Tôi muốn được cậu thích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Từ khi anh cả [phản bội] và trở thành [Nhà Khoa Học],
Karamatsu đã luôn [bảo vệ] và [che trở] các em trai.
Đó là một [sự thật] không cần bàn cãi.

Tuy nhiên,

mặc dù đã luôn khăng khăng rằng bản thân chính là [Người Chứng Kiến],
anh thứ hoàn toàn không biết rằng
[Người Chứng Kiến] thực sự lại là Jyushimatsu.

2.

Từ khi nào [bắt đầu],
Jyushimatsu đã không còn nhớ rõ nữa.

Có lẽ là ngay từ khi mọi chuyện [mới xảy ra],
Jyushimatsu đã là [Người Chứng Kiến] trong [Trò Chơi] này.

Cho nên, thay vì [ngăn cản],
Jyushimatsu đã [im lặng] trước [lựa chọn] của anh cả.
Vì cậu ta biết được [một số thứ] mà những anh em khác không hề biết tới.

3.

Việc [chứng kiến] anh cả ngày một bước hướng [vực sâu]
và dần dà trở thành một [Nhà Khoa Học] chân chính,
là một loại [đau đớn] và [dày vò].
Nhưng vì đã lựa chọn [im lặng] để trở thành [Người Chứng Kiến],
Nên Jyushimatsu cũng không thể làm được gì hơn.

4.

Đứng trước sự [không ổn định] của các anh em,
Jyushimatsu chỉ có thể [cười] và [an ủi] mọi người
Mặc dù chính bản thân cậu ta cũng vô cùng [sợ hãi].

Nhưng đã không còn cách khác nào nữa,
Jyushimatsu một lần nữa tự nói với chính mình.

Làm [Người Chứng Kiến] duy nhất trong [Trò Chơi] này,
so với bất kỳ ai
[Tội Nghiệt] của cậu ta càng sâu và nặng.

5.

Jyushimatsu đã từng [hối hận] với [lựa chọn] của mình sao?

Có lẽ có.
Nhưng là, ――

Cậu ta biết, dù [lựa chọn] của Osomatsu và cả của bản thân là không đúng,
Tuy nhiên, có lẽ đấy lại là cách duy nhất để đi đến [Happy Ending] trong [Trò Chơi] đáng buồn này.

Với cả, một khi bánh xe bắt đầu [chuyển động]
Đã xác định rằng không thể [ngừng lại] được nữa.

6.

[Mục Tiêu] và [Kế Hoạch] của Karamatsu và Ichimatsu
không bao giờ có thể thành công.

Jyushimatsu biết rõ điều đó,

Nếu không, cũng sẽ chẳng hết lần này đến lần khác,
Osomatsu đều tự [hủy diệt] chính [bản thân] mình để trở thành [Nhà Khoa Học].

Nhưng Jyushimatsu lại một lần nữa tiếp tục không ra tay [ngăn cản].
Vì đâu đó trong thâm tâm,

cậu ta cũng muốn người anh cả Osomatsu [trở về].

7.

Việc Ichimatsu đột nhiên trở nên [im lặng]

Dù không tận mắt thấy,
Jyushimatsu cũng biết chuyện gì đã xảy ra.

Đây có lẽ là một điều tốt.
Jyushimatsu thầm nghĩ.

Việc rời khỏi [Trò Chơi] này,
Đối với Ichimatsu,
có lẽ là một loại [giải thoát].

Thế nhưng,
[giải thoát] bản thân lại cái gì đây?

8.

Trải qua nhiều chuyện như thế,

Không chỉ Ichimatsu cảm thấy mệt mỏi
Jyushimatsu cũng vậy.

Không chỉ Karamatsu bị bào mòn sức lực
Jyushimatsu cũng vậy.

Nhưng nếu [Trò Chơi] này không có [Người Chứng Kiến],
Vậy tất cả sẽ trở nên [vô nghĩa].
Ít nhất đó là những gì Jyushimatsu cho rằng
và cậu ta không muốn nghi ngờ [Tín Niệm] của mình.

9.

Jyushimatsu đã vô tình thấy được
sự [hoang mang] của anh cả.

Cũng chính vì thế,
mà bại lộ [Vai Trò] của mình.

[Nhà Khoa Học] chắc chắn sẽ không để một nhân tố [không ổn định] như Jyushimatsu [tồn tại].

Vậy ra đây [Kết Cục] của mình sao?
Jyushimatsu thầm nghĩ như vậy.
Cậu ta biết, bản thân không giống [Nhà Khoa Học].
Nếu lần này [kết thúc],
là sẽ [chấm dứt] thật sự.

Mặc dù cũng đã không sợ hãi [cái chết]

Nhưng là, ―

Jyushimatsu vẫn [hy vọng]
Bên dưới lớp áo bào trắng đã nhuộm thắm [sắc đỏ] kia,
Hẳn vẫn còn một chút nào đó của anh cả.

10.

Thật ra, Jyushimatsu vẫn luôn đều biết rất rõ,
Tất cả những gì mình muốn
Cũng chỉ là giữ chặt sợi dây liên hệ cuối cùng giữa mình và anh cả mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro