Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tuyết Văn Hi rơi xuống nước, lăn lộn một hồi lâu, cảm giác ý thức có chút mơ hồ, tay chân cũng không có sức lực.

Cảm giác được thân thể ở chậm rãi rơi xuống, Tuyết Văn Hi nghĩ chính mình cả đời liền kết thúc như vậy sao? Còn có thật nhiều chuyện chưa làm, này hẳn là xem như tuổi xuân chết sớm đi.

Tuyết Văn Hi thật sự cảm giác có chút mệt mỏi, vô luận là vẫn luôn ở trong nhà, hay là ở học đường giấu giếm thân phận mình, tất cả cùng nhau đều làm Tuyết Văn Hi cảm thấy thể xác và tinh thần có chút mệt.

Nàng nghĩ ngủ như vậy qua đi cũng tốt, như vậy cũng không cần cả ngày lo lắng thân phận bị phát hiện, nhưng nàng còn có một cái vướng bận.

Tuyết Văn Hi duy nhất không yên lòng cũng chính là Mục Tiểu Mạn. Nếu là nàng đã biết, khẳng định sẽ khổ sở đi. Nhưng mình chung quy không cho nàng được tương lai, đã từng hứa qua lời hứa cũng không có cách nào thực hiện.

Tuyết Văn Hi chậm rãi nhắm hai mắt lại, rơi xuống

Thấy Mục Tiểu Mạn đã đến, hai người có chút kinh ngạc, nhưng nghe đến nàng tới tìm Tuyết Văn Hi, cũng thấy không cảm thấy kỳ quái. Phong Thừa Tuấn nói cho Mục Tiểu Mạn, Tuyết Văn Hi cùng Lôi Trạch Tín cùng nhau hành động, đại khái đuổi theo bắt phạm nhân còn lại.

Nhưng Mục Tiểu Mạn đợi một hồi lâu cũng không thấy hai người trở về, vừa định đứng dậy đi tìm, liền thấy Lôi Trạch Tín vào cửa.

“Phong Thừa Tuấn, Vũ Lạc Huyên, sư đệ trở lại chưa?”

“Lôi Ngạo, Văn Bân không phải cùng huyng cùng nhau hành động sao?”

“Ta giải quyết xong Miêu Tường Đông liền nghe được sư đệ kêu cứu, chính là theo thanh âm cũng không phát hiện đệ ấy, ta còn tưởng rằng đệ ấy đã trở lại”

Một bên Mục Tiểu Mạn vội vàng kéo quần áo Lôi Trạch Tín nôn nóng nhìn hắn.

“Huynh nói Văn công tử làm sao vậy?”

“Mục cô nương? Cô như thế nào lại ở đây?”

“Ta ở chỗ này không quan trọng, ta hỏi huynh Văn công tử rốt cuộc làm sao vậy?”

“Này……”

“Âm thanh cầu cứu là từ đâu truyền tới?”

“Đông Bắc biên”

“Nếu là tìm không thấy huynh ấy, huynh cũng có trách nhiệm.”

Mục Tiểu Mạn gắt gao nhìn chằm chằm Lôi Trạch Tín, mọi người chưa bao giờ gặp qua Mục Tiểu Mạn quạo như vậy

Vũ Lạc Huyên tiến lên vội vàng kéo Mục Tiểu Mạn ra

“Mục cô nương, tạm thời đừng nóng nảy tạm thời đừng nóng nảy, chúng ta phân công nhau đi ra ngoài tìm một chút, Văn Bân nhất định không bị gì, khả năng chính là lạc đường.”

Mục Tiểu Mạn hoàn toàn không để ý tới Vũ Lạc Huyên nói, xoay người chạy hướng về phía sau núi.

Vũ Phong Lôi cùng Mục Tiểu Mạn bốn người hướng tới Đông Bắc chia ra tìm  Tuyết Văn Hi.

Mục Tiểu Mạn sáng nay ra cửa liền cảm giác hoảng hốt, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới Tuyết Văn Hi sẽ xảy ra chuyện, nàng tìm đã lâu cũng không tìm thấy, ngồi xổm trên mặt đất, có chút run rẩy.

Nàng sợ hãi Tuyết Văn Hi cứ như vậy biến mất, sợ hãi nàng cũng cùng phụ mẫu của mình giống nhau xa mình mà đi, loại cảm giác này nàng nàng không muốn trải qua nữa

Lúc này nàng chú ý tới phía trước dòng suối tựa hồ có cái gì, nàng vội vàng đứng dậy chạy hướng tiểu kiều biên, một cái vật thể màu xanh lá ở đáy dòng suối cái

Mục Tiểu Mạn liếc mắt một cái liền nhận ra đó là Tuyết Văn Hi, bởi vì quần áo nàng đúng là hôm qua từ Mây Tía Cư trở về

Nàng vội vàng nhảy xuống nước, hướng đáy bơi đi, dùng sức thật lớn mới đem Tuyết Văn Hi kéo lên.

“Văn Hi, nàng tỉnh đi!”

Mục Tiểu Mạn vừa kêu vừa tiến hành một ít cơ bản cấp cứu cho Tuyết Văn Hi, nhưng Tuyết Văn Hi vẫn là không có dấu hiệu bất luận thanh tỉnh.

Phong Lôi Vũ ba người lại hội hợp ở kho hàng trước, bọn họ không có tìm được Tuyết Văn Hi. Hiện tại chỉ còn lại có Mục Tiểu Mạn không có trở về, bọn họ chỉ có thể gửi hy vọng với nàng. Vì thế ba người liền hướng tới phương hướng Mục Tiểu Mạn đi đến

Ba người lúc chạy tới, phát hiện Mục Tiểu Mạn đã tìm được Tuyết Văn Hi rồi, vội vàng tiến lên.

“Mục cô nương, Bân đệ thế nào?”

Mục Tiểu Mạn còn kêu gọi Tuyết Văn Hi, chính là như cũ là không có dấu hiệu thanh tỉnh dù chỉ là một chút.

“Mục cô nương, Văn Bân hẳn là sặc nước rồi, chỉ cần đem nước nhổ ra thì tốt rồi, thử hô hấp nhân tạo đi.”

Mục Tiểu Mạn vừa mới vẫn luôn gọi Tuyết Văn Hi, hoàn toàn quên mất việc này, nàng bận rộn lo lắng nghe Vũ Lạc Huyên kiến nghị, bắt đầu tiến hành đối miệng thổi khí.

Lặp đi lặp lại vài lần, sức lực Mục Tiểu Mạn cũng tiêu hao, nhưng Tuyết Văn Hi vẫn là cùng vừa rồi giống nhau, không có chút dấu hiệu thanh tỉnh

Lôi Trạch Tín ngồi xổm xuống, xem xét hơi thở Tuyết Văn Hi, lắc lắc đầu. Phong Thừa Tuấn cùng Vũ Lạc Huyên cũng không nói chuyện nữa, lẳng lặng mà nhìn Mục Tiểu Mạn.

Mục Tiểu Mạn chưa từng cảm thấy bất lực như vậy, nàng nhìn Tuyết Văn Hi, rõ ràng hôm qua còn rất tốt, như thế nào hôm nay liền…… Nước mắt ngăn không được rơi xuống

Nàng đem Tuyết Văn Hi nâng lên ôm chặt lấy, Phong Lôi Vũ ba người nhìn bộ dáng Mục Tiểu Mạn cũng có chút khó chịu.

Mục Tiểu Mạn ôm Tuyết Văn Hi, thân mình hơi hơi run rẩy nói :

“Huynh mau tỉnh được không? Huynh còn chưa có thực hiện hứa hẹn đâu, huynh như thế nào có thể bỏ ta mà đi”

“Khụ…… Khụ!”

Tuyết Văn Hi phun ra mấy ngụm nước, nhưng như cũ gắt gao mà nhắm mắt lại, Mục Tiểu Mạn cũng có chút vô thố, nàng không biết như thế nào mới có thể đánh thức Tuyết Văn Hi.

“Mục cô nương, lại tiếp tục thử xem hô hấp nhân tạo thử xem, hẳn là có thể hiệu quả.”

Mục Tiểu Mạn vội vàng dựa theo Vũ Lạc Huyên nói tiếp tục làm, nhưng lại lặp lại vài lần, Tuyết Văn Hi vẫn là không phản ứng, Mục Tiểu Mạn có chút sốt ruột, bất quá rất mau nàng liền có một cái chủ ý.

“Nếu huynh chết, ta liền…… Ta liền lập tức quên huynh, sau đó cùng…… Cùng Hàn Thắng Trí ở bên nhau. Từ đây ta Mục Tiểu Mạn coi như không có huynh, ngày giỗ huynh ta cũng không đi, đốt hết tiền huynh thích nhất”

“Tiểu…… Mạn”

Thời điểm Tuyết Văn Hi vừa mới phun nước ra cũng đã tỉnh, sở dĩ không mở mắt chính là muốn Mục Tiểu Mạn tiếp tục hô hấp nhân tạo cho mình. Còn không hưởng thụ bao lâu, nàng mơ hồ nghe được Mục Tiểu Mạn nhắc tới muốn cùng Hàn Thắng Trí châm lại tình xưa, chỉ có thể mở mắt, đánh mất niệm tưởng Mục Tiểu Mạn.

Mục Tiểu Mạn thấy người trong lòng ngực có phản ứng, vội vàng đem nàng buông ra

“Văn công tử, huynh tỉnh rồi, thế nào, có chút không thoải mái sao?”

Tuyết Văn Hi chậm rãi mở to mắt, nhìn lướt qua hoàn cảnh chung quanh, lại nhìn nhìn Mục Tiểu Mạn

“Tiểu…… Mạn, nàng…… Vừa mới nói…… Muốn cùng…… Ai…… Ở…… bên nhau? Còn có…… Cái gì tiền?”

Mục Tiểu Mạn kéo kéo khóe miệng, tuy rằng có chút không cam lòng, chính là Tuyết Văn Hi tỉnh liền tốt

“Nguyên lai Văn công tử một chút đều không để bụng hứa hẹn chúng ta, chỉ là để ý tiền a”

Tuyết Văn Hi nâng lên tay xoa xoa mặt Mục Tiểu Mạn tràn đầy nước mắt .

“Tiểu Mạn, nàng biết đó, ta chỉ để ý đến nàng, nếu không phải nàng vừa mới nói đến học trưởng, ta đều không muốn tỉnh lại”

Mục Tiểu Mạn nghe được Tuyết Văn Hi nói như vậy có chút sinh khí, nàng dỗi dỗi Tuyết Văn Hi, có chút oán trách.

Tuyết Văn Hi thấy Mục Tiểu Mạn giận, liền lập tức thay đổi vẻ mặt đáng thương

“Tiểu Mạn, nàng muốn mưu sát phu quân a,ra tay mạnh như vậy, ta chính là vừa mới từ quỷ môn quan trở về a. Nàng không phải vừa mới hô hấp nhân tạo cho ta sao Tiểu Mạn~”

Mục Tiểu Mạn nghĩ mình vừa mới dùng một sức quyền, vội vàng cúi người xem xét, Tuyết Văn Hi thấy Mục Tiểu Mạn mắc mưu thuận thế liền đem nàng ôm ấp

“Ta biết mà, Tiểu Mạn nhà ta vẫn là đau lòng cho ta mà”

“Huynh này, lại gạt ta”

“Ta chính là thích xem vẻ mặt nàng bị ta “gạt” ,thật đáng yêu”

Mục Tiểu Mạn vừa định dựa vào trong lòng ngực Tuyết Văn Hi lại đột nhiên nhớ tới một chuyện, liền mở miệng hỏi nói :

“Văn công tử, huynh như thế nào biết ta vừa mới hô hấp nhân tạo?”

“Khụ khụ, cái kia…… A…… Chính là…… Ta……”

Mục Tiểu Mạn thấy Tuyết Văn Hi ấp úng cũng chưa nói ra cái nguyên cớ, lập tức liền hiểu ra

“Huynh hay lắm a, đã sớm tỉnh còn giả bộ ngủ,huynh có phải hay không muốn ta lo chết a”

“Nào có, ta còn không phải là muốn hưởng thụ nhiều một hồi sao, lần sau, lần sau ta bảo đảm không như vậy.”

“Huynh còn muốn có lần sau? Ta không để ý đến huynh nữa”

“Không lần có sau không có lần sau, Tiểu Mạn, đừng nóng giận. Cái kia ta có chút lạnh”

“Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta trở về thay quần áo”

“Không cần, nàng cho ta ấm áp thì tốt rồi.”

Dứt lời Tuyết Văn Hi ôm ôm Mục Tiểu Mạn.

Phong Lôi Vũ ba người vốn dĩ thấy Tuyết Văn Hi tỉnh lại rất là vui vẻ, nhưng giây tiếp theo đã bị hành động hai người làm cho rất là sốt ruột.

“Khụ khụ, cái kia Bân đệ, nếu không…… đệ cùng Mục cô nương cùng trở về đi, ba chúng ta trở về sửa sang lại một chút hồ sơ liền phải đi bẩm báo Vương Sư nơi dược liệu mất trộm cùng tình huống”

“Phong ca, các huynh từ từ đi, ta và các huynh cùng đi, vừa mới ta phát hiện một người khả nghi, vừa lúc cùng Vương Sư bẩm báo một chút”

“Hảo, chúng ta đây đi về trước,đệ đổi quần áo liền tới đi”

Dứt lời, mấy người phân ra đi làm chuyện của mình. Tuyết Văn Hi cũng ngoan ngoãn đi theo Mục Tiểu Mạn đi tới Mây Tía Cư.

“Văn công tử, huynh đem quần áo ướt thay đã, ta kêu Tiểu Thanh cho lấy nước ấm cho huynh, một hồi ở nơi này của ta tắm rửa một chút rồi đi gặp  Vương Sư, bằng không, cái dạng hiện tại của công tử, chắc chắn sinh bệnh.”

Tuyết Văn Hi nghe Mục Tiểu Mạn nói xong liền tiến vào nội thất, đem quần áo ướt đẫm trên người thay xuống rồi vào thau tắm.

“A ~ cảm giác ấm áp nhiều~”

“Công tử, nước như thế nào?”

“Ta đã lạnh đến không biết nước ấm không, nếu không Tiểu Mạn nàng vào giúp ta thử xem độ ấm”

Mục Tiểu Mạn nghĩ Tuyết Văn Hi ở trong nước lâu như vậy, khẳng định lạnh đến không biết gì, liền vào nội thất, dùng tay xem nước

“Độ ấm được rồi, huynh ngâm một chút”

“Ta biết rồi, hảo hảo, nàng mau ra đi.”

Mục Tiểu Mạn nhìn Tuyết Văn Hi có chút ngượng ngùng, gợi lên một tia ý cười.

“Văn công tử a, có cần Tiểu Mạn giúp công tử chà lưng hay không?”

“Khụ khụ, không cần không cần, ta tự mình làm là được”

“Công tử như thế nào còn thẹn thùng a? Rõ ràng chúng ta đều thân mật như vậy”

“Ta mới không……”

Tuyết Văn Hi lời nói còn chưa nói xong, liền thấy Mục Tiểu Mạn cởi xuống áo ngoài vào thau tắm.

Nhìn qua mông mông sương mù, vòng eo Mục Tiểu Mạn mê người Tuyết Văn Hi xem rất là rõ ràng. Nàng cực lực muốn xoay đầu nhìn về phía nơi khác, chính là cổ như cứng đờ, động đều không động đậy, như thế nào đều thu không trở về tầm mắt mình .

Mục Tiểu Mạn cùng Tuyết Văn Hi đối hướng mà ngồi, nàng có thể rõ ràng nhìn đến ánh mắt Tuyết Văn Hi, khóe miệng hơi hơi cong lên.

“Văn công tử, huynh nhìn cái gì vậy?”

“Khụ, tắm rửa a, ta nhìn xem bốn phía, khá đẹp.”

“A ~ nguyên lai ở trong lòng công tử, tình nguyện xem bốn phía này cũng không muốn xem Tiểu Mạn a”

Tuyết Văn Hi cho rằng Mục Tiểu Mạn hiểu lầm mình, vội vàng giải thích, lại phát hiện người trước mắt chậm rãi lớn hơn

Vẻ mặt nàng kinh ngạc chi gian,đôi tay Mục Tiểu Mạn vòng lên cổ Tuyết Văn Hi,chậm rãi dán lên môi mình

Hơi nước trong phòng, còn có Mục Tiểu Mạn thân cận, Tuyết Văn Hi cảm giác có chút khô nóng. Thời điểm nàng đang muốn lật kèo, Mục Tiểu Mạn lại đẩy ra nàng, dựa vào trên thau tắm.

“Văn Hi, nàng chịu đựng đi.”

“Không được, còn chưa có đủ.”

Dứt lời Tuyết Văn Hi liền tiến lên, muốn tiếp tục, lại bị Mục Tiểu Mạn dùng ngón tay chống miệng lại

“Không tiếp tục, cái này coi như giới hạn buổi chiều nàng gạt ta đi.”

Tuyết Văn Hi cảm giác có chút bất đắc dĩ, nàng phía trước vẫn luôn cho rằng mình đem Mục Tiểu Mạn ăn gắt gao, nhưng đồng dạng,mình tựa hồ cũng bị ănM Nàng tựa hồ luôn có biện pháp làm mình luân hãm.

“Hảo, ta hiện tại giúp nàng chà lưng, sau đó nàng chạy nhanh trở lại Vân Thượng,hiện tại nàng còn có chính sự phải làm đó”

Tuyết Văn Hi tắm xong, mặc chỉnh tề liền trở về Vân Thượng.

Bốn người đem phấn linh chi nói cho Vương Sư, Tuyết Văn Hi cũng đem chuyện Cố Đại Siêu nói cho Vương Sư. Vương sư rất là vui mừng, khích lệ mọi người, còn chấp thuận đám người Tuyết Văn Hi tiếp tục tra tìm phấn linh chi

Vũ Lạc Huyên biết nhà Cố Đại Siêu  muốn chuẩn bị tiệc thọ yến, bốn người thay thường phục ngụy trang thân phận vào Cố Trạch.

Tiến vào Cố Trạch, Vũ Lạc Huyên ngồi ở tiệc rượu giả vờ uống rượu, mượn rượu quan sát Cố Đại Siêu. Mặt khác ba người liền trộm từ cửa sau lẻn vào trong phủ điều tra, ai ngờ Cố Đại Siêu đã sớm phòng bị, hắn tìm quan binh tới nói dối trong nhà có kẻ trộm, làm cho bọn họ vào phủ điều tra.

Những người này không phải đối thủ Lôi trạch Tín, Tuyết Văn Hi cũng không thể bị Cố Đại Siêu phát hiện. Vừa vặn nhìn đến tiệc mừng thọ ca cơ tới thật nhiều, liền tiến vào phòng các nàng, thay nữ trang, giấu tai mắt người khác

Đang nghĩ ngợi tới chạy trốn lại phát hiện Phong Thừa Tuấn, vội vàng đem hắn kéo vào một kho hàng.

Phong Thừa Tuấn nhìn thấy người mặc nữ trang “Bân đệ” mở to hai mắt nhìn, không thể tưởng được

Tuyết Văn Hi nhìn Phong Thừa Tuấn kinh ngạc với mình ăn mặc, không kịp giải thích liền đem hắn nhét vào ngăn tủ, quan binh điều tra đuổi theo

Bất quá hai người cũng ở kho hàng tìm được phấn linh chi mất trộm rồi cùng một cái sổ sách kỳ quái

Phong Thừa Tuấn đem sổ sách giao cho Tuyết Văn Hi,bảo nàng đi trước, mình cầm phấn linh chi đi ứng phó quan binh. Lôi Trạch Tín tới chi viện Phong Thừa Tuấn, mang theo hắn cùng nhau thoát đi Cố Trạch.

Tuyết Văn Hi sau khi rời đi viện đã bị Cố Đại Siêu phát hiện, may mắn được Vũ Lạc Huyên đến yểm trợ, liền đi theo ca cơ cùng nhau rời đi.

Mà bên kia, Tần Bắc Xuyên cầm truyền đơn đi ở trên đường, lại phát hiện hắc y nhân bị đuổi giết nhảy vào Mây Tía Cư.

Tần Bắc Xuyên cảm thấy sự tình năm đó không có đơn giản như vậy, hiện tại ngay cả người Mây Tía Cư đều cùng án tử có năm đó có liên qua. Xem ra muốn tìm thời gian đi Mây Tía Cư thăm dò.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro