9.Ba tháng một lần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Khuê , nghe rõ ngày hôm nay chị nói , bất cứ giá nào chị cũng không bỏ em " - ôn nhu hôn lên đỉnh đầu của nàng , lặng lẽ buông một tiếng thở dài nhưng không để nàng nghe thấy .

" Chị đã nói đó , nếu chị thật sự bỏ em , em nhất định sẽ khiến chị phải hối hận " - bất quá cũng chỉ là giận lẫy nên mới nói thành ra như thế , nhưng sau khi nghe lại quả thật là ác quá đi a ~

" Tiểu ác bá này , được rồi chị cũng muốn xen thử em sẽ ác ra sao ? "

Cả hai người ở một góc giường vui vẻ trò chuyện , có vẻ như tất cả những lời lẽ cãi nhau vừa rồi chưa từng tồn tại . Nhưng lúc cô ôm Lan Khuê vào lòng , nghe thấy bụng nàng sôi sùng sục , lại bắt đầu nhăn mài khó chịu.

" Chị vẫn không tha thứ được cho em vụ này , tại sao để bản thân nhịn đói " - Phạm Hương đem tay xoa lấy phần bụng trên của nàng , đã xẹp đến mức như thế bộ không biết đói hay sao ?

" Em không có , người ta muốn xuống dưới nhà ăn . Nhưng mà cái đó ...đau lắm , em đi không được " - nói đến đây bất giác khuôn mặt nàng cũng như vậy đỏ lên nhàn nhạt , thật sự cũng có một chút xấu hổ đi .

Phạm Hương nghe nói đến lại nghĩ lại lúc nãy nàng đi như muốn ngã , không phải hôm qua thật sự đã làm tổn thương Tiểu Khuê rồi đó hả ? Rất nhanh liền đem Lan Khuê nằm xuống , vén lấy góc áo của nàng đem hai chân của Lan Khuê kéo ra .

" Em đau ở chỗ nào ? " - nhìn thấy nàng cũng không có chống cự , đem hai chân cố tình mở ra cho cô xem thử , nhưng ngoại trừ có phần đỏ ao một chút , cũng đâu đến nổi là đi không được .

" Ở bên phải em rất rát luôn đó " - tuy rằng hành động có chút bạo dạng , nhưng mặt của Lan Khuê vẫn không hết đỏ đi .

" Chết rồi , chị lỡ làm xước thật rồi " - khó trách Lan Khuê lại đau đến như vậy , hôm qua là do cô không thấy . Đem hai ngón tay mình lên xem thử , chẳng phải đã cắt tỉa gọn gàng rồi hay sao ?

" Chị nói có phải trong lúc em ngủ đi , chị còn làm thêm không ? " - Lan Khuê tỏ ánh mắt nghi ngờ nhìn về Phạm Hương , tên này quả thật mặt hiện lên rõ hai từ háo sắc ghê lắm .

" Đồ điên nhà em , suy diễn lung tung "
Cô mắng Lan Khuê xong liền bế cả người nàng vào phòng tắm , ở bên trong vệ sinh sạch sẽ cho Tiểu Khuê mới như vậy bôi thuốc . Lan Khuê bởi vì đau rát liền vung tay cào cho cô mấy nhát , chỉ tội nghiệp cho Phạm Hương phần cổ thanh mảnh của cô vô cùng trầy da tróc vẩy .

Không chỉ làm sạch cho Tiểu Khuê , lúc tắm xong cho Lan Khuê người của cô cũng ướt hết cả lên . Vì thế đành phải đem Lan Khuê ngồi vào bàn trước , lấy ổ bánh ra cho nàng ăn đỡ . Bản thân vào bên trong phòng đến hơn nửa tiếng mới bước ra , nhìn thấy Lan Khuê giống như vừa ăn bánh vừa lảm nhảm gì đó .

Đem thức ăn nấu qua một lượt , cũng hơn 45 phút mới hoàn thành . Nhưng dường như Lan Khuê ăn bánh đã no , nên có một chút không muốn ăn bữa tối đi . Thật tình cô chỉ dặn là ăn bánh cầm hơi , sao lại ăn đến no căng thế này .

" Em nhảm cái gì hoài vậy ? Chị cũng đâu có mắng em nữa ? " - Phạm Hương nhìn thấy miếng thịt bò bị Lan Khuê cắt ra làm hai , đôi môi nhỏ giống như đang nói gì đó với cô , nhưng là cô nghe không được .

" Sinh ra làm con gái đã thiệt thòi rồi , mà còn làm thụ nữa chứ ? " - rốt cuộc Lan Khuê cũng chịu nói ra , điều này quả thật làm cho nàng thấy ghét vô cùng luôn .

" Em nói thử em có thể trèo lên người chị , chị liền gọi em là lão công " - Phạm Hương nhịn không được cười trêu chọc Lan Khuê , chắc là bởi vì lần nào cũng làm Tiểu Khuê đau , nên nàng mới sinh lòng chán ghét cảm giác nằm ở dưới đi .

" Leo lên có ít gì , chị cũng vào trong em " - thật tình sao lúc đầu mới quen nàng lại ngu ngơ như vậy , tự dưng kêu Phạm Hương là lão công , bây giờ muốn đổi thế cũng không được .

" Được rồi ăn thôi , em muốn leo lên người chị cũng được . Tự học cách leo lên đi , chị cho em "

Đối với những người lão công khác , Phạm Hương có vẻ đã dễ dãi lắm rồi . Bình thường bọn họ thà chết chứ không cho mấy bạn thụ lật kèo , nhưng cô lại rất hào phóng cho Lan Khuê thử một lần .

" Lão công , nếu em làm tốt thì từ nay về sau chị phải làm thụ luôn " - trẻ nhỏ khờ khạo không hiểu chuyện , chưa làm thử đã đặt ra giao kèo với Phạm Hương .

" Ừm "

Nếu như điều đó khiến Lan Khuê vui vẻ cô cũng ráng tạo thêm niềm tin cho nàng , nhưng mà cô biết trên đời này nếu Lan Khuê lật kèo được thì mặt trời nhất định không mọc luôn , chứ không phải như người ta nói mọc ở đằng tây .

----------

Từ cái hôm Lan Khuê về Việt Nam đến nay , cũng đã như vậy một tuần rồi . Mỗi ngày sáng sớm Phạm Hương đều phải đi làm , Lan Khuê cách vài tiếng sau sẽ đi tìm một thư viện nào đó viết kịch bản , có hôm thì đến hậu trường phim chỉnh sửa lại kịch bản .

Trong lúc nàng vẫn còn chưa hoàn thành xong trang thứ 5 của một kịch bản , đã nhận được cuộc gọi của Phạm Hương . Hỏi nàng từ sáng đến giờ có ăn gì chưa ? Lan Khuê mới chợt nhớ ra đúng là mình chưa dùng bữa , nhưng không nghe thấy Phạm Hương mắng mình , ngược lại còn kêu nàng đến bệnh viện .

" Hôm nay sao được muốn mời em đi ăn sáng thế này , bộ không phải đi khám ngực cho người ta sao ? " - Lan Khuê có một chút đanh đá trả lời cô , lại quên mất bản thân đang ở trong thư viện . Thật có một chút thất lễ rồi ...

" Đến ngay đi , chị chờ em " - cô nói rất nhanh liền cúp máy , còn chưa kịp nghe người kia trả lời .

Lan Khuê cũng không nán lại đó quá lâu , lập tức thu gom đồ của cô ra bên ngoài đón taxi đến BMS . Trong lòng vẫn không ngừng suy nghĩ , rốt cuộc Phạm Hương đang giở trò gì ?

Tuy rằng BMS là bệnh viện của gia đình nàng , nhưng Lan Khuê từ nhỏ sống ở Thâm Quyến , 18 tuổi lại theo cô qua Anh . Chỉ mới về Việt Nam mấy ngày , ba của nàng lại không phải liên tục ở BMS , ông đi công tác suốt , có khi cả năm không trở về chỉ thông qua phần mềm và thân tín quản lý thôi . Vì thế cả bệnh viện không ai biết Lan Khuê là ai , đồng thời nàng muốn tìm phòng nào ở đây cũng đều phải hỏi hết .

Lần này Lan Khuê đến phòng siêu âm không thấy Phạm Hương , lại được cô nhờ Nhã Ân đưa nàng đến phòng riêng của mình . Lan Khuê tự nghĩ có khi nào cô tính cầu hôn mình không vậy ? Đừng nói là sến súa như vậy thật luôn nhá ?

Nhã Ân đưa Lan Khuê đến trước cửa phòng liền gõ ba tiếng , giọng nói của cô từ phía trong vọng ra ngoài kêu Lan Khuê vào . Nàng quay sang cảm ơn Nhã Ân , nhưng không quên nhìn kỹ gương mặt của nữ điều dưỡng này .  Lỡ như sau này tên lão công có lăng nhăng với cô ta , cũng nhớ mặt mà đánh ghen cho nó dễ =_=

Lúc bước vào đã nhìn thấy Phạm Hương ngồi trên ghế sofa đợi sẵn , còn cố tình nhìn xung quanh xem thử lại chẳng hề thấy hoa hay nhẫn . Đang giở trò gì thế nhỉ ?

" Em đến rồi thì theo chị vào đây " - cô nhìn thấy Lan Khuê bước vào thì tự khắc đứng dậy , hướng về phía căn phòng nhỏ trong phòng riêng của cô muốn nàng vào .

Nàng cũng không phải con gái mới lớn , ăn cũng không phải chưa từng bị ăn . Muốn làm gì về nhà làm cũng được , hay hôm nay lại muốn tìm cảm giác lạ .

Mặc dù đang rất thắc mắc với thái độ của cô , nhưng Lan Khuê vẫn ngoan ngoãn theo cô vào . Mùi thuốc sát trùng trong đó thật nồng nặc , đem mũi của nàng thật sự khó chịu đi . Sao lại hẹn hò ở chỗ như thế này chứ ?

Cả hai ngồi vào bàn trong tư thế ngồi đối diện , nàng nhìn thấy cô muốn đem thứ gì đó từ sau lưng ra đã hết sức chú ý . Kèm theo một câu nói của cô , đã làm cho Lan Khuê cười thầm trong bụng .

" Em đưa tay cho chị " - Thái độ của cô cực kỳ nghiêm túc , làm cho Lan Khuê được nước làm tới .

" Nè , đừng có tưởng như vậy là có thể cầu hôn em , em khó lắm đó " - cả nét mặt kiêu kỳ quay sang chỗ khác , nhưng tay đã đem lên bàn đặt trước mặt của cô .

Rất lâu sau Lan Khuê vẫn không nghe được cô nói gì , sau đó từ một bên tay của nàng cảm nhận sự tê buốt kèm theo mùi cồn nồng nặc đang thoa lấy . Vừa mới quay mặt nhìn lại , nắm tay nàng đã được Phạm Hương nắm lại , trực tiếp cắm kim tiêm vào đó .

" Ba tháng một lần , đã đến hẹn lấy máu của em . Ráng chịu một chút , ngoan chị thương "  - kim tiêm chứa một lượng máu được rút ra , vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại .

" Em đau quá , lão công dừng lại " - nàng vẫn nhớ quy định ba tháng một lần , nhưng tại sao lại đến nhanh như vậy chứ.

To be continued ...

P/s : Không phải khi không lại lấy máu đâu mấy má , cho mấy má đoán lòi ...mắt luôn .

#PhiuPhiu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro