18. Trêu hoa ghẹo nguyệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trở lại tiểu viện, Nguyễn Vụ còn nhớ chuyện Dụ Thanh Dật đưa trái cây cho Hạ Chi Ngu, nhưng nàng không muốn trực tiếp nhắc tới, như vậy có vẻ như là nàng rất để ý Hạ Chi Ngu, dễ dàng làm Hạ Chi Ngu hiểu lầm mình đối nàng có tình cảm vượt qua quan hệ thuê mướn.

Hai Beta đưa Nguyễn Vụ đến tiểu viện liền trở về nghỉ ngơi, chờ tiệc tối lại tiếp tục đi theo Nguyễn Vụ.

Hạ Chi Ngu tiếp nhận trái cây đi rửa, rửa xong đem vào phòng khách, lại thấy Nguyễn Vụ cũng không có về phòng của mình làm việc, mà là ngồi ở sô pha bên cạnh giường xếp, nàng vừa xuất hiện, ánh mắt lập tức tỏa định trái cây trong tay nàng.

Hạ Chi Ngu bừng tỉnh, Nguyễn Vụ thế nhưng thích ăn dâu tây, lại nói tiếp lần trước hai người lên giường, tin tức tố của nàng tựa hồ liền mang theo hương dâu tây nhàn nhạt.

Hạ Chi Ngu đặt trái cây lên bàn trà trước mặt Nguyễn Vụ, nói: "Nguyễn tổng ngươi nếm thử, lúc rửa ta có ăn một trái, phi thường ngọt thơm."

Nguyễn Vụ nhìn một rổ dâu tây cùng mấy trái anh đào, cầm lấy một trái dâu tây lại không có lập tức đưa vào trong miệng, đầu ngón tay xinh đẹp đem dâu tây xoay tròn, tựa hồ đang đánh giá nên cắn từ nơi nào.

Hạ Chi Ngu cũng cầm lấy một trái, đang muốn bỏ vào miệng, nghe Nguyễn Vụ đột nhiên nói: "Ta nhớ rõ Dụ Thanh Dật là Omega, năng lực của hắn nhưng thật ra mạnh hơn một số Alpha khác."

Hạ Chi Ngu gật đầu, "Thần tượng của Dụ Thanh Dật chính là Nguyễn tổng, hướng ngươi học tập tự nhiên kém không được."

Nguyễn Vụ nhàn nhạt liếc hướng Hạ Chi Ngu: "Hạ bí thư tựa hồ thực hiểu biết Dụ Thanh Dật."

Hạ Chi Ngu nói: "Không thể nói là hiểu biết. Chẳng qua lúc trước chúng ta có chút hiểu lầm, hôm nay cởi bỏ hiểu lầm, hắn mới có thể đưa ta trái cây, ngày thường cũng chưa mấy khi nói chuyện." Người ta đều lo trốn tránh nàng, sợ bị nàng quấn lên.

"Nguyễn tổng, ngươi coi trọng Dụ Thanh Dật? Muốn thăng chức tăng lương cho hắn sao?" Hạ Chi Ngu tò mò hỏi.

Nguyễn Vụ xác nhận khi Hạ Chi Ngu nhắc tới Dụ Thanh Dật, biểu tình không có chút nào không thích hợp, thoạt nhìn Hạ Chi Ngu xác thật không có nói sai, nàng cùng Dụ Thanh Dật quan hệ bình thường.

Như vậy là tốt nhất, nàng đã trước tiên chi trả Hạ Chi Ngu một tháng "phí bao dưỡng", Hạ Chi Ngu lại còn không có thực hiện chức trách, làm thương nhân, nàng cũng không muốn mua bán lỗ vốn.

"Ừ, không phải ta tư nhân quyết định, Dụ Thanh Dật là nòng cốt của bộ kỹ thuật, công ty vì lưu lại nhân viên ưu tú có chế độ khen thưởng hoàn chỉnh." Nguyễn Vụ không có nghi vấn, ăn hai trái dâu liền về phòng làm việc.

Hạ Chi Ngu không phải người cuồng công tác, nghỉ phép không có hứng thú làm việc, ở trong phòng nhàm chán, ăn xong trái cây quyết định ra ngoài đi dạo.

Buổi tối hơn 6 giờ, Nguyễn Vụ thay đổi một bộ lễ phục dạ hội tuyết sắc lưu quang, lộ ra bờ vai trắng thon gầy cùng xương quai xanh tinh xảo, xứng với gương mặt kia, nói là mê sát chúng sinh cũng không quá.

Nguyễn Vụ đổi xong quần áo từ phòng ra tới, Hạ Chi Ngu ngẩng đầu, ánh mắt nháy mắt dừng lại, đáy mắt kinh diễm không hề che giấu.

Nguyễn Vụ thấy trên người nàng vẫn là bộ trang phục hưu nhàn kia, giữa mày hơi xúc, "Trường hợp trang trọng như vậy ngươi liền tính toán mặc bộ này đi?"

Hạ Chi Ngu cũng muốn mặc đồ khác, bất quá nàng cũng biết không có khả năng, "Đương nhiên không phải, ta mới từ bên ngoài xoay chuyển trở về, còn chưa kịp đổi."

"Ngươi đi phòng ta thay đi." Nguyễn Vụ nói.

"Tốt Nguyễn tổng."

Hạ Chi Ngu lấy chính là một bộ lễ phục dạ hội hai dây màu đen, thân váy bao lấy thân hình lả lướt hấp dẫn của nàng, khi nàng bước đi, cẳng chân trắng nõn nà như ẩn như hiện dưới làn váy.

Quấn lên tóc dài, tô lên môi đỏ, chân giẫm giày cao gót đen, Hạ Chi Ngu từ trong phòng ra tới, dáng người mạn diệu, lười biếng lay động, cái cổ thon dài giống như thiên nga, xương quai xanh gợi cảm, lại phía dưới là......

Nguyễn Vụ bỗng chốc dời đi tầm mắt, lỗ tai bị tóc dài che lấp, đỏ bừng nóng lên.

"Đi thôi." Nguyễn Vụ dẫn đầu hướng ra phía ngoài, bóng dáng hơi có chút không bình tĩnh.

Hạ Chi Ngu vội vàng gọi lại Nguyễn Vụ, "Nguyễn tổng, chờ một chút!"

Nguyễn Vụ dừng bước, lại không có xoay người xem Hạ Chi Ngu. Đưa lưng về phía nàng, nói: "Chuyện gì?"

Nguyễn Vụ ngữ khí không tốt lắm, Hạ Chi Ngu cho rằng nàng chờ mình chờ đến không kiên nhẫn, có chút cẩn thận nói: "Nguyễn tổng, ta sau lưng khóa kéo không có biện pháp tự mình kéo lên, ngươi có thể giúp ta kéo một chút được không?"

Thấy bóng dáng Nguyễn Vụ hơi hơi cứng đờ, Hạ Chi Ngu lập tức thay đổi phương pháp giải quyết, "Hoặc là ngươi tìm người giúp ta kéo lên cũng được, bảo tiêu hẳn là đã tới rồi phải không."

Hạ Chi Ngu là Alpha, cảm thấy làm Beta nam giúp mình kéo khóa một chút cũng không có gì, nhiều nhất chính là bị nhìn đến sau lưng mà thôi.

Nhưng mà Nguyễn Vụ nghe được lại là trong lòng bốc cháy lên ám hỏa, nàng xoay người trừng mắt nhìn Hạ Chi Ngu một cái: "Câm miệng." Đi đến phía sau Hạ Chi Ngu, giúp nàng kéo khóa.

Hạ Chi Ngu eo thon một tay có thể ôm hết, dáng người tốt làm người không rời mắt được, Nguyễn Vụ gần gũi xem phần lưng trắng mịn của nàng, tay đều bắt đầu phát run.

Đáng chết, trước kia như thế nào không phát hiện dáng người Hạ Chi Ngu tốt như vậy.

Sớm biết vậy còn không bằng để nàng như nguyện mặc đồ bình thường đi tiệc tối.

Nguyễn Vụ cắn môi dưới, gương mặt ửng đỏ, run rẩy tay giúp Hạ Chi Ngu kéo xong khoá lưng, tiếp theo không đợi Hạ Chi Ngu phản ứng, đi nhanh ra phía ngoài tiểu viện mới ngữ khí hơi táo bạo mà nói cho Hạ Chi Ngu, "Xong".

Hạ Chi Ngu xoay người, Nguyễn Vụ cùng hai bảo tiêu Beta đã đi mau đến không thấy bóng người.

Hạ Chi Ngu: "......"
Nguyễn Vụ rốt cuộc vì cái gì gấp vậy? Rõ ràng khoảng cách tiệc tối bắt đầu còn có một đoạn thời gian.

Từ tiểu viện đến nơi tổ chức tiệc tối có một nửa lộ là đường sỏi đá, Hạ Chi Ngu mang giày cao gót không có phương tiện, đem hết toàn lực đi nhanh nhất cũng không có đuổi kịp Nguyễn Vụ.

Bất quá cũng may Nguyễn Vụ có bảo tiêu, bằng không nàng mặc đẹp như vậy, Hạ Chi Ngu thật đúng là sợ nàng xảy ra chuyện.

Khi Hạ Chi Ngu sắp đến nơi tổ chức tiệc, bỗng nhiên nghe thấy phía sau có tiếng bước chân, một đám người ríu rít nói cái gì "Dáng người tốt" "Là ai" "Muốn liên hệ phương thức", Hạ Chi Ngu nghĩ thầm chẳng lẽ Nguyễn Vụ ở phía sau nàng?

Trừ bỏ Nguyễn Vụ, nàng không cảm thấy ai có thể làm mấy người phía sau kích động như vậy.

Hạ Chi Ngu quay đầu lại muốn nhìn xem, một đám Omega đến gần thấy mặt nàng, tất cả đều dừng lại bước chân ngơ ngẩn mà nhìn nàng, đáy mắt kinh hoảng / kinh ngạc / cảm thán đan chéo, cuối cùng một đám mặt mày đỏ bừng, ngậm miệng ngượng ngùng nói chuyện.

Bọn họ ở sau lưng người ta ríu rít hồi lâu, Hạ Chi Ngu khẳng định là nghe được mới quay đầu lại.

Nhưng ai có thể nghĩ đến gặp được một cái bóng dáng Alpha làm lòng người nhộn nhạo thế này sẽ là Hạ Chi Ngu a! Khoảnh khắc nhận ra là Hạ Chi Ngu, bọn họ cả kinh đôi mắt đều phải rớt ra.

Bọn họ còn tưởng rằng là du khách bình thường tới nơi này nghỉ dưỡng.

"Hạ, Hạ bí thư." Một Omega nữ đỏ mặt nhìn gương mặt sáng rỡ của Hạ Chi Ngu, "Ngươi như thế nào ở chỗ này?"

Hạ Chi Ngu thấy bọn họ "kinh hoảng", sợ dọa đến bọn họ, lễ phép mỉm cười nói: "Ta đi tiệc tối, nhưng giày có chút không quá tiện đi đường, cho nên đi được chậm chút. Các ngươi đi vào trước đi, không cần phải xen vào ta." Đáng thương nhóm Omega, nhìn thấy nàng sợ tới mức mặt đều đỏ, này tất cả đều là "Hạ Chi Ngu" tạo nghiệt.

Nhóm Omega lẫn nhau kéo tay, bọn họ siêu cấp muốn cùng Hạ Chi Ngu đi vào, quả nhiên lực hấp dẫn của Alpha đối Omega là trời sinh ư? Bọn họ đối diện đôi mắt Hạ Chi Ngu, hoàn toàn vô pháp di chuyển nửa bước.

"Hạ bí thư, chúng ta không gấp, có thể chờ ngươi cùng nhau. Hơn nữa chúng ta có mấy người mang giày cao gót cũng đi không mau." Omega nam khuôn mặt tròn tròn đáng yêu, thanh âm khẽ run mà nói.

Hắn là kích động khẩn trương cho nên trong giọng mang theo âm rung, Hạ Chi Ngu lại cho rằng hắn là đang miễn cưỡng bản thân, sợ đắc tội nàng vị này thư ký tổng tài nên mới có thể như thế.

"Thật sự không......"

"Các ngươi đang làm cái gì?"

Hạ Chi Ngu còn chưa nói xong từ chối, Nguyễn Vụ đột nhiên mang theo hai bảo tiêu thân hình cao lớn quay trở lại.

"Nguyễn tổng, sao ngươi lại ra đây?" Hạ Chi Ngu kinh ngạc nói.

Nguyễn Vụ lại không có nhìn nàng, mà là nhìn những Omega kia, mắt đen sương mù nặng nề.

Nhóm Omega nhìn thấy Nguyễn Vụ, lập tức lâm vào một vòng kích động khác, thần tượng quá tốt quá đẹp, quá là yêu rồi!

Hôm nay là cái gì vận khí, không chỉ có nhìn đến Hạ Chi Ngu thoát thai hoán cốt đại mỹ nhân, còn có thể gặp được Nguyễn Vụ, nếu làm những người khác biết, khẳng định hâm mộ không thôi.

"Nguyễn tổng, chúng ta là nhân viên bộ nghiệp vụ bộ." Nhóm Omega nhỏ giọng nói, đôi mắt sáng lấp lánh mà nhìn Nguyễn Vụ.

Nguyễn Vụ ôn nhu mỉm cười: "Các ngươi hảo. Thời tiết lạnh như vậy, tiệc tối cũng sắp bắt đầu rồi, ta cùng Hạ bí thư còn có chút công việc muốn thảo luận, các ngươi đi trước đi, đừng để bị đông lạnh."

Nhóm Omega một bên vì Nguyễn Vụ quan tâm mà kích động, một bên lưu luyến rời đi.

Nguyễn Vụ chờ bọn họ đi xa, quay đầu, trừng mắt Hạ Chi Ngu, chuẩn bị hưng sư vấn tội.

Bởi vì lúc đối mặt Hạ Chi Ngu, cảm xúc không rất hợp cho nên muốn nhanh lên rời đi để không bị Hạ Chi Ngu phát hiện, nhưng mà sắp đến yến tiệc Nguyễn Vụ đột nhiên mới nghĩ tới, liền người chán ghét Alpha như nàng mà ở trước mặt Hạ Chi Ngu đều sẽ nhịn không được mặt đỏ tim đập, trong công ty đại đa số đều là Omega cùng Beta, nhìn thấy Hạ Chi Ngu rồi biểu hiện không phải càng thêm kích động?

Cho nên nàng lập tức quay đầu tìm người, quả nhiên đi chưa được mấy bước liền thấy Hạ Chi Ngu và một đám Omega đứng chung một chỗ, nhóm Omega ngượng ngùng khẩn trương, Hạ Chi Ngu còn cười cùng bọn họ nói chuyện phiếm, không khí thật là tốt đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro