Chương 1031 đến 1040: Tạm biệt, người yêu của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1031

Cẩm Úc cùng Bạc Tình nhìn thấy cô như vậy, cuối cùng cũng chỉ bất đắc dĩ rời đi.

Đợi khi phòng bệnh an tĩnh một mảnh, Bạc Sủng Nhi mới từ giường bệnh ngồi dậy, mang giày, đi tới trước cửa sổ, kéo màn cửa, liếc nhìn thấy người đàn ông an tĩnh dưới lầu.

Ánh mắt của cô hơi hiện một vòng đỏ, nhanh chóng rũ màn cửa xuống, yên lặng nửa ngày, cuối cùng vẫn nằm lên giường nghỉ ngơi.

Ngày thứ hai Bạc Sủng Nhi thức dậy sớm, Tịch Giản Cận còn dưới lầu, có người đưa bữa sáng cho cô, cô lại có chút ăn không trôi, thỉnh thoảng ánh mắt nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

Mãi cho đến tám giờ, anh mới rời đi.

Bời vì lập tức sẽ tới mùa xuân, thời gian bộ đội huấn luyện càng lúc càng ngắn, Tịch Giản Cận đi làm cũng bình thường, không có bận rộn.

Tịch Giản Cận rời đi, Bạc Sủng Nhi thấy rõ ràng tốc độ anh có chút bất ổn.

Không biết là đứng thời gian quá dài, hay là duyên do khác.

Bạc Sủng Nhi một mực nhìn bóng lưng anh biến mất, lúc này cô mới buông đũa xuống, kêu mình không đói bụng, mệt mỏi ở trong phòng bệnh.

Đến buổi tối, Tịch Giản Cận lại tới.

Tuyết đã ngừng, có con đường đã bị quét dọn, nhưng trời càng lạnh hơn, Tịch Giản Cận giống như quyết tâm muốn được gặp cô, cô chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy đáy lòng có chút lo lắng.Bạc Sủng Nhi tắm rửa qua, nằm ở trên giường, chơi điện thoại di động một hồi, lại đi tới trước cửa sổ, phát hiện Tịch Giản Cận đã không thấy đâu.

Đi rồi sao?

Đáy lòng không nhịn được có chút thất lạc.

Ai ngờ cô mở màn cửa sổ xem xét, lại phát hiện Tịch Giản Cận té xỉu trên đất.

Tâm Bạc Sủng Nhi đột nhiên thắt lại, rất muốn tìm người đi cứu Tịch Giản Cận, lại phát hiện đã có y tá vây lại.

Trong nháy mắt Bạc Sủng Nhi bình tĩnh xuống, quay trở về giường, nằm xuống nghỉ ngơi.

Tịch Giản Cận cóng đến sinh bệnh, thể lực chống đỡ hết nổi dẫn đến phát sốt, trận này anh gần không ngủ không nghỉ, liền xem như người lợi hại hơn nữa, cũng có một ngày ngã xuống.

Nhưng mà, chờ đến khi anh tỉnh lại, mới biết được, Bạc Sủng Nhi đã xuất viện, về tới Bạc gia.

Anh hoảng loạn chạy đến Bạc gia, lại biết, Bạc Sủng Nhi xuất ngoại du lịch rồi.

Giống là cố ý tránh, tránh né anh vậy.

Chương 1032

Đáy lòng Tịch Giản Cận càng hoảng loạn rồi, đáng tiếc anh không cách nào xuất ngoại, chỉ có thể bị động ở lại thành phố X, yên lặng chờ đợi.

Cả người anh cũng càng ngày trở nên trầm mặc.

Vẫn luôn trầm ổn nội liễm, càng lạ nội liễm hơn.

Đụng đến bất kỳ người nào, đụng đến bất kỳ trường hợp giao tiếp, anh đều hữu lễ mỉm cười, thậm chí ở trên đường cái, vẫn duy trì phẩm tính như cũ, Tịch Giản Cận đã hình thành thì không thay đổi.

Chỉ là người quen biết anh đều phát hiện, thỉnh thoảng anh sẽ ngẩn người.

Giống như lúc huấn luyện bộ đội, Tịch Giản Cận cho tới bây giờ đều là một bước kế một bước, cho tới bây giờ không có sai lầm, thế nhưng hiện tại thỉnh thoảng anh đang ra lệnh, đột nhiên trầm mặc hồi lâu, lưu lại binh lính nhìn nhau.

Giống như lúc ở trên đường cái, anh lại đột nhiên nhìn chằm chằm vào một thứ, nghiễm nhiên ngẩn người, sau đó giống như nghĩ tới chuyện gì, đột nhiên liền mím môi, bắt đầu cười khẽ, khóe mắt xuất hiện một vòng bi ai.

Ví dụ như anh sẽ một người đi qua quán cháo bảy năm trước mà Bạc Sủng Nhi thường xuyên đi qua, ở căn phòng giữ lại cho cô, ngồi ở chỗ của cô, uống cháo cô thích, rất ngọt, anh vốn không ưa thích, nhưng vẫn đều ăn xong, nhìn giấy báo, bắt đầu lật qua lật lại, tìm ra trò chơi dố chữ, anh liền cầm bút, bắt đầu điền lên, đến một nửa, anh không nhịn được uốn khóe môi, lẩm bẩm một câu, lúc em đi học đến cùng nhớ kỹ cái gì? Nói xong, nụ cười của anh liền trở nên vô cùng ưu thương, thế nhưng một giây sau, anh lại chậm rãi cúi thấp đầu, nghĩ đến nếu như là cô, có lẽ sẽ nói với mình, em nhớ kỹ Tiểu Tịch rồi!

Ví dụ như Tịch Giản Cận sẽ trở lại trong căn hộ bọn họ, ngồi xuống một đêm, lại không ngủ lại nơi đó, mà ở bên trong anh cũng không có để cho người ta quét dọn, cửa sổ cũng chưa từng mở ra, mỗi lần đi vào, anh đều có thể ngửi thấy mùi trên người cô, giống như cô chưa từng cách anh đi xa.

Thời gian cứ như thế vượt qua, người mà anh tưởng niệm, từ đầu đến cuối không có về nước, mỗi ngày anh vẫn ra sân bay tra chút hành tung của cô.

Chương 1033

Tết xuân chậm rãi đến.

Một trận tuyết lớn, tiếp tục bao trùm thành phố X.

Đêm giao thừa, tại nhà hàng Khải Việt, sẽ có nhân vật nổi tiếng tụ hội, Tịch Giản Cận vốn không muốn đi, thế nhưng đột nhiên gián tiếp nhận được cuộc gọi từ sân bay, nói Bạc Sủng Nhi đã về nước.

Anh liền ôm thử tâm tình đi tham gia tụ hội kia.

Danh viện Thành phố X biết được Tịch Giản Cận muốn đi, nhất thời người qua càng nhiều.

Tịch Giản Cận tới rất sớm, chung quanh vây quanh rất nhiều tiểu thư danh viện, nhao nhao tiến lên nói chuyện với anh, anh lễ phép đáp lại vài câu, tìm một nơi không đáng chú ý ngồi xuống.

Những danh viện đó nhìn thấy anh xa cách như thế, tuy nhiên rất muốn tiến lên bắt chuyện, thế nhưng nhìn thấy thái độ Tịch Giản Cận xa cách, mọi người cũng cảm thấy chán, mỗi người tản ra.

Tịch Giản Cận lẳng lặng ngồi ở trong góc, xa xa liền thấy yến hội bắt đầu, Bạc Sủng Nhi chậm rãi đến, mặc váy dài, buông thõng dưới nhà......

Vô cung kinh diễm, vô cùng xinh đẹp.

Sắc mặt cô, nhìn qua rất tốt, cách nhiều người như vậy, anh liếc một chút liền có thể nhìn thấy có một mình cô mà thôi.

Trên hông của cô buộc lại một đầu ruy băng, theo bước chân cô, rũ xuống, phiêu động mà lại tinh mỹ.

Bên cạnh cô đứng một người đàn ông cao lớn, cực kỳ tuấn dật, cô quấn quanh lấy cánh tay anh, nghiêng đầu, ngẫu nhiên cười một chút, người đàn ông bên cạnh nho nhã mà nhạt khí, bên miệng cũng hiện lên một nụ cười yếu ớt, mang theo vài phần dung túng, vươn tay, vô thanh vô tức vòng lên bờ eo của cô, đi vào trong yến hội.

Người của tập đoàn đã tới không sai biệt lắm, xa xa vẫy tay với Bạc Sủng Nhi, Bạc Sủng Nhi buông lỏng cánh tay người đàn ông kia, cầm váy, chạy qua.

Dịch Hỉ Hoan nhìn thấy Bạc Sủng Nhi vô cùng cao hứng, có thể là tết xuân, Dịch Hỉ Hoan mặc vào một thân màu đỏ, nổi bật vô cùng long lanh, nhìn thấy Bạc Sủng Nhi liền ôm lấy.

Bạc Sủng Nhi cùng Dịch Hỉ Hoan quan hệ rất tốt, hai người ngồi ở một bên xì xào bàn tán một hồi.

Tịch Giản Cận thủy chung đều đang ngó chừng Bạc Sủng Nhi.

Chương 1034

Người đàn ông cùng Bạc Sủng Nhi tới, vô cùng quan tâm Bạc Sủng Nhi, thỉnh thoảng đưa cho cô một ly nước trái cây, Bạc Sủng Nhi giống như cũng không bài xích, hào phóng phương cho anh ta nụ cười thân mật, tâm Tịch Giản Cận, nhất thời như dao cắt......

Đoạn thời gian này, mỗi ngày anh qua như là địa ngục.

Kiên nhẫn chờ cô trở về.

Cuối cùng đợi cô trở về, khẩn cầu một cơ hội, có thể đứng ở trước mặt của cô, hỏi cô một câu hiện tại có thể cùng anh thử lại từ đầu hay không?

Hỏi cô một câu, có thể thử nghiệm quên mất cái chết của đứa con không, cùng anh bắt đầu lại từ đầu?

Thế nhưng, bên cạnh cô lại đứng một người đàn ông khác.

Cùng bảy năm trước tương tự như vậy.

Cô lần này, là đang giận, hay là nghiêm túc?

Tâm Tịch Giản Cận, như có vạn kiếm xuyên qua, ánh mắt của anh, đều hiện ra lạnh lùng.

Tay của anh hơi nắm lại, hai mắt, vẫn nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi như cũ......

****************

Tô Thần tới tương đối trễ, mặc vào một thân áo lông màu đỏ, cất bước, đi về phía Bạc Sủng Nhi, bên cạnh anh kéo theo một cô gái.

Bạc Sủng Nhi cùng Dịch Hỉ Hoan liếc thấy một chút, nhất thời biểu lộ có chút hiếm lạ, lập tức thay đổi đề tài, trừng to mắt nhìn cô gái bên người Tô Thần.

"Không thể nào...... A Thần thế mà đã có bạn gái?" Bạc Sủng Nhi kinh hãi trách móc nói, " từ nhỏ đến lớn, tuy A Thần chơi nhiều phụ nữ, lại cũng không có chân chính kết giao bạn gái, hiện tại mang theo phụ nữ có mặt, có phải đại biểu cho người phụ nữ kia, đối với A Thần, rất quan trong?"

"Có lẽ đúng! Bạn gái nhìn rất xinh đẹp." Dịch Hỉ Hoan gật đầu, phụ họa nói ra.

Bạc Sủng Nhi cũng gật đầu theo, hoàn toàn nhìn thấy rất đẹp.

Tô Thần đi tới, đứng vững ở xa, nhìn thấy bọn họ chu môi huýt sáo một tiếng, có lẽ là ăn tết, mặt mày hớn hở, vô cùng có tinh thần: "Giới thiệu một chút, đấy là bạn gái anh...... Lăng Mạt Mạt."

Bạc Sủng Nhi cùng Dịch Hỉ Hoan rớt mắt kính rồi!

Thật sự chính là bạn gái!

Lần này Tô Thần đùa thật?

Dịch Thiển đều hơi nhíu mày, một bộ nhìn trò vui mà nhìn người phụ nữ bên cạnh Tô Thần.

Tô Thần giới thiệu từng người cho cô gái ở bên cạnh: "Anh xin giới thiệu, đây là Dịch Thiển, Dịch gia đại công tử, cô gái bên cạnh anh ấy, là tiểu công chúa tập đoàn Bạc Đế, người khác là Dịch Hỉ Hoan, là con gái Dịch gia...... A?!"

Chương 1035

Tô Thần giới thiệu mới nói được một nửa, lúc này mới hậu tri hậu giác chú ý tới người đàn ông ưu nhã ngồi một bên, nhẹ nhàng nắm chén rượu, tư thái thanh thản, không nhịn được biểu lộ kích động đứng lên.

"Tình Thâm...... Cậu trở về lúc nào?" (Mọi người đón đọc bộ giao dịch triền miên: cô vợ nhỏ ngang ngược của tổng giám đốc để biết về cặp đôi Tình Thâm – Mạt Mạt nhé)

Giọng của Tô Thần mang theo vài phần kích động không thôi.

Lập tức, liền vòng lấy Lăng Mạt Mạt, chỉ Lý Tình Thâm nói ra: "người này anh muốn giới thiệu trọng điểm, đây đại ca của anh, Lý Tình Thâm, con trai của Lý Niệm...... Làm nghiên cứu khoa học, ra nước ngoài học mười ba năm, cho nên, rất nhiều người cũng không nhận ra anh ấy."

Lý Tình Thâm ngẩng đầu, nụ cười nhạt nhẽo ở tren gương mặt tuấn dật, "Xin chào, Lăng tiểu thư."

Âm điệu cực kỳ êm tai.

Ngữ điệu mang theo vài phần ung dung không vội.

Thần thái gió nhạt mây xanh, cũng không có quá nhiều cảm xúc.Lăng Mạt Mạt đứng ở bên người Tô Thần, nhàn nhạt cười, giống như là có chút bị hù dọa, gặp nhiều người thấy ở trên truyền thông như vậy, cắn cắn môi dưới, cúi đầu xuống, nhẹ giọng nói ra: "Chào mọi người, rất hân hạnh được biết."

Lập tức, Dịch Thiển tự nhiên hào phóng vươn tay, cùng Lăng Mạt Mạt bắt tay.

Bạc Sủng Nhi cùng Dịch Hỉ Hoan bời vì Tô Thần, có chút có hảo cảm với cô, liền muốn cho Lăng Mạt Mạt cái ôm nhiệt tình.

Tô Thần vội vàng ngăn cản bọn họ, sợ Lăng Mạt Mạt khẩn trương hoặc là ngượng ngùng, liền nói ra: "Cô ấy vẫn là đại học sinh, mấy người cũng đừng dọa cô ấy sợ!"

Lăng Mạt Mạt thè lưỡi, rất là nhu thuận ôm lấy Bạc Sủng Nhi cùng Dịch Hỉ Hoan, lập tức nhìn thấy Lý Tình Thâm đưa tay tới, cô hơi cúi thấp đầu, nhanh chóng nắm chặt lại, liền núp ở bên người của Tô Thần.

Lý Tình Thâm từ trước đến nay cưng chiều Bạc Sủng Nhi, biết Bạc Sủng Nhi vất vả mang thai lại mất, đau lòng một mảnh, hiện tại cuối cùng có thể tiêu tan một chút, nhưng vẫn liều mạng dỗ dành cô vui vẻ.

Bạc Sủng Nhi không muốn để cho người của tập đoàn Bạc Đế lo lắng cho mình, biểu hiện cũng không đặc biệt bi ai, bưng rượu, vui sướng cùng mọi người uống rượu.

Chương 1036

Kỳ thật từ khi cô vừa vào đại sảnh, liền liếc thấy Tịch Giản Cận trong đám người.

Phát hiện anh gầy rất nhiều.

Kỳ thật rất muốn lao vào trong ngực của anh, ôm anh, thế nhưng lập tức lại cảm thấy con của mình, chết như vậy, đáy lòng vẫn là tồn tại một tầng khúc mắc.

Không nhìn anh, còn có thể không khổ sở, giống như có thể tạm thời quên mất chuyện tàn nhẫn kia, thế nhưng là đụng một cái đến Tịch Giản Cận, chuyện cũ như thủy triều, nhanh chóng bao phủ cô, giống như là muốn đem cô cắn nuốt hết.

Cô uống có chút nhiều, uống đến sau cùng, rõ ràng cùng mọi người nói đang cười đùa, thế nhưng đột nhiên buồn nôn, không nhịn được phun ra.

Cô từ trong móc tay khăn ra, vội vàng lau sạch.

Lý Tình Thâm cách cô rất gần, nhanh chóng ôm cô vào trong ngực, vỗ lưng của cô, chậm rãi nhận khăn tay từ trong tay của cô, tinh tế lau sạch sẽ môi cho cô.

Bạc Sủng Nhi không có nôn bao nhiêu, Dịch Hỉ Hoan đưa một chén nước trắng, cô nhanh chóng súc miệng, toàn thân vô lực mềm nhũn trong lồng ngực của Lý Tình Thâm, từ từ bắt lấy quần áo của anh, nước mắt yên lặng chảy xuống.

Kỳ thật cô không phải người phụ nữ mềm yếu.

Thế nhưng nghĩ đến đứa con chết đi, cô liền tự trách, liền hối hận.

Đều là cô không tốt.Cô không phải một người mẹ tốt!

Lý Tình Thâm nhìn thấy Bạc Sủng Nhi như vậy, không nhịn được nâng Bạc Sủng Nhi đứng lên, thản nhiên nói ngời ở bên: "Tôi đưa cô ấy về nhà nghỉ ngơi trước, mọi người chơi đi."

Lý Tình Thâm nói xong câu đó, ánh mắt bắn về phía bên Lăng Mạt Mạt.

Lăng Mạt Mạt cúi đầu, từ đầu đến cuối không có nhìn Lý Tình Thâm.

Trong mắt Lý Tình Thâm lóe ra một tầng quang mang phức tạp, cuối cùng vẫn vịn Bạc Sủng Nhi rời đi.

Tịch Giản Cận đứng lên, bất ngờ đi sau lưng bọn họ ra cửa.

Anh nhìn thấy cô lên xe người đàn ông kia, lại phát hiện không có nửa điểm dũng khí xông lên ngăn lại.

Kỳ thật anh sợ.

Sợ cô giống như là bảy năm trước, vô luận anh xin cô làm sao, cô đều cho anh lời tàn nhẫn!

Tửu lượng Bạc Sủng Nhi không tốt, uống nhiều như vậy, cũng có chút nhiều, bắt đầu cười khúc khích, sau đó lại bắt đầu dốc sức rơi lệ.

Chương 1037

Cô ngồi trên xe, hai tay đưa ra ngoài cửa sổ xe, Lý Tình Thâm bất đắc dĩ, chỉ có thể đóng xe, thuận tiện cài dây an toàn cho Bạc Sủng Nhi.

Bạc Sủng Nhi nháo một hồi, phát hiện mình không thể động đậy, cũng trung thực xuống, Lý Tình Thâm một đường lái xe, coi là Bạc Sủng Nhi ngủ, ai biết còn không có đi bao xa, liền nghe được một bên truyền đến âm điệu tinh tế: "Anh Tình Thâm...... Em thật khó chịu, Em thật sự khó chịu, em thật sự rất khó chịu, rất khó chịu, đặc biệt đau...... Nơi này......"

Cô bưng bít lấy ngực mình, ánh mắt đột nhiên mở ra, là dấu vết nước mắt.

"Em suy nghĩ nhiều để được cùng một chỗ với anh ấy, thế nhưng em vừa nhìn thấy anh ấy, liền nghĩ đến con của em, em coi nhiều ngày như vậy, em có thể quên hết những đau đớn kia, thế nhưng em nhìn thấy anh ấy, anh ấy rõ ràng gầy, rõ ràng trôi qua không tốt, rõ ràng bị rất nhiều khổ, rõ ràng em rất đau lòng, thế nhưng em vẫn phát hiện, em vẫn không cách nào tha thứ...... Anh không biết, em đến cùng khát vọng có một đứa con thế nào...... Anh đều không biết, em muốn cho anh ấy một đứa con cỡ nào......"

Lý Tình Thâm yên lặng không nói, nửa ngày, vươn tay sờ lên đầu nhỏ của cô: "Anh biết, em rất khó chịu...... Kỳ thật con đãkhông có, nếu em thương tâm đủ rồi, cũng phải có chừng có mực, dù sao hai người còn nhiều thời gian...... Lúc trước anh ta cũng là không biết tình huống, vì bảo hộ em, mới làm như vậy!"

Bạc Sủng Nhi gật đầu, "Em biết, anh nói ta đều biết, thế nhưng em vẫn rất khó chịu, thật rất khó chịu......"

"Em chưa từng khó chịu qua như này...... Tịch làm cái gì, em đều có thể tha thứ anh ấy, em biết trong lòng anh ấy, em so với con quan trọng, con chết, anh ấy có thể dễ dàng ý nghĩ đầu tiên là em rời bỏ anh ấy, anh ấy sẽ không vì con mà lập tức khổ, khi đó em thay đứa con ủy khuất...... Anh Tình Thâm, anh nói em phải thế nào? Thời điểm trước kia, thật vô cùng hi vọng Trong lòng Tịch chỉ có em, dù cho là có con, em cũng trọng yếu nhất, thế nhưng hiện tại anh ấy làm được, em lại khó chịu...... Kỳ thật không phải ghét bỏ những thứ này, chỉ là vừa nghĩ tới con vô tội rời khỏi, em thật không quên được!"

Chương 1038

Sao có thể quên?

Đó là một sinh mệnh, cốt nhục của mình, làm sao có thể quên?

Lý Tình Thâm sờ lên mặt Bạc Sủng Nhi, chậm rãi rũ tay xuống, cuối cùng vẫn thở dài một hơi, "Thời gian, sẽ để cho em quên được, mà em, cũng phải học lấy, để thời gian thay em đi quên!"

"Kỳ thật, biện pháp quên tốt nhất, cũng là thử đi tiếp thu Tịch Giản Cận, một lần nữa trong có con."

"Sủng Nhi, em có nghĩ tới hay không, kỳ thật so với con, anh ta chẳng qua sợ hơn chính là đã mất đi em!"

Lý Tình Thâm nói xong những lời này, Bạc Sủng Nhi trầm mặc.

Anh nhìn qua kính chiếu hậu, nhìn thấy sau xe có một chiếc xe Audi đi theo.

Ánh mắt lấp lóe, mà cách Bạc gia một đoạn thì liền ngừng lại: "Trước đưa em đến đấy nhé? Em có thể đi trở về không? Anh đột nhiên nghĩ đến mình còn có việc gấp phải xử lý!"

"Được rồi, anh Tình Thâm!" Bạc Sủng Nhi gật đầu, đáp, lập tức mở cửa xe, đi xuống!

Lý Tình Thâm quay đầu, cùng xe Audi đối mặt.

Anh sát qua xe Audi, quay đầu, vừa mới bắt gặp người trong chiếc xe Audi cũng nhìn phía anh.

Bốn mắt giao tiếp.

Đều mang đại lượng, nhưng mà tốc độ xe lại rất nhanh, lập tức chợt lóe.

Lý Tình Thâm dần dần biến mất không thấy gì nữa!

*******************

Tịch Giản Cận đi theo sau xe của họ, không biết bọn họ đang làm những gì.

Đáy lòng của anh có chút phẫn nộ.

Nhưng sợ phẫn nộ của mình cùng bỗng nhiên xuất thủ, khiến cho Bạc Sủng Nhi càng thêm sinh khí với mình, cho nên chỉ có thể ép buộc chính mình tỉnh táo.

Anh nhìn thấy xe đột nhiên dừng lại nửa đường, lập tức nhìn thấy Bạc Sủng Nhi xuống xe, sau đó nhìn thấy xe nhanh chóng đi qua, anh không nhịn được nhíu mày.

Anh ta tại sao có thể không thương Bạc Sủng Nhi như thế?

Đem cô một mình ném ở đường cái?

Đây là anh theo sau lưng, nếu như anh không có theo sau lưng, vậy cô một mình nên làm cái gì?

Gặp được nguy hiểm làm sao bây giờ?

Tịch Giản Cận không nhịn được càng không hài lòng với người đàn ông kia.

Chương 1039

Thậm chí đối người phụ nữ phía trước đi xiêu vẹo trên đường mà tức giận!

Trời vừa hết tuyết, tuy mặt đất dọn dẹp, thế nhưng vẫn có băng, bình thường bước đi đều có thể ngã, hiện tại thế mà còn đi như vậy, có phải ghét bỏ ngã không đủ nhiều?

Còn có tại sao cô có thể đần như vậy!

Không muốn anh cũng tốt, vậy thì tìm một người đàn ông đặc biệt tốt, tối thiểu nhất tốt hơn so Tịch Giản Cận anh chứ?

Hiện tại tìm người đàn ông như vậy là sao?

Đem cô tùy tiện thả ở trên đường, căn bản không xứng yêu cô!

Tịch Giản Cận càng nghĩ càng thấy phẫn nộ đứng lên!

Cô đến cùng thế nào hả?

Tìm cái dạng đàn ông gì vậy?

Tịch Giản Cận lái xe, đi tới bên cạnh cô, mở cửa sổ xe, hô một câu ra ngoài: "Lên xe!"

Ngữ điệu đều có chút căng cứng, mang theo vài phần không cao hứng!Bạc Sủng Nhi vốn đang suy nghĩ một số chuyện, đột nhiên nghe được có người nói chuyện, hơn nữa còn có một chiếc xe dừngở bên cạnh mình, cô nhất thời giật nảy mình, lập tức quay đầu, nhìn thấy là Tịch Giản Cận, nét mặt của cô lập tức tái nhợt xuống.

Mấp máy môi, giống như là có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói, thế nhưngvề sau, lại diễn biến thành hờ hững, quay đầu, tiếp tục đi về phía trước.

Tịch Giản Cận nhíu mày, chậm rãi khởi động xe, đi theo cô: "Sủng Nhi, anh đưa em về nhà, lên xe! Còn có một đoạn đấy!"

Bạc Sủng Nhi vẫn tự mình đi như cũ.

Tịch Giản Cận bất đắc dĩ, chỉ có thể ngừng xe xuống dưới kéo cô.

Ai ngờ Bạc Sủng Nhi đi nhanh hơn, dưới chân đều là băng, không có chú ý, cả người liền cong vẹo té xuống.

Tịch Giản Cận cách cô một đoạn, hữu tâm vô lực nhìn cô té ngã trên đất, vội vàng chạy đến bên người cô, ngồi xổm người xuống, ôm cô đứng lên, lo lắng hỏi: "Làm sao rồi hả? Có đau không?"

Bạc Sủng Nhi mím môi, trong mắt đều mang theo vài phần khó chịu, cô âm thầm cắn cắn môi dưới, còn chưa mở lời nói chuyện, Tịch Giản Cận đã ôm cô đứng lên.

Cô giãy dụa muốn từ trong ngực của anh đi ra, anh không thuận theo, cứng ngắc cuống họng nói ra: "Thành thật một chút!"

Lập tức, liền đem cô nhét vào trong xe, anh đi lên xe theo, sau đó liền bắt đầu không nói lời gì kiểm tra thân thể cô, phát hiện trên cánh tay cô bị trầy da, lập tức đau lòng tìm băng dán cá nhân dán lên cho cô, sau đó mặt đen, nói ra: "Em tìm bạn trai vậy sao? Đem em đêm hôm khuya khoắt ném ở trên đường, mặc kệ em té ngã sao?"

Chương 1040

Tịch Giản Cận tuy có chút giận dữ, thế nhưng động tác thủy chung nhẹ nhàng, mà lại dựa vào rất gần Bạc Sủng Nhi, hốc mắt của cô không nhịn được hơi nổi lên một tầng đỏ, Tịch Giản Cận nói dứt lời, ngẩng đầu, liền thấy đôi mắt trong suốt của cô lóa sáng, giống như trăng sáng!

Đèn đường nhàn nhạt từ ngoài cửa sổ đánh vào, nửa gương mặt Bạc Sủng Nhi giấu ở trong bóng tối, nhìn hốc mắt cô trào nước, đáy lòng của anh bỗng dưng nhũn ra, vươn tay, không nhịn được hướng về khóe mắt cô, lau lấy, dính nhiễm một mảnh nước đọng.

Bạc Sủng Nhi bị anh chạm vào như vậy, nhất thời mông lung mờ mịt dần trôi lấy lại một chút thần chí, cô chớp mắt, hơi né tránh ra sau.

Tay Tịch Giản Cận ép buộc để xuống, hơi hơi mấp máy môi.

Bạc Sủng Nhi nghiêng đầu, nhìn ngoài cửa sổ, hít sâu một hơi, chậm rãi cười, cực kỳ ưu nhã vươn tay, đẩy cửa xe ra, chuẩn bị xuống xe.

Kỳ thật không phải không tha thứ Tịch Giản Cận, chỉ là nhìn thấy anh, liền nghĩ tới đứa ocn mất đi.

Chung quy là rất vô cùng tự trách, rất áy náy.

Tịch Giản Cận ngồi ở một bên, một mực nhìn cô, đại khái đoán được cô muốn rời đi, cho nên đoạt trước một bước vươn tay, ấn ngón tay của cô, ngăn trở cô mở cửa.

Trên người anh có một mùi thơm quen thuộc nhàn nhạt truyền vào hơi thở của cô, chọc cho hốc mắt cô bỗng mỏi nhừ, suýt nữa rơi nước mắt xuống, cô hít sâu một hơi, để chính mình thanh tỉnh, khẽ dùng lực, muốn nắm tay lái.

Tiếng Tịch Giản Cận nhàn nhạt truyền đến: "Anh đưa em trở về."

Bạc Sủng Nhi không để ý tới, vẫn tự mình dùng sức như cũ, tay của anh chậm rãi cầm tay của cô, khiến cho cô căn bản là không có cách sử dụng khí lực.

"Đừng làm rộn, bên ngoài đường trượt, em đi như thế nào?" Giọng Tịch Giản Cận mang theo vài phần trách cứ mấy phần quan tâm.

Bạc Sủng Nhi dứt khoát liền rút tay về, lạnh lùng quay đầu, nhìn Tịch Giản Cận, từng câu từng chữ nói: "Không cần anh quản!"

Ánh mắt Tịch Giản Cận chớp lên, chỉ là nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro