22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Park Woojin còn ở trong phòng tắm tắm rửa, bí thư của y là Trần Khải Dương đã mang theo trợ lý ở bên ngoài bình phong đứng chờ.

Park Woojin từ phòng tắm đi ra, Park Jihoon lập tức tiến lên, cầm lấy áo sơmi giúp y mặc vào. Park Jihoon lần đầu tiên làm loại chuyện này, trong lòng nhiều ít vẫn có chút khẩn trương, chủ yếu là cậu vốn dĩ có chút sợ hãi Park Woojin, hơn nữa hiênn tại Park Woojin thoạt nhìn tâm tình không tốt lắm, không biết là bởi vì chuyện gì nữa hay là y tức giận khi phải rời giường nhỉ.

"Thụy bên kia còn không có tin tức sao?" Park Woojin đột nhiên nói.

Trần Khải Dương ở bên ngoài bình phong trả lời: "Trước mắt còn không có thu được tin tức hồi phục, bất quá căn cứ theo số liệu trước mắt, bọn họ hẳn là cũng dằng co không được bao lâu. Park tổng, công việc hôm nay là, buổi sáng 9 giờ có hội nghị......."

"Hủy bỏ chiều nay cùng Cố Nghiêu gặp mặt." Park Woojin đang nói đột nhiên bước nhanh đi đến tủ đầu giường bên cạnh, cầm lấy di động nghiêm túc lật xem cái gì.

Park Jihoon không có phòng bị thiếu chút nữa té ngã, chờ khi cậu đứng vững, quay đầu nhìn về phía Park Woojin, trong lòng hơi chút do dự một chút, quyết đoán cầm lấy cà vạt đi qua Park Woojin, sau đó dùng tư thế không ảnh hưởng đến y xem di động, tốc độ rất nhanh giúp y đeo cà vạt, lại cầm áo khoác tây trang đứng ở một bên chờ đợi.

Vừa thấy Park Woojin buông điện thoại di động, Park Jihoon lập tức đem áo khoác mở ra nhắc tới, ở phía sau y giơ tay giúp y mặc vào, cuối cùng lại một lần nữa sửa sang lại.

Làm xong việc, Park Jihoon bước nhanh đi đến bên cạnh cửa, đem bình phong đẩy ra, sau đó cạnh cửa chờ.

Park Woojin đứng ở mép giường tự hỏi trong chốc lát, lại lần nữa cầm lấy di động xoay người bước nhanh ra ngoài cửa, mới vừa đi tới cánh cửa, như là nhớ tới cái gì, đột nhiên bước chân dừng lại nhìn về phía Park Jihoon.

Park Jihoon nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Park Woojin, ở trong đầu nhanh chóng tự hỏi mình không phải có chuyện gì để sót chứ.

"Hôm nay cháu ở trong nhà, nên làm việc gì, hẳn là không cần chú tới nhắc nhở cháu." Park Woojin nhìn Park Jihoon nói.

"Cháu biết, cháu sẽ nỗ lực ạ." Park Jihoon minh bạch ý tứ Park Woojin, cậu không cần đi theo y đến công ty, muốn cậu ở trong nhà, chính là bảo cậu đem thời gian đều dùng để nhớ lại bí phương ủ rượu.

Park Woojin gật đầu, sau đó bước nhanh rời đi.

Sau khi Park Woojin tỉnh lại, đầu óc liền bắt đầu nhanh chóng chuyển động, lúc trước ra cửa căn bản là không có chú ý tới, hôm nay ở bên người y làm những việc này là Park Jihoon, thời điểm ra khỏi phòng ngủ, dư quang thấy được Park Jihoon, mới nhớ tới hôm nay là ngày đầu tiên Park Jihoon bắt đầu ở bên người y làm việc, vốn dĩ những việc này đều là quản gia làm.

Park Jihoon đi theo phía sau những người khác, đưa Park Woojin ra cửa.

Đi đến bên ngoài đại sảnh, Park Jihoon đứng ở phía sau quản gia, nhìn mấy chiếc xe lục đục rời đi.

Quản gia xoay người nhìn Park Jihoon, hỏi tình huống sau khi Park Woojin rời giường, những việc hôm nay Park Jihoon làm, bình thường đều là quản gia tự mình đem theo giúp việc cùng nhau làm, nhưng từ hôm nay trở đi toàn bộ đều là Park Jihoon làm một mình, mà hôm nay là lần đầu tiên Park Jihoon làm những việc này, quản gia trong lòng vẫn là rất lo lắng.

Park Jihoon đem tình huống cụ thể cùng quá trình hướng quản gia thuật lại một lần.

"Cháu làm rất không tồi, chỉ cần không có trì hoãn thời gian tiên sinh ra cửa, chút việc này không tính là cái gì, về sau có kinh nghiệm thì tốt rồi." Quản gia đối với Park Jihoon nói.

Park Jihoon gật đầu, lúc trước quản gia đối cậu rất nghiêm khắc, có một chút không có làm tốt ở đâu đều sẽ chỉ ra từng điểm, bất quá cậu cũng biết quản gia đối với cậu nghiêm khắc là vì tốt cho cậu.

Lúc Park Jihoon ăn bữa sáng nghĩ nghĩ, quả nhiên trên thế giới không có việc nào nhẹ nhàng đơn giản là có thể kiếm được tiền, Park Woojin đã giàu có như vậy, vừa mở mắt ra liền phải xử lý công việc, ngay cả bữa sáng cũng chưa ăn liền ra cửa, cậu ít nhất còn có thể ngồi ở chỗ này an tâm ăn một bữa sáng.

Sau khi Park Jihoon ăn xong bữa sáng, đi đến phòng làm việc mà Park Woojin sắp xếp cho cậu, phòng làm việc của cậu rất lớn, ngăn cách chia làm rất nhiều không gian, có đầy đủ hết các loại thiết bị có thể ủ rượu, có thư phòng, có phòng nghỉ, còn có một hoa viên nhỏ có thể tản bộ.

Park Woojin cũng nói với cậu, yêu cầu thứ gì, liền viết ra giấy sai người đi mua. Park Jihoon đi vào thư phòng, ở trên tờ giấy viết xuống một đống đồ lớn, đa phần đều là dùng để nghe nhìn, còn có một ít rượu trong nước yêu cầu dùng đến, cậu không có viết ra, nếu đã là bí phương, đương nhiên không thể từ tờ đơn mua sắm liền dễ dàng bại lộ, hơn nữa cậu còn cần kéo dài thời gian, muốn giả bộ là mình tạm thời còn chưa có hoàn toàn nhớ tới nội dung bí phương hoàn chỉnh.

Viết xong đơn mua sắm đơn, Park Jihoon cũng không có bắt đầu tự hỏi việc ủ rượu, mà là nghĩ phải làm như thế nào mới có thể lấy được thân phận trợ lý, có thể có càng nhiều thời gian đi theo bên người Park Woojin. Kiếp trước, trước khi cậu cùng Park Bác Lỗi ly hôn, Park Woojin đã ra đi ngoài ý muốn, bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù, cậu đối lần đó ngoài ý muốn ấn tượng sâu sắc, chỉ có có thể đi theo bên người Park Woojin, cậu mới có cơ hội giúp Park Woojin tránh đi tai nạn đó.

Tới buổi tối, Park Jihoon mới vừa tắm rửa xong, từ phòng tắm bước ra, liền nhận được tin tức của quản gia, nói Park Woojin đã trên đường trở về.

Những người giúp việc nhóm vào phòng tắm chuẩn bị nước, áo ngủ gì đó cũng chuẩn bị tốt, sau đó bước nhanh ra khỏi phòng ngủ, chỉ có Park Jihoon đem cửa phòng khách nhỏ mở ra, đứng ở bên trong cánh cửa chờ đợi.

Park Jihoon đợi một lúc, mới chờ được Park Woojin đi vào, phía sau y là quản gia cùng Trần Khải Dương.

Sau khi Park Woojin đi vào phòng ngủ, Trần Khải Dương đem một bao văn kiện giao cho Park Jihoon nói: "Ngày mai buổi sáng Park tổng ở nhà nghỉ ngơi, văn kiện này rất quan trọng, yêu cầu Park tổng xem trước qua một lần, ngày mai Park tổng vừa tiến vào thư phòng, cậu cần lập tức đem văn kiện bày biện đến trước mặt y."

"Tôi biết rồi." Park Jihoon tiếp nhận bao văn kiện, nghĩ thầm chỉ nghỉ ngơi nửa ngày, cư nhiên còn muốn ở nhà xem văn kiện, kẻ có tiền quả nhiên không phải dễ làm như vậy.

Trần Khải Dương xoay người rời đi, quản gia nhìn Park Jihoon một cái, Park Jihoon gật đầu một cái, quản gia liền rời khỏi phòng.

Park Jihoon đi vào phòng ngủ, thấy Park Woojin đang cởi quần áo, cậu buông bao văn kiện bước nhanh đi qua hỗ trợ, vừa tới gần liền lập tức nghe thấy được mùi rượu trên người y, xem ra là uống không ít rượu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro