Chương 25.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tốt nghiệp Vân Thượng, Tuyết Văn Hi quyết định ở Vũ Lạc Cư mở tiệc chiêu đãi Phong Lôi Vũ ba người, bởi vì có bí mật, nên muốn cho bọn họ biết.

Thời điểm Phong Lôi Vũ ba người tới  liền thấy Tuyết Văn Hi ở phòng bếp bận rộn, đồ ăn ở trên bàn,Tuyết Văn Hi nói muốn đổi quần áo, liền đi sương phòng, nhưng qua hồi lâu còn chưa quay về, để lại ba người mắt to trừng mắt nhỏ.

“Này Bân đệ đột nhiên mở tiệc chiêu đãi chúng ta rốt cuộc có chuyện gì đây, này lại là tự mình xuống bếp lại còn mời rượu?”

“Văn Bân khó bỏ được ngân lượng mời chúng ta uống rượu, Thừa Tuấn huynh đây là được tiện nghi còn khoe mẽ?”

“Mặc kệ nó, chỉ cần có rượu liền tốt. Chẳng qua sư đệ thay quần áo như thế nào chậm như vậy, giống nữ nhân dong dong dài dài.”

“Sư huynh, ta chính là nghe thấy huynh nói đó!”

Lôi Trạch Tín đang nói, liền thấy Tuyết Văn Hi đáp lại hắn đi đến.

Phong Lôi Vũ ba người đều ngốc ở tại chỗ, gắt gao mà nhìn chằm chằm Tuyết Văn Hi. Đặc biệt là Phong Thừa Tuấn, rốt cuộc lúc trước hắn là gặp qua Bân đệ nữ trang, khi đó còn một lần cảm thấy mình có chút xiu chi phích, hiện tại lại một lần thấy, vẫn cứ có cái loại cảm giác này.

“Sư đệ đệ…… Như thế nào mặc nữ trang?”

“Bân đệ…… đệ mặc nữ trang nghiện rồi à?”

Phong Lôi hai người sớm đã xem mắt choáng váng, chỉ có Vũ Lạc Huyên trước hết phản ứng lại, hắn đứng lên, tay cầm quạt xếp.

“Lư biên người tựa nguyệt, cổ tay trắng nõn ngưng sương tuyết. Văn Bân, nguyên lai đệ lại là một nữ tử”

Phong Thừa Tuấn cùng Lôi Trạch Tín lúc này mới ý thức được, nguyên lai bọn họ sớm chiều ở chung, cùng chung chăn gối lâu như vậy Bân đệ cùng sư đệ thế nhưng là nữ tử.

Phong Thừa Tuấn có chút kích động, này vừa lúc chứng minh chính mình lấy hướng cũng không phải người kỳ quái. Chính là lúc trước Tuyết Văn Hi né tránh, Phong Thừa Tuấn cũng đã biết được, Bân đệ chính là đem chính mình xem như huynh trưởng.

“Ai u, Phong ca, Lạc Huyên Quân, sư huynh, các người không cần kinh ngạc như vậy được không? Ta đi vào Vân Thượng đúng là ngoài ý muốn, lúc ấy chính là thay đệ đệ ta Văn Bân mới đi tham gia khảo thí. Hiện tại đệ đệ ta thân thể đã tốt, ta cũng liền không cần lại thay thân phận của đệ ấy.”

“Đệ đệ đệ là Văn Bân, vậy đệ……”

“Ta kêu Tuyết Văn Hi, tỷ tỷ Văn Bân……'bệnh tật ốm yếu' ”

Tuyết Văn Hi nói còn có chút bất đắc dĩ, rốt cuộc lúc trước vẫn luôn lấy cớ “Mình” bệnh tật ốm yếu tới.

“Thì ra là thế, vậy Bân đệ, không đúng, không phải Bân đệ.”

“Phong ca, một cái xưng hô mà thôi, ta cũng nghe thói quen huynh kêu ta Bân đệ, nếu huynh cảm thấy không ổn, vậy liền gọi ta…… Ta ngẫm lại a, nếu không thì Hi muội đi.”

“Hảo, vậy Hi muội, con đường làm quan của muội làm sao bây giờ? Nữ tử làm quan vẫn là không có tiền lệ.”

“Phong ca yên tâm, chuyện này ta đã cùng Đinh tiên sinh nói qua, đệ đệ ta Văn Bân sẽ thay vị trí ta, đệ ấy vẫn luôn chăm học khổ đọc, không so với ta không kém, ta tin tưởng đệ ấy sẽ là một quan tốt.”

Phong Lôi Vũ ba người tiếc hận Tuyết Văn Hi không thể cùng bọn họ cùng nhau vào triều làm quan, nhưng cũng may nàng còn ở Vân Châu, cũng có thể thường xuyên gặp mặt. Nhưng thật ra Vũ Lạc Huyên trước phản ứng lại đây sự kiện mặt khác

“Văn Bân, vậy Mục Tiểu Mạn đệ tính làm sao bây giờ? Các người chính là… cô ấy biết thân phận của muội chưa?”

“Lạc Huyên Quân, huynh yên tâm, Tiểu Mạn đã sớm biết.”

“Vậy các người tính toán làm sao bây giờ? Còn ở bên nhau sao?”

“Ta hứa hẹn với Tiểu Mạn thi đậu con đường làm quan sau liền nghênh thú nàng, sẽ không nuốt lời, nếu thế tục không tiếp thu chúng ta, cùng lắm thì ta mang nàng rời xa đế đô, ẩn cư núi rừng bái, thiên hạ to lớn, nơi nào không dung túng chúng ta.”

Tuyết Văn Hi rất thản nhiên biểu đạt cảm tình mình đối với Mục Tiểu Mạn, cũng làm mặt khác ba người cảm thấy thập phần bội phục.

“Mặc kệ như thế nào, chúng ta ủng hộ đệ”

“Đa tạ, chúng ta đây uống rượu, kính tình nghĩa tứ kiệt Vân Thượng chúng ta”

Bốn người ở Vũ Lạc Cư nói chuyện trời đất, hảo sinh vui sướng.

Mà bên kia Vân Châu phòng ở vùng ngoại ô

Hàn Chính Lương vu hãm trung lương, mưu hại trung thần triều đình, bị cách chức, tánh mạng khó bảo toàn. Hàn gia những người khác tứ tán bôn đào, thế nhưng chỉ còn lại có Hàn Thắng Trí cùng Hàn Thục Mẫn.

Hàn Thắng Trí ngồi ở phòng trong uống rượu, biểu tình hoảng hốt. Rõ ràng mấy ngày trước đây chính mình vẫn là danh môn vọng tộc công tử, như thế nào hôm nay liền thành chó nhà có tang, bất thình lình chênh lệch làm hắn có chút không tiếp thu được.

Hắn cầm lấy bầu rượu, hướng trong miệng chuốc rượu. Lúc này, một đôi tay duỗi lại đây, đoạt lấy hắn bầu rượu.

“Tiểu Mạn, đừng cản ta, để ta uống.”

“Hàn Thắng Trí, huyng đừng uống nữa, huynh tỉnh lại đi.”

“Tỉnh lại, như thế nào tỉnh lại, Hàn gia tan nát rối,ta cái gì đều không có.”

“Huynh như thế nào sẽ cái gì đều không có đâu? Huynh còn có ta.” (Văn Hi nghe được nằm sàn ngủ nha chụy =)))))))))

“Tiểu Mạn……”

Nói Hàn Thắng Trí vươn tay cánh tay đem nữ tử trước mắt ôm vào trong lòng ngực.

Thời điểm Mục Tiểu Mạn tới liền nhìn đến Hàn Thắng Trí lầm bầm lầu bầu, sau lại thế nhưng bắt đầu ôm không khí quanh mình. Nàng quay đầu nhìn về phía quan gia một bên

Mục Tiểu Mạn xoay người rời đi, đi đến sân cửa, nàng ngoái đầu nhìn lại nhìn nhìn Hàn Thắng Trí có chút điên khùng, chậm rãi mở miệng, làm như đang nói cho chính mình nghe.

“Hàn Thắng Trí, rất xin lỗi, phụ thân ngươi là hung thủ giết hại cha mẹ ta, ta không thể tha thứ hắn, nhưng đối với ngươi ta thật sự rất xin lỗi. Tuy rằng ta không thể tha thứ ngươi, nhưng cũng sẽ không đem này bút trướng tính ở trên người của ngươi, ngươi tại đây hảo hảo sinh hoạt đi, không có gì bất ngờ xảy ra, chúng ta về sau cũng sẽ không tái kiến. Bảo trọng!”

Nói xong, bóng dáng Mục Tiểu Mạn biến mất ở mênh mang bóng đêm bên trong, phảng phất cũng mang đi ngày xưa sở hữu tốt đẹp cùng thống khổ, hai người quá khứ đủ loại cũng theo đó hoàn toàn tiêu tán.

Án tử sau khi kết thúc, Tuyết Văn Hi cùng Mục Tiểu Mạn còn không gặp mặt, bởi vì các nàng đều có một số việc phải làm. Mục Tiểu Mạn lập bia mộ cho cha mẹ, lại đem Mục phủ năm đó dọn dẹp một chút. Mà Tuyết Văn Hi còn lại là cùng Văn Thị nói chuyện với Mục Tiểu Mạn, tuy rằng vừa mới bắt đầu Văn Thị không tiếp thu, nhưng không chịu nổi Tuyết Văn Hi năn nỉ ỉ ôi, nàng đành phải đáp ứng, rốt cuộc Tuyết Văn Hi vì phụ thân mình rửa sạch oan khuất, cũng vì đệ đệ tranh thủ con đường làm quan, nàng vất vả lâu như vậy, một cái yêu cầu như vậy, làm mẫu thân cũng không thể cự tuyệt.

Trù bị hảo hết thảy Tuyết Văn Hi nghe nói Mục Tiểu Mạn đã trở lại, liền vội vội đi vào Mây Tía Cư, nàng có một số việc cũng nên cùng Mục Tiểu Mạn thẳng thắn.

Tiến vào Mây Tía Cư, nàng không có do dự, lập tức đi hướng Mẫu Đơn Các, Tiểu Thanh cùng Tiểu Khiết mở cửa cho nàng, đem nàng đón đi vào, liền ở lại phòng trong Mục Tiểu Mạn cùng Tuyết Văn Hi

Các nàng cũng là vừa rồi mới biết được, thân phận Tuyết Văn Hi cùng Mục Tiểu Mạn, rốt cuộc án kiện này, vô luận là ở năm đó vẫn là hiện tại đều nhấc lên không nhỏ phong ba. Hiện tại án tử hạ màn, oan án 2 người may mắn thoát nạn,tự nhiên có rất nhiều lời muốn nói.

“Văn Hi, kết thúc rồi”.
----------------
Thấy mấy người hóng quá trời nên trans trước 1k5 từ rồi up lên nà =))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro