49. Tình địch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, Nguyễn Vụ xử lý xong công việc, cùng Lý phó tổng lên chuyến bay sớm nhất đi Trung Châu, tới nơi vừa vặn giữa trưa.

Lý phó tổng hỏi Nguyễn Vụ, "Nguyễn tổng, chúng ta là ăn cơm trước, hay là liên hệ Hạ bí thư trước?"

"Ta hiện tại liên hệ nàng, còn nữa, ngươi ở Trung Châu, không cần kêu nàng là Hạ bí thư, đổi xưng hô đi."

"Tốt Nguyễn tổng, ta đã biết. Ta cùng Hạ bí thư như thế nào cũng coi như là bạn bè, về sau sẽ kêu nàng Chi Ngu."

Nguyễn Vụ gật gật đầu, lấy ra di động tìm được số di động Hạ Chi Ngu, thế nhưng có chút khẩn trương.

Nàng là tới đoạt lại Hạ Chi Ngu, khẩn trương là cảm xúc vô dụng nhất.

Nguyễn Vụ kiên định mà ấn xuống phím gọi, di động vang lên ba tiếng, bên kia tiếp nghe, "Nhuyễn Nhuyễn? Như thế nào đột nhiên gọi điện cho ta? Là có chuyện gì sao?"

Hạ Chi Ngu trong giọng nói không có kinh hỉ chỉ có ngoài ý muốn, giống như đã quên chuyện bản thân yêu thầm nàng, chỉ coi nàng là sếp cũ.

Nguyễn Vụ thở phào một hơi, ánh mắt trở nên kiên định, sắc mặt lại nhu hòa lên, trong giọng nói mềm mại mang theo một chút âm rung sợ hãi: "Hạ Hạ, ta hiện tại ở sân bay Trung Châu, ngươi có thể tới đón ta không? Ta đi một mình, không biết nên đi nơi nào tìm ngươi."

"Ngươi tới Trung Châu? Sao lại đột nhiên một mình tới đây? Ngươi trước đừng sợ, ta lập tức lái xe đi đón ngươi."

Hạ Chi Ngu ngữ khí nôn nóng, nhưng mà không đợi Nguyễn Vụ lộ ra tươi cười, trong di động bỗng nhiên truyền đến tiếng Hạ Chi Ngu cùng một nữ nhân khác nói chuyện.

Hai người thanh âm tuy rằng nhỏ, nhưng Nguyễn Vụ nghe được rành mạch.

"Ta phải đi đón một người bạn, ta không nghĩ tới nàng sẽ đột nhiên lại đây, Tuyết Đình, ngươi muốn đi cùng ta không? Ta giới thiệu các ngươi nhận thức."

"Bạn giới tính gì? Cũng là Alpha sao? Ta là Omega, không thích hợp đi gặp đi." Giọng nữ có vẻ kệch cỡm, Nguyễn Vụ nghe mà sắc mặt trầm xuống.

Hạ Chi Ngu thế nhưng trong lúc cùng nàng trò chuyện lại ve vãn đánh yêu một Omega khác, còn là một Omega truyền thống không dám gặp Alpha, liền tính Hạ Chi Ngu không thích nàng, như thế nào có thể thích loại Omega này?

Hạ Chi Ngu nói: "Nàng cùng ngươi giống nhau là Omega, là lão bản trước kia của ta, tính cách rất tốt, các ngươi giống nhau thiện lương đáng yêu, khẳng định sẽ trò chuyện được với nhau."

"Thật vậy sao, ta thật chờ mong quen được bạn mới nha ~ cảm ơn ngươi, moah moah ~"

Nếu không phải di động còn cần dùng để liên hệ Hạ Chi Ngu liên hệ, giờ phút này đã bị Nguyễn Vụ bóp nát.

Hạ Chi Ngu rốt cuộc cùng Omega kia nói chuyện xong, trở về nói với Nguyễn Vụ, "Nhuyễn Nhuyễn, ngươi chia sẻ vị trí của ngươi qua WeChat đi, ta sẽ không ngắt cuộc gọi, ngươi sợ hãi liền cùng ta nói chuyện phiếm. Ta hiện tại đi lái xe."

"Hảo." Nguyễn Vụ ráng nhẫn nhịn, nhưng vẫn không nhịn nổi đi hỏi, "Hạ Hạ, ngươi là một mình tới đón ta sao?"

Hạ Chi Ngu dừng mấy giây, mới có chút ngượng ngùng trả lời: "Ngươi nghe được có phải hay không? Ta không phải một mình đi đón ngươi, còn có một người bạn nữa, nàng cũng là một Omega ưu tú đáng yêu, các ngươi gặp nhau nhất định sẽ trở thành bạn tốt."

Nguyễn Vụ ánh mắt lạnh băng, trên mặt cũng lộ ra cười lạnh, ngữ khí lại như cũ là mềm mại mang theo một tia sợ hãi, "Được, Hạ Hạ ngươi tới nhanh lên, nơi này thật sự quá trống trải, quá vắng người, ta có chút lo sợ."

"Đừng sợ, ta lập tức đến, trên đường ngươi tùy thời có thể cùng ta trò chuyện."

Lý phó tổng ở một bên nhìn biểu cảm Nguyễn Vụ thay đổi bất ngờ, lời nói điệu đà lại còn lộ vẻ trà xanh, quả thực mở rộng tầm mắt.

Nguyễn Vụ nói với Hạ Chi Ngu là nàng tới đây một mình, Lý phó tổng vốn dĩ muốn tận mắt nhìn thấy quá trình hai người hợp lại, nhưng vì giúp Nguyễn Vụ lấp liếm, chỉ có thể giơ tay ok với Nguyễn Vụ sau đó một mình rời đi.

Lý phó tổng lần đầu tiên biết, Omega tranh đoạt Alpha, cũng là thực hung tàn.

Lý phó tổng đi đến một chỗ mà Nguyễn Vụ nhìn không thấy, lập tức lấy ra di động nhắn tin Hạ Chi Ngu.

Lý phó tổng: Chi Ngu, ta tới cùng Nguyễn tổng, vừa rồi Nguyễn tổng gọi điện cho ngươi, ta cũng ở bên cạnh, nhìn ra nàng hiện tại rất tức giận, phi thường tức giận, ngươi làm Tề Tuyết Đình chuẩn bị tâm lý thật tốt, đợi lát nữa đừng bị Nguyễn tổng dọa đến.

Hạ Chi Ngu: OK.

Hạ Chi Ngu: Ta đón Nhuyễn Nhuyễn xong, cả ba sẽ cùng đi ăn, ngươi có thể tới ngẫu nhiên gặp được một chút.

Hạ Chi Ngu biết Lý phó tổng là fan trung thành của Nguyễn Vụ, vì tình yêu của nàng và Nguyễn Vụ mà rầu thúi ruột, làm sao có thể không cho hắn chính mắt chứng kiến hai người là như thế nào ở bên nhau chứ.

Lý phó tổng lập tức kích động mà đánh chữ nói: A a a cảm ơn ngươi Chi Ngu, chúc ngươi cùng Nguyễn tổng sớm ngày ở bên nhau!!!

Hạ Chi Ngu: Hẳn là ta cảm ơn ngươi mật báo mới đúng.

Một giờ sau, Hạ Chi Ngu cùng Tề Tuyết Đình đi vào sân bay, hai người hướng đến quán cà phê mà Nguyễn Vụ đang ngồi đợi, Hạ Chi Ngu nhắn tin cho Tề Tuyết Đình: Ngươi chuẩn bị tâm lý thật tốt chưa?

Tề Tuyết Đình xua xua tay: Cái dạng gì Omega ta không có gặp qua, không cần chuẩn bị tâm lý.

Hạ Chi Ngu: Hy vọng ngươi có thể vẫn luôn duy trì tự tin.

Tề Tuyết Đình: Kia cần thiết.

Hạ Chi Ngu nói với Nguyễn Vụ ở đầu bên kia điện thoại, "Nhuyễn Nhuyễn, chúng ta hiện tại đến ngoài cửa quán cà phê, ngươi xuất hiện đi."

"Được."

Tề Tuyết Đình còn nhớ nhiệm vụ của mình, cố ý đứng gần Hạ Chi Ngu một ít, trên mặt thay một bộ gương mặt Omega truyền thống ôn nhu hiền huệ.

Vài giây sau, một bóng dáng mong manh đẩy cửa đi ra, tóc dài như thác nước khoác trên vai, làn da trắng như tuyết, ngũ quan nhỏ mà tinh xảo, đặc biệt là cặp mắt ngây thơ thanh thuần còn nhè nhẹ lộ ra nhút nhát, người nào thấy đều sẽ không tự giác sinh ra thương tiếc.

Tề Tuyết Đình ngây ngẩn cả người, lỗ tai đỏ bừng.

Nguyễn Vụ lại làm bộ không có thấy nàng, cùng Hạ Chi Ngu đối diện, đôi mắt trở nên ướt dầm dề, chạy tới nhào vào lòng Hạ Chi Ngu, "Hạ Hạ, ngươi không biết ta một mình ở chỗ này có bao nhiêu sợ hãi, ngươi rốt cuộc lại đây đón ta, ta rất nhớ ngươi."

Hạ Chi Ngu ôm thân thể rõ ràng hao gầy của Nguyễn Vụ, đáy mắt hiện lên đau lòng, bất quá nàng còn phải tiếp tục diễn mới được.

Nguyễn Vụ chờ Hạ Chi Ngu an ủi, nhưng mà Hạ Chi Ngu chỉ là vỗ vỗ phía sau lưng nàng, liền buông lỏng nàng ra.

"Nhuyễn Nhuyễn, ta giới thiệu một chút cho ngươi, đây là Tề Tuyết Đình, là bạn tốt của ta ở Trung Châu."

"Tuyết Đình, đây là Nguyễn Vụ, lão bản trước của ta kiêm bạn tốt."

Nguyễn Vụ tâm chìm xuống, Tề Tuyết Đình là bạn tốt, nàng cũng là bạn tốt, vị trí của nàng và Tề Tuyết Đình ở trong cảm nhận của Hạ Chi Ngu thế nhưng là giống nhau.

Hạ Chi Ngu đã quên là nàng thích mình sao?

Nguyễn Vụ vô pháp tiếp thu loại kết quả này, nàng mới vừa biết tình cảm của mình đối Hạ Chi Ngu không phải tình bạn đơn thuần, bạn bè chiếm hữu nhau cùng ghen ghét ganh tị không có như vậy mãnh liệt.

Mới một thời gian ngắn như vậy, Hạ Chi Ngu không có khả năng hoàn toàn không còn thích nàng, chỉ cần nàng nỗ lực vãn hồi, liền có hy vọng.

Việc đầu tiên cần phải làm, là khuyên lui vị khuê tú Tề Tuyết Đình rõ ràng có ý tứ với Hạ Chi Ngu này.

Tề Tuyết Đình giống như bị mỹ mạo của nàng trấn áp, đỏ mặt ngơ ngác mà nhìn nàng, quên mất phản ứng, Nguyễn Vụ trong lòng châm chọc cười, Tề Tuyết Đình cũng bất quá chỉ là một Omega bình thường trông mặt mà bắt hình dong mà thôi. Tề Tuyết Đình cùng Hạ Chi Ngu mới nhận thức mấy ngày vậy mà đã dễ dàng thích Hạ Chi Ngu, bất quá chính là xem mặt mà thôi. Trên thế giới này chỉ có nàng hiểu biết nội tâm Hạ Chi Ngu đẹp tới cỡ nào, so bề ngoài còn muốn lấp lánh sáng lên.

"Tề tiểu thư, ngươi hảo, ta là bạn thân ở chung với Hạ Hạ, Nguyễn Vụ."

"Nhuyễn Nhuyễn, ngươi......" Hạ Chi Ngu đỏ mặt, Nguyễn Vụ không có việc gì tự nhiên nói ở chung cái gì.

Nguyễn Vụ hơi hơi mỉm cười, Tề Tuyết Đình càng mơ hồ.

Nguyễn Vụ nói tiếp: "Chúng ta chỉ là ở cùng một chỗ mà thôi, Tề tiểu thư hẳn là sẽ không để ý đi?"

Tề Tuyết Đình đã hoàn toàn bị Nguyễn Vụ mê choáng, Nguyễn Vụ nói cái gì nàng đều gật đầu nhận đồng.

Hạ Chi Ngu: "......"
Sao nói là đã chuẩn bị tốt tâm lý?

Hạ Chi Ngu đã không trông cậy vào Tề Tuyết Đình có thể hỗ trợ, chỉ hy vọng nàng mau đem kế hoạch thổ lộ ra tới.

"Tuyết Đình nàng đối với người hoặc sự vật đẹp đều rất khó chống cự, Nhuyễn Nhuyễn ngươi thật sự quá đẹp, nàng mới có thể như vậy, ngươi đừng để ý."

"Như thế nào sẽ để ý chứ, Tề tiểu thư có thể thích ta, ta thật cao hứng." Nguyễn Vụ nghe được Hạ Chi Ngu thế Tề Tuyết Đình giải thích, thiếu chút nữa không thể duy trì biểu cảm trên mặt.

"Hạ Hạ, ta không có ăn đồ ăn trên máy bay, hiện tại đói bụng quá, chúng ta tìm một chỗ ăn trưa đi."

Hạ Chi Ngu gật đầu: "Trước khi tới đón ngươi, ta cùng Tuyết Định dự định đến một nhà hàng thường đi ăn cơm, nơi đó hương vị không tồi, hơn nữa là khẩu vị Trung Châu, ngươi nếm khả năng sẽ thực kinh hỉ."

"Phải không." Nguyễn Vụ gật đầu, "Vậy chúng ta liền đi nơi đó đi."

Ba người lên xe, Hạ Chi Ngu là tài xế, lúc tới đây Tề Tuyết Đình ngồi ở ghế phụ, đang lúc nàng muốn tiếp tục đi đến ghế phụ, Nguyễn Vụ bỗng nhiên nhẹ giọng gọi nàng: "Tuyết Đình, ta có thể như vậy kêu ngươi chứ, ngươi muốn hay không tới ngồi ở ghế sau?"

"Được, ta ngồi ở ghế sau." Tề Tuyết Đình cho rằng Nguyễn Vụ mời nàng cùng nhau ngồi ở ghế sau, lập tức đồng ý.

Nào biết nàng ngồi xuống rồi, Nguyễn Vụ lại xoay người ngồi vào ghế phụ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro