2. Điều tuyệt vọng nhất trong phó bản kinh dị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit by : llgonir

Giang Bạch Vũ mặt vô biểu tình, đem nhân vật NPC sắm vai hoàn hảo, cả mấy trạm sau, ngay cả khi chiếc xe lắc lư dữ dội, cậu cũng giả bộ thờ ơ.

Trên đường, mấy người nhập cư trái phép xuống xe, xe thuận lợi vững vàng, thông báo Giang Bạch Vũ rốt cuộc cũng đình chỉ nhắc nhở, không còn khấu trừ điểm tín dụng cậu.

Xem ra xe lắc lư dữ dội, chủ yếu vẫn là có quan hệ với người nhập cư trái phép.

Giang Bạch Vũ trong lòng cũng có manh mối, tổng cộng mười trạm, xe đã đi hết một đoạn đường, chờ tới trạm thứ sáu, tất cả hành khách trên xe đều xuống xe. Giang Bạch Vũ cho rằng hành trình này kết thúc rồi, nhưng cái xe buýt rách nát này nhắc nhở cậu tiếp tục đi phía trước.

Cảnh tượng bên ngoài xe là gì, Giang Bạch Vũ không thể nhìn rõ lắm, bởi vì đập vào mắt cậu đều là một mảnh sương trắng mênh mang , đến mỗi trạm dừng, sẽ có một màn hình hiển thị sân ga , ngẫu nhiên cậu cũng nhìn thấy những người đứng trên sân ga, những người này nhìn xe buýt đến, nhìn lại xem, một số người muốn đi lên, một số chần chờ, còn có một số đang theo dõi, Giang Bạch Vũ cũng không rõ những người này là muốn làm gì, cậu đợi năm phút, dựa theo thông báo nhắc nhở, tiếp tục lái xe.

Chờ tới trạm thứ sáu, lại có hành khách lên xe.

Tích, khấu trừ 1 điểm tín dụng.

Lại có 1 điểm tín dụng vào tài khoản , việc này ít nhiều an ủi một chút tổn tinh thần bị tổn thương của Giang Bạch Vũ.

Xe buýt lại ngồi đầy người, lần này cũng có người đứng, chỗ ngồi không đủ, bất quá lần này Giang Bạch Vũ phát hiện, những người này trên đỉnh đầu hiện đều là luân hồi giả, xe cũng không có lắc lư, rất vững vàng.

Tiếp tục có người lên xe, có người xuống xe, bất quá, ở trạm cuối, trong xe Giang Bạch Vũ không có người, bọn họ xuống xe ở trạm phía trước .

Tới rồi trạm cuối, thông báo nhắc nhở nói cho Giang Bạch Vũ, dừng ở nhà ga trong 2 giờ, làm NPC hợp đồng, hắn có thể hưởng một số quyền lợi nhất định, có thể đến nhà ga lĩnh cơm, uống nước, còn có đồng phục, dụng cụ bảo trì,....

Cuối cùng phải đổ xăng cho xe......

Xe này cũng phải đổ xăng?

Nó không phải tự chạy sao?

Giang Bạch Vũ lòng tràn đầy nghi hoặc, cậu vốn dĩ nhìn thấy công việc có lợi, trong lòng vẫn là rất vui vẻ, nhưng vừa thấy muốn cậu đổ xăng, trong lòng liền có dự cảm chẳng lành.

Sẽ không muốn cậu trả tiền đi?

Để xác nhận, Giang Bạch Vũ trước tiên hỏi nhân viên trong trạm, nhân viên công tác nơi này đều là NPC, mỗi người trên mặt đều treo nụ cười giống nhau, ngay cả độ cong khóe miệng cũng đều giống nhau, nội tâm Giang Bạch Vũ hơi hoảng, vì không để cho điểm tín dụng không ngừng liên tục -2, cậu cũng nhếch khóe miệng tươi cười cùng độ cung miệng, giống như NPC này .

Tựa hồ hợp với nó trong đó, điểm tín dụng rốt cuộc không bị khấu trừ.

"Tôi muốn đổ xăng cho xe ."

Một NPC tiếp đãi Giang Bạch Vũ dẫn cậu đến điểm chỉ định, sau đó hỏi tiền xăng có được hoàn trả không, đối phương vẫn như cũ nở nụ cười thực thần bí tà mị: "Ở thế giới luân hồi chưa có tiền lệ như vậy"

Nói cách khác không trả?

Giang Bạch Vũ yên lặng đi về, đổ xăng vào xe, thông báo nhắc nhở cho cậu, khấu trừ 50 điểm tín dụng, tài khoản cậu còn lại 20......

Đã từng nghèo cùng cực, nhưng chỉ có vậy thôi.

Cậu nhìn đến nhắc nhở trong xe , mỗi ngày đổ xăng một lần, có thể đi qua lại từ cửa thôn Vong Xuyên đến trạm một lần, nói cách khác, mỗi ngày cậu phải thành công chở 50 hành khách, bằng không cả ngày này của cậu coi như mất toi .

Giang Bạch Vũ cảm thấy khó khăn của cuộc sống, cậu hiện tại hoài nghi, đưa hành khách đi phó bản thế giới luân hồi, tựa hồ cũng có hố, nhưng cậu hiện tại không biết cái hố này ở chỗ nào, chỉ có thể chờ cậu trở về, thế giới luân hồi vô hạn sẽ giải quyết cho cậu..

Sinh hoạt quá gian nan.

Giang Bạch Vũ lại đi vào bên trong nhà ga, hắn phát hiện bên trong nhà ga có rất nhiều xe, hơn nữa rất nhiều xe kiểu dáng rất kỳ quái, có xe buýt, xe lửa, còn có động xe(?), mỗi toa bên trong xe, đều có tài xế, bất quá những tài xế đó đều ngủ rồi, đầu cùng mặt gối lên trên tay, thấy không rõ khuôn mặt của bọn họ.

Nhà ga rất an tĩnh, không có hành khách, trừ bỏ nhân viên phục vụ, Giang Bạch Vũ cũng không có nhìn thấy một tài xế nào khác.

Giang Bạch Vũ trong lòng rất khó hiểu, vì không để kém cỏi, cậu giả vờ bình tĩnh, khóe miệng phác họa ra một nụ cười đồng dạng, cậu đi trước nhận cơm đi làm.

Bữa ăn là một ngày 3 bữa, đều đưa cùng một lúc cho Giang Bạch Vũ, bữa sáng có sữa bò, trứng gà, bánh mì, toàn bộ được đóng gói trong hộp cơm. Giữa trưa là cơm trưa cùng thịt bò, rau dưa, cơm chiều là mì sợi, đều là dùng cơm hộp đóng gói , cùng đặt trong túi giữ ấm. Còn có nước uống hằng ngày, nhìn thấy thùng nước to như thế, Giang Bạch Vũ trong lòng nhẹ nhàng thở ra.

Phúc lợi cũng không tệ lắm, ít nhất làm cậu không đói chết, không cần lại đi mua nước.

Hơn nữa dư nước cậu còn có thể rửa mặt một chút, bằng không cuộc sống này sẽ như thế nào a.

Sau khi đã càu nhàu một chút, Giang Bạch Vũ đem thức ăn nước uống đã nhận đặt lên xe buýt, lại đi đem đồng phục, công cụ bảo trì tới rồi, thời điểm nhận công cụ, Giang Bạch Vũ nhìn đến nhà ga bên này cư nhiên có bán vũ khí.

Vừa thấy điểm đổi vũ khí, Giang Bạch Vũ chỉ cảm thấy ngực đau, nhưng khi Giang Bạch Vũ liền tay không trở về, trong lòng cậu lại rất bất an, cậu thấy được mục thông tin, cậu vũ khí một lan, biểu hiện là vô......

Đã có nhắc nhở, kia khẳng định là có tác dụng.

Khẽ cắn môi, Giang Bạch Vũ đem điểm còn thừa của mình mua cái chủy thủ rẻ nhất - giá cả chỉ 18 điểm tín dụng.

Số dư tài khoản chỉ còn 2 tín dụng điểm.

Đối mặt với nguy cơ bị xóa sổ bất cứ lúc nào, Giang Bạch Vũ chỉ có thể cầu mong thế giới luân hồi, sẽ nhân văn hơn một chút khi giải quyết tiền lương cho hắn.

Đem quần áo lao động, duy tu bảo trì đều mang lên trong xe, Giang Bạch Vũ trước tiên liền ở trong xe thay quần áo lao động được cấp , đổi xong sau cậu click mở vào cột thông tin cá nhân.

Tên : Giang Bạch Vũ

Tuổi: 21

Thân cao: 185㎝

Thể trọng 60㎏

Thân phận: Không biết

Chức nghiệp: Tài xế thế giới luân hồi

Thể năng: C

Vũ khí:  chủy thủ cấp E

Kỹ năng: lái xe sơ cấp

Số dư: 2 điểm tín dụng

Cảnh cáo:
1. Số dư điểm tín dụng về không, NPC sẽ bị xóa sổ, chú ý kiếm lấy tín dụng điểm.
2. chú ý tự mình quản lý tốt cảm xúc, không làm luân hồi giả phát sinh dị thường, nếu không tự gánh lấy hậu quả.
3. Cuối cùng cực kì quan trọng ,cùng cư dân thế giới luân hồi xây dựng quan hệ tốt đẹp, thực hiện hình thức ở chung hòa bình lâu dài hoà, ghi nhớ ghi nhớ!!!

Giang Bạch Vũ phát hiện, thể lực của mình đã được cải thiện, cậu nhớ rằng lúc mình chưa mặc đồng phục đi làm, thể lực cậu là E-, hiện tại là C, xem ra này đồng phục lao động cũng là một đạo cụ rất mạnh a.

Đóng một vai trò trong việc bảo vệ cậu.

Vũ khí, từ không có biến thành chủy thủ cấp E, đồng thời còn cho nhắc nhở, chủy thủ cấp E có thể trực tiếp đánh chết người nhập cư trái phép, đâm trúng bỏ mạng. Đối với luân hồi giả dưới 3 cấp, có uy hiếp trí mạng , luân hồi giả 3 cấp trở lên , có tỷ lệ tử vong nhất định, luân hồi giả cấp 10 trở lên, không có tác dụng.

Trực tiếp đánh chết người nhập cư trái phép......

Cách sử dụng nói rất rõ ràng, Giang Bạch Vũ hít một hơi thật sâu, cảm giác áp lực không thể giải thích được, cậu cảm giác chính mình làm một chuyện vô cùng tồi tệ.

Chẳng lẽ những người nhập cư trái phép không thể lên xe, vậy thời điểm cậu chở vài người nhập cư trái phép thì làm sao bây giờ?

Khẳng định là sẽ khấu trừ điểm tín dụng, cũng không biết sẽ khấu trừ nhiều hay ít, nếu cậu không có mua cái chủy thủ này, ngày mai lại có người nhập cư trái phép, cậu nên làm cái gì bây giờ?

Giang Bạch Vũ cảm thấy đau đầu.

Cậu đem cơm lấy ra ăn một ít, lại uống một ít nước, cơm còn thừa đều gói lại, cất đi, liền ở trên xe đợi xuất phát.

Hai giờ sau, xe nhắc nhở, bắt đầu xuất phát.

Thời điểm Giang Bạch Vũ khởi động xe cậu nhìn thấy, tất cả nhân viên trong nhà ga đều đồng loạt nhìn cậu, khóe miệng hiện lên một vòng cung giống nhau, thần bí kì dị.

"......"

Giang Bạch Vũ cũng đáp lại một nụ cười, cậu chỉ còn 2 điểm tín dụng, cậu kiên quyết không dao động nửa phần, lại bị trừ cậu nhất định phải chết.

Giang Bạch Vũ đã hạ quyết tâm, dọc theo đường cũ trở về, tới rồi trạm thứ nhất , một đợt người sôi nổi lên xe, cùng với thanh âm tích tích , Giang Bạch Vũ phát hiện những người này đều có thương tích, có người đang trên bờ vực cái chết.

Chờ lên xe , bọn họ phảng phất như tiến vào nơi an toàn , hoàn toàn thả lỏng lại.

Trên đường trở về, cơ hồ mỗi trạm dừng đều có người lên xe, những người này trên người đều bị thương, cũng mặc kệ có vị trí hay không , đều liều mạng chen vào bên trong xe, chiếc xe thực mau liền thành một lon cá mòi đóng hộp.

Giữa đường, Giang Bạch Vũ thấy được mấy người nhập cư trái phép khách, trừ bỏ ba gã bị vứt ra , còn lại bốn gã đều ở đó, trên cổ bọn họ có vòng cổ màu bạc ,người nhập cư trái phép mấy chữ trên đỉnh đầu cũng không hề là màu đỏ như máu, mà là biến thành màu xanh lục của luân hồi giả.

Bọn họ thành hành khách hợp pháp .

Giang Bạch Vũ bất động thanh sắc, mỗi một trạm dừng, đều có thời gian năm phút , trong khoảng thời gian này, quá thời hạn mà có người không lên xe, cửa xe tự động đóng lại, người bên ngoài liền kêu to, Giang Bạch Vũ phát hiện người bên trong xe , đại bộ phận lộ ra biểu tình thờ ơ, ít có lộ ra vui mừng.

"Ta phải đi về! Từ từ a, mau mang ta trở về a."

"Không quay về, ta sẽ chết, ta thật sự sẽ chết!" bên ngoài xe người tê thanh kiệt lực kêu gọi.

Chờ thùng xe rốt cuộc tắc không đi vào được, những người đó sớm ở nhà ga chờ liền bò tới rồi treo trên nóc xe , Giang Bạch Vũ thấy một màn như vậy, liền giả vờ như không nhìn thấy.

Mà trong thùng xe, người dựa người, người chen chúc, phàm là những người này tới gần Giang Bạch Vũ, liền có người đem người nọ lôi đi.

Giang Bạch Vũ mới đầu còn không rõ sao lại thế này, nhưng sau khi nghĩ lại, phía sau lưng đã liên tục toát mồ hôi lạnh .

Nếu cậu có thể đối người nhập cư trái phép ra tay, như vậy luân hồi giả, có thể hay không đối với tài xế là cậu ra tay? Tuy rằng luân hồi giả muốn trở lại thế giới của chính mình đi, nhưng cũng không thể bảo đảm mọi luân hồi giả đều bình thường.

Cũng may xe một đường an ổn trở về thôn Vong Xuyên , người treo ở trên xe, còn có người trong xe đều ra tới, bọn họ tiến vào bạch quang , thân ảnh một đám biến mất không thấy.

Chờ trên xe hành khách cùng thôn dân đều xuống xe, Giang Bạch Vũ đem xe về sân nhà mình, lấy ra cơm và nước đã nhận được.

Giang Bạch Vũ trở lại trong nhà nhỏ, thông báo nhắc nhở: "Thế giới Luân hồi đối với công tác NPC kết toán tiền lương một ngày , chú ý kiểm tra và nhận."

Giang Bạch Vũ nghiêm túc lắng nghe, đồng thời đem thông tin mình kéo ra.

"Tài xế NPC Giang Bạch Vũ, một ngày đón 100 khách, đoạt được 100 điểm tín dụng . Bởi vì NPC chở 7 khách nhập cư trái phép , nguy hại cực lớn, khấu trừ 700 điểm tín dụng , sau thành công làm 3 khách nhập cư trái phép tử vong, khen thưởng 600 điểm tín dụng , cuối cùng kết toán, NPC bổn ngày thu vào ví 0 điểm tín dụng ."

Giang Bạch Vũ: "......"

Cho nên cậu bận rộn một ngày, liền một điểm tín dụng đều không có?!

Đây là khuyến khích trá hình để cậu giết khách nhập cư trái phép, đây chính là ý tứ của nó sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro