Phần một: Nam yên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tháng ba hoa đã nở, tuyết lớn cũng ngừng tan.

"Liêu lạc cổ hành cung,

Cung hoa tịch mịch hồng.

Bạch đầu cung nữ tại,

Nhàn tọa thuyết huyền tông."

Dịch thơ:

"Hành cung xưa vắng vẻ,

Hoa cung lẻ sắc hồng.

Cung nữ còn đầu bạc,

Ngồi nhàn kể Huyền Tông."

---Bài thơ "Hành cung" - Tác giả: Nguyên Chấn---

(Bản dịch thơ từ thivien.net)

*Chuyện tình hai người trong mắt một vị hoàng hậu

Hạ Vĩnh Phúc năm thứ ba.

Ta gọi Thẩm Úc Mi, Mi trong cử án tề mi*. Là nữ nhi nhỏ nhất của thừa tướng đương triều, quyền lực chỉ dưới hoàng đế Vương Nhất Bác, năm đó tiến cung ta mười bảy tuổi, khi ấy bệ hạ hai mươi sáu, Tiêu mỹ nhân ba mươi hai.

*Cử án tề mi: nâng mâm ngang mày, ý chỉ vợ chồng kính trọng lẫn nhau, tương kính như tân. Điển tích: Đời Đông Hán, có người vợ tên Mạnh Quang dọn cơm cho chồng, nâng mâm lên ngang mày để tỏ lòng kính trọng. Về sau, những nhà có hôn lễ, nhà trai thường viết bốn chữ "cử án tề mi" dán ở cửa phòng, ý chỉ người vợ hiền đức.

Chuyện bản cung muốn nhắc tới, là về Tiêu mỹ nhân.

Y tiến cung khi tuổi còn trẻ, hay mặc bạch y tựa như váy áo phi thiên đốt giấy để tang, mặt hơi tái sắc, đôi mắt quanh năm ửng hồng, thái y bảo là ốm yếu, lại thích khóc, ưu tư tích tụ. Nhưng y vẫn vô cùng xinh đẹp, cho dù diện hồng y hay mặc bạch y cũng đều khiến y đẹp đẽ như vậy.

Người trong cung này đều không thích y, ta cũng không thích, nhưng cũng chỉ có hai người bọn ta tụ tập cùng nhau tán gẫu, mùa đông năm ấy y còn cho ta uống trà nóng trong bếp lò, mùa đông vậy mà trôi qua thật nhanh, thế nhưng y vẫn không thể cầm cự cho đến xuân sang.

Y không đợi được tuyết tan trong cung đầu mùa, cũng chẳng ngắm được mẫu đơn tháng ba khi vào mùa nở rộ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro