chương hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


mikey- em, lả lướt dạo quanh vòm công viên màu xanh mát mắt dưới ánh chiều ảm đạm, với cái thân xác gần ruộc cùng đôi môi như đã bạc trắng ngậm chiếc kẹo mút trong khuôn miệng nhỏ, ngồi thụp xuống dưới bờ sông, mikey tặc lưỡi, cắn nát viên kẹo tròn trong khoang miệng, tiện tay vất đi cây que màu trắng phớ xuống dòng sông chảy xiết.

"mày theo tao làm đéo gì thế?"

em gắt lên, quay qua nhìn kẻ đầu hồng đang đứng sững ở đó-  "như đang giám sát tao vậy"

gằng giọng rồi bật dậy, đem cái đôi mắt mười phần đã vô hồn nhìn thẳng vào sanzu khiến gã có hơi rùng mình, cổ họng sượng cứng, gã nhìn theo mikey đang mang theo tia bực dọc quay trở về, lúc bước lên xe cũng không quên đạp vào con xe màu đen nhoáng mà gã mới tậu, mikey không muốn gã bám theo em mọi lúc, đúng hơn là ghét cay ghét đắng việc chính bản thân luôn bị nhìn bởi một ánh mắt của sự sát sao đúng nghĩa, sanzu luôn vâng lời em, trừ việc này, mặc cho em đã quát vào mặt gã đến bao nhiêu lần, mikey nhíu mày và dường như nhìn qua tấm kính chiếu hậu, sanzu như đang đọc được suy nghĩ của em, gã im lặng, tiếp tục đánh lái để quay trở về băng đảng phạm pháp kia.

và mikey, em chẳng bao giờ biết được, người đề nghị sanzu hãy "theo sau" em, là chính "em".
gã không hề biết bản năng đục ngầu tanh bẩn ấy, vì chưa lần nào mikey nhắc đến vấn đề kì quái kia với gã, và gã, cũng chẳng phải là tên khốn draken mà thấy được sự thay đổi nhỏ nhặt của em, sanzu thầm nghĩ, mà đúng, thì chỉ duy một lần, em cầu khẩn gã bằng cái tên manjirou và kêu gã hãy phản bội "mikey" trong tương lai gần đến.

sanzu trầm ngâm, một lần nữa nhìn em qua gương chiếu hậu, vẫn là cái đôi mắt ấy, là đôi mắt kinh tởm đến độ đến sanzu, gã cũng phải khiếp người.

bỏ qua một lúc, nhìn sang hai bên đương và chuẩn bị rẽ lái, châm lên điếu thuốc đỏ rực rồi quay xuống nhìn em, ngựa nguậy mái đầu như đang nói.

"dorayaki không?" 

"dorayaki" 

em nhắc lại, nhằm cho sự đồng ý và phó mặc bản thân đã sớm đói lừ này cho chiếc bánh ngọt mà gã sẽ mua, trong vô thức, mikey giật mình nhớ đến những tháng ngày niên thiếu, cái tuổi mười năm hoàng nhoáng với bao hoài bão và ước mơ mà em  thành hiện thực, những ngày chiều nằm tựa lên mảng lưng vững chắc, mikey không dám phủ nhận vì đã có đôi lúc, em hay nhìn thật sâu vào tấm lưng cô đơn của kakuchou mà nghĩ về gã, nghĩ về một ngày kenchin sẽ chẳng thấy em đâu, nhưng rồi lo lắng cũng được bóng đen của em lấp đầy, gạt phăng đi những thắc mắc và câu hỏi về gã, "nó" chấn an em bằng một cách đầy day dứt hận thù, như muốn nói rằng gã sẽ chẳng buồn đâu, mặc cho một mai em sẽ chết, gã cũng chẳng hay gì một thân xác tàn tạ nhuốm máu tanh.

mikey nhíu mày bởi cái mùi khói thuốc đang kéo em về thực tại.

"dập nó đi sanzu"

"hả? mày có biết marlboro đắt thế nào không?"

sanzu như nhảy dựng lên, chúa phù hộ cho gã, bởi loại mà gã đang hút là marlboro vintage, mikey nói vất là vất thế nào cơ? gã còn mới hút được một nửa.
mikey thở hắt ra và sanzu thì cộm lưỡi, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt đen như đục thẳng, mà chỉ quay lên ghế lái, lặng lẽ xoay tròn điếu thuốc dở xuống gạt tàn.

"mày đổi đi"

"huh?"

sanzu giật mình, mẹ kiếp, cái quán bánh mọc ở đéo đâu mà lâu thế? gã muốn toát hết cả người.

"tao không thích mùi đó, đổi loại khác đi"

em chồm lên, vớl lấy bao thuốc màu bạc trắng mà ném thẳng xuống lòng đường qua cửa sổ đang mở, gã bàng hoàng mở to mắt nhìn gói thuốc đắt đỏ đang nằm im dưới nền đất lạnh đã bị bỏ ra. 

"mày nên dùng loại mà ran hay hút"- em tiếp lời-"mùi đó thơm"

sanzu ngẩn ra, là davidoff, gã nhún vai như sẽ suy xét, dừng xe tại một cửa hàng nhỏ, và ngay khi bước xuống, gã đã quay ngoắt lại và ra hiệu cho mikey ở yên trong đó qua khung kính đen sì đang mở, chỉ đợi em gật đầu, gã mới yên tâm mà đi đến.


bởi, sanzu chẳng ngờ đến một điều, tên mà gã ghét cay ghét đắng, lại thù lù xuất hiện ở đây.


;


Marlboro  : Được sản xuất bởi Philip Morris USA, là một trong những thương hiệu thuốc lá phổ biến nhất trên thế giới.Marlboro cung cấp các loại thuốc lá khác nhau, bao gồm Marlboro Red và Marlboro Light,

được cho là hai loại phổ biến nhất trong dòng sản phẩm. Đặc biệt, Marlboro Red được biết đến với hương vị thuốc lá đậm và độ cháy tuyệt vời, một lý do tại sao nó là lựa chọn ưa thích của nam giới.

Tất cả có giá 3,90 đô la mỗi gói, cùng tầm giá với thuốc lá Kent. Loại thuốc lá ngoại nhập Marlboro đắt nhất là Marlboro Vintage, có giá 9,80 USD mỗi gói.


Davidoff: được biết đến với chất lượng tuyệt vời bởi có sự cân bằng của độ mịn và hương vị thuốc lá. Cả Davidoff Gold và Davidoff Classic có giá 4,80 đô la mỗi gói.

Davidoff có nguồn thuốc lá từ nhiều quốc gia, bao gồm Cộng hòa Dominican, Brazil và Mexico. Được đặt theo tên người sáng lập Zino Davidoff, thương hiệu cao cấp được biết đến với dòng sản phẩm xì gà nhiều hơn là thuốc lá.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro