*Chương 4*

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ash và Alain bắt đầu đi dạo, đường phố lại bận rộn như thể cuộc tấn công của Lysandre đã là quá khứ. Mọi người bây giờ trông rất vui vì thiệt hại đã được dọn sạch và xử lý. Các khu vực mua sắm đã chật cứng như thường lệ và Ash thoáng thấy Serena, Yurika và Manon đi chơi ở một cửa hàng đồ nữ trang. Họ vẫy tay chào nhau và Manon đưa cho Alain một ngón tay cái phấn khích, miệng 'chúc may mắn!' với anh trước khi anh vội vã rời khỏi cửa hàng để tránh cô cười nhạo mình.

"Xin lỗi, các chàng trai!" chào một người giữ cửa hàng khi họ đi ngang qua. Họ quay lại và thấy một bà già đang cười tươi từ cửa ra vào cửa hàng của mình. "Hai người có thích kem không?"

"Đương nhiên rồi ạ !" Ash nói với đôi mắt lấp lánh. Alain phải mỉm cười với sự nhiệt tình của cậu.

"Tốt! Hôm nay là giảm một nửa cho các cặp tình nhân!" Ash vui mừng, nhanh chóng đồng ý mua một ít trong khi Alain bị sét đánh. Cậu đồng ý mua dù bà nói họ là tình nhân. Điều đó có nghĩa là ...?

Anh im lặng khi họ ngồi vào một chiếc ghế dài với cây kem vani trong tay. Cậu ngay lập tức lao vào ăn kem của mình.

Hôm qua, Ash đã khiến anh bối rối khi nghĩ đến việc cậu thích anh , giờ cậu hành động như thể nó hoàn toàn bình thường. Hoặc có lẽ cậu đã quá bị cuốn vào ý tưởng kem giảm giá.

Nhưng đây là cơ hội của anh . Anh sẽ nói cho cậu biết cảm xúc của mình và nếu anh bị từ chối, ít nhất anh cũng có can đảm nói ra.

"Ash, anh có chuyện muốn nói với em."

Huấn luyện viên rám nắng quay sang anh, ngậm thìa trong miệng khi cậu nghiêng đầu. "Ừ?"

Trông cậu khá dễ thương, Alain nghĩ với vẻ đỏ mặt . Anh hít một hơi, gật đầu khi anh tự tin. "Anh muốn cảm ơn em vì tất cả những gì em đã làm cho anh . Vì em , anh đã nhận ra rằng có rất nhiều thứ để chiến đấu hơn là kết thúc. Anh nghĩ rằng chỉ cần chúng ta chiến đấu đã khiến anh phấn khích, nhưng bây giờ anh biết đó là vì _ "

Một cơn gió mạnh thổi mạnh bát kem của anh khiến nó rơi ra khỏi tay và dính vào áo khoác. Ash bay ra và đi ra đường, rất kinh hoàng. Cơn gió đột nhiên dừng lại và như thể không có gì làm phiền họ.

"Cái gì vậy?" Ash hỏi, phủi bụi và bí mật khóc về món kem bị rơi của mình.

"Anh không biết, có lẽ là do một con Vivillon ," Alain trả lời cộc lốc, nhìn đăm đăm vào chiếc áo khoác bẩn thỉu của mình. Anh bực bội vì bị ngắt lời, giờ anh trông thật ngu ngốc trước mặt Ash.

Ash lắc đầu. "Em không biết, nó khá mạnh đối với một Vivillon. Giống như một-" cậu quay sang làm một trò đùa, nhưng thở hổn hển khi nhìn thấy thiệt hại.

" cơn gió đó thực sự gây rối cho anh! Chúng ta nên quay lại và lau sạch ." Alain cau mày, cởi áo khoác ra và gập dưới cánh tay. Anh muốn dành nhiều thời gian bên ngoài với Ash. Và anh phải làm cho cảm xúc của mình rõ ràng. Anh cần nghĩ về thời điểm tốt hơn để làm điều đó ngay bây giờ.

"Có lẽ sẽ nhanh và chúng ta có thể quay trở lại ? Em không muốn cuộc đi bộ của chúng ta kết thúc sớm như vậy." Ash gật đầu hăng hái.

"Anh cũng không muốn quay về sớm như vậy." Alain khẽ mỉm cười khi đi theo cậu trở lại phòng thí nghiệm.

...

Lizardon gầm gừ khi thấy Alain đến quá gần Ash, Gekkouga cũng đồng ý . Lời thú nhận của anh sắp được tiết lộ và Lizardon đã phản ứng theo bản năng. Đưa đôi cánh của nó một con dơi mạnh mẽ, nó thổi một cơn gió mạnh về phía họ . Chỉ đủ để gây sốc cho họ và làm phiền Alain. Kem trên áo Alain là một phần ngoài ý muốn.

Một vệt mờ màu cam đã giải quyết nó trước khi nó có cơ hội, bảo vệ Huấn luyện viên của nó. Một tiếng gầm gừ giận dữ vang lên từ kẻ đột nhập trước khi hai Lizardon giận dữ đang vật lộn trên sàn nhà trong một đống những cơn giận dữ bốc lửa và hàm răng sắc nhọn. Gekkouga đang chuẩn bị Water Shuriken chờ đợi thời cơ thích hợp. Cả hai miệng của Lizardon đều có màu đỏ và cam sáng, lửa đe dọa phun trào vào mặt nhau. Chúng đã sẵn sàng cho một cuộc chiến để bảo vệ huấn luyện viên của mình.

"PIKA!"

"HAWLUCHA!" Hawlucha, với Pikachu trên lưng, bay vút lên với Flying Press và đập vào hai Lizardon đang cãi lộn.

Pikachu nhảy lên Gekkouga và kéo tay nó, ném Water Shuriken cho đến khi nó tan biến. Hawlucha đứng giữa hai Lizardon để dừng cuộc chiến của họ bằng một ánh sáng chói lóa. Chúng gầm gừ với nhau, nhe răng.

Nhưng khi nghe tin hai Huấn luyện viên rời đi, chúng nhanh chóng kết thúc cuộc chiến để theo họ về nhà. Gekkouga chạy đi bằng cách sử dụng những cái cây để nhảy trở lại phòng thí nghiệm. Pikachu và Hawlucha đã bay trở lại vội vàng để đảm bảo họ sẽ không chiến đấu lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro