P1 [Tình yêu] BN

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Otp của người khác
Vui lòng không ném đá, xỉa xói hay là không tôn trọng Otp
" Borunaru " .
Cảm ơn.
Tác giả: ẩn tên.
Đôi lời của t/g : " Câu truyện này viết ra khi tôi bị từ chối. Cảm ơn bạn đã đọc "

Chap này hôm dài 6010 từ
Mong bạn kiên nhẫn trong hôm nay. Xưng hô và lời nói có lúc sẽ bị lỗi. Gần cuối có hôn nha.
(ʘᴗʘ✿) hihi...

_____________________________

Boruto - anh đóng mạnh cửa văn phòng lại, tạo ra một tiếng động chói tai, anh chàng thấy cô thư ký giật mình vì điều đó, bước nhanh qua toàn bộ phòng chờ, nơi có nhiều người đang nhìn Boruto với vẻ mặt xấu xa. , nhưng anh ấy chỉ đơn giản nói với họ rằng hãy bỏ qua.

Boruto lúc đó chỉ muốn rời đi, anh không thể chịu đựng được việc ở lại đây thêm một phút nào nữa. Nếu có điều gì đó tồi tệ trong cuộc sống này, đó chính là việc bạn phải đến học ở một nơi không cần thiết chỉ vì nghĩa vụ của cha mẹ. Trong trường hợp của anh, từ cha . Tên của bạn reru có chủ sở hữu và anh ấy đang yêu thầm một người bạn khác của chúng tôi, Inojin Yamanaka; và tôi không muốn can thiệp vào việc đó. Tôi chỉ mong Shikadai có thể rời bỏ mặt xấu hổ đó của mình và cầu hôn cô ấy để một ngày nào đó họ có thể ở bên nhau anh biết Inojin cũng có tình cảm với cậu ấy

Tôi cau mày và ôm chân mình chặt hơn. Tôi buộc mình phải để đầu óc “trống rỗng” một lúc, có lẽ tôi cần phải ngủ một giấc, thế thôi. Chỉ là một khoảnh khắc bình yên trong cuộc sống không kiểm soát của cậu.
Boruto cần bình tỉnh vài phút...

•••

Vài tiếng gõ cửa phòng ngủ khiến nhóc mở mắt, chợt đưa cậu trở về thực tại. Boruto đã chìm vào giấc ngủ. Ngay lập tức Boruto có thể cảm thấy cánh cửa mở ra sau lưng mình mặc dù tôi không cho phép ai vào, biết rằng đó là bố anh vì chỉ có cậu và ông sống trong nhà.
Khi anh nghe thấy tiếng bước chân của daddy ấy từ từ đến gần giường Boruto, anh liền nhắm chặt mi giả vờ ngủ.

“Boruto,” daddy thì thầm với giọng bình tĩnh, anh biết rằng cha đã cách anh vài bước. “Ta sẽ gọi đồ ăn cho bữa tối,” anh tiếp tục, mặc dù anh không biết liệu mình có nghe thấy hay không. Có điều gì bạn muốn đặc biệt không?

Anh im lặng, không muốn trả lời cha mình . Dù sao thì Boruto cũng không đói, hay nói đúng hơn là anh không muốn ăn tối với naruto.

Điều đáng mừng duy nhất cần lưu ý là rất may là cha anh thường về nhà rất muộn do phải làm việc nhiều giờ nên thời gian làm việc dài của họ, đó là lý do tại sao chúng anh thậm chí không ăn cùng nhau. Nói tóm lại, cuối cùng anh đã thoát khỏi việc phải nhìn thấy khuôn mặt của naruto tại khoảnh khắc gặp gỡ "gia đình", nơi thường chia sẻ những giai thoại trong ngày, v.v.
Nhưng có vẻ như hôm nay anh sẽ không gặp được may mắn như vậy...

N - Nhóc con chưa ngủ sao? Haha

Boruto bên ngoài ghét naruto, không hiểu sao cha lại nhận ra anh chưa ngủ. Chắc là anh diễn dở lắm, hoặc có lẽ cha biết anh quá rõ nên biết khi nào cậu giả vờ.

“ Ông muốn gì thì cứ yêu cầu, tôi không quan tâm,” - cuối cùng anh bực bội buột miệng, buông chân ôm gối và giấu mặt vào đó, Boruto muốn che đậy nỗi lo lắng khi có naruto trong đó. phòng của Boruto .

"Ừm..." - naruto thì thầm. Boruto  nghĩ cha sẽ rời đi, nhưng ngay lập tức anh cảm thấy có sức nặng bên cạnh bảo anh phải làm thế nào. Cha bên cạnh phía anh, cho anh hiểu rằng Naruto đã ngồi ở mép giường. Tim cậu bắt đầu đập nhanh, hơi thở trở nên có phần thất thường, cơ thể Boruto run lên khi cậu nhận ra Naruto chỉ cách tôi vài centimet, mặc dù cậu không thể nhìn thấy Naruto.

Naruto cất lời:
-" Này, nói cho cha biết, con đã nghĩ xem mình muốn nhận được gì trong ngày sinh nhật chưa? "

Ông già vui vẻ hỏi, theo tôi là giả vờ . Khi ngài ấy đặt tay lên eo tôi, khiến tôi rùng mình ngay lập tức.

B - " Tôi muốn gì? Đúng là một câu hỏi hiển nhiên "

Anh chằm chậm ngồi dậy ghé vào tai Naruto nói nhỏ

B - " tôi muốn một nụ hôn từ cha..."

Có vẻ như tôi chỉ muốn những gì tôi không thể có.
Anh không biết, trong lòng anh nghĩ thầm : mọi chuyện sẽ ổn thôi, 'ttebasa.

B - "Dù sao thì cha không cần phải đưa cho tôi bất cứ thứ gì," - anh trả lời rồi rời đi.

Boruto đáp lại rồi di chuyển một chút, cầu xin Thiên đường bỏ tay Naruto ra khỏi eo anh, nhưng Naruto không làm vậy.
Trong thực tế, hoàn toàn ngược lại...

N -"...Boruto, hãy cố gắng cải thiện mối quan hệ của chúng ta... Ta rất rõ ràng rằng nó không ám chỉ kiểu quan hệ mà tôi muốn có với con. Hãy nói cho ta biết ta phải làm gì để chúng ta có thể quay lại đối xử với nhau như trước...?"

N - " ta biết ta yêu em và ta không thích phải chịu đựng bức tường này giữa chúng ta" - Naruto thừa nhận, nắm lấy vai Boruto để quay cậu lại để ông có thể nhìn thẳng vào mắt cậu.

N - " Trả lời ta đi... "

Sau đó, sau khi đứng dậy lần nữa, Boruto nhìn người cha , cảm nhận được sức nặng trong ánh mắt ông ấy khi đôi mắt xanh của ông ấy chạm vào mắt cậu, xuyên qua anh một cách mãnh liệt.

Boruto thì thầm trong lòng - * Tôi chết vì yêu ông ấy...điên mất rồi..*

Nhưng anh không thể nói chuyện với Naruto , anh không thể kể cho ông ấy nghe mọi chuyện anh đang trải qua, anh biết ông ấy sẽ phản ứng thế nào. Boruto đã từng thấy điều đó trước đây, khi cậu thú nhận lần đầu cách đây 5 năm. Tại sao lần này lại khác?

N - "Giải quyết chuyện này thật nhanh, ta không muốn nó rối lên.."- ông ấy lại nói, nhìn Boruto đầy hy vọng. Ông ấy thực sự có vẻ muốn giải quyết mọi chuyện...

Và anh chỉ có một điều để nói (hoặc làm) trước lời đề nghị tuyệt vọng của Naruto.
Vì vậy, trong lòng cảm thấy sợ hãi, anh đến gần Naruto, ngồi kiễng chân, dùng đầu gối chạm vào một bên hông Naruto , anh tiến lại gần cha mình hơn để rút ngắn khoảng cách giữa môi của chúng tôi, mắt Naruto vẫn dán chặt vào nhau. hơi thở của Naruto bắt đầu trở nên gấp gáp khuấy động theo từng inch đã biến mất giữa chúng tôi.

N - “Đợi đã, Boruto,” - ông thở hổn hển lo lắng, đặt tay lên ngực Boruto để ngăn anh lại gần hơn.

Anh biết điều đó một lần nữa.
Naruto đang từ chối cậu. Và nó cũng đau như lần đầu tiên vậy...

Mắt Boruto ngấn nước và không thể tránh khỏi, cậu bắt đầu khóc. Điều đó vượt quá sức chịu đựng của nhóc, cảm xúc dâng trào, cậu chìm đắm trong sự hối hận và sợ hãi đột ngột đó.

Dù vậy, anh vẫn khao khát được nếm đôi môi của cô ấy dù chỉ một lần trong đời, dù sao anh cũng đã bị cô ấy từ chối rồi, tôi còn biết mất gì nữa? Hơn nữa, bây giờ tôi không thể chạy thoát khi tôi có Naruto ở khoảng cách ngắn như vậy. Vì vậy, sau khi lấy hết can đảm, anh gỡ cổ tay anh ấy ra khỏi ngực mình và bắt đầu kéo Naruto lại gần anh hơn nhưng vẫn không chạm vào môi Naruto.

N - Em có muốn ta thành thật với em không?

Một khoảng im lặng ngắn ngủi hình thành, nhưng ngay lập tức, nước mắt lăn dài trên đôi má ửng hồng, Boruto lại thú nhận :

B - " Tôi yêu ngài... "

Naruto ngạc nhiên mở mắt ra sau khi hiểu được ý nghĩa của câu “tôi yêu ngài” đó khi vẫn hoàn toàn im lặng không thể thốt nên lời.

Nhưng cái nhìn đầy thất vọng của Naruto đã khẳng định với tôi rằng sẽ không bao giờ có chuyện gì giữa Naruto và bản thân, và điều đó lại khiến trái tim anh tan nát một lần nữa.
Tuy nhiên, lần này anh sẽ không ở lại mà không mạo hiểm mọi thứ.
Anh ôm lấy khuôn mặt naruto và không cần suy nghĩ, anh đặt môi mình lên môi naruto, một cú chạm nhẹ nhàng và cả thế giới của Boruto hoàn toàn bất ổn.
Thật ngạc nhiên, từ cách ông áp miệng mình vào miệng tôi nhiều hơn một chút và sau khi không cố gắng rời xa anh, anh biết rằng, trong thâm tâm, lần đầu tiên trong đời, cha anh bắt đầu nghi ngờ bản thân mình.

Boruto đã sợ. Naruto cũng phải có nó. Naruto có thể cảm thấy cơ thể mình căng thẳng, chắc chắn vẫn đông cứng tại chỗ ngay cả khi không nhận ra chuyện gì đang xảy ra.

Đột nhiên, đúng như dự đoán, Naruto dứt nụ hôn và ánh mắt hai người chạm nhau ngay lập tức. Anh vẫn cảm thấy hơi thở của ông va chạm với mình và không muốn quay trở lại thực tại, Boruto cố gắng gắn đưa môi mình vào môi ông một lần nữa, tuy nhiên cha cậu đã quay mặt đi trước khi họ kịp chạm vào. Naruto ngay lập tức nắm lấy vai anh, đột ngột kéo anh ra khỏi người, sau đó đứng dậy và bắt đầu xoa tay lên đầu, đi từ bên này sang bên kia hoàn toàn choáng váng.

B - " Ngài Hokage~ "

N - " Không, Boruto! " - Naruto giận dữ hét lên nhìn anh như thể ông ấy ghét anh.

N - " Ta không muốn nghe con ."

B - “ Tôi…tôi xin lỗi,” - Boruto lầm bầm đáng thương, cố gắng không bật khóc nữa, không thể tiếp tục hạ nhục bản thân như vậy.

B - " Tôi còn phải tiếp tục rơi nước mắt vì ngài bao nhiêu lần nữa đây? Tôi đã phải bị từ chối bao nhiêu lần để cuối cùng trở nên mạnh mẽ hơn về mặt cảm xúc?"

Nghe anh nói xong, Naruto nhanh chóng tiến đến gần cậu, kéo tay cậu bắt cậu đứng dậy đối mặt với ông ấy . Đã lâu rồi Boruto chưa thấy ông ấy buồn bã như vậy...

N - " Chuyện này không thể tiếp tục như vậy được, em hiểu chứ? "

Naruto gần như lay Boruto, nhóc không cầm được nước mắt thêm một giây nào nữa...

N - " Em không còn là đứa trẻ không hiểu đâu là đúng đâu là sai, em biết rất rõ rằng hôn ta hay nói yêu ta là hoàn toàn sai"

anh đáp rồi nói tiếp:

N - "Ta sẽ không tiếp tục chịu đựng ý thích bất chợt này của con nữa. "

N - “ Ta sẽ gọi con đi ăn, tốt nhất con nên nghỉ ngơi đi ”

Naruto thở dài nói, còn nhóc gật đầu giữa những tiếng nấc vì khóc. Sau đó cậu hướng ánh mắt về phía trước và đóng cửa cẩn thận trước khi biến mất.
Khi chỉ còn một mình, chân Boruto rã rời và khuỵu gối xuống sàn, anh lấy tay che mặt và há miệng như thể muốn hét lên nhưng không làm được. Đó là tiếng kêu đau đớn thầm lặng vì không được cha đáp lại.

Và điều tồi tệ nhất là Naruto coi như thể cậu thích mọi thứ xảy ra giữa hai người, như thể anh chỉ đang chơi đùa với ngài mà không hề biết rằng tình yêu này mỗi ngày làm tôi tổn thương đến mức nào.

Một lần nữa cậu lại ở đây, khóc vì ngài ấy và hoàn tất việc phá vỡ mối liên kết yếu ớt đã gắn kết chúng tôi với nhau.

Boruto có thể nhìn thấy qua đôi mắt xanh tuyệt đẹp của Naruto tất cả sự thất vọng và thất vọng mà anh ấy cảm thấy sau nụ hôn tôi trao cho anh ấy. Anh đau lòng biết bao khi người mình yêu nhìn anh như vậy...

"Hãy tha thứ cho con, cha.."

Boruto thì thầm, lau nước mắt bằng bàn tay khi đứng dậy đi về phía giường.

"Xin lỗi vì đã yêu ngài nhiều lắm..."

Boruto lại nằm xuống và đợi cho nỗi buồn nguôi ngoai, trong khi tôi tự hỏi làm sao tôi có thể nhìn thẳng vào mắt anh ấy khi chúng tôi đang ăn tối sau những gì đã xảy ra.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đó sẽ là một trong những bữa tối khó chịu nhất mà tôi từng có trong đời...

Trong bữa ăn, chúng tôi không nói chuyện với nhau, cũng không nhìn nhau, mọi thứ hoàn toàn im lặng,chỉ nghe thấy tiếng dao kéo va vào đĩa.
Ăn xong, cậu đứng dậy bưng đĩa vào bồn rửa (ngày mai nhân viên đến nhà khoảng 3 lần/tuần sẽ phụ trách rửa sạch mọi thứ), và hoàn toàn im lặng, Boruto băng qua bếp để quay về. về phòng, nhưng cậu chết lặng khi Naruto yêu cầu cậu đợi một lát.

Tôi nhìn anh ấy, với đôi má nóng bừng vì xấu hổ về bản thân, tôi có thể cảm thấy đốt cháy vùng đó trên khuôn mặt bản thân.

" Chuyện gì đang xảy ra vậy?" - Boruto hỏi sau khi thở dài, bầu không khí rất nặng nề và ánh mắt Naruto nhìn mình khiến cậu quá lo lắng.

Boruto có thể nói Naruto muốn nói với cậu điều gì đó quan trọng, có thể là xin lỗi vì cách chúng tôi nói chuyện như cách ngài ấy đã nói với tôi vài giờ trước, nhưng cuối cùng:

"Chúc ngủ ngon, con trai" - ông nói, cũng đứng dậy mang đĩa của mình và những đĩa khác vào bàn bếp.

Một sự im lặng kéo dài hình thành sau đó.
Boruto nhìn xuống đất, cảm thấy muốn bật cười trước những gì ông ấy nói, nhưng cậu chỉ chọn cách mỉm một nụ cười nhẹ, buồn bã. Cậu đã rất ảo tưởng khi tin rằng ông đã hối hận điều gì đó, rõ ràng là ông khinh thường cậu.

"Hẹn gặp lại ngày mai," - cậu thì thầm tạm biệt và nhanh chóng rời đi. Bản thân cậu đã kết thúc vấn đề này.

*Cái ngày chết tiệt này phải kết thúc một lần và mãi mãi, hôm nay đã quá nhiều đau khổ rồi.Cách tuyệt vời để bắt đầu tuổi 18 của tôi...!*

Boruto thức dậy đúng giờ như mọi khi để đi học cấp 3, anh mệt mỏi vì đêm qua không thể ngủ ngon. Sự thật là cậu đã khóc suốt, cậu bắt đầu ghét bản thân mình vì quá nhạy cảm với người cha cậu yêu .
Trước khi đi tắm, cậu lấy điện thoại ra và thấy đã có vài tin nhắn từ bạn bè chúc mừng sinh nhật mình. Cậu mỉm cười u sầu, ít nhất anh biết rằng hôm nay tôi sẽ có thể quên đi mọi người và sẽ không suy nghĩ nhiều về những gì đã xảy ra ngày hôm qua.
Boruto quyết định sẽ trả lời họ sau.
Cậu phải vội vã đến lớp không chậm trễ, tôi luôn tính toán. Chỉ là thời gian từ khi tôi thức dậy cho đến khi mặc quần áo.
Tắm rửa thay đồng phục xong, cậu xách ba lô lên vai rồi xuống bếp ăn sáng nhanh trước khi rời đi.

(Moon)

Khi Boruto đang pha cà phê, điện thoại di động của cậu reo lên báo có tin nhắn đến. Cậu lấy nó ra khỏi túi và xem đó là ai. Tim Boruto co thắt ngay lập tức. Đó là từ cha anh , ông chắc chắn đã đi làm. Cậu chưa bao giờ hiểu tại sao ông ấy lại dậy sớm và về nhà muộn như vậy... mặc dù tất nhiên, việc Naruto tránh mặt cậunlà điều tốt.
Boruto thở dài và mở cuộc trò chuyện ra để đọc.

Ting-ting-ting..!

[Chúc mừng sinh nhật, Boruto!]

[Ta hy vọng con có một cuộc sống tốt đẹp bắt đầu ngày hôm nay. ]

[Nhân tiện, tôi cảnh báo bạn rằng hôm nay tôi sẽ đến muộn, buổi chiều hãy mời bất cứ ai bạn muốn.]

Boruto để nó "đã thấy", cậu không muốn trả lời ông ấy bất cứ điều gì. Cậu không thể đạo đức giả như ông ta được. Boruto không quan tâm đến việc anh ấy gửi cho tôi một tin nhắn ngớ ngẩn chúc mừng sinh nhật cậu , cậu muốn ông ấy nói riêng với cậu và nhìn thẳng vào mắt cậu , chỉ để thấy rằng ông ấy không khinh thường cậu, đồng thời trấn an cậu rằng mối quan hệ của chúng tôi không bị phá hủy hoàn toàn. Mặc dù tôi đang đùa ai vậy? Naruto và cậu sẽ không bao giờ ổn nữa...

Boruto ăn sáng xong, lấy đồ rồi đi đến trường. Cậu hy vọng ít nhất ở đó cậu có thể tận hưởng ngày hôm nay một chút, cậu hy vọng cậu có đủ sức mạnh để giả vờ rằng cuộc sống của mình vẫn như vậy.

Boruto không muốn họ hỏi mình bất cứ điều gì, nhất là hôm nay khi cậu sắp trở thành trung tâm của sự chú ý vì ngày sinh nhật của mình
(mặc dù cậu là một trong những người thu hút sự chú ý hàng ngày về bất cứ điều gì nói chung).

•••

Ngày hôm đó trôi qua khá tốt, may mắn là Boruto đã dành thời gian để cười nói với bạn bè, hôm nay không có việc gì phải làm, thực tế là không có bài tập về nhà nào để lại cho hôm nay.

Vào buổi chiều, cậu đã mời một số người bạn về nhà - trong số đó có Shikadai, Inojin, Mitsuki và Sarada - để có những giây phút vui vẻ và tiếp tục tổ chức sinh nhật cho tôi lâu hơn một chút.
Và đã 7h30 khi họ quyết định mở một số loại bia mặc dù không phải ai trong chúng tôi cũng uống.
normalico cho rượu bobor đã biến mất cho phép uống rượu, một ý tưởng được thực hiện bởi Iwabe , người lớn tuổi nhất trong chúng tôi. Dù đó là việc chúng ta đã làm từ lâu nhưng dù sao cũng không có ai kiểm soát chúng ta. Không ai, ngoại trừ Sarada khó chịu, mắng chúng tôi vì không tuân theo các quy tắc phù hợp với lứa tuổi của chúng tôi. Đôi khi cô ấy hành động tọc mạch và cường điệu!
Và tóm lại, hôm nay cô ấy khiến tôi cảm thấy đặc biệt khó chịu với cô ấy. Anh ấy cứ hỏi tôi mấy giờ người cha ngu ngốc của tôi sẽ đến, xin lỗi vì đã lâu không gặp và muốn chào hỏi. Tôi biết rõ ràng rằng anh ấy muốn "chảy nước miếng" một chút khi ở quá gần và thành thật mà nói đó không phải là điều tôi muốn xem. Tôi muốn hét vào mặt anh ấy rằng anh ấy không có tình cảm gì với "những đứa trẻ bằng tuổi chúng tôi"...bạn đang ảo tưởng!
Giống tôi...
Tôi quyết định có một khoảnh khắc tuyệt vời
Tôi quyết định ra ngoài vườn một lát để đầu óc tỉnh táo một chút. Điều đó chắc chắn sẽ cải thiện tâm trạng của tôi.
Tôi chộp lấy điếu thuốc, châm lửa và bắt đầu hút, hy vọng không khí ban đêm mát mẻ và nicotin sẽ giúp ổn định cảm xúc của tôi. Tôi có thể giả vờ hạnh phúc trong vài giờ, nhưng tôi đã đạt đến giới hạn của mình, và bạn tôi đang đẩy nhanh quá trình này nhờ sự ngưỡng mộ chết tiệt của cô ấy dành cho bố tôi.

Ngoài ra, tôi cũng không muốn tiếp tục chứng kiến ​​​​Iwabe và Denki yêu nhau như thế nào, hai người đã là một cặp từ lâu; cũng không thấy làm thế nào mà ngược lại, Shikadai tiếp tục đau khổ vì không dám tỏ tình với Inojin. Điều đó khiến tôi lo lắng vì đây là một tình yêu có thể có kết quả rất tốt đẹp, vậy mà anh ấy vẫn ở đó, lãng phí thời gian...nếu tiếp tục như thế này thì Inojin sẽ kết thúc việc hẹn hò với người khác, và mọi chuyện sẽ còn tệ hơn. Dù sao, Tôi không phải là người chỉ trích những điều này, đối với tôi nó thật tồi tệ...

M -"Vậy là cậu ở đây".

Boruto nghe thấy giọng của Mitsuki, người cách cậu vài bước. Tôi nhìn anh ấy và nhận thấy rằng anh ấy có nụ cười cổ điển được vẽ trên môi.
Sau đó cậu đưa mắt nhìn về phía trước có mấy bụi cây, vừa cười vừa thở ra khói thuốc.

B -"Cậu đừng xuất hiện như thế này nữa, 'ttebasa."

M - “Nếu em hỏi thì tôi sẽ không làm nữa,”

Anh ấy nói với vẻ quyết tâm, nhưng giọng vẫn nhẹ nhàng như mọi khi.
Và chính lúc đó tôi nghiêng mặt nhìn lại anh ấy , tôi không khỏi tự hỏi tại sao mình chưa bao giờ yêu Mitsuki. Luôn chu đáo, tốt bụng, chung thủy và chân thành với tôi, anh ấy chắc chắn là  một người bạn trai hoàn hảo...
Và tôi ở đây, yêu một người không thể. Thật vô lý phải không?...

B - “ Cậu là một người rất kỳ lạ,”

Tôi nói thêm, cảm thấy má mình nóng bừng khi ném tàn thuốc còn lại xuống đất, giẫm lên để dập tắt. Anh ấy chỉ gật đầu và ngay lập tức tiến vài bước về phía tôi, ôm mặt tôi để tôi có thể nhìn thẳng vào mắt anh ấy. Tôi đắm chìm trong ánh mắt vàng óng của anh ấy trong vài giây, tôi luôn ngưỡng mộ phần đó trên khuôn mặt anh ấy.

M -"Tôi không quan tâm tôi là ai, miễn là tôi có thể thu hút được sự chú ý của cậu, Boruto."

B -"Nhưng.. "

M - "Tôi biết cậu không yêu tôi "
anh ấy ngắt lời tôi, thu hẹp khoảng cách giữa chúng tôi, môi anh gần như chạm vào môi tôi.

M - " tôi sẽ không đi." anh ấy từ chối.

tôi nhìn thấy anh ấy với đôi mắt lấp lánh ảo ảnh .

M - "Tôi biết cậu đã tổn thương vì ai đó và tôi không muốn nhìn thấy cậu như thế này nữa."

*Chết tiệt...tôi biết anh ấy đang muốn nói gì với tôi. Và nó không tốt chút nào...*

M -" Anh Yêu Em. "

Có. Điều đáng lẽ không nên xảy ra với anh ấy: cuối cùng lại yêu tôi.
Và đó là lúc tôi cảm thấy muốn khóc. Tôi không thể cảm thấy mong manh như vậy lúc này, tôi không thể chịu đựng được khi bị nhìn thấy yếu đuối như thế này.
Nhưng tôi chưa kịp phản ứng thì môi anh đã chạm vào môi tôi bằng một nụ hôn nhẹ nhàng.
Lúc đầu, tôi không muốn đáp lại, tôi biết mình không nên làm vậy, nhưng khi tôi nhận ra đôi môi anh ấy khiến tôi cảm thấy tuyệt vời biết bao, biết mình được khao khát và yêu thương, tôi nhắm mắt lại và bắt đầu nói.
Tôi nhắm mắt lại và bắt đầu đáp lại nó một cách chậm rãi và tinh tế.
Tôi ôm cổ anh và hôn sâu hơn, một lần nữa để mình bị cuốn theo nỗi tuyệt vọng khi tưởng tượng rằng chính cha tôi là người muốn tôi như vậy. Và sau khi nếm thử đôi môi của ông ngày hôm qua, tôi có thể nhận thấy sự khác biệt rõ ràng giữa hai người, trong đó cái miệng của người cha ngốc nghếch là cái mà tôi thích nhất.
Và đột nhiên một tiếng hắng giọng lớn buộc chúng tôi phải tách ra. Tôi nhanh chóng nhìn xem ai đã khiến chúng tôi ngạc nhiên khi hôn chúng tôi.

"Cha..." Tôi lẩm bẩm, cảm thấy tim mình thắt lại khi nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của ông ấy.

N -"Tôi rất vui vì cậu đã có một khoảng thời gian vui vẻ trong ngày sinh nhật của mình, Boruto"

Naruto nói và giơ nhẹ cái gói mà anh ấy đang cầm trên tay -. " Trà máy hát tự động của con sẽ phát ra âm thanh trong phòng ta sẽ để quà của con trong phòng, con có thể thay đổi nếu muốn."

"Con-con tưởng cha sẽ đến sau, 'ttebasa,"

là điều duy nhất tôi có thể nghĩ ra để nói, như thể tôi muốn biện minh cho việc đã làm điều gì đó "sai" trong nhà Naruto, mặc dù nó hoàn toàn không phải như vậy. , đó chỉ là một nụ hôn đơn giản thôi.

“Ta muốn làm con ngạc nhiên,” Naruto thú nhận, vẽ ra một nụ cười buồn, “nhưng ta thấy rằng con đang có một mối quan hệ rất tốt.”

Mitsuki và bố tôi nhìn nhau, và chính bạn tôi là người quyết định phá vỡ sự im lặng đang hình thành.

Sar - “Thật vui được gặp lại ngài, ngài Hokage ” cô mỉm cười hồn nhiên.

Cha tôi nhướng mày rồi gượng cười.

"Tôi cũng nói điều tương tự," - Naruto nói và quay lại.

bây giờ vào lại vào nhà Rueno tôi không loại bỏ chúng vào nhà .

N - " Được rồi, tôi sẽ không làm mất thời gian của bạn nữa. Tiếp tục việc bạn đang làm, 'ttebayo.

Nhưng trước khi rời đi, Naruto nói thêm -. " Nhân tiện con trai, lần sau đừng mang rượu về nhà nhé, con biết mẹ không thích họ uống rượu mà.

Và chính lúc đó nó biến mất, để lại cho tôi một cảm giác kỳ lạ trong lồng ngực, không phải vì cái sau mà vì những gì đã nói trước đó. Tôi không biết phải nghĩ gì, liệu ngài ấy có tức giận khi thấy tôi đi cùng Mitsuki không? Liệu ngài ấy có phiền nếu tôi hôn ngài ấy không?
Tôi lắc đầu, tôi không muốn nuôi hy vọng. Hoàn toàn không thể có chuyện cha tôi lại ghen tị vì điều gì đó như thế... ông ấy không có tình cảm gì với tôi ngoài tình anh em.

- " Mọi chuyện sẽ ổn với ngài ấy chứ? " anh ấy chợt hỏi, làm tôi thoát khỏi dòng suy nghĩ
Sự thật là tôi không muốn chuyện đó xảy ra.
omalis khiến mọi việc giữa bản thân trở nên phức tạp hơn.
Tôi nhìn anh ấy và nhếch mép cười. Cậu ấy biết rõ rằng mối quan hệ với cha tôi đã bị hủy hoại từ lâu.

B -"Tôi cũng mong như vậy... "

Khoảng nửa đêm, bạn bè của tôi đã rời đi và tôi một lần nữa trở lại thực tế, nơi không phải mọi thứ đều tốt đẹp như tôi nghĩ với người khác.
Tôi dọn dẹp nhà cửa hết sức có thể rồi đi về phòng mình.
Tôi nhìn thấy món quà cha tôi đã mang đến cho tôi nằm trên giường. Tôi thở dài và cầm lấy nó để bắt đầu mở gói.Tôi mỉm cười khi thấy đó là trò chơi điện tử mà tôi đã mong muốn từ lâu, nhưng điều khiến tôi vui nhất chính là, dù không hề biết trực tiếp từ tôi nhưng lại nghe tôi nói với bạn bè một ngày khi họ đang ở nhà, anh ấy nhớ lại lời nhận xét rằng tôi muốn cái này được tặng cho tôi biết bao. Tức là hãy chú ý đến những gì tôi nói và tìm cách làm tôi vui dù giữa chúng ta có khó khăn đến thế nào.
Và tôi biết mình không nên nghĩ rằng cha không yêu tôi nhưng nhiều khi nhìn thấy ánh mắt giận dữ hay đầy thất vọng của cha, điều đó không tránh khỏi khiến tôi cảm thấy như vậy. Và chính những cử chỉ nhỏ nhặt này đã khiến tôi nhận ra mình đã sai lầm biết bao…

“Mình nên đi cảm ơn ông ấy,”

Tôi lẩm bẩm với chính mình, để lại trò chơi điện tử trên giường, sẵn sàng đi tìm bố. về phòng của Naruto, nơi tôi biết ông ấy đã ở trong suốt thời gian còn lại của cuộc họp ở nhà.

Tôi gõ cửa vài lần trước khi bước vào và khi nghe thấy giọng nói của anh ấy ở bên kia, cho phép tôi vào, tôi mở cửa và thò đầu ra ngoài có phần ngượng ngùng.

" Chúng ta có thể nói chuyện một lát được không? "- Tôi hỏi, tìm ông thì thấy ông đang ngồi bên cửa sổ mở, một đầu gối cong và khuỷu tay tựa vào đó, trong khi ông đang chuẩn bị hút thuốc, vì tôi hiếm khi nhìn thấy ông.

Tôi để ý thấy ông chỉ mặc một chiếc quần thể thao màu xanh đậm thoải mái, để lộ phần thân trên, làm nổi bật từng cơ bụng và ngực nhờ bóng tối do ánh trăng tạo ra.
Mắt tôi mở to và má tôi đỏ bừng ngay lập tức, tôi không thể tin được thân hình tuyệt vời và gợi cảm của cha tôi...
Rồi anh ấy dập điếu thuốc trong khi đuổi khói ra khỏi phổi, khiến tôi lạc vào đôi môi quyến rũ hơi hé ra khi anh ấy thở ra, rồi Naruto nhìn tôi, khẳng định rằng ông ấy sẵn sàng lắng nghe bất cứ điều gì tôi sắp nói.

"Xin lỗi," - tôi nói, kết thúc..

Hoàn toàn bước vào phòng, đi đến chỗ ông ấy, cố gắng không để mặt tôi lộ ra quá nhiều. Nó cho thấy tôi bị thu hút bởi ông ấy đến mức nào...

"Tôi muốn cảm ơn anh vì món quà," -  tôi ngượng ngùng lẩm bẩm khi dừng lại bên cạnh ông ấy, tôi không quen với việc này.
"Tôi thích nó, 'ttebasa."

N - "cha biết con sẽ thích mà " ông mỉm cười dịu dàng với cậu, xoa nhẹ tóc cậu bé, cử chỉ đó càng khiến cậu yêu hơn.

"Này cha," anh hơi thẳng lưng khi nghe giọng nói chắc nịch của tôi. Dù chợt cảm thấy môi mình run run, không biết có nên hỏi ông hay không, nhưng cuối cùng tôi cũng lấy hết can đảm nói tiếp:

- " cha có thất vọng về con không~?..." Lời nói gần như lơ lửng trong không khí, tôi rất bất an.

Chúng tôi nhìn vào mắt nhau một cách mãnh liệt, để ánh sáng tự nhiên của màn đêm làm nổi bật ánh nhìn của chúng tôi hơn, giữ im lặng trong giây lát.
Tôi có thể thấy trong đầu anh ấy đang cố gắng tìm từ ngữ thích hợp để trả lời tôi, nhưng dường như không có từ nào trong số đó thuyết phục được anh ấy.

Cho đến khi ông đứng dậy và xuống nhìn. Tôi không cử động, tôi vẫn chờ đợi trong khi tận hưởng sự đụng chạm mềm mại đó, bàn tay ấm áp của anh ôm lấy má tôi, điều mà tôi đã vô số lần mơ thấy, mặc dù tôi biết rõ rằng ý định duy nhất của anh là chứa đựng tôi, nhưng không hề có ý định lãng mạn nào cả. . Hoặc tôi giả định như vậy.

“Ta không bao giờ có thể thất vọng về con, Boruto,” - naruto thú nhận. - " Con là điều tốt nhất mà cuộc sống có thể mang lại cho ta, điều duy nhất anh muốn là chăm sóc con, và... " - anh nhếch môi, nghi ngờ - " đó là lý do tại sao ta muốn con có được tất cả những ý tưởng đó ra khỏi đầu con về cảm xúc của con đối với ta "

-"Những gì tôi cảm thấy là thật, 'ttebasa" - tôi khẳng định lại và đưa một tay của mình về phía ông ấy, ngăn ông ấy ngừng chạm vào tôi.

Ông ta lắc đầu nhanh chóng, nhưng không rời đi bất cứ lúc nào.-"Tôi biết" -mắt ông sáng hơn và tim tôi bắt đầu đập ngày càng nhanh, tôi không ngờ điều đó -. "Nhưng nếu con yêu ta, ta không thể chăm sóc con như con nên làm."

Tôi nhìn vào đôi mắt xanh của ông ấy một lúc rồi thầm phác thảo đôi môi của ông ấy, đôi môi mà tôi rất muốn thử lại.

M -"Tại sao không?"

Ông ấy thở dài theo đó và tôi nhìn thấu ông ấy rằng trong tâm trí ông ấy đã trả lời tôi rồi. Tôi câu trả lời trước khi ông ấy nói, và một cảm giác lạ thường dâng lên trong bụng tôi.

N - "Bởi vì anh cũng có thể yêu em"

Ông thú nhận rồi thở dài, vùi mặt vào cổ tôi, hít lấy hương thơm của tôi.

N - “Và anh sẽ trở thành một người cha tồi tệ đối với em,”

cuối cùng anh thì thầm vào da tôi, môi anh run rẩy và tôi đỏ mặt.đặc biệt là vì cách anh ấy nói tất cả những điều đó, khiến cơ thể tôi lần lượt cảm thấy rùng mình.

Tôi liền nhắm mắt lại để tránh rơi những giọt nước mắt vừa vui vừa đau trước sự bất công này, vừa ôm anh vừa vuốt nhẹ tóc anh.

B - "Dù thế nào đi chăng nữa, cha sẽ luôn là người cha tốt nhất đối với con,"

tôi nói thêm và ông bước đi một chút để có thể nhìn vào mắt tôi lần nữa -." Dù em biết đó không phải là cách anh muốn có em bên cạnh."

Mắt chúng tôi sáng lên và không cần phải nói thêm gì nữa.
Tôi nhìn thấy ở anh sự khao khát không thể kiềm chế được muốn hôn tôi, anh muốn nhượng bộ, và tôi lặng lẽ cầu xin anh bằng ánh mắt. Rồi anh không thể tiếp tục suy nghĩ và tranh luận về mặt tinh thần tình huống được lấy từ đống vTrong tình huống đó, anh ấy nắm lấy cằm tôi và hôn môi tôi một cách khao khát.
Tôi bám vào vòng eo trần của anh ấy và hôn càng mãnh liệt hơn. Lưỡi chúng tôi chạm nhau, chúng tôi bắt đầu nếm nhau, cảm nhận vị nicôtin thấm đẫm trong miệng nhau, thả mình ra mà không hề cảm thấy hối hận dù chỉ một lần.
Nhiệt độ cơ thể anh tăng cao, hơi thở nặng nề và những nụ hôn ngày càng đòi hỏi khắt khe, cho tôi biết rằng cuối cùng tôi cũng có cơ hội với anh. Tôi không thể đòi hỏi gì hơn cho ngày sinh nhật của mình, đây là ngày sinh nhật tuyệt vời nhất trong một thời gian dài.Và tôi biết điều này là sai, anh ấy đã rất đúng khi nói với tôi, nhưng tôi không thể rời xa anh ấy dù tôi có muốn thế nào đi chăng nữa. Và bây giờ, với những nụ hôn nồng cháy mà chúng ta trao cho nhau, chưa kể...

____________________________
.

.

.

.

.

.

.

[ Còn tiếp... ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro