[HikaRias-R18] Nguyệt thực

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: insomniasunset

Nguồn: https://archiveofourown.org/works/40212285

Edit: Miwo

Notes: Thông tin về HikaRias cho những ai chưa biết, xin hãy xem phần Note đầu chương của 2 fic [HikaRias] cũ tui đã làm

Warning: Incest (Dù không biết có phải ruột hay không), đạo tàn bụ

Editor không giỏi làm mấy fic thịt lắm nên từ ngữ sẽ có chút thô.

- - -

Sau một ngày dài làm việc nặng nhọc, Hikarino trở về phòng ngủ và thấy Rias đang ngồi một mình trên bậu cửa sổ. Ánh trăng lạnh lẽo ngoài cửa chiếu lên thân hình cậu: Cậu chỉ mặc một chiếc áo ngủ rộng lớn, thắt lưng buộc lỏng lẻo, lộ ra một mảng lồng ngực.

Trong nhà không có ánh đèn, xung quanh yên tĩnh. Ý nghĩ không muốn phá vỡ sự yên tĩnh chỉ tồn tại trong đầu Hikarino trong một giây, rồi bị lãng quên. Hắn biết rằng tất cả những điều này chỉ là vẻ bề ngoài giả tạo, và chắc chắn phải có điều gì đó đang tiềm ẩn đằng sau vẻ đáng yêu và yên tĩnh này. Hắn khẽ cau mày, bước đến chỗ người đang ngồi bên cửa sổ.

"Nơi này lạnh lắm, cậu đang làm gì vậy?"

Một mặt trăng suy yếu đang treo trên bầu trời đêm. Nhưng hắn còn chưa kịp nhìn kỹ, một giây sau, một luồng hàn ý xông thẳng vào mặt. 

Rias, người vừa nãy đang ngồi lặng lẽ ngắm trăng, bây giờ giống như một sát thủ được đào tạo bài bản, cầm con dao găm trong tay, đâm về phía hắn một cách nhanh chóng và không chút do dự. Hắn lùi lại như đã đoán trước từ lâu, dùng phép trong tay tạo ra vài cụm lửa sáng rực, thắp ngọn đèn dầu trong nhà.

Ánh sáng soi rõ mọi vật trong tầm mắt. Hắn thấy Rias đang cầm một con dao găm, cảnh giác đứng giữa phòng sau khi thất bại trong một đòn chí mạng. Đôi mắt xanh nhạt trong veo kia tràn đầy sát khí, lúc này đang tức giận nhìn chằm chằm vào hắn.

"Cậu còn chưa từ bỏ ý định giết tôi?" Hikarino vô cảm nhìn cậu, giống như thợ săn đang thưởng thức con thú giãy giụa bị mắc kẹt. Rias đã tập trung đủ sức mạnh và cố gắng hết sức để đâm về phía hắn một lần nữa, nhưng trượt.

Rõ ràng đó chỉ là một bóng ma được tạo ra bởi thần chú. Cơ thể thật của hắn đã xuất hiện phía sau Rias, nắm lấy cổ tay đang cầm con dao găm. Keng một tiếng, con dao găm rơi xuống đất. Dưới áp lực khổng lồ, Rias sớm ngã xuống đất, cả người run rẩy.

Hắn vẫn nắm lấy cổ tay cậu, cúi người xuống, vòng tay kia quanh cằm. Giọng hắn mang theo một tia thương hại, nhưng đối với Rias lại chỉ là lạnh lùng vô cảm: "Cậu còn có lời gì muốn nói không?"

Một câu thần chú mạnh đến mức không thể chống lại đang hình thành nên xiềng xích, Rias không thể làm gì, những giọt nước mắt nhục nhã trào ra từ hốc mắt.

"Tôi muốn nói, Hikarino, anh thật đáng chết."

Rias không biết mình bị ném lên giường như thế nào. Chiếc thắt lưng lỏng lẻo đã được cởi ra, áo ngủ rộng trượt xuống dưới vai. Trước khi tỉnh dậy khỏi cơn quay cuồng, cậu cảm thấy hai tay mình bị trói buộc bởi một lực vô hình - trên cổ tay cậu có một câu thần chú màu xanh kỳ lạ, mạnh đến mức ngay cả pháp sư vĩ đại nhất cũng không thể cởi trói được.

Một mặt, là vì người kia có sức mạnh phép thuật siêu phàm, mặt khác, đó là vì hắn ta hoàn toàn không thuộc về thế giới này. Hắn đến từ Ám Vực.

Ám Vực là một thế giới bóng tối, một sự tồn tại hoàn toàn trái ngược với thế giới thực. Thế giới thực lấy ánh sáng làm trung tâm, vạn vật đều nhờ ánh sáng nuôi dưỡng mà lớn lên. Còn Ám Vực lấy bóng tối làm chất dinh dưỡng, sinh ra vô số sự vật tương ứng nhưng hoàn toàn đối lập với thế giới hiện tại. 

Hikarino được sinh ra ở đó. Hắn ta vốn đã là pháp sư mạnh nhất trong Ám Vực, nhưng vì lạm dụng năng lượng của linh hồn ma thuật bóng tối, hắn đã bị phản phệ dữ dội, trở thành hiện thân của tà niệm và oán hận.

Hikarino không còn hài lòng với việc giành được quyền lực trong Ám Vực nữa, vì vậy hắn đã sử dụng cấm thuật để mở một cánh cổng kết nối Ám Vực với thế giới hiện tại. Hắn dễ dàng tìm thấy linh hồn tương ứng với mình, đó là người đứng đầu gia tộc Yamino hiện tại, Shu. Sau khi sử dụng chú thuật hắc ám, hắn đã đánh bại và chiếm lấy cơ thể Shu trong lúc anh mất cảnh giác.

Linh hồn của Shu đã bị hắn đẩy vào Ám Vực, nếu như không có nơi để ký thác, sau bảy ngày rất nhanh sẽ bị diệt sạch. Để cứu anh trai của mình, Mysta đã tự xuất hồn đuổi theo Shu đến Ám Vực mặc dù bản thân không có sức mạnh tâm linh. Hai thế giới tuân theo nguyên tắc bảo tồn, chính vì điều này mà Rias từ Ám Vực đã được đưa đến cơ thể của Mysta.

Ở Ám Vực, Rias đã cắt đứt quan hệ anh em với Hikarino khi còn nhỏ. Cậu chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ đoàn tụ với anh trai ở một thế giới khác, cũng không ngờ rằng anh trai mình đã mất đi lý trí của con người, vì vậy cũng không quá lời khi coi hắn là một con quái vật kỳ lạ. Ngay từ ngày đầu tiên đến đây, cậu đã lên kế hoạch giết hắn mỗi ngày. Để có được sức mạnh từ các pháp sư khác, Hikarino đứng đầu gia tộc dưới cái tên Shu, đã chuẩn bị tổ chức một đại hội pháp sư. Hắn ta giam giữ Rias, người đã biết sự thật, trong phòng ngủ của hắn, và khiến cậu ngoan ngoãn nghe lời như một con thú cưng, không cản trở kế hoạch của mình.

Lúc này, Rias bị trói tay và cố gắng vùng vẫy, nhưng cậu thậm chí còn không thể ngồi dậy. Cậu vò rối tung tấm ga trải giường bên dưới, và cuối cùng khi đã có thể khó khăn ngồi dậy, Hikarino lại đẩy cậu xuống. Đầu ngón tay hắn chạm vào ngực cậu, nơi nó lướt qua để lại một dấu vết mờ nhạt, đó là dấu hiệu sự xâm nhập của bùa chú. Mysta hiện tại có lẽ được nuôi dưỡng chiều chuộng từ khi còn nhỏ, cơ thể mềm mại và mỏng manh, giống như một nhị hoa mới sinh, chỉ cần dùng một chút lực là có thể bị phá hủy.

Và đó chính xác là những gì Hikarino sẽ làm. Hắn không cảm thấy tiếc cho cơ thể này chút nào, hắn mạnh mẽ tách hai chân của Rias ra và chạm vào tiểu huyệt.

Rias gần như muốn hét lên, nhưng chút phẩm giá còn sót lại khiến cậu nghiến răng. Những ngón tay lạnh lẽo luồn vào cơ thể cậu rất dễ dàng, câu thần chú vừa mới bắt đầu phát huy tác dụng, từ sâu trong lòng bốc lên một cảm giác nóng bỏng khó tả. Tay chân đang căng chặt của cậu nhanh chóng trở nên thả lỏng, hai gò má ửng hồng, dòng dâm thủy dần dần tiết ra từ hậu huyệt. Các khớp ngón tay của Hikarino thon dài, hắn không tiếc dùng sức ấn vào lớp thịt mềm mại ở bên trong, sau đó nhìn cậu như một cây đàn bị trêu chọc, liên tục phát ra những tiếng thở dốc không thể chịu nổi.

Cậu chưa bao giờ bị làm nhục như thế này, không có khả năng phản kháng, chỉ có thể chịu đựng trong im lặng. Cậu không muốn rên rỉ, vùi mặt vào trong chăn, cảm nhận nước mắt tủi nhục đảo quanh trong hốc mắt. Hikarino vô cùng thưởng thức ngoại hình của cậu, thậm chí còn cảm thấy như vậy là chưa đủ, hung ác chà xát chút thịt mềm trong hậu huyệt, lặp đi lặp lại liên tục cho đến khi người bên dưới run lên không kiểm soát được, dương vật cương cứng bắn ra một đám dịch trắng đục.

Có vẻ như dù là linh hồn hay thể xác, Rias vẫn là một đồng nam*. Vị pháp sư rút ngón tay ra một cách hài lòng, nhìn xuống đôi mắt hoang mang và bực bội của cậu sau khi đạt được khoái cảm cực độ.

(*Đồng nam: Giống như trinh nữ ấy, mọi người hiểu mà :)

Rias có một khoái cảm ngắn ngủi vào khoảnh khắc bắn ra, nhưng ngay cả cậu cũng ngạc nhiên khi khoái cảm này tạm thời lấn át nỗi nhục nhã trong lòng. Cậu bị bóng đen của người kia bao phủ, ngọn nến trong phòng không biết từ lúc nào đã tắt, ngay cả ánh trăng cũng biến mất. Cậu chìm vào bóng tối hoàn toàn. Dương vật vừa mới xuất tinh bị người kia bóp nhẹ trong tay, ngón tay cái vuốt ve phần đỉnh vẫn còn dính đầy tinh dịch, Rias nhạy cảm nâng eo lên. 

"Tôi không cho phép cậu làm vậy," Hikarino nói. Sau đó, trước phản ứng im lặng của Rias, hắn tách đôi chân mềm nhũn của cậu ra và đẩy phần thân dưới của mình vào tiểu huyệt ẩm ướt.

Cảm nhận được dương vật cứng ngắc tiến vào, Rias ngẩng đầu lên và cố gắng vùng vẫy. Là một người đàn ông, phần đằng sau của cậu không nên dùng để làm việc này, lại càng không nên bị chính anh trai mình đè ra đụ trên giường một cách thiếu tôn nghiêm như vậy. Nhưng cơ thể lại phản bội suy nghĩ của cậu: thịt mềm vốn đã ướt át trong hậu huyệt lập tức nịnh nọt quấn lấy dương vật kia, khao khát được thâm nhập sâu hơn, tinh dịch bị đưa đẩy chảy ra ngoài, như đang kêu gọi dục vọng đen tối hơn. Theo một lực đẩy không chút lưu tình, Rias cảm thấy cả người mình đều bị đâm đến phát run. Cậu nắm chặt lấy tấm ga giường, dương vật kia cắm thẳng vào phần mềm mại nhất trong huyệt của cậu, ép ra một thứ nước dâm mỹ lại ngọt ngào. Hai chân cậu vẫn còn treo lơ lửng trong không trung, nhưng một giây sau, cả người cậu bị chấn động mạnh bởi những cú đâm và đẩy liên tục.

Lúc đầu, Hikarino dường như chỉ muốn giải tỏa dục vọng của mình, véo vào cặp đùi trắng nõn mềm mại của cậu, đưa lên đẩy xuống với tần suất cao, điều này nhanh chóng khiến Rias cau mày, tiểu huyệt chật hẹp ngày càng trở nên mềm mại hơn trong những lần thúc đẩy liên tục. Về sau, hắn ta thả chậm tần suất, chậm rãi di chuyển eo, không còn đẩy sâu như vậy nữa, chuyên tâm tìm kiếm chỗ da thịt mềm mại mà ngón tay vừa mới chạm vào. Rias cuối cùng cũng thả lỏng, lại rơi vào sự tra tấn kinh niên này. Dương vật cậu mỗi lần đều bị xoa nắn với một lực chính xác vào chỗ đang khiến cậu phát điên. Hậu huyệt bị đụ nhanh chóng quen với tần suất khoái cảm, đồng thời co rút phối hợp, hệt như một cái miệng linh hoạt. Rias sảng khoái trong những va chạm lặp đi lặp lại, ánh mắt cậu tan rã nhìn lên phía trên, trong đầu mất đi ý nghĩ phản kháng, hai chân đã sớm quấn lấy eo Hikarino.

Nhưng Hikarino không hài lòng với sự đầu hàng của cậu, và hắn cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cậu. Hắn kéo Rias ra khỏi giường sau khi xuất tinh vào tiểu huyệt quyến rũ kia.

"Mở miệng ra," hắn ra lệnh. Rias nhướng mí mắt yếu ớt lên và nhìn thấy vũ khí giết người trước mắt mình.

Tinh dịch từ mông cậu chảy xuống đùi. Không biết có phải do bị mê hoặc hay không, nhưng dục vọng mãnh liệt đã giảm bớt một chút, cậu ý thức được mình rõ ràng vừa mới bị anh trai đụ đến cao trào, cảm giác xấu hổ bị đè ép hồi lâu lại dâng lên trong lòng. Cậu hoảng hốt quay đầu lại muốn từ chối, duy trì chút tôn nghiêm vô nghĩa cuối cùng của mình, nhưng Hikarino đã véo cằm cậu ép phải quay lại. Mặt cậu bị véo đau đến mức buộc phải hé môi ra. Nước mắt từ từ chảy ra, cậu không còn cách nào khác ngoài đưa dương vật của người kia vào miệng. 

"Tốt lắm." Hắn ta xoa đỉnh đầu cậu, luồn năm ngón tay vào tóc cậu, cuối cùng nắm thật chặt, chỉ để ngăn cậu chạy thoát.

Rias không hề biết gì về việc quan hệ bằng miệng. Đầu óc cậu choáng váng vì bị kích thích, má phồng lên vì dương vật. Cậu vụng về nhả ra ngậm vào, lặp lại mấy lần, cậu chỉ cảm thấy vòm họng và cổ họng muốn sung huyết, căng cứng và đau đớn. Đôi môi non nớt của cậu nhanh chóng bị cọ xát sưng đỏ, nước miếng không ngừng trào ra, cùng với nước mắt chảy xuống.

Khi cậu nhả ra và ngậm lấy một lần nữa, Hikarino đột nhiên giữ lấy sau gáy của cậu. Với một lực thật mạnh, đầu dương vật cắm thẳng vào cổ họng cậu. Chưa kịp chuẩn bị, một cảm giác buồn nôn liền ập đến. Cậu lập tức dùng hết sức đẩy nó ra, đồng thời ngã xuống dưới, ôm lấy cổ họng ho liên tục.

"A, thật là vô dụng, cái này mà cũng không làm tốt được."

Giọng nói của pháp sư từ từ lại gần. Một cơn ho dữ dội khiến cậu khó thở. Cú đẩy vừa rồi đã làm cạn kiệt sức lực còn sót lại của cậu, cả người cậu mềm nhũn, cảm giác hai cánh tay bị trói của mình lại bị nâng lên áp vào tường. Ngay lập tức, cơ thể cậu cũng bị áp sát vào tường, dương vật suy yếu cọ sát vào bức tường lạnh lẽo, lại có xu hướng ngẩng đầu lên.

Tư thế nửa quỳ khiến cậu gần như không thể chịu nổi, nhưng Hikarino đã cắn vào cổ cậu từ phía sau như một thói quen giao cấu của dã thú, ngăn cậu trốn thoát. Rias cảm thấy mình bị mắc kẹt giữa bức tường và những người phía sau mình. Hai đầu gối cậu bị đẩy ra, dương vật di chuyển vào giữa hai chân cậu, như có như không chà xát vào tinh dịch đang chảy ra, cọ vào đáy huyệt nhạy cảm, cuối cùng lại cắm vào trong huyệt của cậu.

Sau khi thần chú hết hiệu lực, sức nóng của dục vọng rút đi và cảm giác bị xâm phạm đặc biệt rõ ràng. Bộ phận sinh dục phía sau thô bạo khoét vào cơ thể cậu, như thể muốn đóng đinh cậu vào tường. Cả hai núm vú và dương vật của cậu đều bị buộc phải cọ sát vào tường, vừa ngứa vừa đau, nhanh chóng sưng lên muốn chảy ra nước, chỉ đành cố lùi lại chỉ để bị đụ sâu hơn. Chất lỏng giữa hai chân không thể khép lại không ngừng chảy ra, trong thời gian ngắn thân thể này đã hoàn toàn bị khai phá. Chỉ cần Hikarino xoa bóp điểm nhạy cảm ở hậu huyệt là có thể đạt được khoái cảm như điện. Giữa sự tích tụ của các lớp khoái cảm và sự sỉ nhục dâng trào, cậu không thể tìm thấy một nơi để thuộc về, ý thức của cậu chỉ có thể do dự lang thang.

Mà trong bóng tối, một giọng nói ma mị quyến rũ vang lên bên tai cậu, giống như một ngọn lửa ma quái đột nhiên bùng lên.

"Sủa. Sủa cho tôi."

Rias không biết liệu câu nói này có chứa một câu thần chú hay không, nhưng ý thức lang thang của cậu cuối cùng cũng tìm thấy lối thoát vào lúc này. Bởi vì, cùng lúc đó, Hikarino đã ngừng di chuyển phía sau cậu, ngay trước khi cậu sắp đạt cao trào. Dương vật cắm sâu vào mông cậu, cậu vô thức siết chặt nó nhưng vẫn không giải phóng được khoái cảm tích tụ. Cậu không khỏi vặn eo, nhưng trong không gian chật hẹp lại không thể động đậy. Hơi thở của Hikarino ngay bên tai cậu, và hơi nóng mơ hồ khiến cậu càng không thể suy nghĩ. Cau mày thật chặt, Rias đau đớn cúi đầu xuống, biết rằng mình không còn cách nào khác là phải nuốt lại tiếng nức nở vào cổ họng và khẽ sủa.

Sự xấu hổ ửng hồng trên khuôn mặt khiến làn da cậu như trắng hơn, ngay cả những giọt nước mắt và mồ hôi cũng trở nên đáng yêu. 

"Cậu bé ngoan." Người kia hài lòng khen ngợi, nhưng hắn ta lại đâm cậu không thương tiếc, khiến cậu phải bắn thẳng vào tường. Những đầu ngón tay sắc nhọn vuốt ve cằm cậu một cách đe dọa, buộc cậu phải ngẩng đầu lên. Rias đành phải liên tục ngắt quãng sủa từng tiếng, âm cuối dính dính dần dần bị động tác thô bạo tán đi, biến thành mềm mại rên rỉ.

Tiểu huyệt thật ướt mềm, mỗi lúc một quấn chặt lấy thứ kia như một sự lưu giữ trìu mến. Theo tần suất đâm ngày càng cao, Hikarino rốt cuộc cũng bắn. Tinh dịch bị đưa vào sâu bên trong, tiếng khóc nức nở rên rỉ của Rias yếu dần đi. Người phía sau không lập tức rời đi, ngược lại vẫn ôm lấy cậu, lưu lại dấu hôn trên gáy cậu, giống như người yêu ôn nhu đang lấy lòng. Nhưng Rias biết đó chỉ là mặt nạ giả nhân giả nghĩa của hắn. Tâm trí hắn ta đã bị ma quỷ làm cho bại hoại từ lâu, giống như bầu trời đêm sau nguyệt thực, không có ánh sáng. Làm sao hắn có thể quan tâm đến sự sống chết của em trai mình.

Đó là suy nghĩ cuối cùng của cậu tối nay. Một giây sau, cậu cảm thấy thể lực mình đã chống đỡ hết nổi, mang hận ý rơi vào hôn mê. Cùng lúc đó, câu thần chú trói buộc cổ tay cậu cũng đột nhiên biến mất. Toàn thân Rias mềm nhũn, ngã vào trong một lồng ngực rắn chắc.

Đôi mắt xanh lục u ám nhìn chằm chằm khuôn mặt say ngủ của cậu. Hikarino để cậu ngủ trên đùi mình, đặt tay cậu lên lòng bàn tay mình. Thuật thức chữa trị lập tức được đọc lên, một làn sóng sức mạnh chậm rãi truyền vào cơ thể cậu.

Ánh trăng yên tĩnh lại rơi xuống phòng ngủ. Pháp sư nhìn chăm chú người trong lòng mình hồi lâu, sau đó cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên lông mi đang run rẩy của cậu.

"Cậu sẽ luôn là của tôi. Mãi mãi."

Ánh trăng đổ bóng của họ sang một bên. Họ trông giống như Shu và Mysta đã âu yếm nhau không biết bao nhiêu ngày đêm, đẹp đẽ và trong sáng, yêu nhau sâu sắc lại vô vọng.

- - END - -

Tung một fic hàng nóng để bà con tin tưởng vào độ chăm chỉ của tui =)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro