Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vân Thượng học đường

Hôm nay Phong Thừa Tuấn, Vũ Lạc Huyên, Lôi Trạch Tín đều phát hiện Tuyết Văn Hi quá khác thường

Luôn một mình ngồi ở trước bàn phát ngốc, nếu không chính là ngây ngô cười, thậm chí đôi khi ôm đầu mình  đem mặt che khuất, sau đó dùng chân chụp đánh mặt đất.

Phong Thừa Tuấn thật sự là nhìn không được, đi lên trước.

“Bân đệ, đệ tối hôm qua một đêm không trở về, có phải hay không ngủ lại ở Mây Tía Cư”

Tuyết Văn Hi còn hồi tưởng chuyện tối hôm qua, nơi nào nghe thấy Phong Thừa Tuấn lời nói. Vũ Lạc Huyên nhìn nhìn bộ dáng Tuyết Văn Hi, phe phẩy quạt xếp đi đến trước mặt nàng.

“Văn Bân, cho nên nói hôm qua huynh ngủ lại Mây Tía Cư, chính là cùng Mục Tiểu Mạn phát sinh cái gì?”

Nghe thấy tên Mục Tiểu Mạn, Tuyết Văn Hi phục hồi tinh thần lại nhìn Vũ Lạc Huyên.

“Tiểu Mạn làm sao vậy? Các huynh nói cái gì vậy?”

Mọi người nói nhiều như vậy, Tuyết Văn Hi là chỉ nghe được ba chữ Mục Tiểu Mạn. Phong Thừa Tuấn cùng Vũ Lạc Huyên lắc lắc đầu, vỗ vỗ bả vai Tuyết Văn Hi. Lôi Trạch Tín nhàn nhạt nhìn Tuyết Văn Hi, chậm rãi mở miệng :

“Sư đệ, chúng ta biết đệ cùng Mục Tiểu Mạn đính hôn, chính là,đệ cũng không thể cả ngày đều đang ngẩn người a, này Mục Tiểu Mạn có phải hay không cho đệ uống canh mê hồn, nếu không ta đi hái thảo dược giải.”

“Aiya, ta nào có a, sư huynh đừng nghĩ nhiều.”

Tuyết Văn Hi cũng phát giác mình xác thật hôm nay có chút mất hồn mất vía,chuyện đêm qua, nàng chính là còn rõ ràng trước mắt, mới trở về một buổi sáng, liền có chút nhớ Mục Tiểu Mạn, cân nhắc như thế nào chuồn ra Vân thượng đi Mây Tía Cư xem nàng.

“Văn Bân, Lệ tiên sinh hôm nay nói có sao băng kỳ quan, đệ có ý tưởng gì hay không a?”

“Cái gì sao băng?”

“Aiya, xem ra trong đầu đệ tất cả đều là Mục cô nương, cũng chưa nghe thấy trên khóa tiên sinh nói trăm năm một lần kỳ quan sao băng đi”

“A…… Ta thật đúng là không chú ý. Ta lớn như vậy còn không có xem qua sao băng đâu, chúng ta muốn đi xem không?”

“Có thể đi, Phong viện trưởng cũng đã đồng ý cho chúng ta đi, bất quá các đường sinh là tính toán đến sau núi xem, các huynh đâu, muốn cùng đi không?”

“Đi a, đương nhiên muốn đi…… Thôi bỏ đi, ta còn không đi”

Tuyết Văn Hi là rất muốn đi xem sao băng trăm năm một lần này, khả hảo không dễ dàng học đường chuẩn giả, mình còn muốn đi Mây Tía Cư xem Mục Tiểu Mạn, vậy phải làm sao bây giờ.

“Bân đệ, làm sao vậy, đệ không phải rất muốn đi xem sao?”

“Ta có việc, không cùng các huynh đi”

Vũ Lạc Huyên nhìn ra tâm tư Tuyết Văn Hi (quả nhiên là thuyền trưởng chiến hạm Mạn Thiên Phi Tuyết =))))))))  hắn đi lên trước vỗ vỗ bả vai Tuyết Văn Hi

“Huynh có thể mời Mục cô nương cùng đến a, truyền thuyết nếu có tình nhân ở bên nhau,trong lúc sao băng xuất hiện là lúc cùng nhau hứa nguyện, liền có thể thực hiện nguyện vọng”

“Đúng vậy, ta như thế nào không nghĩ tới a. Cùng nhau hứa nguyện, nghe tới không tồi, ta đây hiện tại liền đi Mây Tía Cư tìm Tiểu Mạn.”

“Từ từ, mời Mục cô nương cũng có thể, chẳng qua các người không thể đến sau núi, sau núi nhân số đông đảo, hơn nữa còn có học chưởng ở đí, cũng không có phương tiện cho tiểu tình lữ các người hẹn hò”

“Cái gì hẹn hò a, Lạc Huyên Quân lại trêu ghẹo ta. Chúng ta đi đâu tương đối tốt?”

Đúng vậy, đến sau núi khẳng định sẽ gặp được Hàn Thắng Trí cái kia đúng là âm hồn bất tán gia hỏa, hắn lại quấy rầy Tiểu Mạn.

“Bân đệ, nếu không chúng ta đi núi Thu Minh đi, tầm nhìn so sau núi trống trải, càng có lợi cho chúng ta xem sao”

“Núi Thu Minh? Có chút quá xa xôi đi.”

“Tuy rằng xa xôi, nhưng là nơi sân trống trải, còn không có bao nhiêu người, ta có thể liên hệ nhà đò đưa chúng ta qua đi.”

“Nói cũng đúng, ta đây về nhà trước chuẩn bị chút đồ ăn linh tinh, hôm nay chắc là ở qua đêm. Sau đó ta đi Mây Tía Cư tìm Tiểu Mạn, chúng ta ở cửa học đường cửa tập hợp”

Dứt lời nhanh như chớp chạy tới chỗ tường

“Bân đệ, đi cửa chính, không cần leo tường”

“A, cũng đúng.”

Tuyết Văn Hi mới nhớ tới hôm nay chấp thuận ra ngoài, liền xấu hổ xoay người hướng cửa chính đi đến. Phòng trong ba người nhìn Tuyết Văn Hi, đều bị hành vi của nàng chọc cười.

Mây Tía Cư

Mục Tiểu Mạn vừa mới sửa sang lại hỗn độn trong phòng, thời điểm Tiểu Thanh cùng Tiểu Khiết tiến vào đều bị cảnh tượng trước mắt sợ ngây người, Mục Tiểu Mạn luôn luôn thích sạch sẽ , phòng trong loạn không ra gì. Bất quá các nàng biết đêm qua Văn công tử ngủ lại ở Mẫu Đơn Các, tự nhiên cũng liền đoán được chuyện tối hôm qua phát sinh, không thiếu trêu ghẹo Mục Tiểu Mạn.

Mục Tiểu Mạn rửa mặt chải đầu xong, thật vất vả đuổi đi hai người bát quái. Liền ngồi ở phía trước cửa sổ, trong tay thưởng thức khắc gỗ của Tuyết Văn Hi

Buổi sáng vừa mới tiễn Tuyết Văn Hi đi, tuy nói việc hôm qua, mình uống say nhớ không rõ lắm, nhưng đại khái nội dung là nhớ rõ, cũng nhớ rõ đêm qua điên cuồng. Mới qua nửa ngày, Mục Tiểu Mạn liền bắt đầu chờ mong lần gặp nhau tiếp theo, nhưng ngày Vân Thượng mở cửa còn có nửa tháng, cuộc sống này là thật sự gian nan a.

Thời điểm Mục Tiểu Mạn đang cảm khái,Tiểu Thanh đẩy cửa đi đến.

“Tỷ tỷ, Văn công tử tới”

Mục Tiểu Mạn kinh hỉ quay đầu lại, chỉ thấy Tuyết Văn Hi mặc áo ngoài màu bạch đỏ, đầu có dây cột tóc màu đỏ, so ngày thường nhìn qua càng thêm tuấn tú, không khỏi xem có chút ngây người.

“Hì, Văn công tử hôm nay trang điểm so ngày thường còn muốn mê người, đều làm cho tỷ tỷ xem ngây người a”

Tuyết Văn Hi ho nhẹ hai tiếng, chắp tay thi lễ.

“Mục cô nương”

Mục Tiểu Mạn cũng vội vàng đứng lên hành lễ.

“Văn công tử”

Lúc sau hai người một câu đều không nói, cũng không xem đối phương. Tiểu Thanh cùng Tiểu Khiết ở một bên cười trộm (2 vị phó thuyền trưởng chiến hạm Mạn Thiên Phi Tuyết =)))))))

“Văn công tử, tỷ tỷ. Như thế nào sau ngày hôm qua không còn trở nên lạ nữa? A, ta biết rồi, chúng ta ở đây các người ngượng ngùng,vậy chúng ta đây liền đi trước, các người hảo hảo tình chàng ý thiếp”

Dứt lời hai người rời khỏi Mẫu Đơn Các.

Mục Tiểu Mạn thấy Tuyết Văn Hi không nói lời nào, đành phải ngẩng đầu, chính là nhìn đến khuôn mặt Tuyết Văn Hi tuấn tú, nàng không biết như thế nào mở miệng, rõ ràng phía trước mình không phải tính cách ngượng ngùng như vậy. Vì thế vội vàng xoay người ngồi ở trước bàn hỏi Tuyết Văn Hi.

“Văn công tử không phải buổi sáng mới vừa về học đường sao? Như thế nào nhanh như vậy liền lại trộm đi ra đây, không sợ trưởng hội nghị xử phạt sao?”

“Hôm nay không phải ta trộm đi ra, học đường hôm nay chuẩn giả một ngày, cho nên ta liền ra tới tìm nàng, cái kia ta…… Ta…… nhớ nàng”

Mục Tiểu Mạn nghe thấy Tuyết Văn Hi nói như vậy, liền càng không dám quay đầu lại. Tuyết Văn Hi ngẩng đầu thấy Mục Tiểu Mạn cũng không có xoay người xem nàng, tưởng nàng tối hôm qua đè Mục Tiểu Mạn say rượu đối với nàng làm chuyện đó, chọc đến Mục Tiểu Mạn không vui.

“Mục cô nương có phải hay không không muốn nhìn thấy ta a,vậy nếu không ta đi về trước” Nói xong nàng mất mát xoay người muốn đi đến ngoài cửa.

Thấy Tuyết Văn Hi thật sự phải đi, Mục Tiểu Mạn vội vàng tiến lên từ sau lưng ôm lấy nàng.

“Không có, cũng không biết như thế nào đối mặt công tử, chuyện ngày hôm qua……”

Tuyết Văn Hi xoay người, nhìn Mục Tiểu Mạn.

“Tiểu Mạn, nàng thích ta sao?”

“Đương nhiên thích, bằng không ngày hôm qua cũng sẽ không……”

“Vậy không phải tốt sao, nàng không cần để ý chuyện hôm qua, nàng yên tâm, ta sẽ đối với nàng chịu trách nhiệm, ta nhất định sẽ nỗ lực đọc sách, thi đậu con đường làm quan, sau đó thực hiện hứa hẹn”

“Được, vậy Tiểu Mạn chờ ngày công tử tới cưới ta. Bất quá nói về, hôm nay Văn công tử so ngày thường càng thêm anh tuấn a, hôm nay như thế nào trang điểm như vậy đẹp a.”

“Hôm nay Lệ Hổ tiên sinh nói sẽ có kỳ quan sao băng trăm năm một lần, ta muốn tới mời Tiểu Mạn cùng nhau đến xem”

“Sao băng, ta còn không có xem qua, chúng ta đây đi đâu xem a?”

“Đi núi Thu Minh, ta cùng Phong ca liên hệ nhà đò, một hồi liền đưa chúng ta đi.”

“Hảo, ta đây đổi quần áo nhẹ nhàng huynh chờ ta một chút”

Chạng vạng, Tuyết Văn Hi, Mục Tiểu Mạn, Phong Thừa Tuấn ba người đi vào đầu cầu.

“Phong ca, huynh một mình tới không tịch mịch? Như thế nào không kêu Hàn tiểu thư a”

“Bân đệ này nói cái gì, ta cùng Hàn tiểu thư lại không thân, lại nói Mục cô nương cũng chưa để ý ta một mình cùng bọn đệ đệ đi, đệ để ý cái gì? Đúng không, Mục cô nương.”

“Phong công tử là bằng hữu Văn công tử chúng ta, tự nhiên cũng chính là bằng hữu Tiểu Mạn, xin cứ tự nhiên”

Tuyết Văn Hi ở trong lòng mắt trợn trắng, sâu kín nhìn Phong Thừa Tuấn.

“Cái này Phong ca, vốn dĩ hảo hảo thế giới hai người, khiến cho hắn phá hủy, nếu hiện tại tìm cho hắn một bạn thì tốt rồi, tỉnh tới quấy rầy chúng ta, Hàn tiểu thư cô mau xuất hiện đi!”

Mục Tiểu Mạn nghe được Tuyết Văn Hi nói, che mặt trộm cười.

Có lẽ là trời cao nghe được nguyện vọng Tuyết Văn Hi, mới vừa nhắc xong liền nghe được một thanh âm.

“Phong công tử”

Ba người vội vàng quay đầu lại, phát hiện Hàn Thục Mẫn đi tới đầu cầu. Tuyết Văn Hi trước mắt sáng ngời, 【Thật là nói cái gì tới cái đó, Hàn tiểu thư, cô chính là phúc tinh của ta, nhanh lên quấn lấy Phong ca đi, như vậy là có thể thế giới hai người】 tư bãi Tuyết Văn Hi vội vàng đi đón

Mục Tiểu Mạn thấy Hàn Thục Mẫn cũng có chút kinh ngạc【Như thế nào tiểu công tử nói trúng rồi, haha, vừa lúc có cô ấy, Phong công tử liền không rảnh bận tâm tiểu công tử】

“Này không phải là Hàn tiểu thư sao, thật may a, chúng ta muốn đi núi Thu Minh xem sao băng, Hàn tiểu thư cùng nhau đi, vừa lúc cùng Phong ca làm bạn.”

“Có thể chứ, Phong công tử?”

Hàn Thục Mẫn nhìn về phía Phong Thừa Tuấn. Thấy Tuyết Văn Hi nói như vậy, Phong Thừa Tuấn cũng ngượng ngùng cự tuyệt,chuyên hôm qua ở tửu quán, Phong Thừa Tuấn cũng đối Hàn Thục Mẫn có xin lỗi.

“Bân đệ đều mở miệng, vậy Hàn tiểu thư cùng nhau đi”

Thấy mưu kế thực hiện được, Tuyết Văn Hi cười cười, bất quá sợ bị phát hiện, nàng thực mau liền thu vẻ mặt.

Bất quá Mục Tiểu Mạn tất cả đều thấy, thật đúng là tiểu đứa bé lanh lợi, khó trách ngày thường ngốc ngốc, nguyên lai đều dùng ở phương diện này

Bốn người cùng xuất phát, đi núi Thu Minh

Đi vào dưới chân núi, Tuyết Văn Hi nhìn nhìn núi, nuốt nuốt nước miếng.

“Phong ca, cao như vậy, muốn leo lên trên sao?”

“Bân đệ nghĩ sao, chính cái gọi là đăng cao nhìn xa, không leo cao như thế nào xem ,mau leo đi, một hồi trời tối.”

Dứt lời, Phong Thừa Tuấn liền bắt đầu hướng đỉnh núi leo lên, Hàn Thục Mẫn cũng theo sát sau đó. Lúc sau là bị Tuyết Văn Hi bắt cùng bồi Tuyết Văn Hi và Mục Tiểu Mạn.

Ngày thường Tuyết Văn Hi cực độ khuyết thiếu rèn luyện, tuy rằng ngày thường có bị sư huynh giám sát luyện tập đánh quyền, nhưng chi dưới lực thật sự là nhược, leo một nửa liền mệt đến đi không được.

Mục Tiểu Mạn thấy Tuyết Văn Hi dừng lại, liền đi tới bên người nâng nàng

“Công tử có phải hay không mệt rồi, nếu không chúng ta nghỉ một lát đi.”

“Không cần, ta còn có thể kiên trì. Bất quá Tiểu Mạn sức của đôi bàn chân nàng khỏe thật a,leo lâu như vậy đều không mệt.”

Đó là tự nhiên, Mục Tiểu Mạn là thể trạng luyện võ, thể lực tự nhiên tốt, nhưng trước mắt còn không thể cho Tuyết Văn Hi biết thân phận chính mình

“Ta trước kia rảnh rỗi không có việc gì, liền sẽ cùng Tiểu Khiết các muội ấyđi ra ngoài đi dạo phố,đi dạo chính là một tiểu thiên, khả năng luyện ra đi.”

“Aiya, ta đây cũng phải nỗ lực hơn, không thể bại bởi nàng. Đều do hành lý quá nặng”

Vì thế Mục Tiểu Mạn nâng hạ, Tuyết Văn Hi rốt cuộc leo tới chỗ đỉnh núi

Bốn người đi vào đỉnh núi, nhìn dưới chân núi cảnh sắc, Tuyết Văn Hi đem hành lý ra, ba người nhìn Tuyết Văn Hi

“Bân đệ, đệ lấy gì a?”

“Đúng vậy, Văn công tử trong bao này là cái gì vậy?”

“Tiểu Mạn cũng rất tò mò.”

“Vậy các người nhìn đi.”

Dứt lời, Tuyết Văn Hi từ trong bao móc ra 1 cái chiếu, hai cái thảm lông, còn có một hộp cơm, bên trong điểm tâm cùng nước trà.

“Bân đệ đệ là tới ăn cơm dã ngoại sao?”

Ba người nhìn Tuyết Văn Hi,có chút kinh ngạc.

“Chúng ta không phải muốn qua đêm  ở đây sao, thân thủ chuẩn bị điểm tâm cùng nước trà. Nghe nói trên núi nhiệt độ không khí thấp, cho nên liền mang theo thảm. Hảo, mau tới đây ngồi, chờ xem sao băng a.”

Bốn người ngồi trên mặt đất, Tuyết Văn Hi đem điểm tâm lấy ra đưa cho Mục Tiểu Mạn.

“Tiểu Mạn, nàng nếm thử điểm tâm ta làm đi, ta cảm thấy không thể so đầu bếp Mây Tía Cư làm kém.”

“Ân, ăn ngon thật, không nghĩ tới công tử sẽ làm điểm tâm.”

“Tài vật còn nhiều lắm đâu, về sau có cơ hội đều phát huy cho nàng xem.”

Hàn Thục Mẫn nhìn hai người không coi ai ra gì ân ân ái ái, chép chép miệng.

“Mục Tiểu Mạn, ta thu hồi lời lúc trước  nói Văn công tử, cô xác thật là tìm người không tồi. Tuy nói Văn công tử gầy yếu, bất quá tâm tư tỉ mỉ, hiểu được chiếu cố cô,tú cầu này xem như ném đúng rồi”

“Hàn tiểu thư nói không sai, Văn công tử xác thật đáng giá phó thác”

Tuyết Văn Hi nghe thấy Mục Tiểu Mạn cùng Hàn Thục Mẫn như vậy khen mình, trong lòng chính là thập phần đắc ý.

Bất quá chính mình cảm tình có tin tức, vậy là tốt rồi tâm giúp Phong ca một phen đi, tuy rằng đã từng nghĩ hắn hẳn là khả năng có lẽ đại khái đối Mục Tiểu Mạn có ý đồ như vậy bất quá hiện tại hắn không diễn, bởi vì Mục Tiểu Mạn đã là người của nàng, cơ hội tốt như vậy chạy nhanh tác hợp hắn cùng Hàn tiểu thư đi.

“Phong ca, thời tiết có chút lạnh, thảm lông này cho huynh, ta cùng Tiểu Mạn một cái, ta không biết Hàn tiểu thư sẽ đến, cho nên huynh cùng Hàn tiểu thư một cái đi.”

Dứt lời nàng đem thảm hơn phân nửa khoác ở trên người Mục Tiểu Mạn, mình ở bên người Mục Tiểu Mạn, Mục Tiểu Mạn cũng dựa vào Tuyết Văn Hi, hai người ôm nhau sưởi ấm.

Phong Thừa Tuấn nhìn nhìn bên người Hàn Thục Nẫn, chỉ là đem thảm đều khoác ở trên người nàng, chính mình còn lại là ngồi ở một bên, nhưng sau lại sắc trời càng ngày càng lạnh, nhiệt độ không khí cũng càng ngày càng thấp, Hàn Thục Mẫn luôn mãi khuyên bảo, Phong Thừa Tuấn mới vào thảm.

Đợi thật lâu, cũng không thấy có cái bóng dáng sao băng, Hàn Thục Mẫn cùng Mục Tiểu Mạn đều có chút buồn ngủ. Tuyết Văn Hi đỡ đỡ đầu Mục Tiểu Mạn, thay đổi đổi tư thế, làm nàng thoải mái dựa vào trên người mình, lại đem thảm hướng trên người Mục Tiểu Mạn che lại.

“Phong ca, huynh nói xem sao băng còn có thể tới không, lúc này.”

“Bân đệ, chờ một chút đi, ta tin tưởng rất mau tới thôi.”

Đang lúc thời điểm hai người nói,một  sao băng xẹt qua không trung.

“Phong ca, ngươi xem, là sao băng. Tiểu Mạn, Hàn tiểu thư, tỉnh tỉnh, sao băng tới, chúng ta mau hứa nguyện.”

Bị hai người Tuyết Văn Hi đánh thức, nhìn phía bầu trời đêm, thật sự có sao băng, cũng vội vàng nhắm mắt hứa nguyện vọng tới.

Chỉ chốc lát bốn người ước xong mở mắt ra.

“Tiểu Mạn, nàng ước gì q?”

“Hy vọng công tử sớm ngày thi đậu con đường làm quan, sau đó thực hiện hứa hẹn chúng ta. Vậy còn công tử?”

“Hy vọng Tiểu Mạn bình an khỏe mạnh , nguyện vọng đều được thực hiện.”

“Công tử như thế nào không ước nguyện cho mình, như thế nào toàn ước cho ta”

“Tiểu Mạn nàng không phải cũng là giống ta sao?”

Hàn Thục Mẫn nhìn hai người trước mắt rất là bất đắc dĩ, nàng quay đầu nhìn về phía Phong Thừa Tuấn.

“Phong công tử, ước cái gì vậy?”

“Ước người nhà thân thể khỏe mạnh, ước huynh đệ việc học thành công, còn có chính là hy vọng sớm ngày tìm được thê tử. Vậy Hàn tiểu thư?”

“Ta…… Cùng Phong công tử ước nguyện không sai biệt lắm, hy vọng ca ca ta thi đậu con đường làm quan, cha mẹ thân thể khỏe mạnh, còn có chính là tìm được người có duyên.”

“Ta đây liền chúc Hàn tiểu thư nguyện vọng có thể thực hiện”

Hàn Thục Mẫn kỳ thật không có hứa nhiều nguyện vọng như vậy, nàng chỉ cho phép ước một cái, đó chính là hy vọng có thể cùng Phong Thừa Tuấn ở bên nhau. Nàng không biết thái độ Phong Thừa Tuấn đối với nàng nhưng nàng sẽ không từ bỏ, nàng tin tưởng sớm muộn gì có một ngày, Phong Thừa Tuấn sẽ thích nàng.

Sao băng sau khi kết thúc, bốn người đều có chút mệt mỏi, Hàn Thục Mẫn cùng Phong Thừa Tuấn đã ngủ. Tuyết Văn Hi ngẩng đầu nhìn không trung, nghĩ tương lai nàng cùng Mục Tiểu Mạn. Mà Mục Tiểu Mạn còn lại là nhìn chăm chú vào Tuyết Văn Hi.

Nhận thấy được ánh mắt Mục Tiểu Mạn, Tuyết Văn Hi quay đầu nhìn nàng.

“Làm sao vậy, ngủ không được sao?”

“Không phải, chính là muốn nhìn huynh một chút.”

“Ta có cái gì đẹp a?”

“Rất đẹp a. Công tử nhìn không trung suy nghĩ gì vậy?”

“Suy nghĩ tương lai chúng ta”

“Vậy tương lai là cái dạng gì?”

“Mặc kệ tương lai là cái dạng gì, ta đều xác định một việc, đó chính là, tương lai ta đều có nàng”

Nói xong Tuyết Văn Hi chính quá thân mình, thập phần đứng đắn nhìn chăm chú vào đôi mắt Mục Tiểu Mạn nói :

“Ta có câu nói vẫn luôn nghẹn ở trong lòng đã lâu, trước kia ngại với thân phận ta không thể nói, nhưng là hiện tại ta nghĩ ta có thể nói. Có mỹ nhân hề, thấy chi không quên, một ngày không thấy hề, tư chi như cuồng. Ta không biết nàng là khi nào đi vào lòng ta, nhưng thời điểm ta phát hiện,tâm đã mãn nhãn đều là nàng. Tiểu Mạn, ta yêu nàng, cả đời này ta cái gì đều không cầu, chỉ cầu bên người có nàng”

Nghe Tuyết Văn Hi thông báo, Mục Tiểu Mạn không biết như thế nào không biết cố gắng kiềm chế nước mắt, nàng vẫn luôn nghĩ mình yêu đơn phương, nhưng không nghĩ tới Tuyết Văn Hi đối với tình cảm mình là giống nhau.

Tuyết Văn Hi thấy Mục Tiểu Mạn rơi lệ cũng có chút đau lòng, nàng vỗ về mặt Mục Tiểu Mạn, nhẹ giọng an ủi nói :

“Hảo, cô nương ngốc, như thế nào lại khóc”

“Huynh đột nhiên thông báo, ta một chút chuẩn bị tâm lý đều không có, nếu sớm biết rằng ta mặc đẹp một chút”

“Tiểu Mạn ở lòng ta chính là nữ tử đẹp nhất thế gian. Ta đây nếu là làm như vậy, nàng có phải hay không sẽ dọa đến a.”

“Huynh phải làm……”

Còn chưa nói xong, Tuyết Văn Hi liền hôn lên môi Mục Tiểu Mạn, thật lâu sau mới buông ra.

“Huynh……”

“Như thế nào, không thích a,vậy về sau không đột nhiên tập kích, ta trước tiên nói cho nàng. Xong rồi…… Ta muốn tiếp tục”

Không đợi Mục Tiểu Mạn phản ứng lại, Tuyết Văn Hi liền hôn nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro