Thoát ra khỏi mộng cảnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thoát ra khỏi mộng cảnh

Tác giả: 46号烟花。

Lofter: https://shadiaowangyouxiaoliu.lofter.com/post/30a46ecd_1ccbdb8cc?act=qbwaptag_20160216_05

Năm 2021 kết thúc, ta mơ thấy một giấc mộng thật dài, sau khi tỉnh mộng ta mới phát hiện kết cục sớm đã định sẵn. Ta ở trong mộng truy đuổi thiếu niên tuổi trẻ và hoàng hôn, nhưng vận mệnh là một quyển sách đã viết sẵn kết cục, chỉ có thể trách thanh xuân trôi qua quá nhanh, mà hắn và ta đều chạm không được.

Nhậm Dận Bồng không nghĩ tới một câu nói đơn giản cũng có thể gây nên sóng to gió lớn, cuối hè năm ngoái anh vẫn còn nhớ, anh biết giới giải trí thâm sâu, sớm đã chuẩn bị sẵn sàng để bản thân tiến lên phía trước.

Cố tình chính là có người không để anh như ý.

Làm cho anh nhớ tới năm trước Trương Gia Nguyên cũng là đem anh ẩn ngã ở góc tường không nghe anh giải thích, còn hung tợn mà nói với anh, hắn ghê tởm anh cả đời.

Tựa như hiện tại, anh bị những lời trên mạng ép vào không gian vô hình, anh sắp thở không nổi lại giống như đã hiểu ra gì đó.

12.08.2021 rạng sáng, Nhậm Dận Bồng không thể hiểu được mà xuyên về đêm trước ngày chung kết.

Anh cự tuyệt cùng Trương Gia Nguyên gặp mặt là rạng sáng này.

Nhìn khung thoại WeChat trên di động "Ra gặp mặt một chút được không?".

Cũng may, còn kịp.

Nơi Trương Gia Nguyên giấu đồ ăn vặt chính là trong WC, tay hắn cầm kem Haagen-Dazs không biết lấy được ở đâu, đèn WC thực tối, nhưng đôi mắt cún con vĩnh viễn sáng lấp lánh.

Nhậm Dận Bồng đột nhiên có điểm không biết làm sao, anh giống như đã quên khi đó cùng Trương Gia Nguyên ở chung như thế nào, chỉ nhớ rõ vô số đêm sau hôm chung kết anh đều dựa vào melatonin cùng gương mặt thiếu niên như ánh mặt trời để đi vào giấc ngủ.

"Đã nghĩ kỹ việc xuất đạo chưa?" Nhậm Dận Bồng đánh vỡ xấu hổ quỷ dị, nhìn gương mặt giơ tay có thể với tới đã tra tấn anh vô số đêm, anh lại phát hiện giữa bọn họ đã không còn chuyện gì tốt đẹp để nói.

"Anh khẳng định em sẽ xuất đạo?" Trương Gia Nguyên đem kem đặt trong tay Nhậm Dận Bồng, trên mặt mang theo tươi cười, nhưng trong ánh mắt hắn lại không có ý cười.

"Công ty của chúng ta là một công ty lớn, không có ai xuất đạo chẳng phải sẽ làm mọi người cười chết sao?" Nhậm Dận Bồng chống bồn rửa tay ngửa người ra sau, ánh đèn chiếu vào trên mặt anh, nếu không phải Trương Gia Nguyên biết anh cơ hồ liền sẽ tin tưởng đây là một thiên sứ thiện lương.

Đáng tiếc Nhậm Dận Bồng không phải thiên sứ, là ác ma am hiểu nhất là khiến Trương Gia Nguyên thất vọng.

Trương Gia Nguyên đột nhiên nổi lên ý xấu, đè Nhậm Dận Bồng sâu hơn vào bồn rửa tay, "Tại sao không phải là anh? Hả? Dựa vào cái gì chúng ta không thể cùng nhau xuất đạo, rốt cuộc là ước mơ của anh không ở nơi này, hay anh căn bản là ghê tởm em không muốn cùng em xuất đạo?"

Nhậm Dận Bồng vốn dĩ cho rằng có thêm một cơ hội anh sẽ có dũng khí, nhưng là anh hiển nhiên đánh giá cao chính mình. Nhậm Dận Bồng trời sinh là người nhát gan, đời này chuyện lớn gan nhất anh làm chính là thích Trương Gia Nguyên, đáng tiếc chuyện này trừ bỏ Nhậm Dận Bồng ai cũng không biết.

"Em muốn nghĩ thế nào cũng được." Nhậm Dận Bồng muốn tránh thoát Trương Gia Nguyên, chính là Trương Gia Nguyên lúc này lại không giống lúc vật tay nhường anh.

Tiểu cẩu Trương Gia Nguyên im lặng nghe Nhậm Dận Bồng nói, nhưng mà tiểu cẩu đã biến thành tiểu sói, tiểu sói chỉ muốn ăn luôn con thỏ, sẽ không bị con thỏ thuần hóa.

"Trương Gia Nguyên, một lần cuối cùng, buông tay."

"Nhậm Dận Bồng kỳ thật anh so với ai khác cũng đều tàn nhẫn hơn, anh nói không cần liền từ bỏ, đều nói em là kẻ điên kỳ thật anh so với em càng điên hơn, anh không đối em nổi điên chỉ là bởi vì anh không thích em, Bồng Bồng, em cũng nói một lần cuối cùng, nếu em buông tay, em sẽ không quay đầu lại."

Trương Gia Nguyên nói không sai, kỳ thật Nhậm Dận Bồng so với ai khác đều điên hơn, anh nhìn Trương Gia Nguyên bên người, cho dù hiện tại Trương Gia Nguyên thân thiết với ai anh cũng muốn đem hắn đoạt lại, thậm chí vài đêm sau ngày thành đoàn anh đã muốn gửi tin nhắn cho Trương Gia Nguyên nói anh nhớ em, đáng tiếc Nhậm Dận Bồng cũng là người nhát gan, sẽ không biểu đạt cảm tình của mình, cũng không dám làm kẻ điên.

Em đừng buông tay được không. "Trở về ngủ đi."

"...... Được."

"Ngủ ngon. Nhậm Dận Bồng."

Nhậm Dận Bồng cảm tạ cơ hội lần này, để cho anh hảo hảo nói tạm biệt, giống như có thể vơi bớt nỗi nhớ hắn một chút, nhưng anh cũng thống hận cơ hội này, bởi vì anh đã hoàn toàn tạm biệt Trương Gia Nguyên.

"Như thế nào thật sự buông tay a, lại kiên trì một chút nói không chừng anh liền đáp ứng." Thôi đi Nhậm Dận Bồng mày căn bản không dám đáp ứng.

"Trương Gia Nguyên quỷ hẹp hòi, sao chỉ nói một lần, thôi bỏ đi, vẫn là Trương Gia Nguyên xuất đạo vui sướng, ta cũng mỗi ngày vui sướng." Thôi đi Nhậm Dận Bồng, mày căn bản sẽ không vui sướng.

Nhậm Dận Bồng nhìn chằm chằm kem đã chảy, muốn ném vào thùng rác, cuối cùng vẫn là vừa khóc vừa ăn.

"Ta mới không phải luyến tiếc Trương Gia Nguyên, ta là luyến tiếc kem Haagen-Dazs."

Có người ở cửa cười, đáng tiếc Nhậm Dận Bồng không nghe thấy.

Nhậm Dận Bồng dù có xuyên không cũng không thay đổi được bất luận cái gì, đêm chung kết vẫn như cũ đâu vào đấy triển khai, 'Biển vũ trụ' vẫn là trước sau như một khó nghe, chẳng qua anh biết sau đó bản thân sẽ bị làm thành reaction, lần này nghe càng nghiêm túc một chút.

Nhớ tới ánh nhìn kia của Trương Gia Nguyên lúc tuyên bố thứ tự làm vô số fan Gia Nhậm tan chảy, Nhậm Dận Bồng đang rối rắm không biết có nên diễn thêm một lần không, lại bị cuốn vào một cái ôm quen thuộc.

"Em làm cái gì Trương Gia Nguyên?!"

"Vạn người chứng kiến, cùng anh tỏ tình, yêu nhau không?"

Trương Gia Nguyên cảm nhận được Nhậm Dận Bồng ôm lại hắn, hắn đột nhiên cảm giác lồng ngực như nở hoa, ngàn vạn người hoan hô cái gì hắn không thèm để ý, chỉ nghĩ cùng Nhậm Dận Bồng hướng tới tương lai của bọn họ.

"Anh thích em." Mùa hè đã đến, Trương Gia Nguyên cũng thu được lễ vật tốt nhất, chính là lời thổ lộ của Nhậm Dận Bồng.

Nhưng trợn mắt Nhậm Dận Bồng liền trở về hiện thực, vẫn như cũ là vô tận tranh cãi, nhục mạ, Trương Gia Nguyên cũng không biết đi nơi nào, lúc mới vừa gia nhập giới giải trí anh còn nghĩ, chính mình có phải hay không thật sự làm cái gì tội ác tày trời nên mới bị mắng như vậy, sau anh cũng nghĩ thông suốt, có người đầu óc có bệnh, theo bọn họ phân cao thấp mình cũng có bệnh theo, chi bằng vui vui vẻ vẻ mỹ mỹ hảo hảo qua mỗi ngày, dù sao bản thân cứ càng ngày càng đẹp càng ngày càng ưu tú, còn những kẻ đầu óc tràn ngập tanh tưởi sẽ trở nên càng tanh tưởi hơn mà thôi.

Anh chuẩn bị tắt máy ngủ, lại phát hiện Trương Gia Nguyên gọi video tới, nhìn qua hắn có vẻ cũng không ngủ ngon, tóc lộn xộn dựng ở trên đầu, đại khái gọi là nghệ thuật đi.

"Bồng Bồng anh không có chuyện gì chứ, anh đừng nhìn những thứ trên mạng kia, anh là tốt nhất, Bồng Bồng."

Nhậm Dận Bồng cảm thấy Trương Gia Nguyên hôm nay có điểm kỳ quái nhưng là anh cũng không nói rõ được, chỉ có thể có lệ gật gật đầu.

"Em cũng đi ngủ sớm một chút đi, trên mạng cũng có bình luận không tốt về em, em một tiểu hài tử xem nhiều những cái đó còn không bằng đọc sách, mau ngủ đi."

"Ai Bồng Bồng, cái kia...... Em...... Chính là...... Ai nha...... Nói như vậy...... Chính là......"

"Em hơn nửa đêm gọi điện thoại bắt chước anh sao, thua trò đại mạo hiểm? Nói không nên lời thì đừng nói nữa, nhanh lên......"

"Em biết anh cũng thích em!"

Nhậm Dận Bồng đột nhiên cảm giác có điểm không tốt, sẽ không là như vậy đi, anh và Trương Gia Nguyên cùng nhau xuyên trở về?

"Chính là em nằm mơ, đêm chung kết đó anh nói thích em, giấc mơ kia rất chân thật, em chưa từ bỏ ý định liền nghĩ hỏi một chút, chính là...... Em thích anh, em biểu hiểu rất rõ ràng không phải người mù liền nhìn ra, em muốn hỏi một chút, anh nghĩ sao a?."

Tới nông nỗi này rồi Nhậm Dận Bồng ngược lại cảm thấy giấc mộng kia như giúp họ giải hòa, "Trong mộng nghĩ như thế nào anh liền nghĩ như thế đó, cúp máy đây, ngủ ngon, lần sau lại nói."

Nhậm Dận Bồng thề đây là tốc độ nói nhanh nhất của anh, so với lúc phát sóng trực tiếp nói chuyện điện thoại với Tỉnh Lung còn nhanh hơn.

Thanh xuân trôi rất nhanh, tuy rằng không bắt được, nhưng là dẫm lên cái đuôi của thanh xuân cảm giác cũng không tồi, vận mệnh sớm đã định sẵn thật tốt, có những người chính là mệnh trung chú định, xứng đáng ở bên nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro