Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



- Suga ơi! Chờ mình với

- Hôm nay cậu rất vui đó - Suga cười

- Ừ. Cảm ơn cậu nha

- Về chuyện gì? - Suga ngạc nhiên

- Bó hoa - Jungkook khẽ cười

- Bó hoa? Hoa nào?

- Bó hoa hồi sáng cậu nhờ người tặng tớ!?

- Không có, tớ có ngó ai đâu?

- Vậy thì ai nhỉ?

- Cậu thích hoa lắm hả?

- Ừ

- Nhưng không phải tớ tặng cậu vẫn thích à?

- Không hẳn, nhưng không phải là không thích. Dù sao tớ vẫn thích hoa


...



Về đến nhà Jungkook chẳng thấy ai, chỉ thấy mẩu giấy dán trên tủ lạnh.

"Hôm nay ba mẹ có công chuyện ở công ty nên về trễ, con với chị tự lo cơm nước nha"

Phía dưới còn một tờ giấy nữa, là của chị YooRa

"Hôm nay chị có việc ở công ty nên cũng về trễ nốt, vì vậy ăn mì gói tạm nha em trai"

- Ngày gì vậy hả trời, chẳng lẽ phải ăn mì thật sao. Mà cũng tại mình, bình thường không chịu họ nấu ăn để bây giờ chỉ biết trông mong vào mì gói. Híc! Bụt ơi cứu con!!- Vừa dứt câu, ngoài cửa liền có người bấm chuông
- Không lẽ có bụt đến cứu mình thật hả trời?- Jungkook lầm bầm một mình khi ra mở cửa

Vừa mở cửa thì Jungkook thấy ngay bản mặt đáng ghét của Taehyung

- Hừ, đúng là ngày xui xẻo mà, đến đây có chuyện gì?

- Đương nhiên là có rồi

- Chuyện gì?

- Chuyện gì thì cũng phải vào nhà cái đã chứ

- Không được

- Tại sao không? 

- Ba mẹ tôi không có nhà và tôi không thích gặp anh, do đó anh không có lí do gì để vào nhà tôi cả

Vừa dứt câu thì Jungkook thấy Taehyung đã vào nhà từ lúc nào, Jungkook gọi theo

- Này! Đi ra cho tôi! Ai cho anh vào nhà vậy hả? ĐI RA!!!

Jungkook vừa gọi vừa chạy theo Taehyung vào nhà. Vào nhà Jungkook đã thấy Taehyung ngồi chiễm chệ ở phòng khách rồi

- Anh đi ra khỏi nhà tôi đi! Ở đây tôi không hoan nghênh anh!

Taehyung vẫn không nói gì, đưa tay lên nhìn đồng hồ

- Chà tới giờ ăn rồi à - Nói rồi Taehyung đi thẳng xuống bếp

- Nè! Định làm gì vậy hả? - Jungkook đi theo xuống bếp

- Ăn mì gói sao? - Taehyung hỏi Jungkook khi thấy tô mì đang ở trên bàn

- Không liên quan đến anh

- Sao lại không liên quan nhỉ? Anh có mang theo đồ ăn đến đây!- Taehyung vừa nói vừa chỉ vào cái túi mình mang đến

- Sao lại mang đồ ăn đến làm gì, nhà tôi đâu thiếu thốn đến mức phải ăn nhờ đại gia như anh đâu

- Đừng có nghĩ xấu anh vậy mà, thôi ngồi xuống ăn đi

- Ai thèm chứ, anh mang về đi

- Không được, ai lại mang đồ ăn tới xong lại mang về bao giờ - Taehyung lấy đồ ăn từ trong túi ra, mùi thơm ngào ngạt từ đồ ăn bay ra khắp nhà

- Ai thèm chứ, anh ăn một mình đi, tôi có đồ ăn rồi

- Mì gói đó hả? Thôi giận gì mà lâu thế? Ăn với anh đi

- Không!! - Jungkook vừa nói vừa gắp một đũa mì to bự tổ chảng bỏ vào miệng, nhiều đến nỗi nó suýt nữa bị sặc

- Em không ăn thì anh ăn một mình vậy - Taehyung nói rồi lấy một cái đùi gà vàng ươm đưa lên miệng - Umm~ Ngon thật, lớp ngoài thì giòn giòn, phía trong thì mềm mềm thơm thơm. Thật là đáng tiếc cho những ai không được thưởng thức món ngon như vậy. Thật là không thể cưỡng lại được vị ngon của đùi gà mà - Taehyung nói rồi cắn thêm một miếng nữa, ăn rất ngon lành. Như đang trêu ngươi Jungkook

Jungkook nuốt nước miếng "Trời ơi!! GÀ !! Trông thật lạ ngon quá đi, hay là ăn thử một miếng nhỉ?" Jungkook nhìn chằm chằm vào mấy cái đùi là thơm ngon đang nằm trên bàn, nhưng rồi lí trí nó đã thắng được cái dạ dày   " Không được. Không được ăn đồ của kẻ thù! Híc.. Nhưng mà nhìn ngon quá đi.. Không được! Đã nói là không được mà" Jungkook lắc đầu nguầy nguậy, Taehyung cố nhịn cười mà không được

- Cười gì mà cười?

- Không có gì! - Taehyung tủm tỉm - Nếu cứ gặp em như này chắc anh không bao giờ bị bệnh đâu nhỉ

- Anh thì không. Nhưng mà tôi thì có đó- Jungkook lúc này đã trở lại thực tại phũ phàng với tô mì của mình - Không những bệnh mà có khi dẫn đến trầm uất mà tử vong không chừng

- Haha - Taehyung cười

- Vui gì mà cười. Ăn xong thì về đi, tôi còn phải nghỉ ngơi để chiều còn đi học nữa!

- Vậy thì anh ở đây với em, để em một mình anh không yên tâm

- Ở với anh mới đáng lo đó, mà giữa ban ngày ban mặt thì làm gì có chuyện xảy ra được chứ. Về đi, nhiều chuyện quá!

- Vậy thì anh về nha, ngày mai anh lại đến

- Không đến cũng không sao!

- Nhưng anh thích!

- Kệ anh. Mệt quá. Về đi

- Đừng có như vậy nữa mà, em cười lên trông rất đẹp mà

- Nhiều chuyện quá. Về nhanh đi

- Bye em. Moahh - Taehyung chu mỏa

- Cái đồ hại não!! - Jungkook bĩu môi một cái rồi đóng sầm cửa lại. Nó đi vào nhà " Hừ! Cái tên đáng ghét này, tự nhiên đến làm gì. Bực bội. Lại còn trêu ngươi mình nữa chứ. Thật là xui xẻo mà!!"

Jungkook vào phòng nằm uỳnh xuống giường, nó muốn đi ngủ. Nó thấy mệt mỏi sau trận chiến với Taehyung. Jungkook vừa nhắm mắt nằm một tí thì đã vội bật dậy, như nhớ ra điều gì đó

- Thôi chết, không đi làm gia sư nữa, thì tiền đâu mà trả lại laptop cho chị đây? Haizz~ Số mình thật là khổ mà. Gặp phải một tên lừa đảo, sở khanh... Ahh! Đúng rồi, người vi phạm hợp đồng là anh ta mà, mình phải đòi bồi thường, hoặc chí ít cũng phải được nhận lương một tháng chứ. Nhà anh ta giàu chắc cũng không ki bo thế đâu. Nhưng dù sao trước mắt cũng phải tìm việc khác trước đã. Thôi đi ngủ trước đã, rồi có chuyện gì thì tính sau!



End chương 10. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro