SAY RƯỢU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Một thời gian trôi qua, và quá trình quay phim cho Keep Running kết thúc. Điều đáng mừng là Vũ Kỳ vẫn sẽ không rời Trung Quốc cho đến tháng 8 để thực hiện các hoạt động quảng bá solo. Cho đến nay vẫn chưa có ngày chính xác khi nào Vũ Kỳ sẽ rời đi, nhưng hy vọng, cô có thể tổ chức sinh nhật cho Khôn cùng với anh ấy. Đó là ngày 2 tháng 8, vì vậy nhiều khả năng cô sẽ thực hiện được. Đáng buồn thay, Vũ Kỳ sẽ không thể tổ chức sinh nhật của mình với Khôn vì đó là vào tháng 9, nhưng nó sẽ không thành vấn đề. Vũ Kỳ dự định sẽ trở về Trung Quốc vào ngày sinh nhật của cô ấy và tổ chức lễ kỷ niệm đó với Từ Khôn cũng như hy vọng bạn bè và gia đình của mình. Đối với Vũ Kỳ, bạn bè và gia đình rất quan trọng. Trên thực tế, cô tin rằng đó là điều quan trọng nhất trong cuộc đời cô. Cô biết sẽ không có gì quan trọng hơn những người cô yêu. Cô sẽ không bao giờ quên những kỷ niệm vui vẻ và dễ thương mà mình đã tạo ra, và cô sẽ luôn trân trọng những điều đó.


Vũ Kỳ đang ngồi trên giường trong phòng khách sạn của cô, vui vẻ húp một ít mì ăn liền. Sau đó, một cuộc gọi đến từ cậu Thái của cô, và cô bắt máy.

"Hey. Có chuyện gì không ạ?" Vũ Kỳ hỏi.

"Không có gì. Anh chỉ là đang băn khoăn không biết tối nay em có muốn đi ăn tối với anh không. Anh có hẹn gặp Đàm Tùng Vận vì chị ấy tình cờ đến đây vì công việc." Khôn nói.

"Ồ, đưa em đi với! Vận tỷ và em thật ra cũng khá thân. Tất nhiên, là em không thân với chị ấy bằng anh rồi, nhưng anh biết đấy. Tụi em vẫn là những người bạn tốt. Chúng ta sẽ ăn gì ạ?"

"Thịt heo quay. Anh biết là em sẽ thích điều này." Khôn vừa nói vừa cười toe toét. Anh hiểu cô hơn bất cứ ai.

"Tuyệt vời! Có vẻ như hôm nay sẽ lại ăn gian thêm một ngày vậy ..." Vũ Kỳ nói. Cô không ăn kiêng quá mức, nhưng thỉnh thoảng cô ấy cũng vẫn phải chú ý đến lượng thức ăn của mình. Còn Khôn thì hoàn toàn trái ngược. Anh ăn kiêng rất nghiêm ngặt để giữ dáng. Đó chỉ là vì cư dân mạng sẽ đổ lỗi cho anh nếu anh tăng cân. Điều đó thật khắc nghiệt, nhưng đó là sự thật. Vũ Kỳ luôn cố gắng thuyết phục anh rằng phải đối xử tốt hơn với bản thân và giữ gìn sức khỏe, nhưng cuộc sống của thần tượng lại khác. Nó thực sự khác biệt.

"Được rồi. Anh phải đi ngay bây giờ. Anh sẽ đón em lúc 5 giờ để ăn tối. Hẹn gặp em sau." Khôn nói. Hai người họ cúp máy và tiếp tục công việc trong ngày của mình. Lúc 5 giờ, đúng như anh nói, Từ Khôn đón Vũ Kỳ và họ lái xe đến nhà hàng. Đàm Tùng Vận đã ở đó chờ sẵn. Cô ấy là bạn tốt của hai người họ vì tất cả họ đã quay Keep Running cùng nhau trong một tập phim. Nhưng cô ấy đặc biệt thân thiết với Khôn Khôn vì họ đã cùng quay một chương trình khác trước đó. Họ vẫn giữ liên lạc trong suốt thời gian qua, và Tùng Vận giống như một người chị thân thiết đối với anh.

"Xin chào! Chào Khôn Khôn, chào Vũ Kỳ!" Tùng Vận vừa nói vừa đi lên ôm lấy hai người họ. Họ ngồi xuống và bắt đầu gọi món và ăn. Bắt nhịp cuộc sống, cả ba vui đùa tâm sự đến tận khuya. Nó giống như một bữa tiệc. Sau bữa tối, họ đến một KTV và hát cho đến 3 giờ sáng. Đã rất muộn nên bữa tiệc dừng lại và mọi người về khách sạn của mình. Nhưng Từ Khôn đã khá say. Họ chỉ uống có một chút rượu, nhưng tửu lượng của Khôn rất tệ nên cuối cùng anh ngất ngây say. Vũ Kỳ thực sự không biết phải làm sao. Cô chưa bao giờ phải đối phó với một người đàn ông say rượu trước đây. Vận tỷ đã đề nghị giúp đỡ, nhưng cô ấy cũng thực sự không biết làm được gì nhiều. Vì vậy, Vũ Kỳ nói với chị ấy rằng cô sẽ giải quyết việc này và cảm ơn chị ấy đã cố giúp đỡ.

Cô cố gắng đỡ Từ Khôn lên xe, nhưng anh bước đi không vững vàng. Vũ Kỳ cũng có thể gọi một người đàn ông đến để giúp cô vì cô chỉ là một cô gái và không có đủ năng lượng để dìu anh. Nhưng cô quá xấu hổ, và có lẽ không có ai sẵn sàng làm điều đó.

"坤 坤, 清醒 一点。" (Khôn Khôn, tỉnh táo lại nào.) Anh không có phản ứng nào ngoài một vài tiếng rên rỉ. Vũ Kỳ quyết định rằng gọi anh như vậy cũng sẽ không có ích gì và cô sẽ phải từ từ dìu anh ra xe. Ngay khi Vũ Kỳ chuẩn bị bắt đầu bước đi và giúp anh, Từ Khôn bắt đầu nói.

"雨 琦 ..." (Vũ Kỳ ...) Cô dừng lại và nhìn thẳng vào mắt Khôn. Đôi mắt anh mơ màng không tập trung, nhưng có vẻ như anh muốn nói với cô một điều gì đó quan trọng. Anh đột nhiên trở nên nghiêm túc. "雨 琦, 我 ... 我 爱 你。" (Vũ Kỳ, anh ... anh yêu em.)

Mặt Vũ Kỳ đỏ bừng ngay lập tức. Vũ Kỳ luôn nói điều đó với Khôn, nhưng Khôn không phải kiểu người dễ nói những điều như thế này. Tất nhiên, cả hai người họ đều biết điều đó mà không cần ai phải lên tiếng, nhưng Vũ Kỳ chỉ là thích nói với anh như vậy. Thật sự rất bất ngờ khi Khôn nói rằng mình yêu Vũ Kỳ khi anh đang trong tình trạng say tỉnh không rõ này.

"Vậy anh chắc hẳn là thích mình lắm đây," Vũ Kỳ vui vẻ nghĩ thầm. "Thậm chí anh còn nói điều đó ngay cả khi say." Có một câu nói rằng những người say không nói dối khi họ nói với bạn bất cứ điều gì. Đó là "Tâm trí say nói thay lời trái tim một người khi họ tỉnh táo." Vũ Kỳ tin điều đó, và vì vậy cô cảm thấy hân hoan trong lòng. Cô đã biết anh yêu cô mà không cần cô phải xác nhận, nhưng vẫn có một chút khác biệt khi nghe điều đó.

Không có gì giống như tình yêu của Khôn dành cho Vũ Kỳ. Không có điều gì giống như vậy cả.


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~



*Lại là những quả ảnh ngọt ngào đâyyy*



bái phục các tỷ tỷ edit hình ạ, nhờ vậy mà có mấy bức hình siêu đẹp.


Có ai đu thuyền KunQi mà không biết tấm này chứ. Ánh mắt u mê chị bé ngọt chết người của Khôn Khôn.

(ahihi lại sorry chú Thần. Có vẻ mặt chú đã biết gì đó và bị 2 anh chị thồn cẩu lương a~)




Và đây, Vũ Kỳ meimei cũng u mê không kém, nhìn Khôn ca chằm chằm luôn nè ......


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro