3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tại sao muốn biết?"⁡

"Bởi vì thích."⁡

Âm thanh ầm ầm của đoàn tàu vào sân ga đánh thức ai đó đã vô tình ngủ quên, Barcode dụi mắt, bầu trời xanh thoáng qua và mây trắng bị đám đông che phủ trên sân ga, đài phát thanh trước sau như một, nhẹ nhàng thông báo khi đến ga cuối, giọng nữ máy móc có chút vô cảm lạnh lẽo, cùng với cửa gió điều hòa mạnh đã tiễn cậu xuống tàu.

Bản đồ trong điện thoại bị đơ, Barcode cầm điện thoại chạy một vòng trước nhà ga, cuối cùng đành chịu thua mà hỏi người qua đường. ⁡

"Xin lỗi, tôi cũng đến từ nước ngoài, tôi không rõ lắm."⁡

Barcode nhanh chóng xua tay nói không sao, nhìn xung quanh, đám đông đã giải tán, cậu đứng trước nhà ga chần chừ một lúc, vô thức chạm vào miếng dán sau gáy, chặn mấy góc mà mùi hương có thể tỏa ra, vài chàng trai nhìn giống như sinh viên đại học đi ngang qua cậu, Barcode nhìn bóng dáng của họ càng lúc đi càng xa. ⁡

Cuối cùng vẫn quyết định gọi taxi. Ghi chú rõ muốn tài xế Beta. ⁡

"Xin chào, tôi sẽ đến Sanam Binan."⁡

"Sanam Binan ở đâu?"⁡

"Có thể đưa tôi đi quanh một vòng được không? Tôi sẽ xem nơi để xuống."⁡

"Được, có muốn ngồi lên ghế trước không, có thể nhìn đường rõ hơn."⁡

"Được."⁡

May mắn là tài xế rất thân thiện. Barcode nghĩ. Cậu đến Nonthaburi bất ngờ mà không có kế hoạch gì cả. ⁡

Lát sau chọn chợ để xuống, tài xế vẫn rất lo lắng, nhắc nhở chú ý an toàn. ⁡

"Nhưng giá cả đắt thật đó..." Barcode nhìn ví tiền mỏng dính, có chút buồn bực. ⁡

⁡Thời tiết ở Nonthaburi rất tốt, người dân rất thân thiện và nụ cười của mọi người đều rất chân thật. Cầm xiên thịt, Barcode bĩu môi, tự hỏi sao nụ cười của anh trai kia xa cách thế, học từ ai vậy...⁡

"อยากบอกว่ารักให้เธอได้รู้ (Anh muốn bày tỏ tình yêu của mình để em hiểu)⁡

ว่าก่อนจะนอนก็คิดถึงอยู่ (Trước khi chìm vào giấc ngủ cũng nhớ về em)⁡

ว่าทุก ๆ วันก็ think 'bout you (Mỗi ngày đều nghĩ về em)"⁡

Nếu muốn nói về sự bất tiện khi sử dụng bài hát yêu thích làm nhạc chuông điện thoại, chắc là mỗi lần có cuộc gọi đến Barcode đều ngại bắt máy. Giọng nói uể oải giống như người say rượu buổi sáng, thể hiện sự lưu tình với ly Margaret ngày hôm qua. Mũi cậu cọ nhẹ vào lớp muối trên thành ly, lớp phấn nhẹ trên môi giống như chanh bôi miệng cốc. Barcode giật mình tỉnh lại, hốt hoảng đưa tay lên môi. ⁡

"แต่ถ้าวันนี้ ไม่ได้พูดทุก ๆ อย่างไป (Nếu hôm nay anh không nói ra mọi thứ)⁡

แล้วเมื่อไรเธอจะได้รู้ (Khi nào em mới có thể biết được)⁡

ความจริงในใจก็ยังซ่อนอยู่ (Sự thật anh giấu trong lòng)"⁡

Cuối cùng cậu không thể không nghe thêm ba câu nữa mới nhấc máy, trong lòng thầm xin lỗi anh trai. ⁡

"Này, P~"⁡

"Barcode! Em đã đi đâu?"⁡

Barcode đưa điện thoại ra xa tai, mơ hồ nghe thấy giọng nói ngắt quãng của P'Mile, cậu bỗng tự hỏi liệu có thể Jeff đang ở bên cạnh anh trai mình hay không. ⁡

"Em đang ở Nonthaburi."⁡

"Omega mới phân hóa mà em đi xa như vậy làm gì?" Mặc dù nghiến răng nghiến lợi nhưng Apo vẫn hạ thấp giọng nói. ⁡

"Em đi nhầm xe bus, sau đó em muốn đi tàu và đi chơi gần đó... nó không quá xa...phải không?" Barcode tính toán thời gian cần thiết để đi xe bus, sau đó chột dạ thêm trợ từ. ⁡

"Quên đi! Em bật định vị điện thoại lên, anh tới đón em ngay, tìm chỗ an toàn đợi anh."⁡

"Chỗ này đều rất an toàn, P lo lắng nhiều rồi."⁡

"Bật định vị điện thoại đi."⁡

"Được, được, em hiểu rồi."⁡

⁡Sau khi cúp máy, Barcode bĩu môi bất mãn, nửa tức giận nửa tò mò, cố ý rẽ vào một con ngõ nhỏ. ⁡

Khi làn gió mát thổi qua, con mèo mướp trên tường giật mình, ưỡn người tò mò liếc nhìn con người đột nhập vào giấc ngủ của nó, Barcode nhón chân để có thể chạm vào bàn chân của nó, mèo mướp meo một tiếng rồi chạy trốn mất, cậu nhìn về phía con mèo con nhảy khỏi hàng rào, một quán mì hiện ra trong tầm mắt. ⁡

Đó là một cửa hàng rất sạch sẽ, so với cậu tưởng tượng thì bên trong có nhiều khách hàng hơn, bên ngoài ngõ hẻm quá đông đúc, trong ngõ lại quá yên tĩnh, nhưng ở đây lại là nơi chỉ có khói bụi, không có tiếng ồn. ⁡

"Nong, một mình sao? Đây là thực đơn."⁡

Barcode cầm lấy thực đơn, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp của chủ quán rồi tìm một chỗ ngồi xuống. Không có nhiều chỗ ngồi nên cậu phải ngồi chung bàn với mấy chị trông như sinh viên, chưa kịp xem kỹ thực đơn thì trong bếp đã xảy ra cãi vã, chỉ thấy một anh chàng to lớn vén rèm lên, oan ức bê đĩa đồ ăn sang bàn bên cạnh, Barcode lặng lẽ lắng tai nghe. ⁡

"N'JJ lại bị đánh nữa rồi." Các ông chú ở bàn bên cười mà không nghĩ đó là chuyện lớn. ⁡

"Các chú không biết... Us đã rất nóng tính từ khi cậu ấy mang thai..."⁡

"Hahahaha hồi đó ai còn khoe là cố tình không đeo bao để người ta có bầu?"⁡

"Chú! Chú! Chú! Đừng nói nữa, chú muốn con cháu sinh ra không có cha sao!"⁡

Barcode nhìn ​​cảnh chủ quán xinh đẹp lặng lẽ bước ra khỏi bếp, đứng sau lưng anh chàng to lớn kia. ⁡

"P! À, em có thực đơn rồi." Barcode đứng trước mặt chủ quán xinh đẹp và cố gắng hết sức để ngăn chặn bi kịch gia đình có thể xảy ra. ⁡

Us dường như đang tận hưởng nụ cười ngọt ngào và hơi ngốc nghếch của cậu, sau khi cầm thực đơn, anh trừng mắt rồi quay sang người vừa cười, đẩy thực đơn đến trước ngực JJ, "Nấu ăn thôi."⁡

"Được rồi, vợ."⁡

Barcode lén nhìn bụng Us, nơi bị tạp dề che lại hơi phồng lên, trời sinh luôn tò mò, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ, chỉ trong chốc lát, cậu không kịp nắm bắt ý nghĩ đó đã vụt tắt, Barcode gãi đầu, không nhớ là mình đã quên chuyện gì.

Trong thời gian chờ đợi, cậu lấy điện thoại ra tiếp tục nghiên cứu những tài liệu y học đã đọc mấy ngày nay, từng món được dọn lên, khi vuốt xuống cuối điện thoại, Barcode xoa xoa bụng hơi phồng lên của mình, ngại ngùng nhìn những món ăn trước mặt, hầu như chưa được đụng đến. ⁡

Thật ra Barcode cũng không biết ăn gì nên chỉ bốc bừa một cái rồi đưa cho, không ngờ có nhiều món ăn mãi không hết, Barcode không nhịn được giật nhẹ tạp dề của chủ quán, "Cái đó... P'JJ? Em có thể xem thực đơn của mình không? Hình như em không gọi nhiều như vậy."

"Không sao đâu." JJ cúi đầu thì thầm vào tai cậu, "Trừ bát mì xào ra, mấy món khác P mời em, cảm ơn Nong vừa rồi đã cứu P."⁡

Barcode mỉm cười ngượng ngùng trước ánh mắt cảm kích của đối phương. ⁡

Nhưng có vẻ như giá cả không phải là yếu tố quyết định cậu có thể ăn bao nhiêu, Barcode nhìn hai ba món gần như còn nguyên trước mặt trong lòng buồn cười, không ăn hết vẫn là không ăn hết, Barcode quyết định gói chỗ còn lại về cho anh trai.

Khi cậu xách túi nhựa ra đầu hẻm, con mèo mướp chạy ngang qua, cọ vào mắt cá chân của cậu, không biết có giống lúc mới vào không, nhưng Barcode tâm trạng rất tốt. Trên người cậu vẫn còn mùi thịt nướng, bước đi của cậu cũng nhẹ nhàng hơn. Giống như hòa vào đây, cậu nghĩ. ⁡

Chỉ một giây trước khi băng qua đường, cậu đã nhìn thấy một bóng dáng quá đỗi quen thuộc. ⁡

"P'Jeff?"⁡

Barcode thề rằng cậu chỉ lầm bầm một mình, nhưng người đàn ông bên kia đường dường như được trang bị cảm biến. ⁡

Hắn quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt của cậu, sau đó đội mũ bảo hiểm, rẽ trái theo tín hiệu đèn, và trước khi trái tim đập nhịp tiếp theo, hắn đã đến trước mặt cậu. ⁡

Niềm vui như dâng tràn, đầu tiên là si-rô, mật ong, sau đó là cong môi, trong chốc lát có quá nhiều từ chen lấn trong cổ họng cậu, Barcode siết chặt góc áo, vừa nói những lời vô nghĩa vừa mong giọng không bị vỡ.

"Tại sao P'Jeff đi xe máy mà lại ở đây?" Ha! Barcode gần như muốn đào một cái hố và chôn mình trong đó. ⁡

Cậu hít một hơi thật sâu, hệ thống ngôn ngữ rối loạn trong đầu giống như một đám thây ma mù quáng, đâm loạn vào nhau rơi vào một vòng tròn và sắp xếp lại: "Ý em là,"⁡

"Anh đến tìm em." Giọng Jeff hơi khàn khàn, hắn kéo tấm chắn của mũ bảo hiểm lên, chỉ lộ ra ánh mắt sâu thẳm, "Đến đây là vì em."

Barcode ngây người nhìn hắn, rồi trả lời là ừm. ⁡

Jeff lấy túi nhựa đựng thức ăn từ cậu và treo nó lên móc xe máy. Thành thạo như họ là một đôi bạn thân nhiều năm, hoặc là người yêu của nhau. ⁡

"Sao em lại đến đây?"⁡

"Em nghe nói rằng Sanam Binan là nơi P từng sống, em muốn đến tìm hiểu."⁡

"Tại sao em muốn biết?"⁡

"Bởi vì em thích anh."⁡

Jeff chống khuỷu tay lên bảng điều khiển của chiếc mô tô, bàn tay che mắt, Barcode không nhìn ra hắn đang nghĩ gì, chỉ nghe thấy một tiếng thở dài rất nhỏ. Jeff hôm nay tóc chải ngược ra sau, trang điểm mắt đậm, trông như vừa trốn khỏi ban nhạc rock heavy metal nào đó, Barcode thầm mong hắn không đi quay phim, thầm nhủ nếu Jeff có quay phim thì hành động hiện tại của hắn là chắc chắn nói với cậu: em quan trọng hơn công việc. Barcode biết điều này là không nên, nhưng cậu vẫn nhếch khóe miệng không tin. ⁡

"Barcode." Jeff ngẩng đầu lên, đôi mắt màu hổ phách sâu thẳm, Barcode chán ghét sự kém cỏi của bản thân, cậu như lạc vào tiếng gọi tên mình của hắn từ lần này đến lần khác.

"Em mang theo thuốc ức chế không?"⁡

"Có mang."⁡

"Miếng dán?"⁡

"Có mang."⁡

Jeff mở cốp xe, lấy chiếc mũ bảo hiểm ra. ⁡

"Lên xe không?"⁡

Sự mệt mỏi làm mờ quầng thâm dưới mắt Jeff, khiến vẻ mặt hắn trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết. Barcode lấy chiếc mũ bảo hiểm từ tay hắn và nghiêng đầu. Jeff cài quai mũ bảo hiểm của Barcode và kéo mình lại gần hơn, những ngón tay lướt qua quai hàm, đặt trên khóa. ⁡

"Barcode, có thể từ chối." Giọng hắn trầm thấp, xuyên qua mũ bảo hiểm, giọng nói bị giữ lại trong lớp vải chật hẹp, chấn động trong đầu cậu. ⁡

Barcode nắm lấy tay Jeff, cài nút an toàn. Cậu bước lên ghế sau, vòng tay qua vòng eo thon săn chắc phía trước. ⁡

"Không, em muốn."⁡

※※※

Barcode dựa vào khung cửa nhà vệ sinh nhìn chăm chú vào người đàn ông đang tẩy trang bên trong. ⁡

"Đang cười gì vậy?" Jeff ném khăn giấy ướt của Wumama vào thùng rác, quay đầu nhìn Barcode, giọng nói vẫn dịu dàng như cũ. Sau khi tẩy đi lớp trang điểm lòe loẹt, dường như vẻ hung hăng đã biến mất, nụ cười cong cong cũng trở nên dịu dàng hơn rất nhiều, Jeff hất một vốc nước lên mặt, trên tóc cũng lấm tấm những giọt nước, lấp lánh trên mặt hắn. Một tiếng cười bị bóp nghẹt chạy từ ngực đến chóp mũi, và Barcode ngoan ngoãn nở nụ cười rõ ràng. ⁡

"Lúc đầu vào bách hóa P còn không cảm thấy gì."⁡

Jeff kiên quyết nói: "Không phải do ánh mắt của họ, mà là do lớp trang điểm dưới khẩu trang không thoải mái." Thấy Barcode cười vui vẻ hơn, hắn bất đắc dĩ nói: "Chúng ta đi thôi." Sau đó hắn định cầm lấy túi trên tay Barcode. ⁡

Barcode vội vàng xách túi ra phía sau, "Em tự cầm được rồi! Vừa rồi đã là anh trả tiền..." Cậu không cam lòng lẩm bẩm mình không mang đủ tiền, lập tức hứa với Jeff, "Khi về em nhất định sẽ trả cho P."⁡

"Không cần trả,"⁡

"Không được, đây là quà em muốn tặng cho dì! Em phải tự mình trả tiền!" Cậu quay đầu, trịnh trọng nói với Jeff. ⁡

Nói xong bọn họ mới nhận ra khoảng cách giữa hai người, chỉ còn thiếu trái tim của một người, một nhịp tim lệch lạc, có thể trọng tâm không vững mà hôn nhau. ⁡

Con ngươi màu hổ phách có thể phản chiếu ánh mặt trời ấm áp, con ngươi trong suốt như thủy tinh, đôi mắt trìu mến kia nhìn thẳng vào cậu, trong giây lát Barcode gần như cảm thấy Jeff bị mình ám ảnh, vội vàng rụt tay lại. ⁡

Thấy Barcode khăng khăng, Jeff không nói gì thêm nữa. ⁡

Thời tiết rất tốt, đột nhiên bầu không khí tĩnh mịch được bao phủ bởi một màu vàng vàng mơ hồ kỳ lạ, người đi đường nhộn nhịp, chen lấn xô đẩy, ngón tay vô tình chạm vào nhau, rồi loạng choạng. Barcode nhìn vào tai Jeff, cậu có một thói quen xấu, không dám nhìn thẳng vào mắt người mình thích, và thường nhìn thẳng vào người ấy từ phía sau, đây có lẽ là vấn đề của các sinh viên khoa học, muốn nghiên cứu xem liệu có thần giao cách cảm giữa người với người không.⁡

Các đốt ngón tay chạm vào nhau, ngón trỏ tùy ý móc ngón út, lưu lại một luồng nhiệt độ cơ thể thoáng qua, tâm trạng của cậu chập chờn giữa mong đợi và thất vọng, cho đến khi tay cậu bị nắm. ⁡

Cậu nhất thời cúi đầu nhìn xuống, di chuyển đầu dọc theo cánh tay của đối phương khẽ di chuyển lên xuống, cuối cùng xác định được lòng bàn tay quấn lấy ngón tay của mình. ⁡

Tai của Jeff bị nắng thiêu đốt, cổ ửng đỏ, Barcode nhìn bóng lưng của hắn và cảm thấy cậu cũng không khá hơn là bao. Trái tim của cậu có lẽ là của một cậu bé chưa trưởng thành với tâm trí chưa phát triển hoàn toàn, và nó cứ la ó ầm ĩ, không ngừng đến khi cậu đỏ mặt.

"Mặt trời lớn ghê." Barcode thay đổi tư thế lòng bàn tay. ⁡

"Ừ." Jeff siết chặt các ngón tay. ⁡

Gió cuối tháng hai ào ạt thổi, chiếc áo khoác denim của hắn bay phấp phới, gió trên cầu vượt càng dữ dội, cậu siết chặt tay, nhiệt độ nơi eo tan chảy theo sự căng thẳng mà cậu khao khát và kích thích. Barcode luôn cảm thấy Jeff quá gầy, nhưng thật lạ là giờ đây khi ở sau lưng Jeff, lưng và vai rộng như vậy, chắn hết những cơn gió buốt ập về phía cậu, chỉ còn lại hơi ấm và sự rung động. ⁡

Khi chiếc mô tô lao đến khu trò chơi điện tử, Barcode vẫn cảm thấy hơi hư ảo. Hơi ấm từ lưng còn vương trên lồng ngực, tiếng đập thình thịch của hai trái tim tiến dần qua kẽ sườn như bước một bước dài vào đời nhau. Có phải khoảng cách giữa họ ngày càng gần hơn không, cậu tuyệt vọng nghĩ. ⁡

Jeff giúp cậu cởi chiếc mũ bảo hiểm và cười lớn. ⁡

"Anh cười cái gì?" Barcode nghiêng người về phía hắn, nhìn vào kính chiếu hậu của chiếc mô tô, chỉnh lại mái tóc trông như đám mây hình nấm sau một vụ nổ bom, dùng ngón tay vuốt từng sợi rối bù. ⁡

"Nấm nhỏ." Jeff cong ngón tay che môi, nhưng không giấu được nụ cười. ⁡

Barcode không nói gì liếc nhìn hắn, lắc đầu. ⁡

Trở lại môi trường quen thuộc dường như loại bỏ các đề phòng bổ sung, và rõ ràng cậu cảm thấy bầu không khí xung quanh Jeff thoải mái hơn nhiều. ⁡

Xem ra chuyến đi này quả thực sự đáng giá, chỉ là anh em nửa đường đau khổ trở về mà thôi. ⁡

"Mẹ, chúng con về rồi."⁡

Barcode quay lại nhìn Jeff đang cởi giày phía sau, không nhịn được cười, bắt chước giọng điệu của hắn lặp lại "Mẹ ơi~", còn cố ý kéo dài âm cuối. ⁡

"Đây." Không ngờ, một giây sau, một người phụ nữ trung niên xuất hiện trước mặt họ. ⁡

Barcode sửng sốt một chút, sau đó vội vàng cúi đầu nói: "A, chào dì ạ!"⁡

"Không phải vừa gọi ta là mẹ sao, đừng có xa lạ như vậy."⁡

Phải khen mẹ Jeff cũng đúng chuẩn là một mỹ nhân, với đôi mắt hơi cong và nụ cười nhàn nhạt, thoạt nhìn bà rất tốt bụng, mặc dù một nửa nụ cười đó là trêu chọc. Barcode xấu hổ cười ngượng ngùng, ngập ngừng không biết nói gì, lén lút dùng khuỷu tay chạm vào bên cạnh, giao tiếp bằng ánh mắt với người đàn ông của cậu, ý bảo Jeff đừng xem kịch nữa. ⁡

"Mẹ ~" Jeff nhếch khóe miệng, tiến lên ôm lấy mẹ, "Con rất nhớ mẹ." Lâu lắm mới trở lại nơi này, tâm trạng vô cùng vui vẻ, hắn không kìm được ôm mẹ vào lòng dụi dụi, mùi khói bếp vẫn phảng phất trên mái tóc của bà, vẫn là cuộc sống và ký ức cũ. ⁡

"Nhớ mẹ? Mẹ bảo về sớm mà không nghe, còn nói nhớ mẹ." Mẫu thân đại nhân không để tâm hừ một tiếng, nhưng khóe miệng rõ ràng nhếch lên, biểu lộ tâm tình của bà rất tốt. ⁡

"Đây là thực phẩm chức năng Barcode chọn cho mẹ."⁡

"Một cậu bé tốt như vậy, lại nhìn trong trẻo như vậy, khi nào thì kết hôn?"⁡

"Mẹ, đừng gây chuyện."⁡

Không khí hòa thuận kéo dài đến tận bàn ăn, mẹ Jeff nấu một bàn đầy món ăn, nắm tay cậu, nhìn trái nhìn phải, nhìn mặt rồi nhéo má cậu, Barcode vừa mừng vừa sợ, cúi đầu ngượng ngùng trước những lời khen đó, khóe miệng thành thật nhếch lên, mắt cụp xuống, nhìn thế nào cũng lộ ra vẻ đắc ý. ⁡

Jeff gọi cho người nhà trước mặt cậu, những người say nắng đều uể oải, Barcode dựa đầu vào sau lưng hắn, nghĩ rằng nó sẽ che được một chút ánh nắng. ⁡

Hắn nói: Con muốn dẫn bạn đời về, Omega của con, đúng vậy, chúng con đã quen được một thời gian rồi, không phải ngẫu nhiên đâu, mẹ đừng nghĩ nữa, con bây giờ sẽ dẫn cậu ấy về gặp mẹ được không? Barcode trong một khoảnh khắc không thể phân biệt được là sự rung động trong lồng ngực cậu do giọng nói trầm của Jeff gây ra, tiếng động cơ của chiếc xe máy chạy bên cạnh hay tiếng tim đập hỗn loạn của chính mình, nó cứ ầm ầm, ầm ầm đổ chuông trong ngực trái của cậu. ⁡

Barcode cầm bát, vui vẻ nhìn đống thức ăn được người lớn gắp, còn cơm trắng lại chẳng thấy đâu. ⁡

"Cá kho cải chua ngon quá!"⁡

Nhìn thấy ánh mắt lấp lánh của người trước mặt vừa ăn ngon lành vừa nói chuyện vui vẻ với mẹ mình, Jeff không nhịn được cười, gắp một miếng cá cho mẹ và Barcode rồi tự gắp vào bát mình. ⁡

"Ừm?"⁡

Ngay khi miếng cá tan chảy trên đầu lưỡi, hắn cau mày. Không thể phủ nhận chất lượng thịt rất tốt, mẹ xử lý không để lại chút mùi tanh, Jeff nghĩ rất có thể mùi tanh bị át đi là nhờ vị chua, không thể không nghĩ rằng khẩu vị của ông bà không tốt lắm, nói em trai Jesse chú ý hơn đến chế độ ăn của mẹ khi về già sẽ nhiều dầu mỡ và mặn, lọc thận không tốt. ⁡

Kết thúc bữa tối, hắn liếc nhìn bóng dáng Barcode bận rộn ra vào nhà bếp và phòng ăn một cách chăm chỉ, cảm thấy thích thú với vẻ mặt vui mừng ngớ ngẩn của cậu, hắn mỉm cười bảo cậu vào phòng khách xem tivi cùng mẹ, nhưng đứa nhỏ khăng khăng đứng bên cạnh hắn cầm cái này, cầm cái kia, bát đũa trong nhà được Jeff rửa kĩ càng hơn bao giờ hết, chưa bao giờ chúng tinh tế như thế, chủ nghĩa hiện thực: Giá như các món ăn tan chảy. Còn việc Barcode tan chảy khi nhìn vào đôi mắt trong veo gần như nhỏ giọt mật ngọt của hắn, hay trái tim bất lực ngày càng mềm yếu của cậu thì không biết. ⁡

Jeff nhìn đứa nhỏ rõ ràng rất phấn khích và vui vẻ, ngay giây tiếp theo lại có thể sụp đổ, nhưng vẫn giả vờ ngoan ngoãn hiểu chuyện, bưng đĩa trái cây đến phòng khách tìm mẹ, hắn lần nữa mất kiểm soát dựa vào tủ lạnh bên cạnh, dựa đầu lên cánh tay, tiếng cười của hắn nghẹn lại. Phải mất một thời gian dài để nhận ra rằng mình đã hơi đắc ý. ⁡

Đắm chìm trong hạnh phúc dường như là một điều không nên, Jeff nhắm mắt lại, khẩu vị của Barcode chưa bao giờ chua, nhưng cách cậu ăn cá kho cải chua  vừa rồi dường như không phải là hành động để làm hài lòng mẹ hắn, Jeff nhìn hai người trên ghế sô pha đang ăn mơ, hắn lắc đầu, rõ ràng hắn không ăn mơ chua cùng bọn họ, nhưng sao khóe miệng lại chua chua? Xem ra tâm trạng vui vẻ không phải là thứ muốn đè nén đều có thể nghe theo ý mình, hắn xoa xoa khóe miệng, thật sự là, hắn đã cười hơi lâu rồi. ⁡

⁡※※※⁡

Khi phòng tắm mở ra, Jeff nuốt nước bọt và quay đầu đi, tỏa ra mùi rượu gạo nồng nặc. Barcode lấy khăn tắm giữ tóc, đảo mắt khi ngửi thấy mùi rượu. ⁡

"P'Jeff? Anh động lòng rồi."⁡

Jeff cau mày, "Em,"⁡

"Là em tự kiểm tra. P'Gulf có nói gì với em đâu." Barcode ngồi cạnh hắn, "P'Jeff, anh lau tóc cho em được không?"⁡

Jeff lấy chiếc khăn, nhẹ nhàng xoa nhẹ đầu cậu, Barcode ngồi xuống giường, nép vào giữa hai chân hắn, ngay cả những giọt nước trên tóc cũng dễ thương. ⁡

"P'Jeff, em không quan tâm anh là Alpha, Beta hay Omega, em chỉ thích anh thôi. Em đã đi kiểm tra thông tin dựa trên... một người theo đuổi, hoặc muốn trở thành người yêu của anh, em đối với bản thân có một yêu cầu cơ bản, em không muốn làm bất cứ điều gì làm tổn thương anh."⁡

"Cũng giống như anh trai em và P'Mile, họ đã cùng nhau cố gắng để đi đến hiện tại. Anh trai em đã từng cãi nhau gay gắt với P'Mile, lúc đó em không hiểu gì cả, chỉ cảm thấy đau lòng cho anh trai. Cho nên khuyên anh ấy từ bỏ mối quan hệ này, lúc đó em cảm thấy Alpha với Alpha đã định trước khó khăn, đương nhiên em vẫn luôn ủng hộ anh trai mình, nhưng em không thể nhìn người khác chỉ chỉ trỏ trỏ anh ấy. Em không muốn nhìn thấy anh trai em đau lòng nhưng vẫn giả vờ tỏ ra mình ổn"⁡

"Lúc đó, anh trai em rõ ràng đã khóc, nhưng anh ấy vẫn nói giúp P'Mile, anh trai em nói rằng anh trai em chưa hiểu rõ về anh ấy và anh trai em đã không đặt mình vào vị trí của anh ấy để nghĩ về những khó khăn của anh ấy. Họ Là hai cá thể độc lập, có hoàn cảnh sống, gia cảnh và học thức khác nhau, làm người một nhà sống với nhau không dễ, cặp đôi nào cũng sẽ có rất nhiều điều phải vượt qua nên càng phải hiểu nhau hơn và đưa ra quyết định tốt nhất cho nhau hoặc cho "chúng ta"."

"Em biết nếu trực tiếp hỏi anh, anh nhất định sẽ không nói rõ cho em biết, hơn nữa em cũng không muốn đi hỏi người khác chuyện của anh mà làm cho anh không vui, cho nên sau này em tự kiểm tra."⁡

"Bệnh án hơi khó, chúng đều bằng tiếng Anh... Em có thể có một cái gì đó sai, nhưng em thực sự rất cố gắng, P'Jeff." Cậu nhẹ tựa vào lòng hắn, để máy sấy làm khô tóc, lực của các ngón tay chạm vào da đầu rất nhẹ nhàng, Barcode hơi buồn ngủ. ⁡

Jeff tắt máy sấy tóc, dùng ngón tay chải lại mái tóc mềm mại của cậu rồi cũng ngồi xuống giường, dựa vào Barcode khẽ thở dài. ⁡

"Barcode, anh thích em."⁡

Barcode ngẩn người, quay đầu nhìn hắn, ý thức được khoảng cách quá gần, vội vàng lùi ra, vùi vào trong cánh tay, chỉ lộ ra một đôi mắt chớp chớp, nhìn thẳng vào hắn, Jeff hiểu thông điệp tích cực trong mắt cậu: "Thật sao? Thật sao? Đừng nói dối!" Không nhịn được cười. ⁡

"Ừm, anh thích em, thực sự."⁡

"Nhưng..."⁡

Barcode sắc mặt nhất thời tối sầm, cậu đột nhiên ngẩng đầu, suýt chút nữa khóc nói: "Em biết rồi! Không cần nhưng, không có nhưng."⁡

Jeff mỉm cười và gõ vào trán cậu, "Nghe anh nói hết đã."⁡

"Tình trạng của anh... Thực ra anh nghĩ đó là một loại bệnh, nếu chúng ta ở bên nhau, rất nhiều chuyện có thể sẽ khác với những gì em tưởng tượng."⁡

Jeff nâng cằm cậu lên và hôn lên đó. Một nụ hôn lướt qua cũng đủ làm người ta hiểu tâm tư của nhau. Mùi rượu xộc vào miệng Barcode qua khe hở giữa hai bờ môi. ⁡

Jeff cọ chóp mũi lên trán cậu, Barcode nheo mắt lại, giống như con mèo con sáng nay nằm dài ra, thoải mái ngáy ngủ.⁡

"Trái tim anh không thể kiểm soát được. Giống như em."⁡

"Nếu em không ngại,"⁡

"Em không ngại."⁡

Jeff không nhịn được cười vì sự nóng vội của cậu, trừng phạt kéo má cậu "Cứ nghe P nói cho xong, quỷ nhỏ hấp tấp."⁡

"Trong thời gian này chúng ta hãy hiểu rõ nhau hơn."⁡

"Cái này có nghĩa là gì?"⁡

"Là có thể đổi xưng hô, tương tự như bạn trai?"⁡

"P'Jeff!"⁡

Jeff ngã xuống giường ôm người đã nhảy lên người mình, mỉm cười xoa đầu cậu "Nhưng nếu..."⁡

"Hả?"⁡

Jeff cụp mắt nhìn khuôn mặt long lanh của Barcode, cổ họng tắc nghẹn, chỉ muốn được ích kỉ một lần như vậy. ⁡

"Quên đi, sẽ không có nếu."⁡

Hắn dịu dàng nói, hôn lên khóe mắt đối phương. ⁡

Thay vì dỗ dành cậu, P giống như đang tự an ủi mình hơn. Barcode nhìn nụ cười nhàn nhạt của Jeff, rất chân thực, nhưng lần đầu cậu cảm thấy bất an. ⁡

-TBC⁡

🪐Điều mà Barcode không thể nhớ là gì? ⁡

🪐Nhạc chuông của Barcode là Loop (Hôm nay là ngày mai của hôm qua)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro