Chương 3: Tôi là lần đầu tiên, anh phải ôn nhu chút

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi màn đêm buông xuống, hòn đảo dường như còn náo nhiệt hơn so với ban ngày, đặc biệt là bên trong quán bar, dòng người chen chúc xô đẩy, bất luận nam nữ trong ngoài nước lúc này đều tụ tập ở đây, hoặc uống rượu, hoặc nhảy nhót nhiệt tình trên sàn nhảy, tóm lại nơi nơi đều tràn ngập nhiệt huyết tuổi trẻ, còn có chút hương thơm ngọt ngào quyến rũ, dù sao nơi này ngoại trừ một số ít người độc thân, phần lớn đều là các cặp đôi, cặp vợ chồng mới cưới đến hưởng tuần trăng mật.

Trên ghế dài, vô số người uống rượu xong liền bắt đầu hôn lưỡi, trên sân nhảy vừa ôm hôn vừa nhún nhảy, nhiều không kể xiết, ở hoàn cảnh như vậy, Đàm Hạ sống hơn hai mươi năm quy quy củ củ, cũng dần dần thả lỏng, hôm nay cô mặc một chiếc váy màu đen cổ chữ V bó sát người, trang điểm tinh tế, đem dáng người vốn quyến rũ cùng vẻ ngoài tinh xảo không chút che dấu.

Sau khi uống một ly rượu xuống bụng, cô xuyên qua đám đông đến trung tâm sàn nhảy, đung đưa vòng eo mảnh khảnh cùng thân hình quyến rũ, tận tình phóng thích, trong vòng vài phút, liền có không ít đàn ông độc thân bị cô hấp dẫn, có cả người trogn nước, cũng có soái ca ngoại quốc, cô không chút hoang mang, thành thạo dùng tiếng Trung hoặc tiếng Anh chuyện trò vui vẻ cùng bọn họ, để xác định xem ai thuận mắt hơn.

Trên ghế dài trong quán bar, một người đàn ông nhìn chằm chằm Đàm Hạ đang nói chuyện cùng mỗi người đàn ông, hoài nghi chỉ vào thân ảnh của cô hỏi người đàn ông bên cạnh: "Cố Hằng, cậu xem cô gái mặc chiếc váy màu đen bó sát người có phải là vợ cậu không?"

Theo hướng ngón tay của người đàn ông, ánh mắt Cố Hằng nhìn qua, liếc mắt một cái liền thấy Đàm Hạ đang đứng giữa sàn nhảy, dáng người cô khêu gợi, trang điểm quyến rũ, môi đỏ mê người, thỉnh thoảng xoa tai cùng tóc với mấy người đàn ông vây quanh cô, sau đó tươi cười gợi cảm mê người.

Mặc dù bộ dáng bây giờ cô cùng với trước khi li hôn khác nhau như trời với đất, nhưng Cố Hằng vẫn liếc mắt một cái là nhận ra cô, dù sao cũng là người vợ sớm chiều ở chung hai năm, cho dù dung mạo và khí chất của cô thay đổi chóng mặt, anh cũng tuyệt đối không thể nhận sai.

"Không phải, chỉ là lớn lên giống nhau mà thôi!" Cố Hằng trầm giọng nói.

Nói xong liền bưng ly rượu trên bàn lên, uống một hơi cạn sạch, mặc dù anh cảm thấy mất hết mặt mũi, muốn giấu giếm bạn bè, nhưng ánh mắt vẫn vô thức dõi theo Đàm Hạ.

Anh không thể tin được, chỉ trong hơn mười ngày, vợ trước của anh như được tái sinh, ảnh hưởng của việc ly hôn lớn như vậy sao?! Tại sao anh không thay đổi chút nào, hơn nữa tâm tình vẫn luôn u uất, khi giải quyết công việc ở công ty, anh như mất hồn mất vía mắc phải một vài sai lầm nhỏ.

Cố Hằng ngoài miệng tuy phủ nhận, nhưng anh uống rượu như uống nước hết ly này đến ly khác, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm người phụ nữ giống Cố phu nhân kia, trong lòng bạn bè tuy biết rõ, nhưng cũng vội vàng an ủi: "Đúng vậy, chỉ là lớn lên giống nhau, chị dâu đoan thục hiền lương, người phụ nữ kia kém xa so với chị dâu."

Vừa dứt lời, Cố Hằng liền hung hăng liếc xéo anh ta một cái, bạn bè cùng bạn gái cũng thức thời, vội nói không thoải mái, về phòng trước.

Đàm Hạ vốn dĩ không muốn tìm một anh chàng ngoại quốc, nhưng cuối cùng vẫn cảm thấy soái ca ngoại quốc vẫn bắt mắt nhất, đương nhiên cô tuyệt đối không muốn thừa nhận, sống mũi cao và đôi mắt sâu của anh chàng nước ngoài này thậm chí quả táo Adam nhô ra trên cổ, đều rất giống Cố Hằng.

Soái ca ngoại quốc tên là Johan, từng học ở Trung Quốc mấy năm, nói tiếng Trung không tồi, bọn họ nói chuyện cũng rất hợp.

Khi Johan mời Đàm Hạ đến phòng anh ta ngồi chút, Đàm Hạ biết kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì, tuy cô đã định làm như vậy, nhưng vẫn có chút sợ hãi, nhưng việc đã đến nước này, cô căng da đầu cũng muốn làm.

Ra khỏi quán bar, tay Johan rất tự nhiên ôm eo Đàm Hạ, cô cảm giác được bàn tay anh ta nhẹ nhàng vuốt ve sau eo cô, cô có chút chống cự, nhưng nếu cái này cũng không thể chấp nhận được, còn phá thân cái gì a!

Đàm Hạ nhanh chóng điều chỉnh biểu tình của mình, tươi cười quyến rũ nhìn về phía Johan, dùng ngữ khí vui đùa nói: "Tôi là lần đầu tiên, anh phải ôn nhu chút nga."

Johan đương nhiên không tin, người giống như đang chơi già như Đàm Hạ sao có thể là xử nữ, nên cũng cười tỏ vẻ: "Tôi cũng vậy, em cũng phải ôn như với tôi chút."

"Đàm Hạ!!"

Giọng nói của Cố Hằng từ sau lưng truyền đến, Đàm Hạ cho rằng mình đang ảo giác, sao Cố Hằng có thể xuất hiện ở chỗ này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro