Chương 131

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chúc mừng chiến thắng của Ngài trong cuộc chiến tranh lãnh thổ. Thưa Ngài, và các con trai của Ngài cũng đã làm được điều đó một cách đáng ngưỡng mộ!"
Bá tước Sinclair chào Công tước Ludwig với một nụ cười rạng rỡ.
Đáp lại lời chào ca ngợi các con trai của mình hơn cả bản thân, Công tước liếc nhìn Cliff và Killian, những người đang ngồi bên cạnh ông và gật đầu một cách tự hào.
"Những chàng trai này đã có một khoảng thời gian khó khăn."
Dừng lại một lúc khi nhìn thấy Công tước Ludwig trông tự hào, Bá tước Sinclair cố tình đưa ra điều gì đó có thể sẽ gây khó chịu cho Công tước.
"Tôi nghe nói Nữ công tước gần như gặp rắc rối vì những âm mưu hèn nhát của Riegelhoff. Làm thế nào mà những người được gọi là quý tộc lại có thể phạm phải những trò tai quái đạo đức như vậy, đúng là một lũ hèn nhát!"

Bất chấp vẻ mặt nghiêm tringj của mình, Bá tước Sinclair thực sự đã rất vui khi nghe được tin này.
'Đây là tin tốt cho chúng tôi!'
Dự đoán của ông ấy đã trở thành sự thật một cách tuyệt vời.
Ông vừa nghe nói rằng Hoàng đế đã giao việc xử lý Riegelhoff cho Công tước Ludwig, và toàn bộ gia đình Riegelhoff đã bị chặt đầu và đầu của họ bị treo trong Cung điện Hoàng gia.
Bây giờ ông đang cố gắng không cười quá nhiều.

"Chà, đó không phải là một kỷ niệm dễ chịu cho lắm, vậy là đủ rồi."
"Ồ, tôi xin lỗi. Tôi đã rất tức giận đến nỗi tôi không thể chịu đựng được nữa, thưa Ngài."
Bất chấp lời xin lỗi sâu sắc của mình, Bá tước Sinclair nghĩ rằng mọi thứ đang diễn ra rất tốt đẹp.
Ông ta liếc nhìn Leila, người đã đi cùng ông ta khi ông bắt đầu nói về quyền phân phối quặng sắt phía Bắc mà ông ta vừa mới có được hoàn toàn.
Leila trừng mắt nhìn Killian, sau đó nhanh chóng giả vờ quan tâm đến ánh mắt của cha cô.
"Nhân tiện, thưa ngài, ngài đã nghĩ về cuộc nói chuyện hồi đó chưa?"
"Ý ông là gì về cuộc nói chuyện lúc đó?"
"Vấn đề về hôn nhân... của Ngài Killian."
Đôi mắt của Killian mở to trước điều đó.
"Ý ông là như thế nào?"
Bá tước Sinclair nhìn anh một cách ân cần tử, thông cảm, như thể ông ta hiểu mọi thứ.
"Tôi nghe nói rằng cậu đã gặp rất nhiều rắc rối vì cuộc hôn nhân giả của cậu với tiểu thư Riegelhoff."
"Ông đã nghe điều đó ở đâu?"
"Không quan trọng tôi đã nghe nó ở đâu. Đúng là Bá tước Riegelhoff đã dâng con gái của mình cho cậu để đổi lấy quyền phân phối quặng sắt và lòng trung thành với Hoàng đế."
"Đó là sự thật, nhưng....."
"Rufus Riegelhoff, người đàn ông đó ngay từ đầu đã rất ranh mãnh!"
Bá tước Sinclair ngắt lời Killian khi anh cố gắng nói thêm điều gì đó.
"Bây giờ Riegelhoff cuối cùng đã được xử lý, đã đến lúc cậu lấy một người vợ mới, và đó là lý do tại sao tôi đã giới thiệu Leila làm vợ của cậu cho Công tước vào ngày hôm trước, với tất cả sự tôn trọng."

Má của Leila đỏ bừng, và cô ấy nhìn thẳng vào mắt Killian trước khi hơi cúi đầu.
Cô ấy cố gắng giữ nó lại, nhưng một nụ cười hạnh phúc đang lan rộng trên khuôn mặt cô. Tuy nhiên Killian không nhìn thấy điều đó.
Anh ta cau mày và từ từ quay sang Công tước: "Cha, điều đó có đúng không?"
"Đúng là ta đã nhận được đề nghị một thỏa thuận như vậy."
"Và cha sẽ yêu cầu con nghe nó à? Con đã có một người vợ rồi."
Sau đó Bá tước Sinclair lại lên tiếng: "Tôi có thể hiểu cậu không thích những cuộc hôn nhân sắp đặt. Nhưng hơn một nửa số cuộc hôn nhân giữa giới quý tộc là được sắp xếp, và cậu là con cháu của một công tước, vì vậy cậu phải đặt lợi ích của gia đình lên hàng đầu."
"Ý ông là cảm xúc của tôi chẳng có giá trị gì sao?"
"Ồ, tất nhiên là không! Leila thân yêu của tôi luôn ngưỡng mộ cậu, và con bé sẽ trở thành một người vợ tốt, chung thủy với cậu, và không thể sánh được với cô gái điếm Riegelhoff đó! "
Những lời của Bá tước Sinclair nhằm làm mất uy tín của Riegelhoff, kẻ thù của Ludwig, nhưng chúng chỉ khiến Killian khó chịu hơn.
Nhìn vào Bá tước Sinclair, người không kịp ngăn mình lại, Công tước Ludwig đặt tay lên trán.
"Sao ông dám xúc phạm con dâu của Nhà Ludwig, Bá tước Sinclair?"
Tâm trạng ngày càng khốc liệt của Killian khiến Bá tước Sinclair và Leila bối rối.
"Tại sao đột nhiên ngài lại như thế này, thưa ngài Killian? Không phải cô ấy đã chết rồi sao! "
"Ai đã chết? Edith Ludwig, bây giờ là Nữ bá tước Ryzen, vẫn còn sống và khỏe mạnh. Ông đã nói gì, một cô gái điếm?"

Nắm đấm của Killian đang run rẩy.
Chỉ sau đó, Bá tước Sinclair mới nhận ra rằng Edith chưa chết, và cô ấy vẫn là vợ của Killian.
Nhưng điều đó không có nghĩa là ông ấy có thể lùi bước.
"Chà, trước hết, tôi xin lỗi. Tôi chắc chắn không có ý xúc phạm Ludwig. Nhưng, Ngài Killian, hãy suy nghĩ kỹ về nó."
"Hãy suy nghĩ kỹ về cái gì?"
"Cậu là con trai thứ hai của Công tước Ludwig, nhưng sẽ sớm trở thành một người làm trung thành của Hoàng đế và một Bá tước mới. Có hợp lý không khi một người đàn ông như vậy lấy con gái của một kẻ phản bội làm vợ của mình?"
Killian cảm thấy như anh có thể rút thanh kiếm của mình ngay lúc đó và chém đầu người đàn ông này.

"Killian. Hãy kiên nhẫn. Rốt cuộc thì ông ấy là một đồng minh của gia đình chúng ta và là một đầy tớ trung thành của Hoàng đế."
Trước khi anh biết điều đó, bàn tay của Cliff đã đè lên bàn tay của Killian, tựa vào chuôi kiếm của anh.
Killian thở dài và sau đó nói với một giọng nặng nề và lạnh lùng: "Tôi, tôi yêu Edith sâu sắc. Tôi phát điên vì cô ấy, cô ấy là người vợ duy nhất của tôi."
"C- cái gì?"
"Tôi không nghĩ rằng ông đã hiểu được vấn đề, vì vậy tôi sẽ mạn phép nhắm mắt làm ngơ chỉ một lần này, nhưng nếu ông thực hiện thêm một pha nguy hiểm như thế này..... ông sẽ phải chuẩn bị để biến tôi thành kẻ thù, Bá tước Sinclair."
Nhìn thấy Killian như thế, Công tước Ludwig thở dài và nhún vai. "Tôi xin lỗi, Bá tước, nhưng đến đây chúng ta sẽ phải kết thúc cuộc thảo luận của mình."
Đó là một mất mát lớn cho Bá tước Sinclair và Leila.
Nhưng tin xấu không kết thúc ở đó.

"Ồ, và nhân tiện, tôi không nghĩ chúng tôi sẽ làm phiền ông về quyền phân phối quặng sắt."
"Xin lỗi?"
"Hoàng đế đã tịch thu quyền phân phối quặng sắt phía Nam của họ khi gia đình Riegelhoff bị xử tử, và ông ấy đủ tử tế để trao chúng cho chúng tôi."
Đó là điều tồi tệ nhất đối với Bá tước Sinclair.
Để gắn bó với Công tước Ludwig, ông ta đã mạo hiểm thua lỗ lớn để giành quyền kiểm soát quyền phân phối quặng sắt phía Bắc.

'Nếu người mua quặng sắt lớn nhất biến mất, nó còn có ích gì để kiểm soát việc phân phối quặng sắt?'

Lần này, bàn tay của Bá tước Sinclair bắt đầu run rẩy.
Tại thời điểm này, ông ấy phải giữ lấy thứ gì đó.
"Tôi- tôi hiểu rồi, nhưng, thưa ngài, tôi đã định nói với ngài một thời gian rồi....."
"Cái gì?"
"Bất kể hợp đồng nói gì, mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái là không thể phá vỡ, và đã đến lúc ngài trả lại Lizé của tôi."
Và đó là điều tồi tệ nhất mà Bá tước Sinclair có thể nói.
"Ông đang..... đang cố gắng chơi trò chơi với tôi à?"
Một trọng lực mà Killian không thể sánh được xuất phát từ Công tước.
"Ông chắc nghĩ rằng hợp đồng ông đã ký với tôi là một trò đùa."
"Nhưng có luật nào trên thế giới cấm một người cha chăm sóc con gái của mình không?"
Công tước trừng mắt. "Không phải lời của một người đàn ông sẵn sàng giao con gái mình để đổi lấy một khoản nợ, phải không, Bá tước?"
Lần này Killian lên tiếng, nắm lấy tay Cliff: "Đợi đã, anh trai. Anh không phải là người đã ngăn tôi giết ông ta sao?"

Cliffs nắm chặt con dao rọc thư trên bàn.
Bá tước Sinclair và Leila, những người đã cho rằng anh chỉ đang loay hoay với con dao rọc thư, đã giật mình lùi lại khi họ nghe những lời của Killian.
Cuối cùng, có thể cảm nhận được sự thất vọng của Bá tước Sinclair khi phải trở về nhà mà không có gì.

Trên đường ra khỏi phòng khách, ông phát hiện ra Lizé đang ngồi bên đống lửa trong phòng khách ở tầng một.
Mắt của Bá tước Sinclair mở to và ông ta lao về phía cô.

"Lizél Lizé!"

Trong tiếng gọi khẩn cấp của ông ấy, Lizé quay lại với một cái nhìn khó hiểu.

"Lizé, về nhà ngay bây giờ. Ta không quan tâm bất cứ ai nói gì, con là con gái của ta, và con cần phải sống với gia đình của mình!"
"Gia đình....?"
"Đúng, gia đình! Gia đình của con là chúng ta, không phải những người mà con không có chung một giọt máu nào! Hãy quên đi tuổi thơ của con. Từ giờ trở đi, người cha này của con sẽ nuôi dạy con....."
"Phụt!"
Bá tước Sinclair, người đã cố gắng lôi kéo Lizé bằng cách thu hút cảm xúc của cô, vì cô rất ngây thơ, đã bị choáng váng không nói nên lời bởi sự nhạo báng rõ ràng của cô.
"Ông không chỉ khiến tôi được sinh ra trên đời như ông muốn, cướp tôi khỏi mẹ tôi như ông muốn, và sau đó lạm dụng tôi như ông muốn, mà bây giờ ông đang bảo tôi quên quá khứ như ông muốn sao?"
"Lizé...?"
"Gia đình.... à, hãy gọi nó là gia đình, như ông nói, sau đó ông sẽ phải trả nợ cho Công tước một lần nữa, và ông đã chuẩn bị sẵn 30 triệu sennas chưa?"
Bá tước Sinclair há hốc mồm khi đề cập đến tiền bạc. Lizé mỉm cười mỉa mai, như thể cô biết ông ấy sẽ làm vậy.
"Nghe kỹ đây." cô ấy nói, "Tôi không chấp nhận những người như ông là gia đình của tôi, ngay cả khi ông là người Ludwig."
Bá tước Sinclair mở to mắt trước điều đó, hoàn toàn không giống Lize.

"Thế giới sẽ không sụp đổ nếu cô không có được kết thúc mà cô đã đặt ra cho chính mình; nếu có bất cứ điều gì, một kết thúc hài hước hơn, hạnh phúc hơn có thể đến với cô."

Lize nhớ những gì Edith đã nói. Nó đau, nhưng cô phải chấp nhận nó ngay bây giờ.
Và với điều đó, cô quyết định nói lời tạm biệt với quá khứ giả vờ tử tế của mình.
Cô luôn run rẩy và khóc trước mặt Bá tước Sinclair vì hành vi tốt giả tạo của mình, nhưng cô luôn muốn tấn công ông ta bằng lời nói.

"Li- Lizé... Chúa ơi, con đã đánh mất nhân cách của mình kể từ khi con sống ở đây!"
"Thật là một điều thô lỗ khi nói với vị hôn thê của tôi!"
Cliff, người đã đi lên phía sau Bá tước Sinclair, nói với một giọng trầm.
"V- vị hôn thê của cậu à?"
"Vâng, cô ấy là hôn thê của tôi, không phải con gái của ông."
"Vậy thì tôi sẽ sớm trở thành bố vợ của cậu, hahaha!"
"Tôi có cần cho ông xem lại hợp đồng không? Ông không có quyền, không có mối quan hệ, không có yêu cầu gì đối với cô ấy."

Trước những lời đó, Bá tước Sinclair, người đã cau mày trước hành vi của Lize, đã lên tiếng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro