn dò hỏi ý kiến Lãnh Tư Thần trước.

"Lãnh tổng cảm thấy thế nào?" Mọi người thật cẩn thận hỏi.

"Tôi không thành vấn đề."

Vốn dĩ loại tiết mục này với cá tính Lãnh Tư Thần rất có thể không tham gia, không nghĩ tới Lãnh Tư Thần lại đồng ý.

"Lãnh tổng chính là sảng khoái! Cứ như vậy đi! Tới tới, tất cả mọi người đều không thành vấn đề, chúng ta liền bắt đầu đi!" Mọi người hưng phấn nói.

Không có ai đi hỏi ý kiến Âu Minh Hiên, bởi vì người này chơi rất xảo trá, tất cả mọi người đều cảm thấy không cần thiết hỏi, anh chắc chắn sẽ đồng ý, không nghĩ tới, anh hôm nay khổ mà không nói nên lời.

......

Âu Minh Hiên bên cạnh nghe được mọi người trực tiếp đem quy tắc trò chơi định đoạt xong rồi, tức khắc trợn tròn mắt, vô cùng lo lắng mà chạy tới thúc giục Hạ Úc Huân, nói: "Tiểu tổ tông của tôi ơi, đừng sạn phân nữa! Mau tới đây, thừa dịp còn chưa bắt đầu, anh dạy em đánh! Bằng không hôm nay thua đến quần cũng không còn!"

"Không còn thì không còn!" Hạ Úc Huân không thèm để ý nói.

"Fuck! Em nói nghe thật nhẹ nhàng! Cởi chính là quần anh a!" Âu Minh Hiên phát điên.

Hạ Úc Huân hừ một tiếng: "Ai bảo anh một hai nhất quyết kéo em lại đây, em nói không chơi, anh một hai phải lại đây xem náo nhiệt! Đáng đời anh!"

"Ha, anh đây là vì ai? Anh còn không phải thấy em không vui muốn cho em vui vẻ hơn chút sao? Em lại đối xử với anh như vậy? Lương tâm em đâu? A? Tan nát cõi lòng anh rồi! Tim đều vỡ thành cặn bã!" Âu Minh Hiên vẻ mặt vô cùng đau đớn, nhìn biểu cảm của cô quả thực như Võ Đại Lang nhìn Phan Kim Liên.

Hạ Úc Huân bị anh ầm ĩ đến chịu không nổi, bất đắc dĩ nói: "Được được, đừng gào! Vấn đề là trình độ của em anh cảm thấy dạy có tác dụng sao?"

Âu Minh Hiên gian nan mà trầm ngâm nói: "A, đừng từ bỏ! Tuy rằng chỉ số thông minh của em quả thực đáng lo, nhưng anh cảm thấy em vẫn có thể cứu giúp một chút!"

"Cút!" Hạ Úc Huân một cây gậy vung qua, Âu Minh Hiên bị đánh đến chạy lòng vòng.

"Ha ha, quan hệ Âu tổng và vị tiểu thư này cũng thật tốt a! Trước kia chưa từng thấy cậu ấy...... Hoạt bát như vậy!"

Âu Minh Hiên phong lưu thì vẫn phong lưu, nhưng mặc kệ đối với cô gái nào thoạt nhìn đều không chút để ý, trong miệng dỗ ngọt bảo bối, nhưng tuyệt đối không đem người nhìn vào trong mắt, vừa nhìn biết là chơi bời, nhưng thái độ với người này lại khác biệt rất lớn.

Mọi người chỉ xem Âu Minh Hiên đang bị bạn gái ve vãn đánh yêu, nhìn đều ở bên cạnh trêu chọc.

Vì thế, vừa rồi mặt Lãnh Tư Thần còn bão táp chuyển nhiều mây không biết vì sao lại biến thành một bộ mưa gió sắp tới......

"Ách, Lãnh tiên sinh, làm sao vậy? Tôi làm không đúng sao?" Lâm Tuyết vừa vung gậy vừa nơm nớp lo sợ hỏi. 

 

 Chương 565: Ngẫu Nhiên Gặp Ở Sân Bóng (5)


"Tiếp tục." Lãnh Tư Thần mặt không cảm xúc.

"A." Lâm Tuyết lo lắng đề phòng mà tiếp tục luyện tập vung gậy.

Sắc mặt Lãnh Tư Thần hệt như trời tháng sáu, lúc âm u lúc quang đãng, hoàn toàn không theo tiêu chuẩn nào, quả thực sắp đem bọn họ lăn lộn điên rồi.

Rốt cuộc, thi đấu bắt đầu.

Các cô gái sôi nổi xoa tay hầm hè, vắt hết óc nghĩ như thế nào để tự nhiên mà sơ xuất thua Lãnh Tư Thần, nhưng cũng ôm không ít tư tưởng muốn thắng, để Lãnh Tư Thần cởi quần áo.

Ở đây trừ bỏ Lãnh Tư Thần, Âu Minh Hiên, còn có hai người mới mở công ty nhỏ dáng người còn xem được, tất cả những người khác đều không thể nhìn a!

Lãnh Tư Thần bọn họ là không thể để anh ấy thua, về phần Âu Minh Hiên, dựa theo kinh nghiệm quá khứ tới xem, những cô gái bên cạnh anh ở phương diện này đều là cao thủ, khẳng định cũng sẽ không thua, xem ra nhất định là không có nhãn phúc kia rồi.

"Hai chân mở ra, giữ cơ thể thăng bằng, trọng tâm đặt ở hai gót chân, vung công đừng cứng đờ, dùng lực eo xoay tròn......" Thanh âm trầm thấp của Lãnh Tư Thần không nhanh không chậm mà vang lên, bình tĩnh mà chỉ huy Lâm Tuyết.

Lâm Tuyết gắt gao nắm gậy, tinh thần khẩn trương cao độ, giây tiếp theo, phịch một tiếng vung côn ra ngoài......

Bóng rơi xuống vị trí ngoài ý muốn cũng không tệ lắm, đối với người mới chơi mà nói là rất không dễ dàng.

Những người khác thấy thế cũng nhẹ nhàng thở ra, nếu trình độ quá kém, muốn phóng thủy tự nhiên cũng sẽ khó khăn.

So với phía Lãnh Tư Thần cùng Lâm Tuyết một người ân cần dạy bảo, một người nghiêm túc dựa theo thầy dạy làm, đánh càng ngày càng tiến bộ, bên kia Hạ Úc Huân cùng Âu Minh Hiên có thể nói là gà bay chó sủa......

"Ngọa tào! Bảo bối, em là muốn đem bóng đánh ra ngoài không gian sao?" Âu Minh Hiên run rẩy khóe miệng dùng tay che mắt nhìn quả bóng càng bay càng xa đến khi hoàn toàn biến mất không thấy gôn.

Trong dự kiến, tìm năm phút đồng hồ quả bóng đánh ra kia vẫn không thấy đâu, cuối cùng bị phán làm rơi bóng, phạt một cây.Bắt đầu bất lợi, sau đó còn thảm hại hơn.

Hạ Úc Huân không phải đánh sa hố, thì là rơi xuống nước, hoặc là tìm không thấy, Âu Minh Hiên cảm thấy tim thật mệt mỏi.

Nhưng đồng đội anh một chút ý thức nguy cơ đều không có, cà lơ phất phơ mà đeo kính râm đem gậy golf đặt lên vai còn rung rung chân.

"Bảo bối, em có phải thành tâm trả đũa anh hay không vậy? Hay là em cứ như vậy muốn nhìn anh cởi quần áo? Muốn nhìn thì em nói sớm đi, anh một mình cởi cho em xem! Tuyệt đối cho em nhìn đủ a! Đây trước công chúng, có thể chừa cho anh chút mặt mũi không?" Âu Minh Hiên gần như cầu xin.

"Em cũng không phải không muốn? Em đang rất nghiêm túc đánh, em thật sự đã cố gắng hết sức!" Hạ Úc Huân lẩm bẩm.

"Nói láo, dáng vẻ này của em có chỗ nào giống nghiêm túc?" Âu Minh Hiên không thể nhịn được nữa mà chỉ vào cô du côn nói.

"Em làm sao vậy? Anh soa không nói là do anh dạy quá tào lao đi?" Hạ Úc Huân cũng nổi giận.

"Ha, nha đầu chết tiệt kia, rốt cuộc nói ra lời thật lòng? Em chính là ghét bỏ anh! Lãnh Tư Thần dạy thì tốt, em đi tìm anh ta đi a!"

......

Ha, bên này sao lại càng ầm ĩ như vậy chứ?

Mọi người sôi nổi xem náo nhiệt không chê ha ha vây xem cười, thỉnh thoảng còn trêu chọc vài câu, làm cho Âu Minh Hiên càng thêm nén giận.

Kết quả cuối cùng chính là, Âu Minh Hiên lót đế đau khổ mà cởi đến chỉ còn lại một cái quần cộc tứ giác, vẻ mặt phong sương mà ngồi xổm trong miệng ngậm điếu thuốc, nhìn Hạ Úc Huân đang "Sạn phân", một bộ sống không còn gì luyến tiếc......

Như dự kiến ván thứ hai lại là lót đế, Âu Minh Hiên đã từ bỏ vùng vẫy, trực tiếp ném điếu thuốc bắt đầu chuẩn bị cởi quần, thanh danh một đời của anh, hôm nay sợ là phải công đạo tại đây rồi......


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro