CHƯƠNG 105: Huyga Hizashi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sự xuất hiện của Karin là một điều gì đó bất ngờ đối với Kakashi.

Khi Kakashi đưa Karin trở lại nhà trọ, Shisui đã bị sốc. Nhưng sau khi anh ấy giải thích danh tính của Karin, Shisui cảm thấy nhẹ nhõm hơn.

Mối quan hệ giữa Konoha và tộc Uzumaki rất thân thiện, và đồng phục shinobi của Konoha có in huy hiệu của tộc Uzumaki ở phía sau.

Vì vậy, việc những đứa trẻ mồ côi Uzumaki đến và ở lại Konoha là điều hợp lý nếu chúng không có nơi nào để đi.

Kakashi yêu cầu một nữ nhân viên giúp dọn dẹp Karin và thay quần áo cho cô ấy.

Sau khi bị Kakashi hỏi, ánh mắt của nữ nhân viên nhìn Kakashi trở nên có chút kỳ quái, khiến Kakashi có phần bất lực khi hét lên trong nội tâm.

'Tôi không phải loại người như vậy!'

Sau khi tắm xong, Karin bắt đầu có vẻ khó chịu, có lẽ là do trước đây cô ấy chưa bao giờ mặc một bộ quần áo đẹp như vậy.

Nhưng, ngoại hình của Karin lúc này rất đáng yêu.

"Karin, bây giờ cậu nên nghỉ ngơi đi. Chúng ta sẽ rời đi vào sáng mai."

"Được ah."

Với việc bổ sung Karin, tốc độ của Kakashi và Shisui tự nhiên trở nên chậm hơn.

May mắn thay, họ không xa làng Konoha, và họ sẽ đến trong một ngày.

Khi Kakashi và Shisui trở về làng, đã bốn giờ chiều.

"Shisui, để ta giao nhiệm vụ, ngươi có thể đi báo cáo lại Anbu."

"Được rồi Senpai."

Sau đó Shisui rời đi trong khi Kakashi đưa Karin đến văn phòng Hokage.

Rốt cuộc, Karin không phải là cư dân của Konoha. Vì vậy Kakashi cần phải báo cáo về cô ấy cho Sandaime

Kakashi ngồi xuống và nói với Karin. "Karin, tôi sẽ đưa cậu đến gặp một ông già tốt bụng. Sau khi chúng ta gặp ông ấy, bạn có thể nói với ông ấy rằng bạn muốn ở lại đây."

"Được rồi tôi hiểu rồi!"

Trên đường đi, Karin xem xét tình trạng của Konoha, và cô ấy rất hài lòng với nơi này.

Nếu cô ấy có thể sống ở đây, cuộc sống của cô ấy có thể tốt hơn.

"Được rồi, nhưng cần xử lý sau."

"Tôi biết rồi, Kakashi Nii-chan."

"Tốt, vậy đi thôi."

Tại văn phòng Hokage, Sandaime vẫn ở đó làm những công việc giấy tờ dường như không bao giờ kết thúc.

Kakashi mỗi lần nhìn thấy cảnh này, khóe miệng đều sẽ giật giật. Trong tương lai, sẽ đến lượt anh ta phải nếm trải sự tra tấn này.

"Sandaime-sama."

"Ồ, là ngươi Kakashi. Nhiệm vụ thế nào?"

Sandaime nói khi ngẩng đầu lên và nhìn Kakashi. Đồng thời, anh cũng phát hiện ra Karin đang đứng sau Kakashi.

"Nhiệm vụ hoàn thành, đây là báo cáo nhiệm vụ."

Kakashi nói khi đặt bản báo cáo nhiệm vụ lên bàn của Sandaime.

Sandaime không để ý tới, nói: "Kakashi, đứa nhỏ này là ai?"

"Sandaime, cô bé này tên là Karin. Tôi đã gặp cô ấy trên đường trở về. Cô ấy là trẻ mồ côi của tộc Uzumaki.

"Ồ?"

Nghe vậy, Sandaime đứng dậy, anh bước đến bên Karin và bắt đầu kiểm tra cô.

Karin sau đó trốn sau Kakashi trong sợ hãi.

Vì kinh nghiệm của mình, Karin luôn cảnh giác với người lạ nên phản ứng đầu tiên của cô ấy đối với Sandaime là sợ hãi.

Lý do tại sao Karin không sợ Kakashi trước đây là vì Kakashi đã giúp đỡ cô ấy, và vì Karin cảm nhận được tình cảm ấm áp từ Kakashi, nên sau đó cô ấy đã tin tưởng Kakashi.

Đây là khả năng bẩm sinh của Karin, và là một trong những lý do khiến cô có thể sống sót sau thời gian dài lang thang bên ngoài.

Lúc này, Sandaime không cố ý kìm hãm sức mạnh của mình nên Karin vẫn khá sợ hãi.

Nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Karin, Sandaime nhận ra sai lầm của mình và kiềm chế sức mạnh của mình. Anh ấy cũng nở một nụ cười tử tế với Karin.

"Karin, phải không? Cha mẹ của bạn ở đâu?

Karin lắc đầu và nói, "Tôi không biết."

Nghe đến đây, Sandaime chỉ có thể thở dài.

"Thật là một đứa trẻ tội nghiệp."

"Sandaime-sama, tôi định để Karin sống gần Naruto. Vì họ đều là trẻ mồ côi của tộc Uzumaki, nên tốt hơn là họ nên hỗ trợ lẫn nhau."

"Cái này…"

Sandaime bắt đầu do dự, vì danh tính của Naruto vẫn khác với Uzumaki bình thường.

Nhìn thấy sự do dự của Sandaime, Kakashi thì thầm vào tai Sandaime: "Sandaime-sama, Jinchūriki cũng là con người, vì vậy họ cũng cần tình cảm, Kushina nee-chan đã nói rằng cần phải lấp đầy cảm xúc của họ bằng tình yêu để trở thành một Jinchūriki hoàn hảo."

Sandaime thở dài nói: "Được rồi, chuyện này tôi đồng ý. Cậu có thể thu xếp."

"Cảm ơn Sandaime-sama rất nhiều."

Kakashi nói xong rồi cùng Karin rời văn phòng.

Sandaime lại thở dài và lẩm bẩm: "Minato, Kushina, tôi xin lỗi vì tôi không thể thực hiện lời hứa của mình với cậu, mong cậu đừng trách tôi."

Vấn đề về Jinchūriki của Kyuubi không phải là thứ mà Hokage có thể quyết định một mình.

Hiện tại, tình hình của Konoha không phải là điều mà Hokage có thể quyết định một mình. Có Danzo và hai cố vấn khác đôi khi cũng tham gia. Điều này cũng khiến Sandaime khá bất lực.

Nhưng cái gì cũng có mặt lợi và mặt hại, không ai có thể hoàn hảo được.

Về Karin, Sandaime vẫn cần nói chuyện với ba cố vấn của mình.

"Haahh. Kakashi, cậu chắc chắn lại mang đến cho tôi thêm những rắc rối rồi."

Sandaime xoa xoa cái đầu có phần sưng tấy của mình, trông khá lo lắng.

Nhưng Sandaime đương nhiên sẽ chăm sóc một người từ tộc Uzumaki.

Xét cho cùng, thành viên trong gia tộc của họ là người thích hợp nhất để trở thành Jinchūriki.

Dù Naruto vẫn còn nhỏ nhưng nếu sau này Konoha có thể tái tạo một Uzumaki khác thì cũng là một điều khá tốt.

Kakashi không biết Sandaime đang nghĩ gì lúc này, khi anh đang đưa Karin đến nơi ở của Naruto.

Bởi vì mối quan hệ của Naruto với dân làng, không có người nào khác trong tòa nhà mà cậu ấy sống, nên việc sắp xếp Karin sống ở đó cũng rất dễ dàng.

Về việc để Karin sống trong nhà của mình, Kakashi chưa từng nghĩ tới.

Không phải Kakashi không muốn để Karin ở cùng mà là vì không tiện.

Xét cho cùng, Kakashi cũng là một người đàn ông sắp đến tuổi trưởng thành. Vì vậy, sẽ rất kỳ lạ khi anh ấy phải sống chung với một cô gái nhỏ như Karin.

Kakashi không muốn có bất kỳ tin đồn lạ lùng nào về mình.

Khi Kakashi và Karin đang đi bộ, họ nhìn thấy hai bóng đen trên đường phố.

Họ có đôi mắt trắng tinh, vì vậy họ phải là thành viên tộc Hyuga.

Và Kakashi biết về hai người này.

"Xin chào Hizashi-Senpai, lâu rồi không gặp."

"Ồ, là ngươi Kakashi, đã lâu không gặp."

Kakashi và Hizashi đã gặp nhau vài lần trước đây, và mối quan hệ của họ không tệ.

"Đây có phải là Neji không? Tôi không ngờ rằng bây giờ anh ấy đã lớn như vậy."

"Neji, chào Kakashi Nii-san."

Nghe vậy, Neji lúng túng nhưng rất lịch sự nói: "Xin chào Kakashi Nii-san."

"Xin chào, Neji." Kakashi cười nói.

"Neji, vị đại ca này là một shinobi rất giỏi, con phải học hỏi từ anh ấy."

"Vâng thưa cha, con hiểu rồi."

Kakashi chỉ biết mỉm cười bất lực, vì những người từ tộc Hyuga luôn nghiêm túc như vậy.

Karin nhìn Neji một cách tò mò vì cô ấy đang nghĩ rằng Neji thật đẹp trai.

Neji cũng nhìn Karin, mặt cậu ấy đỏ bừng khi nghĩ rằng Karin rất dễ thương. ( Kute :> )

______________________________________

*End chap 105*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro