Chương 71 nếu là trân bảo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 71 nếu là trân bảo 9

Tác giả: Quang Minh Tại Án

Khanh Vân lướt qua cảnh tưởng cay mắt bên trong phòng, chỉ là nhướng mày, không có lộ ra biểu cảm gì. Hắn đã thấy nhiều mặt âm u của nhân loại, hiện tại trình độ này cũng không đủ để dọa đến hắn.

Nhưng thân thể này quá có tính lừa gạt, ánh mắt của hắn vừa mới lạnh nhạt nhìn quét khắp nơi, ở trong mắt những người khác động tác này của hắn cứ như chú nai con nhu nhược đáng thương đang nhìn ngó chung quanh.

Ánh mắt Rossi dính chặt trên người Khanh Vân, hắn cơ hồ khắc chế không được dục vọng của chính mình, vội vàng đứng dậy, tưởng tự mình qua nghênh đón, nhưng lại nghĩ dạng hành động này thật sự quá mức hạ giá, vì thế ho nhẹ một tiếng lại ngồi xuống, chỉ là nhướng mày nhìn vào thiếu niên nói: "Thẩm Minh Diệp phải không?"

Thụy Sâm thấy thế lập tức tiến lên đem Thẩm Minh Diệp kéo lại đây.

Khanh Vân né tránh Thụy Sâm lôi kéo, không chút hoang mang đi vào, chọn sô pha còn tính sạch sẽ ngồi xuống.

Trong phòng, ánh mắt của những người khác không tự chủ được đi theo từng bước chân của thiếu niên, đồng thời trách cứ Thụy Sâm: "Này, Thụy Sâm, động tác của ngươi quá thô lỗ, nếu thương tổn đến tiểu khả ái của chúng ta, xem Rossi sẽ xử lý ngươi ra sao."

"Mảnh mai như vậy, xem ra Rossi thật có phúc a!."

Dục vọng xao động làm đám người vốn dĩ có hành vi phóng đãng càng là bắt đầu nói chuyện không biết lựa lời, nhất ngôn nhất ngữ đều là lời nói thô tục, càng thêm khó nghe.

Khanh Vân ngẩng đầu, cặp con ngươi thanh thấu nhìn thoáng qua bé trai đang ở trong lòng ngực Rossi, vẻ mặt của bé trai ấy mê mang như là đã bị chuốc say, lúc này mới chậm rãi nói: "Ông chính là đạo diễn Rossi sao? Đây là...... Kịch bản của tôi."

Rossi đẩy thiếu niên đang nằm trong lòng ngực mình ra, duỗi tay tiếp nhận kịch bản, ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm vào Thẩm Minh Diệp, hắn tùy ý lật xem vài tờ cho có lệ liền đã nhanh chóng đặt ở một bên.

Tuy rằng thiếu niên viết chuyện xưa đích xác không tồi, nhưng Rossi hiện tại càng cảm thấy hứng thú với bản thân của thiếu niên hơn.

Dụ hống những thiếu niên tay mơ đối Rossi đã là "ngựa quen đường cũ", hắn dựa vào trên sô pha, vui vẻ thoải mái nhìn Thẩm Minh Diệp đang ngồi ở phía đối diện chính mình, kéo dài quá ngữ điệu: "kịch bản đích xác thực không tồi, nhưng mà......"

Nhìn thiếu niên tựa hồ khẩn trương lên, Rossi lúc này mới vươn tay "khoa tay múa chân" một chút: "Nhưng mà so với tiêu chuẩn của ta thì còn kém một chút."

Nói xong, gã chậm rãi cúi người để sát vào Khanh Vân: "Một chút chênh lệch này, nếu em muốn, hoàn toàn có thể dùng thân thể của em tới đền bù, Thụy Sâm, ta nói đúng không?"

Thụy Sâm lập tức hiểu ý, tiến đến bên người Khanh Vân khuyên bảo: "Thẩm, em không phải nói em đang thiếu tiền sao? Đây là cơ hội tốt đó! Giới giải trí đều là như thế này, em cũng đã sớm nghe thấy rồi mà, hơn nữa em xem Kiều Nhung, hiện tại em ấy đã dựa vào đạo diễn Rossi trở thành một diễn viên thực thụ rồi đó......"

Thụy Sâm còn chỉ chỉ vào một thiếu niên ngồi ở một góc khuất trong phòng.

"Như vậy sao?" Khanh Vân rất có hứng thú liếc mắt nhìn chung quanh phòng một cái, nghiêng đầu hỏi Rossi, "Tôi cần phải làm những gì?"

Thiếu niên hồn nhiên đặt câu hỏi làm tất cả mọi người bật cười, Rossi kéo kéo cổ áo, vẫy tay nói: "Kiều Nhung, em lại đây dạy dạy bạn em xem nên làm như thế nào."

Thanh niên tên Kiều Nhung đã đi tới, trực tiếp khóa ngồi ở trên người Rossi, vặn vẹo thân thể, hai người liền nhiệt tình ôm hôn. Rossi ôm thanh niên, nhưng đôi mắt lại là không hề chớp mắt nhìn chằm chằm thiếu niên như thiên sứ đang ngồi đối diện chính mình.

Biểu tình trên mặt Khanh Vân vẫn như cũ không thay đổi, cặp mắt màu hổ phách ấy thậm chí chớp cũng chưa chớp, càng không lộ ra vẻ kinh hoảng sợ hãi như cảnh mà Rossi muốn nhìn đến, hắn kéo kéo khóe miệng nói: "Thật dơ."

Lời như vậy lại thông qua tiếng nói nhu hòa của thiếu niên nói ra, lập tức khiến cho mọi người trong phòng cười vang một mảnh, còn có người đối với Rossi ồn ào: "Nha, Rossi, lần này ngươi không được a, thế nhưng bị ngại dơ."

Sắc mặt Rossi lập tức liền lãnh xuống, gã nâng nâng cằm, lập tức có hai người ra cửa khóa trái lại.

"Đã đi tới nơi này, em cho rằng em còn có lựa chọn đường sống sao? Đắc tội ta, ta có thể bảo đảm về sau kịch bản của em không có bất luận đạo diễn nào dám dùng." Rossi rất ít khi dùng cường ngạnh để uy hiếp người khác, nếu là những người khác chỉ sợ Rossi còn có tâm tình chậm rãi cùng hắn pha trò vài câu, nhưng thiếu niên này chỉ cần ngồi ở chỗ kia liền khiến trong lòng gã giống như bị lửa đốt.

Rossi quyết định mặc kệ hôm nay xảy ra chuyện gì, hắn đều phải được đến thiếu niên này.

"Rossi ngươi cũng quá nóng vội đi? Chờ lát nữa cần phải nhẹ nhàng ôn nhu, bằng không tiểu khả ái lại chịu không nổi a!"

Trong phòng lại là một trận ồn ào, mọi người nhìn thiếu niên lẻ loi ngồi ở trước mặt Rossi giống như nhìn thấy nai con đang đợi làm thịt, trong ánh mắt thậm chí còn mang theo vui sướng khi người gặp họa.

Phàm là người mà Rossi coi trọng, đều tránh không được lòng bàn tay của gã, lúc trước có một thiếu niên của tiểu gia tộc bị Rossi chơi, người nhà hắn còn không phải không dám mắng một tiếng, ngược lại còn đến ăn nói khép nép đem người thừa kế của nhà mình vất vả bồi dưỡng ra ngoan ngoãn đưa đến trên giường Rossi hay sao?

Rossi nói làm trong mắt Khanh Vân rốt cuộc trở nên lạnh lẽo lên, Rossi đích xác nói được thì làm được, Thẩm Minh Diệp lúc trước cũng chính là bởi vì câu nói của hắn, mới đến sống không bằng chết đó sao?

Tinh thần lực chậm rãi tích tụ ở trong mắt, Khanh Vân vừa định phát động tinh thần ám chỉ, làm đám người Rossi nếm thử giãy giụa cùng sợ hãi của Thẩm Minh Diệp trước khi chết. Đột nhiên một người đứng ở cửa duỗi đầu ra bên ngoài nhìn thoáng qua, lập tức biến sắc, quay đầu đối với Rossi hô: "Rossi, bên ngoài giống như xảy ra vấn đề!"

Rossi lập tức không vui gân cổ lên hỏi hắn: "Có thể có chuyện gì? Có sự cũng là chuyện của người khác, cùng chúng ta có quan hệ gì?"

Nói xong, hắn lại chuyển hướng về phía Khanh Vân, cười lạnh nói: "Em cần phải suy xét hảo, vì nghệ thuật hiến thân không phải thực bình thường sao?"

"Không không không, Rossi, hình như là người của gia tộc Elmond! Hơn nữa chính hướng bên này đi đến......" thanh âm của hắn đều có chút phát run.

Nghe vậy, Khanh Vân mày nhăn lại, thu hồi lại tinh thần lực. Người của gia tộc Elmond? Yodel?

"Cái gì?" Rossi rốt cuộc nghiêm túc lên, nhưng gã cũng không có quá mức kinh hoảng, gã đoán người tới nhiều nhất cũng chính là Yodel, nhà hắn cùng Elmond gia có sinh ý thường lui tới, mặc kệ có chuyện gì đi chăng nữa thì tóm lại cũng không thể ở ngay tại đây xé da mặt của nhau đi.

Bất quá...... Rossi nhìn thiếu niên trên sô pha, Yodel tới chẳng lẽ là vì thiếu niên này sao? Nhưng dù như vậy Rossi cũng không sợ, sinh hoạt của Yodel tại gia tộc cần phải băn khoăn rất nhiều chuyện, hai ngày này còn bị cắt chức, nếu thật là muốn cướp người, chưa chắc mình sẽ đoạt không lại hắn.

Rossi đứng dậy đi ra ngoài, gã vừa ra khỏi cửa liền cảm thấy có chút kỳ quái, bởi vì sự an tĩnh ngoài đây quá mức quỷ dị. Tầng thứ hai Venus vốn dĩ chính là tầng hỗn loạn nhất, hiệu quả cách âm của vách tường dù là cực cao nhưng cũng chặn không được những tiếng ầm ĩ ở trong phòng vọng ra, nhưng hành lang vào giờ phút này sao lại an tĩnh đến nỗi chỉ còn nghe được tiếng bước chân trầm trọng tràn đầy phẫn nộ thế này?

Rossi nghi hoặc ngẩng đầu nhìn nhìn, vừa thấy đến mặt nam nhân đang hướng bên này đi tới, cùng cặp con ngươi đậm màu ngọc lục bảo kia, nguyên bản cho rằng mọi chuyện đều như trong định liệu của chính mình không ngờ lại là ngược lại, chân gã liền mềm nhũn quả thực muốn quỳ thẳng xuống đất.

Thế nhưng...... Thế nhưng là Ahas?

Mình đã bao lâu không thấy Ahas xuất hiện? Lúc này như thế nào sẽ đột nhiên đi vào Venus? Còn hướng tới phòng của chính mình nữa chứ?

Rossi bởi vì ở gia tộc của chính mình cực kỳ được sủng ái, cho nên may mắn đã gặp qua người chân chính cầm quyền của gia tộc Elmond. Trưởng bối sợ gã gây chuyện, riêng đem thân phận Ahas tỉ mỉ công đạo qua cho gã, cho nên Rossi biết trong tay người nam nhân này không chỉ có một mình gia tộc Elmond, mà là toàn bộ E quốc!

Ahas tức giận cuồn cuộn, lồng ngực phập phồng đều rõ ràng có thể rõ ràng thấy được. Đi theo sau hắn không chỉ có có người của gia tộc Elmond, mà còn có vài vị phụ trách Venus đang cúi đầu đi theo ở phía sau, người phụ trách cầm đầu nơi này ở trước ngực còn bị ấn lên một dấu giày, như là bị người phẫn nộ đạp một chân.

Người phụ trách Venus ngày thường cao ngạo vô cùng, hiện tại vị này lại bị đánh đến hoa rơi nước chảy, thảm không nỡ nhìn, trên mặt kiêu ngạo đã sớm vỡ thành cặn bã, chỉ còn lại có sợ hãi lộ rõ trên nét mặt che giấu không được.

Người phụ trách không chỉ riêng sợ hãi càng là lòng tràn đầy khó hiểu cùng ủy khuất, Venus vận hành hoàn toàn không có lỗi, chính mình thì vẫn giống như thường lui tới, ở trong văn phòng vui vẻ thoải mái phẩm rượu vang đỏ, đột nhiên nhận được điện thoại, hắn vừa bắt máy lên liền đã nghe thấy toàn tiếng rống giận cùng phẫn nộ của cấp trên, đúng hơn là tiếng của người cầm quyền chân chính Ahas, làm hắn sợ tới mức ném vỡ ly rượu đang uống dở.

Nhưng mà cuộc điện thoại kia chỉ là mới bắt đầu mà thôi, không đợi hắn điều tới cameras tìm kiếm ra thiếu niên, Ahas bản nhân liền đến Venus, người phụ trách lại vội không ngừng chạy xuống đi nghênh đón.

Ai ngờ đến, hồi lâu không lộ diện Ahas, vừa xuống xe liền cho hắn tới một chân, trực tiếp ở trước công chúng đạp hắn té ngã lộn một vòng.

Người phụ trách vừa thấy sắc mặt Ahas liền biết chính mình muốn xong rồi, vị này không biết có phải hay không uống lộn thuốc, hôm nay đối bên trong Venus không khí chướng khí mù mịt ngoài ý muốn không quen nhìn, vừa tiến tới đại sảnh liền yêu cầu thanh tràng.

Này đó khách đang chơi đến chính cao hứng thì bị ngắt ngang tất nhiên có phẫn nộ, bất quá người thức thời mới là trang tuấn kiệt, họ vừa thấy tới Ahas liền lập tức lưu loát chạy lấy người, rốt cuộc so với ngoạn nhạc, vẫn là mệnh càng quan trọng hơn, không phải sao?

Bước chân Ahas cực kỳ nặng nề, thậm chí đều không màng thân phận chạy nhanh đến tầng hai, sớm tại trên đường cũng đã điều tra rõ ngọn nguồn, trong lòng Ahas đã là sợ hãi lại là ảo não. Lúc trước mình đem ám hiệu đưa cho Thẩm Minh Diệp sao lại không nghĩ tới tiền vi phạm hợp đồng cơ chứ? Không đúng! Đáng chết lúc trước mình vì cái gì muốn định ra quy định điên rồ này!

Đem chính mình mắng máu chó phun đầu, Ahas trăm triệu không nghĩ tới thiếu niên sẽ vì tiền mà đi bán kịch bản của chính mình, thế nhưng còn gặp phải tên súc sinh Rossi này nữa cơ chứ.

Choppie có lời muốn nói: sắp tới sinh hoạt ngọt ngọt ngào ngào của đôi phu phu này rùi hì hì.

Mắt thấy phòng liền ở trước mắt, trong lòng Ahas liền nổi lên thấp thỏm, hắn nhìn Rossi đứng ở trước cửa, ánh mắt dại ra nhưng rõ ràng quần áo lại bất chỉnh, trong đầu lập tức "Ong" một tiếng, tròng mắt lập tức sung huyết trở nên đỏ bừng.

"Mày cũng dám!" Ahas duỗi tay nắm cổ Rossi, đem người hung hăng kéo đến trên tường. Mình vẫn là đã tới chậm sao? Nghĩ tới thiếu niên có khả năng tao ngộ đến sự tình đáng sợ, Ahas cảm thấy trái tim mình tựa hồ đều phải vỡ vụn.

Đều là hắn sai, hắn không nên đem thiếu niên lưu tại gia tộc Patterson, nếu sớm một chút đem hắn nạp vào dưới cánh chim mình, nếu sớm một chút hướng toàn thế giới tuyên cáo bảo bối của hắn là ai, thì...

Hô hấp thô nặng, ngón tay Ahas càng là buộc chặt, mắt thấy liền phải đem Rossi sinh sôi bóp chết. Đột nhiên khóe mắt hắn đảo qua trong phòng có một thân ảnh nho nhỏ xinh đẹp như tinh linh, cậu cùng cảnh vật chung quanh hoàn toàn không hợp nhau, tâm thần buông lỏng, Ahas không khỏi buông tay tùy ý Rossi rơi xuống mặt đất, chính mình lại hoảng hốt đi đến một góc trong phòng.

Rossi che lại cổ vừa lăn vừa bò liền muốn đào tẩu, lại bị người mà Ahas mang đến chặn đường đi.

Ahas chậm rãi đi vào phòng, nhìn đến thiếu niên ngồi ở trên sô pha vẫn là như cũ không dính bụi trần, hoàn hảo không tổn hao gì, trong lòng liền trào ra một loại may mắn cùng bị cảm kích như được cứu rỗi, hắn thậm chí muốn đương trường quỳ xuống cảm tạ thượng đế đã bảo hộ thiếu niên thay hắn.

Khanh Vân nghiêng đầu nhìn về phía nam nhân vừa đi vào tới, hắn nguyên bản cho rằng tới chính là Yodel, đều ngụy trang xong biểu tình chính mình, thậm chí liền vành mắt đều đã đỏ. Lúc này lại nhìn đến người tới thế nhưng không phải Yodel? Kia người này rốt cuộc là ai?

Nam nhân cực kỳ cao lớn, ở một đám người phương Tây cũng là hạc trong bầy gà, nhưng thân hình cao lớn cường tráng vẫn chưa làm nam nhân có vẻ thô lỗ, trên người hắn sinh ra đã có sẵn khí chất cao quý trung hoà với thân hình cao lớn mang đến cho người khác một sự chấn động, đem này chuyển biến thành một loại khí thế của bậc thượng vị giả.

Một đầu tóc nâu vẫn chưa được tỉ mỉ xử lý quá, mang theo một tia chật vật hỗn độn, sấn tơ máu trong mắt nam nhân còn chưa có biến mất, làm nam nhân lại nhiều thêm một loại cuồng dã.

Đây là Ahas lần đầu tiên chân chính dùng hai mắt của chính mình nhìn chăm chú vào thiếu niên, cho dù chung quanh người sắc mặt sợ hãi, nhưng đối với Ahas tới nói cảnh này tựa hồ như là một cảnh tốt đẹp trong mơ, làm hắn không tự chủ được phóng nhẹ hô hấp, sợ chính mình điểm nào làm không tốt dẫn đến thiếu niên tựa như ảo ảnh mau chóng rách nát đi.

Ahas từng bước một đi đến thiếu niên, nhìn đến vành mắt của thiếu niên ửng đỏ cùng đôi mắt đang lập loè lệ quang, trong lòng co rụt lại, lúc trước áp xuống một chút tức giận lại mạo đi lên, hắn quay đầu hướng tới ngoài cửa rống giận: "Đem tên súc sinh đáng chết kia lại đây cho ta!"

Ngược lại, hắn lại phóng nhu ngữ khí, nhẹ giọng dò hỏi trước mắt thiếu niên: "Em không có xảy ra chuyện gì hết, đúng không?"

Khanh Vân sờ không rõ lai lịch của người này, đành phải ngụy trang thành Thẩm Minh Diệp, ngoan ngoãn gật đầu.

Nhìn thấy thiếu niên gật đầu, trong mắt Ahas không khỏi hiện lên một tia ôn nhu, làm mấy người đi theo hắn lại đây kinh ngạc vạn phần.

Những người này theo Ahas lâu như vậy, nơi nào không biết tính cách của hắn, một liên hệ cho tới hôm nay lập tức trong lòng thông thấu, lập tức cúi đầu mắt nhìn mũi mũi nhìn tim, không có người nào dám nhìn đến thiếu niên.

Ahas phóng nhẹ động tác ngồi ở bên người thiếu niên, nắm lấy bàn tay mềm mại của thiếu niên vỗ về chơi đùa, dường như chỉ có như vậy mới có thể làm nỗi sợ hãi trong lòng hắn biến mất. Nhưng bình tĩnh lại, trong lòng Ahas lại hiện lên một loại nhàn nhạt xấu hổ, tình cảnh này so với trong kế hoạch của hắn cho buổi gặp mặt đầu tiên với thiếu niên hoàn toàn không giống nhau, hắn thế tới vội vàng, hoàn toàn không có che giấu thân phận của chính mình, hiện tại muốn như thế nào cùng thiếu niên giải thích đây?

Rossi bị xách lên ném tới dưới chân Ahas, tất cả đèn trong phòng đều bị bật lên, so lúc trước tối tăm, lúc này cả phòng đều sáng ngời, càng chiếu rõ cảnh tưởng ghê tởm ở trong phòng.

Ahas trầm mặc trong chốc lát, chuẩn bị trước đem mấy thứ chướng mắt trước mắt xử lý xong lại nói, hắn ý bảo phía sau thuộc hạ đem tham đầu tham não nghĩ cách chạy trốn Thụy Sâm áp lại đây.

Rossi cùng Thụy Sâm cùng nhau quỳ rạp trên mặt đất run rẩy.

Thụy Sâm còn ở không thuận theo không buông tha gào thét: "Ta là giáo sư của học viện hí kịch ở E quốc, địa vị ở giới nghệ thuật cực cao, các ngươi không thể đối đãi với ta như vậy! Các ngươi đây là dùng thủ đoạn phi pháp!"

Ahas nhướng mày, lập tức liền có người một quyền đánh vào trên đầu Thụy Sâm, đánh đến hắn chỉ có thể ôm đầu nằm liệt trên mặt đất thở dốc.

"Giáo sư sao? Liền tên rác rưởi như ngươi cũng xứng nói đến hai chữ nghệ thuật?" Ahas cười nhạo một tiếng.

Không lại để ý tới hai người, đầu tiên Ahas cầm lấy kịch bản ở trên bàn, cẩn thận lật xem. Hắn một tay lật trang giấy, không quá phương tiện, nhưng như cũ không muốn buông cái tay đang nắm lấy tay của thiếu niên ra.

Có người tiến lên định giúp Ahas lật xem kịch bản, lại bị hắn không kiên nhẫn phất đi. Đồ của thiếu niên, trừ bỏ hắn, Ahas không muốn bất luận kẻ nào đụng chạm tới.

Kịch bản này kỳ thật là bản mà Ahas đã nhìn Khanh Vân sáng tác, thiếu niên thường xuyên đem chính mình nhốt ở trong phòng để viết xong bản kịch bản này, liền quản gia K đều không cho tiến vào. Ngẫu nhiên vài lần, Ahas có thể nhìn đến là khi thiếu niên trong lúc sáng tác, trong mắt em ấy luôn là đong đầy nước mắt.

Từ khi đó bắt đầu, Ahas liền rất tò mò, rốt cuộc thiếu niên đang viết dạng chuyện xưa gì?

Bản chuyện xưa này nhân vật chính tên là Thịnh Phong, Ahas vừa thấy đến cái tên này, đột nhiên trong lòng run lên, trong đầu hiện lên một ít hình ảnh làm hắn đau triệt nội tâm. Hắn do dự một chút, cuối cùng không dám lại mở ra trang sau.

Editor: lại làm tui nhớ đến thế giới trước, khóc hết nước mắt nhưng vẫn muốn xem lại là sao QAQ.

Khanh Vân vẫn luôn chú ý đến biểu tình của nam nhân, người nam nhân này trước sau vẫn luôn nắm lấy tay mình, lực đạo gãi đúng chỗ ngứa, nhu hòa sẽ không làm mình sinh đau, đồng thời lại làm Khanh Vân khó có thể tránh thoát.

Bàn tay của nam nhân thập phần to lớn, có thể bao lấy toàn bộ bàn tay của Khanh Vân. Khanh Vân có thể rõ ràng cảm nhận được đầu ngón tay thô ráp của nam nhân xẹt qua khe hở ở giữa ngón tay mình, xoa nắn lòng bàn tay của mình, cuối cùng hoạt đến cổ tay tinh tế cọ xát.

Này quả thực......Như là đùa giỡn, nhưng lại không có khiến Khanh Vân cảm thấy một chút chán ghét nào cả.

Trong lòng Khanh Vân ẩn ẩn hiện lên một cái suy đoán, lời nói của Rossi lại đã đem suy đoán của Khanh Vân đánh tan.

"Elmond tiên sinh! Thỉnh tha thứ tôi, tôi tôi là người gia tộc Pamela, lúc trước cha có mang tôi tới gặp mặt ngài......" Rossi vừa thấy thái độ của Ahas đối đãi với Khanh Vân, nơi nào không biết chính mình đã dẫm lôi, lập tức dọn ra gia tộc của mình tới xin tha.

Rossi thập phần kinh ngạc, gã vẫn luôn không có nghe nói Ahas cùng bất luận kẻ nào từng có ái muội, thấy hắn tuổi trẻ lại trước sau chỉ có Yodel, rất nhiều người đều suy đoán có phải phương diện ấy của Ahas có vấn đề hay không? Đồng thời Rossi cũng không nghĩ tới, Thẩm Minh Diệp lại có thể hấp dẫn đến người nam nhân này.

Bất quá, hiện tại Rossi chỉ có thể kỳ vọng, Ahas đối thiếu niên này chỉ là chơi chơi, ngàn vạn không cần bởi vì thiếu niên này tồn tại mà ảnh hưởng đến việc hợp tác giữa gia tộc của chính mình cùng gia tộc Elmond.

Rossi tự nhận là đã tiểu tâm vạn phần, lại không nghĩ tới cách xưng hô của chính mình lại chọc tới chỗ đau của Ahas.

Ahas sợ Khanh Vân biết thân phận thật sự của chính mình, hiện tại khen ngược, Rossi trực tiếp nói ra tới hơn phân nửa thân phận thật của hắn.

Khanh Vân khi nghe được xưng hô của Rossi dành cho Ahas đích xác nhíu nhíu mày, hắn không nhớ rõ Elmond gia còn có người đáng giá chú ý, Yodel không có bất luận anh em nào, mà lấy khí thế của người nam nhân này cùng thái độ của những người chung quanh đối với hắn, không có khả năng hắn là người không có tiếng tăm gì mới đúng.

Rossi nói cha gã đã từng dẫn gã tới gặp người nam nhân này? Vậy người nam nhân này cùng Yodel không phải cùng thế hệ sao?

Trong đầu Khanh Vân đột nhiên hiện lên một cái tên, Ahas · Elmond, cha của Yodel.

Nhưng mà...... Khanh Vân do dự đảo qua khuôn mặt anh tuấn của nam nhân, cha của Yodel trẻ đến như vậy sao? Khanh Vân tiếp thu đến tin tức vẫn chưa đối Ahas từng có nhiều miêu tả, chỉ biết hắn sớm liền đem sinh ý giao cho con của chính mình, sau lại chỉ là trở ngại một chút việc giải trừ hôn ước của Yodel cùng Thẩm Minh Diệp mà thôi.

Nếu người này là cha của Yodel, như vậy hôm nay hành động này liền đã có lý do giải thích, hắn chỉ là ở giữ gìn thể diện của gia tộc Elmond mà thôi, Mặc kệ như thế nào đi chăng nữa Thẩm Minh Diệp đều đã cùng gia tộc Elmond có quan hệ, cho dù hiện tại muốn giải trừ hôn ước, cũng không thể cùng nam nhân khác truyền ra tai tiếng được, nếu không thể diện của gia tộc Elmond liền quá mức khó coi.

Nhưng mà...... Khanh Vân nhướng mày, chính mình đều không cho mặt mũi cự tuyệt hôn ước này đến như vậy, nam nhân này lại vẫn tiếp tục giữ gìn chính mình, nhưng thật ra là người cực kỳ ôn hòa rộng lượng a?

Nói như vậy, suy đoán lúc trước của mình là sai sao? Ahas không phải là người xuyên vào trong thân thể quản gia K đó chứ?

Editor: tui sẽ cố edit nhanh hơn tí cho mọi người xem ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro