Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Edit: Quả Dưa Tịch Mịch

Chưa beta

Đông Phương Bác Diễn phát ra giọng mũi hừ hừ hai tiếng, mặt quay qua một bên đi trước.

Nguyên Triều Vũ bĩu môi, cam chịu mà đồng ý với hắn, mọi người đều là bé trai đáng yêu, mượn quần áo mặc cũng không có gì.

Y lặng lẽ lấy di độnvề g, hưng phấn mà đi vào phòng tắm thần bí.

Suối nước nóng thiên nhiên a. (☉∀☉)

Y là một tiểu bánh bao nghèo như quỷ, trước kia chỉ cùng đoàn nhân viên công ty đi suối nước nóng,lão bản rất keo,nơi đó vừa đông vừa nhiều công nhân gần đó đến tắm,có chút bẩn.

Không biết phòng tắm đại lão có thể hay không giống như trong tranh vẽ , có mâm gỗ đặt rượu và thức ăn nổi trên nước a?

Nếu là có thể chút rượu, há chẳng phải như hoàng đế sao.

Phòng để quần áo ở tận cùng bên trong, kéo ra một cánh cửa gỗ, chính là phòng đá xây sau suối nước nóng.

Góc tường nơi mặt đất đều có năm đầu quái thú bằng đá, còn điêu khắc các loại hoa văn cổ xưa.

Suối nước nóng có hình tròn, nước nóng hôi hổi chảy róc rách.

Trần nhà làm bằng pha lê trong suốt, vừa ngẩng đầu, là có thể thấy được trăng trên trời.

Nguyên Triều Vũ tìm góc độ chụp ảnh, tự mình chụp: "Rất là phong cách nga."

Sở trường của y chỉ có chọc mặt, đối mặt với camera bán manh, mỉm cười.

Tốn mười phút chụp tốt ảnh chụp, mới bắt đầu cởi quần áo.

Đông Phương Bác Diễn thình lình mà đột nhiên ở cạnh cửa xuất hiện nửa mặt lạnh băng nói: "Ngươi không thể tắm suối nước nóng."

Nguyên Triều Vũ cởi áo sơmi, chỉ xuyên một cái quần lót tứ giác, bụng nhỏ hơi hơi phồng lên, bất mãn mà nói: "Lão công, vì cái gì anh không đồng ý cho em tắm suối nước nóng nha?"

Đông Phương Bác Diễn nói: "Cái này là suối nước nóng thiên nhiên độ ấm quá cao, thai phụ không thể tắm."

Nguyên Triều Vũ mơ hồ từng nghe qua chuyện này, trước kia lúc đi làm, nữ đồng sự mang thai liền đến hồ bơi cũng không đi a.

Y cúi đầu vuốt bụng nhỏ, ủy khuất nói:"Ngươi thật là cái quỷ đòi nợ. Bởi vì ngươi, ta có thật nhiều việc đều không thể làm a."

Đông Phương Bác Diễn không cao hứng, giáo dục y: "Ngươi như thế nào có thể nói như vậy nó là người thừa kế của Đông Phương gia! Hắn ở trong bụng ngươi, là vinh hạnh của ngươi."

Nguyên Triều Vũ dỗi hắn: "Được nga, chính là vinh hạnh của em, làm em đến di động đều không thể chơi nhiều, Coca Cola lạnh cũng không thể uống, suối nước nóng cũng không thể tắm, về sau còn muốn nhận giặc làm cha."

Y nhất thời nhanh miệng, nghĩ tương lai bảo bảo khả năng sẽ nhận thụ chính chịu làm cha, liền nói ra nhận giặc làm cha.

Đông Phương Bác Diễn thần sắc biến đổi. "Ngươi nói cái gì? Nhận giặc làm cha? Hài tử đến tột cùng có phải của ta hay không ta?"

Nguyên Triều Vũ: "......"

Y nổi giận đùng đùng mà đi qua đẩy nam nhân cao lớn này, "Đúng vậy, hài tử không phải của anh, anh không cần nhìn chằm chằm em nữa. Mau đi ra, đi ra ngoài!"

Y đem Đông Phương Bác Diễn đẩy ra ngoài, sau đó kéo phanh cửa gỗ lại.

Đáng tiếc cửa gỗ này không thể khóa lại.

Đông Phương Bác Diễn lập tức kéo cửa gỗ ra, "Ngươi nói rõ ràng cho ta!"

Sắc mặt hắn mười phần nôn nóng.

Mỗi một nam nhân đều sĩ diện, hắn là thiên chi kiêu tử lại xuất sắc như vậy, càng không thể chịu đựng trên đỉnh đầu đột nhiên mọc sừng.

Nguyên Triều Vũ một tay chống nạnh, một tay chỉ vào bụng nhỏ của mình, hung hăng nói: "Hài tử không phải của ngươi, ngươi không cần phải xen vào chúng ta, một mình em cũng có thể nuôi tốt bảo bảo!"

"Ngày mai em liền đi ra ngoài tìm phòng ở!"

Đông Phương Bác Diễn đầu tiên là giận tím mặt, chưa từng có người nào dám đối hắn lớn tiếng nói chuyện như vậy.

Nhưng khi hắn nhìn bụng nhỏ đáng yêu kia, lại đè xuống tức giận trong người.

Lời nói thấm thía mà nói: "Chúng ta không cần đem vấn đề phát tán ra ngoài. Cái suối nước nóng này trừ bỏ mùa đông, đều ở 40 độ trở lên, không thích hợp cho thai phụ tắm. Ngươi chỉ có thể ở bên cạnh tắm rửa."

Tư thái hắn gần như là ăn nói khép nép.

Nguyên Triều Vũ quay đầu, nói: "Tốt a, anh đi ra ngoài đi, em muốn tắm rửa." Y lại đem cửa gỗ kéo một cái rầm.

Đông Phương Bác Diễn: "......"

Hắn sờ sờ cái mũi cao thẳng của mình suýt nữa bị đập dập, cảm thấy rất mất mặt.

Ban ngày Nguyên Triều Vũ còn chủ động bò giường, vừa mới nãy còn dụ hoặc như vậy, hiện tại vì cái gì lại trinh liệt như vậy.

Hắn lắc đầu, trở về giường tiếp tục xem điện ảnh văn nghệ.

Nguyên Triều Vũ ở góc phòng suối nước nóng nhanh chóng tắm rửa, sau đó thay áo thun lớn của Đông Phương Bác Diễn.

Cảm xúc y tới cũng nhanh, đi cũng nhanh.

Thoải mái mà hừ thuận miệng hát một bài.

"Gió thổi đinh đinh(1) lạnh, thật muốn kéo tường lớn~"

(1) đinh đinh: hình như là bird á ko chắc nữa

Nguyên văn câu hát: "Gió thổi đinh đinh lạnh, hảo tưởng kéo đại tường ~" (mọi người sáng tác jup mk chứ trong người mk ko có tế bào âm nhạc ಥ‿ಥ )

Đông Phương Bác Diễn xem phim điện ảnh vừa lúc đến cảnh nam chính cùng người yêu ly biệt, phiền muộn mà nhìn về phương xa, biển rộng bát ngát, đúng là vô cùng văn nghệ.

Nghe được Nguyên Triều Vũ ngân nga hát mấy câu hát rác rưởi.

Hắn lập tức tắt đi máy chiếu, đứng dậy đem di động trong tay y lần nữa tịch thu, lạnh lùng mà nói: "Đi ngủ sớm một chút, không cần quá hưng phấn, ngày mai buổi sáng 8 giờ bác sĩ muốn lại đây nói kết quả kiểm tra cho ngươi."

Nguyên Triều Vũ nằm trên giường, không có di động giải trí phiền muộn thật sự.

Y lẩm bẩm nói: "Vì cái gì bác sĩ muốn buổi sáng 8 giờ tới, ta muốn 10 giờ mới rời giường......"

Đông Phương Bác Diễn tắt đèn, nói: "Sáng mai ta phải đi Chile, bác sĩ tới sớm thì ta sẽ có thể cùng ngươi cùng nhau nghe kết quả kiểm tra."

Nguyên Triều Vũ che miệng cười trộm, đại lão nhanh như vậy liền đi công tác, đây là chuyện tốt a.

Đại lão phải đợi nghe xong bác sĩ dặn dò mới đi, y thật muốn bác sĩ tới sớm một chút, 5 giờ tới đều được a, y còn có thể đi lên giường lớn ngủ cho sảng khoái nha.

Y cao hứng mà nghĩ, ngọt ngào ngủ.

Đông Phương Bác Diễn rời giường đi WC, thấy y ngủ đá chăn, lộ ra một đôi chân dài trắng nõn nà, bước đến đem chăn đắp lại cho y.

Thiếu niên ngây thơ đáng yêu, vùi cả người trong ổ chăn màu hồng phấn, tựa như đang có giấc mơ đẹp, khóe miệng vẫn luôn cười.

Tốt đẹp giống như tiểu vương tử trong chuyện cổ tích.

Tác giả có lời muốn nói: Lý giải: Mời kết hợp với nguyên văn nói về chuyện nhân vật chính Đông Phương Bác Diễn biết rõ dựng phu không thể tắm suối nước nóng nhiệt độ cao, lại kéo dài vài phút đi vào mới nói mục đích là vì cái gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro