Chương 23: Từ quá độ đến ấm áp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh sáng vàng nhạt từ đèn đường trải trên mặt đất, đem làn xe chiếu rọi rõ ràng, cảnh vật nhanh chóng lướt qua xe, ánh sáng màu vàng nhạt thỉnh thoảng chiếu qua cửa sổ xẹt qua thân thể. Draco trong xe hé mắt, liếc qua bảng vận tốc, phát hiện kim đồng hồ chỉ vào tốc độ càng lúc càng nhanh.

Rời khỏi trung tâm Forks trong nháy mắt, Draco mạnh mẽ cảm thấy loại tốc độ này thực sẽ không có vấn đề sao... Khụ khụ, được rồi, cậu biết rõ Edward thị lực và năng lực phản ứng đều rất tốt, cũng chưa từng có xảy ra tai nạn xe cộ, hơn nữa cậu cũng biết cho dù đã xảy ra chuyện gì, Edward cũng nhất định sẽ bảo vệ cậu tốt, nhưng tốc độ nhanh như vậy vẫn có chút không quen.

"Draco, mấy ngày nay cậu phải cẩn thận một chút." - Edward nắm tay lái chuyên chú nhìn chằm chằm vào phía trước, bởi vì rời khỏi đường chính, trên đường đèn đường chỉ còn thưa thớt vài cái, nếu như là bình thường, Edward nhắm mắt lại cũng có thể lái đi, nhưng mà hôm nay trong xe còn có Draco, Edward hơi chút thả chậm tốc độ, nói tiếp: "Mặc dù nói máu của cậu không có mùi, nếu như không nói lời nào rất khó có Huyết tộc phát hiện sự hiện diện của cậu, nhưng mà cẩn thận một chút thì tốt hơn." - Khó nói có ma cà rồng nào đột nhiên muốn thử chút máu không có mùi vị, dù sao uống nhiều như vậy máu với hương vị bất đồng, ngẫu nhiên muốn tẩy rửa mùi trong miệng.

"Ừm." - Draco gật gật đầu, khó thấy được không có làm trái lại. Nghiêng đầu xem cảnh sắc ở bên ngoài tối như mực, lộ ra ngoài mấy sợ tóc bạch kim là lỗ tai có chút đỏ lên - "Tớ sẽ lo lắng..." -vừa rồi ngữ điệu nhẹ nhàng của Edward không hiểu vì sao vẫn vang vọng trong đầu, Draco cảm giác mặt mình lại bắt đầu ấm lên, có chút ảo não trừng Edward, Draco ngồi lại vị trí lúc nãy, cuối cùng vẫn là khắc chế không được lấy tay hung hăng vuốt vuốt mặt mình.

"Làm sao vậy?" - Edward thanh âm có chút lo lắng, Draco lặng lẽ ngắt mình một cái, khụ khụ, cậu hôm nay có điểm gì là lạ, cũng rất dễ đỏ mặt a? Trước kia ở Hogwarts, biết bao nhiêu người đối với mình ca ngợi này nọ cũng không có loại cảm giác này a, nhiều nhất bất quá cũng chỉ là kiêu ngạo mà thôi.

"Ngô, không có gì..." - Draco nhanh chóng nghiêng đầu, quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Edward có chút nghi ngoặc nhìn Draco, sau đó đem xe một quẹo vào, lái vào trong hẻm nhỏ, đi vào không xa, đã đến nhà Cullen rồi.

Draco có chút nghi ngoặc đích nhíu mày, nói thật, những cảm xúc này cậu trước kia cho tới bây giờ chưa từng có, lấy tay sờ lên cằm, chẳng lẽ mình sinh bệnh? Draco thở dài, há hốc mồm, ý định hỏi bạn tốt của mình, dù sao ngoại trừ người kia, cũng không có ai có thể hỏi.

"Ách, cái kia..." - Draco nghiêng đầu, cùng lúc nhìn qua Edward trong nháy mắt đột nhiên có chút ngu ngơ, khụ khụ, nhà Cullen con cái đều rất xinh đẹp, cái này cậu đã sớm biết, mà ở thế giới pháp thuật, cậu cũng đã nhìn thấy nhiều chủng loài xinh đẹp đến mức không thể tin được, cả người lẫn động vậy. Nhưng mà bây giờ nhìn Edward, Draco đột nhiên cảm thấy, Edward mới được coi là tuấn mỹ nhất. Nghiêng đầu sang chỗ khác, Draco tuy không biết đây là gì, nhưng mà trực giác nói cho cậu biết, loại vấn đề tình cảm này, tốt nhất đừng trực tiếp hỏi Edward.

"Ừm?" - Edward không biết Draco có chút xoắn xút, nhẹ nhàng lên tiếng, không rõ Draco vì cái gì nói được một nửa rồi dừng. Chậm rãi đem tốc độ xe thả chậm, Edward đem xe dừng lại trong sân.

"Draco ~~~~~~" -  Alice mở cửa xe, có chút hưng phấn đem Draco từ bên trong kéo ra ngoài.

Draco nháy mắt mấy cái, có chút nghi ngoặc đem ánh mắt hướng về phía Edward, lại phát hiện đối phương cũng không rõ ràng lắm như mình nhún nhún vai.

"Alice vừa mới dự đoán thấy các ngươi sẽ đến, sớm lôi kéo chúng ta ra đây chờ rồi." - Emmett từ trên cây nhảy xuống, sau đó hướng phía Draco nhìn nhìn, cười một cái cực kì mập mờ.

... Đừng như vậy được chứ, Draco vuốt vuốt cánh tay, cảm thấy thái độ của Emmett làm cho cậu toàn thân khởi nổi da gà rồi. Hơn nữa... Cho dù biết rõ cậu sẽ đến, vì cái gì Alice hưng phấn như vậy? Hơn nữa, Draco đi đến bên cạnh Edward, Rosalie bình thường vốn lạnh lùng cũng nhìn cậu đầy thích thú.

Merlin, đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì! Có ai nói cho cậu biết được không?

"Đến ~" - Alice cực kì nhiệt tình cầm lấy tay Draco, kéo cậu lên bậc thang. Draco nhếch miệng, nhìn quanh mọi người nhà Cullen nụ cười có chút quái dị, cảm thấy không được tự nhiên đi lên.

Nếu như là những người khác cười như vậy với cậu, đã sớm không khách khí nói vài câu châm chọc, nhưng là Alice cười đến nhiệt tình, Emmett nhìn có chút hả hê, còn có những người khác đều là nguwoif nha Edward. Draco có chút nội thương, ảo não trừng mắt liếc Edward.

"Ai ai, Draco, muốn nhìn Edward lát nữa lại nhìn được rồi, đến đây đến đây đi, ta vừa giúp ngươi chuẩn bị xong gian phòng của ngươi á." - Alice cười đến vui vẻ, nhưng lời nói ra làm cho Draco coc chút muốn thổ huyết, cái gì gọi là muốn nhìn Edward... Cậu, cậu là cái loại người này sao! ! ! !

Hắn rõ ràng là trừng, là trừng được chứ! Alice mắt của ngươi có vấn đề sao!

Draco lần nữa hung hăng trừng mắt nhìn Edward, phát hiện Edward cũng có chút nghi ngoặc nhìn người nhà, chẳng lẽ Edward không biết chuyện gì xảy ra... ? Tay bị Alice kéo đi, Draco có chút bất đắc dĩ đích đi theo Alice sôi nổi vào cửa chính. Phòng khách vẫn như lần trước, nhà Cullen vẫn dùng màu trắng làm chủ đạo, hợp với làn da của nhóm ma cà rồng, làm cho người ta nhìn đến độ cảnh đẹp ý vui.

Alice lôi kéo cậu, hướng đến bậc thang đi lên, trước đó lần thứ nhất cậu tuy tới nhà Cullen, nhưng cũng không có tiến vào lầu hai, chỉ là trong phòng khách cùng Edward ngả bài, dù sao phòng khách là nơi tiếp người ngoài, mà những khu vực như lầu hai,  là khu vực cá nhân, nhất là lúc ấy Draco hoàn không xác định Edward có nguyện ý cùng mình làm bạn hay không.

Draco theo từng bậc thang đi lên, con mắt có chút tò mò nhìn những vật trang trí bên cạnh, vách tường chạm rỗng rồi bên trong đày cúp và giấy khen. Alice nhìn thấy, cười cười: "Nga, sống nhiều năm như vậy, nếu không lưu lại mấy cái không phải rất mất thể diện sao. ~" - Sau đó có chút khoe khoang nhát mắt một cái: "Edward đạt được nhiều giấy khen nhất, hắn là học trò tốt."

Draco dương dương tự đắc, không biết có phải hay không là mình ảo giác, cậu cảm giác như Alice đang giới thiệu Edward có rất nhiều ưu điểm.

Đi qua hành lang trà đầy ảnh chụp, Draco cảm thấy cậu là đang nhìn thấy lịch sử của Muggle, ảnh chụp từ trắng đen cho đến màu sắc, thể hiện những người này sống lâu cỡ nào. Alice vẫn đang lôi kéo cậu, nga, đây là đương nhiên, Draco nghĩ trợn mắt, cũng trong nháy mắt khắc chế chính mình, nhà Cullen so bề ngoài lớn hơn, bọn họ hiện tại đã bắt đầu đi trên một hành lang khác , lúc ở trên hành lang, Draco phát hiện mình đang đứng ở cái khác khảm sàn bằng gỗ ? Alice đi lên phía trước, đến cuối hành lang, có chút  xoay người, cười tủm tỉm nói: "Draco, cái này là gian phòng chuẩn bị cho ngươi ~" - Alice đứng đắn trang trọng nghiêng người, thò tay đem cửa đẩy ra.

Gian phòng cửa sổ chạm đất, mà vách tường tựa hồ như làm từ thủy tinh, Draco đứng ở trong phòng, có thể trông thấy nhánh sông chảy qua Forks, còn có một mảnh rừng rậm, đương nhiên, còn có căn nhà xinh đẹp của mình. Trên tường bên trái bày đầy giá đỡ. Dựa vào cái giá đỡ có một chiếc ghế sô pha màu đen thoạt nhìn rất thoải mái dễ chịu. Sau đó chính là cái giường rất lớn. Draco lựa chọn lông mày, cái gian phòng rất lớn hơn nữa trang trí rất phù hợp với thẩm mỹ của cậu. Nhưng mà... Draco nhìn quanh bốn phía, không biết vì cái gì, cảm thấy vậy cái giường và bên ngăn tủ bên cạnh rất tốt, ghế sô pha cũng tốt, nhưng đều có một loại cảm giác không liên quan?

"Ha ha ha ha, thấy thế nào?" - Alice ở cửa ngó vào. - "Giường này chính là ta và Rosalie thiết kế rồi Jasper và Emmett chặt cây rồi tự mình làm đấy!"

Ách, cậu tựa hồ quên mất, ma cà rồng không cần ngủ? Draco nháy mắt mấy cái, nhìn cái giường, trong lòng vẫn là có một cảm giác không đúng. Draco hết lần này tới lần khác đầu, trong đầu xẹt qua cái gì đó, đang định bắt lấy. Dưới lầu đột nhiên truyền đến tiếng cười to của Emmett, cắt đứt cảm giác của cậu.

"Ha ha ha, Alice! Alice ngươi mau xuống đây! Ngươi nhất định không đoán được qua cái này!" -Emmett lớn giọng đến mức cả nhà đều có thể nghe thấy. - "Ha ha ha ha, Edward, Edward ~ ôi." -Hét to một tiếng về sau, Emmett thanh âm mạnh mẽ rời rạc.

... Draco có chút im lặng nhìn trần nhà, đột nhiên phát hiện, nói không chừng Edward đúng, google có chút vớ vẩn... Ngươi xem google miêu tả ma cà rồng như thế nào? Cường đại ưu nhã, hiện tại không hề có hình tượng cười lớn, sao có thể là Huyết tộc? ! Lần nữa nhìn quanh gian phòng, Draco cảm thấy, có lẽ cậu và Edward ở chung lần này, không có đơn giản như mình nghĩ...

"Draco, Draco, chúng ta đi xuống xem một chút ~" - Alice vĩnh viễn đều tràn đầy năng lượng, kéo Draco, nhanh chóng hướng dưới lầu chạy tới. Sau đó chứng kiến Rosalie vẻ mặt khiếp sợ nhìn về phía trước, mà Jasper ngược lại là có chút vui mừng. Mà người vừa mới cười lớn trong nháy mắt nghẹn ngào - Emmett, vẻ mặt thống khổ ôm bụng ghé vào trên ghế sa lon không ngừng run run bả vai, cũng không biết là bởi vì cười nhiều hay bị Edward đánh một quyền vào bụng.

Draco nhếch miệng, lúc nhìn thấy Edward khéo miệng không khống chế được giãn ra. Edward đang bình tĩnh nhìn Emmett không ngừng run rẩy, hai tay lại dính đầy bọt biển màu trắng - "Emmett, còn muốn một quyền nữa sao ~" - Edward ngữ điệu có chút vui vẻ nói, hai tay còn nhẹ nhàng bóp bóp, phát ra tiếng răng rắc.

"Phụt ha ha ha ha, Edward ngươi như vậy mà giặt quần áo, vậy mà ở đây giặt quần áo!" - Emmett ôm bụng, tay kia đấm lấy ghế sô pha, cười đến mức toàn thân lăn qua lăn lại. - "Ai nha nha, vậy mà ở đây giặt quần áo... Khụ khụ, Edward, ngươi muốn giết người sao!" - Emmett đang cười, lập tức lại bị Edward không chút khách khí đánh xuống, vội vàng chạy đến bên Rosalie, nhưng nụ cười trên mặt còn không có thu lại, sau đó có chút đứng đắn nói: "Carlisle sẽ thật rất cao hứng. Ngươi đã tìm được..." - Sau đó đột nhiên thấy Draco, Emmett lần nữa hướng phía Draco mỉm cười một cái, im miệng không có nói thêm gì đi nữa.

Draco dương dương tự đắc lông mày, phát hiện Edward vừa rồi còn rất trấn định, nhìn đến mình trong nháy nhanh chóng đưa tay giấu sau lưng, có chút xấu hổ đá đá chân. - "Ách, Alice đã đưa cậu đi thăm phòng xong rồi sao?" - Ánh mắt rời rạc, Edward có chút ngốc nghếch nói sang chuyện khác.

Rosalie và Alice nhìn nhau, xảo trá cười cười, rồi lôi kéo Jasper và Emmett đi ra.

"Ngô... Cũng không tệ lắm." - Draco muốn chỉnh nét mặt mình nhìn thật bình thường, lại phát hiện khóe miệng vẫn không khống chế được dương lên, tiến lên phía trước vài bước, Draco nghiêng nghiêng đầu, xấu xa cười nói: "Cậu đang ở đây giúp tớ giặt quần áo?"

"Khụ khụ, đã đáp ứng cậu." - Edward lần nữa xê dịch thân thể, tựa hồ cũng không biết nói cái gì cho phải.

Draco nhìn y phục của mình có không ít đã sạch sẽ đặt ở trong chậu rửa mặt, mặt thoáng cái mạnh mẽ ấm lên, những y phục này chính là đồ trong a... Draco có xúc động muốn che mặt, lần đầu có chút hối hậntại sao mình đến y phục lót cũng rũ bỏ.

Gian phòng đột nhiên thoáng cái yên tĩnh trở lại, Draco đỏ mặt, không biết nói cái gì cho tốt, vụng trộm nhìn Edward, phát hiện đối phương cũng mang vẻ mặt xấu hổ. Nhưng mà trong không khí tốt như vậy, thật ra khiến Draco cảm thấy rất thoải mái rất vui vẻ, Draco xê dịch bước chân, cúi đầu. Trầm mặc vài phút đồng hồ, Edward nhẹ nhàng ho khan vài tiếng: "Đúng rồi... Alice đã đưa ngươi đến phòng "

"Gian phòng nằm tận cùng trong hành lang nạm ngọc sàn nhà bằng gỗ." - Draco nhanh chóng nói, trên mặt độ ấm do y phục không giảm, mặc dù nói cậu lôi chuyện y phục ra chính là muốn trêu chọc Edward, không nghĩ tới ngược lại chính mình ngượng ngùng trước.

"Vậy gian phòng?" - Draco nhìn sắc mặt Edward đột nhiên có chút cứng ngắc, không rõ phản ứng của đối phương như thế nào lại lớn như vậy.

"Đúng vậy a, làm sao vậy?" - Draco nháy mắt mấy cái, chuẩn bị tâm lý, nếu như Edward đối với chính mình ở gian phòng kia có gì bất mãn, chính mình tựu một quyền đánh quá khứ.

"..." - Edward mấp máy khóe miệng, sau đó nhanh chóng kéo Draco, hướng phía gian phòng chạy đi. Đẩy cửa phòng, Edward bộ dạng như mong đợi gì đo, lần nữa hỏi: "Là gian phòng này?"

Khung cd, ghế sô pha, thủy tinh, nhìn quanh gian phòng của mình, cuối cùng nhất chính là, cái giường lớn có chút không được tự nhiên, do Alice và Rosalie thiết kế, Jasper và Emmett tự tay chế tác, Draco gật gật đầu. - "Đúng vậy a."

Edward đem Draco kéo vào gian phòng, đóng cửa lại. Hai người đi đến trước giường lớn, Edward có chút cười cười xấu hổ: "Này là gian phòng của tớ." - Sau đó dừng một chút, nhìn nhìn giường lớn bị Emmett và Jasper đóng đinh trên sàn: "Tớ nghĩ... Đêm nay cậu có lẽ nhất định phải ngủ ở phòng tớ rồi."

Cái này là nguyên nhân đám người kia cười đến quỷ dị như vậy? Đây chính là lý do Alice hưng phấn như vậy? Tầm bậy! Draco cảm thấy =không chỉ là mặt, toàn thân đều cấp tốc ấm lên, sắp bốc cháy đến nơi, cái này, không chỉ là ở chung, mà còn là chung giường? ! ! ! ! ! ! !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro