TitanCameraman đỡ lấy TitanTVman,nhìn con Titan kì dị trước mắt,dùng khiên năng lượng,cố gắng ngan chặn đòn tấn công của nó."Vượt qua xác mày...hahaha!Nực cười."-TitanTVman nắm chặt tay,nhìn tên đó mỉa mai mình.Anh vẫn im lặng,nhưng mắt đã đỏ ngầu."Sao thế?Lil Blue của chúng ta tức giận rồi..."-Tên đó tiếp tục."TitanTV...anh vất vả rồi."-Anh đứng dậy,để TV ngồi lại đó-"TitanCam!Không được..."-Hắn ôm lấy vết thương trên bụng,cố gắng ngăn anh lại.Anh đã quyết định-sẽ 1 sống 1 còn với nó...
---
"Thằng khốn..."-Anh khó khăn mà chửi thầm."Haha...cũng cứng đầu đấy."-Counter Titan siết chặt tay hơn."Agh...-"-Anh bất lực nhìn sang người bạn."TitanCamera!!!"-TitanTVman bây giờ tuyệt vọng,cố gắng đứng lên."Lõi năng lượng...."-Anh lầm bầm...khiến Counter khó hiểu."Lõi năng lượng?"-Hắn lặp lại.
****
"AGH!!"-Một tiếng gào đầy phẫn nộ,trên gương mặt của Counter là 1 vệt lửa xanh, thả anh xuống.Nhưng thanh kiếm của TitanTV đã được sao chép thành công.
***
Anh nhắm chặt mắt,nhưng sau vài gây,chẳng có chuyện gì xảy ra..."Titan-Clockman..."-Trong âm sắc có 1 chút gì đó mừng rỡ."Này.Đưa TV về đi,tôi sẽ lo tên bọ ngựa này."-"CÁI GÌ?!".
Anh nghe theo,lao đến đỡ lấy TitanTVman."TitanCam.!"-Hắn khi thấy anh vẫn ổn,liền thở phào."Tôi đưa anh về-đi...".
----
Ngồi bên cạnh nơi TitanTVman đang được hồi phục,TitanCameraman vẫn có phần bồn chồn và thấp thỏm.Anh ấy lo cho TitanClockman.Sợ gã sẽ không thể chiến đầu 1 mình."Này,anh ta ổn rồi,còn lo gì nữa?"-Một bàn tay đặt lên vai anh."Tôi lo cho TitanClock.Anh ta có gánh dược 1 mình không?"-Nhưng lời vừa dứt,anh liền quay ngoắt lại,người vỗ vai anh là Clock-thì ra và về lâu rồi,chỉ là giờ mới đến tìm anh thôi."Anh còn lo cho tôi cơ à?"-"Ah-Không.."-Anh cảm thấy mặt mình như nóng lên,gã nắm lấy cổ tay anh."Anh mới nói mà?"-Câu nói ấy làm anh chột dạ,né tránh gã."Thì...thì-tại tôi-là tôi lo,tại tôi sợ anh không thể..."-Gã nghe xong,kéo anh vào lòng."Chẳng có gì mà tôi không thể."-Ừ,chẳng có gì là không thể làm,kể cả thjt anh.Nhanh chóng rời khỏi người gã,"Nghỉ ngơi đi-tôi đi làm việc của tôi-"-Anh né tránh gã.TitanClockman nhìn anh rời đi,mỉm cười."Cười cc."-TitanTVman vừa mới nhìn thấy sự tà răm trong mắt Clock."Thôi nào,đùa thôi."-"Mày ngon mày động vào người nó xem,xem tao có xé toạc cái mặt mày ra không?"-TitanTVman lên tiếng cảnh cáo,sau đó cũng tiếp tục với việc trị liệu.
---
TitanClockman ngồi trên giường,trong phòng riêng-nghe nhạc và làm việc."Titan,TitanCamera muốn gặp ông kìa-ngài ấy đang ngồi ngoài phòng khách ấy."-Clockman bước vào,chỉ tay về phía bên ngoài."Ra ngay."
"Tôi thích kiểu tóc đó:D!!"-Clockwoman vui vẻ tiếp chuyện,còn anh thì cười trừ."Đừng nói nữa,woman."-TitanClock bước ra,"Ít ra người ta biết nói lời hay ý đẹp,ai mỏ hỗn như ông."-Cô ấy vẫy tay với anh,sau đó lườm gã rồi rời đi.
"Anh đến tìm tôi có chuyện gì?"-"Uhm-Tôi đến đây để cảm ơn anh,cũng như đem theo 1 chút quà nhỏ."-Anh đặt lên bàn 1 hộp quà mà t chắc chắn là nó đắt vc.
-------------
"Anh trả đủ ơn với tôi bằng gì không?"-TitanClockman cắn môi,"Là-gì?"-Anh mím môi,nằm trên giường gã."Là khi anh trả ơn tôi bằng cơ thể."-Gã cúi xuống,hôn lên cổ anh.Anh xem ra cũng hiểu là gì,nhưng vẫn ngoan ngoãn nằm đó."Phải...anh đang làm đúng việc cần làm."-Gã cười vừa đẹp vừa đê tiện.Hôn rồi lại cắn môi anh đến chảy máu."Hah-hah..."-Anh thở,rên rỉ nghẹn ngào.Chẹp chẹp-tên này không ăn sạch anh luôn,mà muốn vờn anh đến khi anh cầu xin hắn thì thôi.Liếm rồi cắn 2 đầu nụ hoa đang cương cứng trên ngực anh,khiến nó đỏ bừng lên."Anh~Ah...ah!~"-Anh giật mình nhẹ khi gã cắn có phần mạnh.Đặt 1 ngón tay vào miệng anh,"Liếm nó đi."-Gã cắn chặt môi,cảm nhận thứ mềm mại,ướt và ấm đang trườn xung quanh ngón tay mình.
"Nào,cho tôi thấy sự thành tâm đó đi?"-Gã đặt anh lên đùi,quay mặt về phía mình.Anh có phần khó chịu rồi,hôn gã.Rõ ràng không thích hợp cho việc hôn này-vì lưỡi của anh có vẻ khong thích điều này."Ưm-Uhm~!"-Anh rên rỉ,cảm khác bị khóa môi trong 3 phút không hề dễ chịu."Hah-hah-hah~...."-Lúc này,cự vật đã cương đến sinh đau,nhưng Clock không để làm làm theo ý anh muốn-"Clock~agh....khó chịu...quá~"-Anh thở không ra hơi nữa,"Vậy...tôi cần làm gì để anh dễ chịu bây giờ?"-"Đừng vờn nữa-....tôi muốn hơn thế~"-Như 1 câu mời gọi,nhưng gã vẫn chưa tha."Làm ơn...tôi muốn anh~"-Anh ôm lấy cổ gã,để lại 1 dấu hickey trên đó.Clock liền cười.
---
"AH!Agh!!~~~đau!!-ah~"-Anh không thể không hét lên,cảm thấy thứ côn thịt to lớn,nóng ran đó đang ngày càng vào sâu hơn."hm...chặt~"-Gã nắm lấy eo anh,chỉ cho anh vài giây để thích nghi,sau đó liền kéo mạnh xuống."AH!!~~~Hức-agh!!~~"-Nước mắt liền chảy ra,cảm giác như cơn đau bắt đầu biến mất,nhường lại chỗ cho khoái cảm."ah~Ngh~~~"-Gã bắt đầu nhấp,lên xuống theo nhịp-"Hah~Ah~Clock-ah~"-Từng tiếng rên rỉ như mật ngọt rót vào tai...."Sướng không,bé cưng?"-Clock cắn vào đùi non của anh,để lại trên đó 1 vết hickey.Khi thấy cái gật đầu kia,có vẻ chưa thỏa mãn gã.Mạnh hơn,nhanh hơn."AGH~Clock~Ah!!~Nhẹ-nhẹ thôi~~~"-Những tiếng van nài càng khiến gã hăng máu hơn,"Ah!ah~ah~~"-Anh ưỡn lưng,"Clock-tôi-ra~~~"-Gã liếm dòng 'sữa đặc' trên tay,sau đó nuốt 1 tiếng."Tôi cũng đến...~Tch!~"-Gã thở ra 1 chút nặng nhọc.
---
"Thật sự vất vả,ngủ thôi"-Gã hôn lên cổ anh,sau đó ôm anh đang ngủ say vào lòng.
------------------
Ặc-cứu với-hết chất xám rùi!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro