Chương 92: Khoe khoang một chút

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mộc An, sao ngươi lại đến nơi này? Ngươi lớn tuổi như vậy, hiện tại tới tham gia tuyển chọn của Bích Phong học viện cũng đã muộn." Trương Linh Vũ giả vờ thở dài, tràn đầy tiếc nuối nói.

Hứa Mộc An không nóng không lạnh cười cười, nói: "Phu nhân nói đùa, ta chỉ là nghe nói Bích Phong thành khá phồn hoa nên lại đây nhìn xem, phu nhân sao lại ở chỗ này."

" Sắp tới Bích Phong thành muốn tổ chức một hội đấu giá hội, ta cùng phu quân tới tham gia." Trương Linh Vũ ngẩng cao đầu, có chút vinh dự nói.

"Hội đấu giá?" Hứa Mộc An nhịn không được nổi lên vài phần hứng thú.

Trương Linh Vũ gật gật đầu, nói: "Đúng vậy! Ngươi không biết sao? Bích Phong thành mỗi năm tổ chức hội đấu giá một lần, hội đấu giá sẽ xuất hiện rất nhiều bảo vật, nghe nói, tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng tới, còn không chỉ một người."

Hứa Mộc An trong ánh mắt, nhịn không được lộ ra một chút hứng thú.

"Chúng ta cũng đi xem xem." Hứa Mộc An nhìn Tiêu Cảnh Đình nói.

Tiêu Cảnh Đình gật gật đầu, nói: "Được a!" Cơ hội tốt như vậy đương nhiên không dễ dàng bỏ qua.

Trương Linh Vũ khẽ thở dài một hơi, nói: " Hội đấu giá tuy rằng tốt nhưng cũng không tiến vào dễ dàng, hội đấu giá quy định rất cao, nếu muốn tham gia hội đấu giá, trước tiên cần ở cửa hàng phụ thuộc hội đấu giá mở một tấm thẻ, lại bỏ vào trong mười vạn, thật ra phu quân ta có tấm thẻ nhưng mà một tấm chỉ có thể cho hai người vào."

Tiêu Cảnh Đình liếc mắt nhìn Trương Linh Vũ một cái, "A" một tiếng.

Trương Linh Vũ nhìn ánh mắt bình thản của Tiêu Cảnh Đình, cho rằng Tiêu Cảnh Đình sẽ phùng má giả làm người mập.

Theo Trương Linh Vũ thấy, khả năng Tiêu Cảnh Đình có chút bạc, nhưng mà muốn một lúc lấy ra mười vạn lượng là không có khả năng, sai khi gả cho Quý Mục, tầm mắt Trương Linh Vũ cao lên rất nhiều, Mạc Thành tứ đại gia tộc cũng không là cái gì.

Đại gia tộc ở Phồn Thành chính là có lão tổ Trúc Cơ tọa trấn, có tồn tại bốn tu sĩ luyện khí tầng 9.

Tiêu gia Mạc Thành chuyển đến Phồn Thành cũng chỉ là một tiểu gia tộc.

"Tiêu huynh, huynh cũng ở chỗ này à!" Một nam tử thanh y đi ra, mặt kinh hỉ nói.

Nghe được Quý Mục kêu Tiêu Cảnh Đình là Tiêu huynh, Trương Linh Vũ mặt đầy vẻ kinh ngạc, Trương Linh Vũ thầm nghĩ: Phu quân nhà mình chính là luyện khí tầng 5 a! Thế mà phu quân kêu Tiêu Cảnh Đình Tiêu huynh, tu vi Tiêu Cảnh Đình chẳng lẽ cao hơn Quý Mục

"Ngươi là?" Tiêu Cảnh Đình có chút mờ mịt nói.

" Có thể Tiêu huynh không quen biết ta, ta cũng tham gia thi đấu ở Hầu phủ, chỉ là thu hoạch ít ỏi không so được với Tiêu huynh luyện khí tầng 7, đại khái cũng nằm trong mười vị trí đầu, còn đạt được Băng Tâm đan."

Trương Linh Vũ ở bên cạnh nghe được mở to mắt, tràn đầy kinh ngạc, Tiêu Cảnh Đình thế mà nằm trong top mười, sao có thể, tuy rằng sau khi nàng rời Mạc Thành, đối chuyện của Mạc Thành không hiểu rõ, nhưng theo những gì nàng biết Tiêu Cảnh Đình chính là người không học vấn không nghề nghiệp ăn chơi trác táng a!

Tham gia thi đấu ở hầu phủ đều là một ít nhân vật thiên tài, Tiêu Cảnh Đình chẳng những tham gia, còn đạt được thành tích top 10 sao? Tiêu Cảnh Đình cư nhiên là luyện khí tầng 7, cái tiểu thành trấn như Mạc Thành mà lại xuất hiện một người luyện khí tầng 7 trẻ tuổi như vậy, chẳng lẽ trước kia Tiêu Cảnh Đình vẫn luôn giả heo ăn thịt hổ.

"Tiêu huynh, huynh còn có Băng Tâm đan không? Giá thị trường của Băng Tâm đan là 30 vạn lượng, ta nguyện ý ra 35 vạn lượng để mua ." Quý Mục nói.

Tiêu Cảnh Đình thầm nghĩ: Con cháu đại gia tộc chính là tài đại khí thô a! Vừa mở miệng chính là mấy chục vạn lượng, bất quá Tiêu Cảnh Đình suy đoán trong tay Quý Mục chắc là không nhiều bạc như vậy, nếu chính mình nói có Băng Tâm đan, hắn chắc hẳn sẽ xin gia tộc trưởng lão giúp đỡ.

"Xin lỗi, đã nộp lên cho gia tộc, dùng hết rồi." Tiêu Cảnh Đình nói.

Quý Mục tràn đầy tiếc nuối thở dài, nói: "Thật không? Thật tiếc nuối a."

Tiêu Cảnh Đình gật gật đầu, nói: "Đúng vậy!"

Loại Băng Tâm đan này là đan dược đột phá bích chướng, từ trước đến nay dù ra giá cũng không có người bán, đại gia tộc có được loại đan dược này đều là để lại cho người nhà mình dùng, đan dược này bán đi khi muốn mua lại thì khó khăn, viên trên tay Tiêu Cảnh Đình là để lại cho Hứa Mộc An, hắn đến Tiêu Thanh Nham cũng không đưa, tất nhiên không có khả năng đem bán.

Tiêu Cảnh Đình thuê một gian biệt viện, cùng Hứa Mộc An đi vào ở.

"Nữ nhân ở cửa kia hình như quan hệ với em không tốt a!" Tiêu Cảnh Đình nói.

Hứa Mộc An gật gật đầu, nói: "Có thể xem là như vậy, nàng là hàng xóm trước kia của em, không biết vì cái gì luôn đối với em không vừa mắt."

"Phu quân nàng ta chắc là ở thành trấn lớn." Tiêu Cảnh Đình nói.

Hứa Mộc An gật gật đầu, nói: "Ta nghe phụ thân Trương Linh Vũ khoe, nói Trương Linh Vũ gả vào một gia tộc có lão tổ Trúc Cơ tọa trấn, Trương Linh Vũ gả không lâu, Trương gia liền chuyển nhà."

Tiêu Cảnh Đình gật gật đầu, nói: "Là như vậy sao!"

......

Trương Linh Vũ đi theo Quý Mục vào biệt viện đã thuê tốt từ trước.

"Ngươi quen Tiêu Cảnh Đình?" Quý Mục hỏi.

Trương Linh Vũ có chút khẩn trương nói: "Cũng không phải rất quen thuộc nhưng mà phu nhân Tiêu Cảnh Đình là hàng xóm trước kia của ta."

Đối với Quý Mục, Trương Linh Vũ không khỏi có chút khẩn trương, thế gia con cháu đều sẽ lựa chọn thê tử môn đăng hộ đối làm chính thê, Trương Linh Vũ chỉ là tiểu thiếp của Quý Mục, nhưng mà Trương chỉ nói với bên ngoài là Trương Linh Vũ gả đến đại gia tộc làm phu nhân.

"Song nhi kia là hàng xóm ngươi, thiên phú tu luyện của hắn hẳn là rất cao đi!" Quý Mục nói.

Nghe được Quý Mục nói, Trương Linh Vũ trong lòng không khỏi có chút kinh ngạc, "Hứa Mộc An là có chút thiên phú nhưng mà thuộc tính không tốt, ở nhà không được coi trọng, tu vi trước kia cũng chẳng ra gì."

"A, nhưng mà tu vi hắn hiện tại là luyện khí tầng 6."

"Cái gì?" Trương Linh Vũ thật vất vả mới không có thét chói tai ra tiếng, "Sao có thể?" Tu vi Hứa Mộc An thế mà cao hơn phu quân nhà mình.

Quý Mục nghĩ nghĩ, nói: "Chắc là gặp được kỳ ngộ, nhìn dáng vẻ săn sóc của Tiêu Cảnh Đình, hàng xóm kia của ngươi chắc là được không ít chỗ tốt của Tiêu Cảnh Đình, Tiêu Cảnh Đình thật đúng là kỳ quái, đối một song nhi săn sóc như vậy."

"Ta nghe nói Tiêu Cảnh Đình rất không thích Hứa Mộc An, bây giờ cũng không biết sao lại thành thế này." Trương Linh Vũ nói, nghe phụ thân nói, Hứa Mộc An là đại bá mẫu của Tiêu Cảnh Đình cứng rắn đưa cho hắn, Tiêu Cảnh Đình càng thích nữ nhân, đối hôn sự này cực kỳ phản đối a! Người song nhi cứng rắn, nơi nào được tốt như nữ nhân a!

"Dù nói như thế nào, nhiều bằng hữu nhiều con đường, Tiêu Cảnh Đình sớm thăng cấp lên luyện khí tầng 7 như vậy, qua lại một chút cũng là hữu ích vô hại." Quý gia là thế gia thương nghiệp, Quý Mục thiên phú chẳng ra gì, ngược lại đã tiếp nhận một ít sinh ý gia tộc, giúp đỡ kiếm bạc.

......

Thời điểm Trương Linh Vũ đi đến nhà ăn, liền nhìn thấy Hứa Mộc An cùng Tiêu Tiểu Đông đang ăn cơm, không thấy bóng dáng Tiêu Cảnh Đình.

"Mộc An, sao ngươi lại ở một mình! Tam thiếu gia Tiêu gia đâu?" Chẳng lẽ là Tiêu Cảnh Đình bỏ Hứa Mộc An đi rồi.

"Cảnh Đình hắn mang Tiểu Phàm đi ra ngoài chơi, ta ngủ muộn một chút nên Cảnh Đình hắn không gọi ta, cũng không muốn cùng ta đi ra ngoài." Hứa Mộc An cười cười nói.

"Như vậy a!" Trương Linh Vũ âm thầm suy đoán Tiêu Cảnh Đình bỏ Hứa Mộc An, một mình tìm niềm vui đi, tức khắc cảm thấy thoải mái một ít, "Mộc An, hôm nay ngươi có kế hoạch gì chưa!"

Hứa Mộc An liếc mắt nhìn Trương Linh Vũ một cái, nói: " Lát nữa ta muốn đi một chuyến đến nhà đấu giá Thiên Thần."

Trương Linh Vũ hỏi: "Ngươi đi nhà đấu giá làm gì? Muốn mua đồ vật sao? Đồ vật ở nhà đấu giá Thiên Thần không rẻ đâu."

Hứa Mộc An lắc lắc đầu, nói: "Không mua, nhưng nếu có đồ thích hợp cũng có thể mua, ngươi không phải nói là nếu muốn tham gia hội đấu giá thì phải ở nhà đấu giá gửi trước mười vạn lượng bạc sao? Lát nữa ta đi gửi bạc."

Trương Linh Vũ nghẹn một chút, nói: "Ngươi có nhiều bạc như vậy?"

Hứa Mộc An cười cười, nói: "Vốn dĩ không có nhưng mà Cảnh Đình vừa mới cho ta."

Trương Linh Vũ cắn chặt răng, nói: "Ngươi cùng Tiêu thiếu gia tình cảm thật tốt a!"

"Cũng được đi." Hứa Mộc An tràn đầy ngọt ngào nói: "Cảnh Đình rất tốt, chẳng qua là không biết tiêu tiền đúng chỗ, thường xuyên mua cho ta rất nhiều đồ vật không dùng được, nói vài lần đều không nghe."

Trương Linh Vũ nghe Hứa Mộc An oán giận ngọt ngào, chỉ cảm thấy trong lòng càng bực bội .

"Tiểu Đông, ăn no sao?" Hứa Mộc An xoa xoa đầu Tiêu Tiểu Đông hỏi.

Tiêu Tiểu Đông gật gật đầu, nói: "Ăn no."

"Vậy chúng ta đi thôi." Hứa Mộc An đứng lên nói.

Trương Linh Vũ nghĩ nghĩ, nói: "Ngươi biết đường sao? Ngươi thân mình không có tiện, không bằng ta đi cùng ngươi?"

Hứa Mộc An gật gật đầu, nói: "Được a! Làm phiền ngươi."

......

Trương Linh Vũ đi bên người Hứa Mộc An bên người, không nhịn được đánh giá Hứa Mộc An.

Thần sắc Hứa Mộc An nhàn nhạt, tựa hồ không có cảm giác gì, tùy ý Trương Linh Vũ đánh giá.

"Vòng tay này của ngươi không tồi a! Nhưng mà trước kia ngươi giống như không phải rất thích mấy thứ này." Trương Linh Vũ nói.

Hứa Mộc An lắc đầu bật cười, trước kia chưa nói tới thích hay nói chán ghét, dù sao cũng mua không nổi, hiện tại......

"Cảnh Đình mua, hắn tiêu tiền bừa bãi." Hứa Mộc An âm thầm thầm nghĩ: Trương Linh Vũ chắc là chỉ thấy vòng tay của mình đẹp, không biết đây là vòng tay không gian, Hứa Mộc An chú ý tới, trang sức trên người Trương Linh Vũ không ít nhưng mà đều chỉ có tác dụng trang trí, không có tác dụng gì thực tế.

Hứa Mộc An gặp qua Vương Lộ, cây trâm bích ngọc trên đầuVương Lộ chẳng những đẹp, còn là vũ khí, có thể sử dụng khi chiến đấu.

Ngọc bội trên người Vương Lộ tinh xảo hoa mỹ, còn có thể tĩnh tâm an thần, trợ giúp nhập tịnh.

Trang sức trên người Trương Linh Vũ tuy nhiều, nhưng mà đều chỉ được vẻ ngoài, chắc cũng không đáng bao nhiêu tiền.

Trương Linh Vũ miễn cưỡng cười cười, nói: "Ngươi cùng Tiêu thiếu gia quan hệ thật tốt a! Ban đầu ta nghe nói, Tiêu thiếu gia không thích song nhi, bên ngoài có vô số người tình, ta lo lắng cho ngươi a."

"Mấy năm trước Cảnh Đình đúng là có chút hồ nháo nhưng mà từ khi Tiêu gia xảy ra biến cố, Cảnh Đình tỉnh ngộ, hiện tại đã khá hơn nhiều, đều cùng những oanh oanh yến yến bên ngoài phân rõ giới hạn." Hứa Mộc An nói.

Trương Linh Vũ cười cười, nói: "Phải không? Rất nhiều nha."

Trương Linh Vũ âm thầm thầm nghĩ: Quý Mục nói Hứa Mộc An hiện tại là tu giả luyện khí tầng 6, tuy rằng Trương Linh Vũ cảm thấy có chút không thể tưởng tượng, nhưng cũng không cảm thấy phu quân sẽ nhìn lầm. Chỉ là nghĩ Hứa Mộc An hiện tại lợi hại như thế, những oanh oanh yến yến đó của Tiêu Cảnh Đình, nói không chừng là bị Hứa Mộc An đánh chạy.

Hứa Mộc An cùng nói chuyện Trương Linh Vũ một đường, liền đi tới cửa hàng khai triển hội đấu giá.

"Hai vị có yêu cầu gì sao?" Hứa Mộc An vừa đi đến cửa hàng, đã có một nhân viên chào đón, Tiêu Tiểu Đông đi bên người Hứa Mộc An, bởi vì vóc dáng nhỏ bé, lập tức bị xem nhẹ.

"Ta tới làm thẻ bạc." Hứa Mộc An nói.

"Mời đi bên này." Nhân viên chiêu đãi nói.

Hứa Mộc An từ vòng tay không gian lấy ra một đống linh ngọc, linh ngọc cùng bạc giống nhau, đều có thể giao dịch tiền, trên thực tế, linh ngọc so bạc càng được hoan nghênh.

"Đây là thẻ của ngài, bên trong đã có mười vạn lượng bạc, thẻ này của ngài có thể sử dụng ở bất kỳ cửa hàng nào thuộc nhà đấu giá, đây là đồ chứng minh." Nhân viên chiêu đãi nói.

Hứa Mộc An gật gật đầu, nói: "Làm phiền rồi."

Nhìn Hứa Mộc An từ trong vòng tay lấy ra linh ngọc, Trương Linh Vũ ở một bên hoàn toàn trợn tròn mắt, "Đây là vòng tay trữ vật?"

Hứa Mộc An gật gật đầu, nói: "Đúng vậy! Cảnh Đình tiêu tiền bừa bãi, kỳ thật, ta dùng túi trữ vật là được."

Trương Linh Vũ miễn cưỡng cười cười, nói: "Tiêu thiếu đối với ngươi cũng thật hào phóng a!"

Hứa Mộc An gật gật đầu, tràn đầy tươi cười nói: "Đúng vậy!"

Sau khi Hứa Mộc An có được tấm thẻ ra vào, tuy rằng Trương Linh Vũ cật lực bảo trì bình tĩnh, nhưng mà sâu trong đôi mắt khó nén được vẻ chịu đả kích vô cùng lớn.

Ở giữa đường Trương Linh Vũ gặp một người quen, liền từ biệt Hứa Mộc An, Hứa Mộc An rất lý giải vì sao Trương Linh Vũ từ biệt a.

Tiêu Tiểu Đông nắm tay Hứa Mộc An, bỗng nhiên nhìn về phía Hứa Mộc An, giảo hoạt nói: "Cha, ngươi cố ý."

Hứa Mộc An cười khổ một chút, đúng vậy! Hắn xác thật là cố ý, hắn lớn như vậy lại giống như tiểu hài tử, thích khoe mẽ, trước kia Trương Linh Vũ luôn thích ở trước mặt chính mình khoe khoang cái này, khoe khoang cái kia, hiện tại chính mình cuối cùng cũng khoe khoang lại, Hứa Mộc An ngẫm lại, cảm thấy chính mình thật sự là càng sống càng thụt lùi.

"Mẫu phụ, có phải hay không là người ta chán ghét?"

Tiêu Tiểu Đông lắc lắc đầu, nói: "Không có a! A di kia kỳ thật cũng không thích người đâu mẫu phụ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro