UK x Việt Nam x France

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên truyện: Vườn trà và bánh ngọt cùng hoa sen
Đơn của pác : @WuChang577
Lưu ý: có H <trình viết H+ của tôi tuột rồi mấy pác thông cảm ;-;>
*Ko có kết nối với lịch sử
*France và UK đã có tình cảm với cậu<Vietnam>
*Có sự góp mặt của anh em Việt Nam và Đại Nam :>
*Việt Nam 19 tuổi
*Sẽ có từ ngữ thô tục
__________________
Bóng dáng kiêu ngạo bước trên dãy hành lang trống rỗng , hắn ta bước vào một căn phòng có cảnh cửa màu trắng sang trọng khắc 2 chữ "Đại Nam".Bước vào đó mặc kệ ai kia chửi tới tấp

Tên Đế Quốc kiêu ngạo đứng trước mặt Đại Nam, trên tay cầm một tờ giấy trao đổi(hoặc điều kiện) trong túi hắn có vẻ chứa một cây súng... Nếu Đại Nam từ chối thì cuộc đời của ông sẽ chấm dứt

Đưa cho người trước mặt tờ giấy, Đại cầm lên và bắt đầu đọc nó

...

....

......

Ông tức giận cầm tờ giấy ném thẳng vô mặt France, Việc này thật ko thể chấp nhận!

-Đ.Nam: Tên khốn nhà ngươi bị thần kinh sao?! Ta sẽ ko bao giờ chấp nhận việc này!

France biết mọi chuyện sẽ diễn ra như thế này, rút khẩu súng từ túi quần hắn chỉa vào chính giữa trán của người đối diện

...

.....

-Đ.Nam: BẮN ĐI!!!

.......

...........

*ĐÙNG*

......

.......

Tiếng cánh cửa được mở ra một cách mạnh bạo. Bốn đứa trẻ lần lượt kinh hãi cảnh tượng trước mắt... Cha bọn chúng đang cận kề với cái chết

-V.Minh: C-cha...

-MT: Ông xấu xa kia! T-thả cha bọn tôi ra! -Mặt Trận nhìn France chửi hắn nhưng có chút sợ hãi -

Việt Hoà đang che mắt người em trai 19 tuổi của hắn lại, hắn sợ việc này sẽ ảnh hưởng tâm lý cậu

Phía kia, France nở 1 nụ ma mị, hắn cất súng vào trong túi rồi tiến đến gần chỗ lũ trẻ

-V.Minh: Ô-ông tránh x-xa bọn tôi ra!!!

Đại Nam chạy lại cố giữ hắn ta nhưng lại bị đẩy một lực rất mạnh. Lúc này Việt Nam ko thể đứng im , cậu kéo tay Hoà ra khỏi mắt mình

-Vietnam: P-Papa!!! Ông kia dừng lại đi!!!

Không khí trở nên căng thẳng hơn, lúc này có một người đàn ông khác bước vào cách mặc ăn theo phong các Hoàng Tộc Anh

-?: Ngươi làm gì lâu thế France?

-France: Tsk, ngươi nghĩ việc này dễ lắm à giúp một tay đi UK!

-UK: Được thôi~

Hắn cuối xuống thấy thứ mình cần lập tức bế lên tay theo kiểu "Công Chúa"

Việt Nam bất ngờ khi bị nhấc bổng lên, cậu lập tức giãy dự nhưng sức của UK quá mạnh...

-V.Hoà: THẢ VIỆT NAM RA NGAY!!!

Lúc này Đại Nam từ đằng sau lấy một khẩu súng bắn vô tay France nhưng ông ko được may mắn lắm, nó đã hụt

-France: Mất thời gian quá, lính đâu! Giam mấy tên này lại nhưng đừng đánh đập hay gì hết

Có thể ko ai tin đó là tên Đế Quốc độc tài , tàn nhẫn nhưng hắn làm vậy là vì hắn ko muốn người thương  sau khi thoát được sẽ thấy được cảnh gia đình mình trên người máu me, đầy vết thương...

UK đánh ngất Việt Nam, sau khi mọi thứ ổn định cả hai tên Đế Quốc rời khỏi đây và đến khu căn cứ ở đất nước này

«»«»«»«»«»«≈»

•Chiều hôm đó•

Tại căn nhà ở Đà Lạt, Việt Nam tỉnh dậy trong tình trạng mệt mỏi

-Vietnam: A....đầu mình

Nhìn xung quanh lát sau cậu giật mình vì ko biết mình đang ở nơi quỷ quái nào

-Vietnam: France! Tên khốn!!

Lập tức rời khỏi giường, Việt Nam mặc áo khoác của mình vào ,chạy thẳng ra cửa có một tên Lính ngay đó

-Lính: Chào Ngài Việt Nam, mời ngài đi theo tôi

Hắn cúi đầu một cách lịch sự , Việt Nam cũng đồng ý đi theo hắn nhưng chắc chắn phải có cảnh giác ko thì lại tỏi mất

Người Lính dẫn cậu đến một vườn hoa , 2 bên đường đi có rất nhiều bụi hoa hồng tươi thắm và một vài bông hồng có màu khác

"Thật Đẹp. . . " Đó là suy nghĩ của Việt Nam lúc này

"Mời Ngài tiến thẳng vào trong đó". Người lính chỉ cậu, Việt Nam cảm ơn hắn rồi bước vào trong đó.

Càng tiến sâu, có nhiều loại hoa đẹp hơn mà cậu chưa bao giờ thấy. Bỗng cậu ngửi thấy một mùi bánh xộc vào mũi... Nó thật thơm?

-France: Bonjour Việt Nam~

Giọng Pháp cất lên của một gã lần đầu gặp là cậu đã ghét

-UK: Hello Darling

Một giọng Anh Quốc ấm ấp nhẹ nhàng . Việt Nam tiến lại gần Pháp cậu liền nắm cổ áo hắn

-Vietnam: TÊN KHỐN!!! GIA ĐÌNH TA ĐÂU!?

France cầm tay Việt Nam bỏ ra hắn hôn lên nó rồi mỉm cười nhìn cậu

-France: Em đừng lo, bọn họ sẽ được chăm sóc đặc biệt không bị dày vò đâu... Nhưng với 1 điều kiện

UK đặt cốc trà xuống nhìn Việt Nam

-UK: Em phải làm thân với chúng ta trong 1 khoảng thời gian dài!

-Vietnam: Ko được hại người dân, nếu 2 người chấp nhận ta sẽ đồng ý điều kiện kia

UK và France nhìn nhau

-UK + France: Chấp nhận đề nghị~

Một nụ cười ranh ma đầy kế hoạch... Họ định làm gì hoa sen nhỏ này đây?

Việt Nam ngồi chính giữa bàn, nơi này công nhận rất đẹp, có một đài phun nước chứa hoa sen trong đó luôn... Cách trang trí bánh và trà cũng ko phải dạng vừa có vài cánh hoa hồng xung quanh làm nên khung cảnh hữu tình hơn

Việt Nam cho một miếng bánh vào miệng mình... Hm~vị rất được, ngọt nhưng ko quá béo vị này ăn vào cũng chả thấy ngán , hương thơm lại nhẹ nhàng , rất hợp khẩu vị cậu. Lấy cốc trà, cho vào miệng thưởng thức... Loại trà cao quý của Anh Quốc thật sự rất ngon

-France: Hợp khẩu vị em ko?

Đặt cốc trà xuống, cậu nhìn cả hai người họ rồi cười nhẹ

-Vietnam: Ukm! Rất ngon

-UK: Vậy thì tốt rồi~^^

Cả 3 bắt đầu tán gẫu những câu chuyện đời thường và họ có vẻ thân nhau hơn rồi

-France: Việt Nam, em muốn chơi 1 trò chơi ko?

-Vietnam: ? Trò chơi gì?  -Việt Nam nghiêng đầu ngây thơ nhìn họ-

-UK: (Dễ thương... )

-France: (Ự-ngây thơ và thuần khiết quá... Nhưng ko đời nào thoát được đâu bae ) Ta sẽ cho em biết

Hắn đứng lại , đi lại sau lưng cậu Hắn nhấc cậu lên rồi đặt lên đùi mình...

-Vietnam: Ê... Ể???

Anh Quốc tiến lại gần Việt Nam, Gã cởi cúc áo của cậu ra

-Vietnam: N-này! -Việt Nam đỏ mặt, điều này thật mất mặt quá-

Tên France cũng ko để cậu yên , Hắn thò tay vào trong quần cậu... Và....;-;

Và bắt đầu cho 1 ngón tay vào hậu huyệt nhỏ

-Vietnam: A-Ah. . .! (Cảm giác gì đây... Đau quá)

France chơi đùa hậu huyệt cậu, Gã lâu lâu còn cho vài ngón tay miệng cậu. Còn UK thì đang liếm láp tấm thân vàng ngọc kia và tất nhiên France và UK sẽ cắn một vị trí nào đó trên người cậu để đánh dấu rồi.. Và cứ lặp lại như thế




Hết H rồi ko viết nữa đâu ;-;













Và họ sống bên nhau thật hạnh phúc :>

_______________

Huhu, sorry mấy pác nha tôi ra "hơi"( cực) lâu ;-;

Đơn tiếp theo: @dalia_love_onepiece

1295 chữ :333

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro