Chương 5 Không mặc nội y

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Ân.. Đừng náo.” Nói một tiếng, đổi lấy một lát an bình. Không quá bao lâu, trước ngực lại liên tiếp náo động không ngừng. Gian nan mở hai mắt, đập vào mắt là động tác của người ngốc nghếch kia.

“Ngươi đang làm gì?” Tuy rằng nhìn không thấy biểu tình của tỷ tỷ, nhưng Dao Cầm thực khẳng định nàng ta nhất định đang chơi hăng say.

“A –Thân ái!”

Trò đùa dai ngực ngực của tiểu hài tử bị phát hiện, kích động sau một lúc đột nhiên dúi đầu vào rồi đùa bỡn ngực mềm mại tiếp

“Thân ái tỉnh, bồi Cẩm sắt chơi đi.” Nói xong lại tiếp theo hướng đỉnh núi của Dao Cầm cọ cọ.

“Ngừng ngừng ngừng!!! Không cần hướng  ta cọ cọ.”

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhào nặn như vậy khiến Dao Cầm cảm giác được thân thể chính trào ra một cỗ nhiệt tình quen thuộc. Đối tượng? Tỷ tỷ 6 tuổi? A. Nàng chính là lâu lắm không đụng nữ nhân mà thôi. Nếu 3 ngày cũng coi như là lâu lắm.

“Nhưng là Thân ái thật mềm , ôm thật thoải mái, lại thơm quá.” Nói xong, Tiểu Cẩm lại ở trên người nàng cọ cọ.

“Ngươi cọ nữa ta về sau sẽ không để ý ngươi .” Nói đến lời này, Dao Cầm không khỏi xem thường, của ngươi so với ta còn lớn hơn rất nhiều mà? Cắn răng, nàng như vậy có tính là bị quấy nhiễu tình dục không vậy . Cho nên mới nói nàng ghét nhất bị tiểu hài tử làm nũng, vĩnh viễn không biết cái gì nên làm cái gì không nên làm, chỉ biết chính mình yêu thích cái gì, hoàn toàn không đem người khác để vào mắt.

Tôn hầu tử gặp Đường Tăng không có cách nào chạy khác, Tiểu Cẩm còn muốn náo cũng không dám làm Dao Cầm giận.. Vạn vật tương sinh tương khắc, Dao Cầm vì Cẩm sắt mà sinh, từ nhỏ cũng khắc nàng. Chỉ cần Dao Cầm một cái không muốn, Cẩm sắt sẽ ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, tuy rằng cũng không phải mỗi lần đều thực ngoan.

“Không cọ , không cọ . Cẩm sắt ngoan ~ Thân ái đừng không để ý tới Cẩm sắt. Cẩm sắt về sau không dám nữa nha .”

Mỗi một câu là lại nói Cẩm sắt. Nàng biết tên của nàng ta so với của nàng dễ nghe, nhưng là không cần phải mỗi câu đều nhắc lại như vậy à.

“Được rồi, mau đứng lên. Ta đi nấu cơm.”

Không muốn cùng Cẩm sắt quá mức thân cận, Dao Cầm hai tay đè lại vai của Cẩm sắt dùng sức đem nàng đẩy ra.Kế tiếp chính là giải quyết cái bụng trống rỗng đã.

“Ta đây muốn ăn hamburger.” Thói quen bị Dao Cầm đẩy ra nhiều lần Tiểu Cẩm cũng không giận, cao hứng phấn chấn đòi ăn, ăn cùng người mình thích chính là thú vui yêu thích nhất của tiểu hài tử, bất quá đối với Tiểu Cẩm mà nói, người nàng thích bao gồm cả Thân ái luôn.

“Không có. Chỉ có mì ăn liền, không ăn thì thôi.” Nàng biết tủ lạnh đầy hamburger thịt, đây là mụ mụ vì  nàng ta chuẩn bị , cũng bởi vì như thế, nàng càng không muốn làm

“Nga...” Chu chu miệng, Tiểu Cẩm chỉ có thể thỏa hiệp.

Nhìn trong nồi nước sôi, Dao Cầm lại bắt đầu nhớ đến. Mì ăn liền, mụ mụ ghét nhất, bởi vì có chất bảo quản làm cho thân thể dinh dưỡng kém đi, có tổn hại khỏe mạnh, hoặc là nên nói, tổn hại sự khỏe mạnh của tỷ tỷ. Dù sao cho tới bây giờ mụ mụ cũng không ngăn nàng ăn.“Nếu mẹ biết ta cho tỷ tỷ ăn mì ăn liền, nhất định lại sẽ bị mắng đây.” Tuy là tự hỏi, nhưng cũng là khẳng định.

“Cẩm Sắt, Dao Cầm, Cẩm Sắt Dao Cầm.”

Cẩm Sắt, tên tỷ tỷ. Dao Cầm, tên của nàng. Cơ hồ tất cả mọi người đều không biết nàng có bao nhiêu chán ghét cái tên này. Nhưng dù là chán ghét như thế nào, nàng cũng kêu là Dao Cầm, và Cẩm sắt là bạn của Dao Cầm.

Cẩm Sắt Dao Cầm, xuất phát từ một quyển sách. Nghe nói năm đó mụ mụ chính là đọc được một đoạn này khi đột nhiên động thai khí, tiện đà sinh hạ tỷ tỷ. Lúc ấy nàng không nói hai lời liền gọi tỷ tỷ là Cẩm sắt, còn nói tương lai sẽ sinh nhiều Dao Cầm ở cùng Cẩm sắt. Đây là rất nhiều năm sau, Dao Cầm nghe chính bà nói, liền ngay cả tên cũng là lấy tên tỷ tỷ để dựa vào đó đặt tên cho nàng, hết thảy đều lấy tỷ tỷ ra trước, sau đó nàng ở phía sau. Có khi nàng suy nghĩ, nếu không có tỷ tỷ, nàng có phải hay không vốn không kêu là Dao Cầm.

Bởi vì có Cẩm sắt, cho nên mới cần Dao Cầm.

[ Oanh ] Tiếng thuỷ tinh vỡ đánh gãy suy nghĩ của Dao Cầm. Kinh ngạc một trận, Dao Cầm vội vàng chuyển hướng phòng khách chạy đến. Nàng không sợ người ngu ngốc kia xảy ra chuyện gì, mà là sợ nàng sẽ mang họa vào thân vì người này.

Chạy khỏi phòng bếp Dao Cầm lập tức liền nhìn đến trong đại sảnh dưới đất đầy mảnh vỡ thủy tinh, thật chói mắt, mà người gây ra họa chính là vẻ mặt khóc thương, ngẩng đầu lên thấy nàng đến rồi lập tức cúi đầu ngay.

Đen mặt lại, Dao Cầm đi nhanh hướng về phía Tiểu Cẩm, dép lê dẫm nát thủy tinh phát ra tiếng‘Răng rắc’, càng đi về phía trước, Dao Cầm càng nắm chặt tay lại. Thảm bị chất lỏng màu trắng làm sũng nước, trong không khí có vị ngọt ngào, bàn trà bên cạnh chỗ còn có chuỗi bọt nước.

 “Sao lại thế này?” Cắn răng, Dao Cầm không chỉ một lần nhắc nhở chính mình không cần phát hỏa. Kỳ thật không phải đã có đáp án rồi sao?

Thật ngu ngốc pha sữa cũng đem cái chén quăng vỡ nữa, có lẽ chỉ do bởi vì sai lầm, nhưng ngay cả như vậy, Dao Cầm vẫn là cảm thấy trong cơ thể có cổ nhiệt khí đang ở cấp tốc dâng trào.

“Ta ta..” Tiểu Cẩm không biết nên như thế nào giải thích, nàng chính là muốn pha chén sữa cho Thân ái, nhưng là cái chén nóng quá, nàng một chút không cầm chắc, cái chén liền ngã, làm sữa cũng không còn.

Làm sao bây giờ, nhất định Thân ái phát hỏa , Tiểu Cẩm tuyến lệ lại làm hết phận sự vì nàng cung cấp sung túc nguồn nước, nước mắt thành chuỗi theo hai má chảy xuống. Vừa khóc, tự nhiên đã nghĩ đến muốn ôm Thân ái , đang muốn tiến lên trước đã bị Dao Cầm quát một tiếng “Đứng lại!!!”

 Bị kinh sợ Tiểu Cẩm không dám lỗ mãng, chính là rơi lệ càng nhiều.

“Ngươi ngốc a!!!” Dao Cầm đi đến trước mặt Cẩm sắt đè lại đầu vai nàng hung hăng ấn xuống ghế, vừa rồi nếu không phải nàng đúng lúc kêu nàng ta dừng lại, hiện tại đã phải đưa nàng ta nhập viện không chừng. Dưới chân còn đầy đất thủy tinh vỡ, rốt cuộc có đầu óc không đây.

“Thân.. Ô ô ô ~.. Thực xin lỗi ~” Bả vai bị nắm phát đau, Tiểu Cẩm cũng không dám mở miệng, chính là muốn giải thích, tuy rằng nàng cũng không biết làm thế nào .

Dao Cầm nhìn đến tỷ tỷ, cũng không muốn nói nhiều lời . Ổn định tình hình bên dưới chân, mới chậm rãi mở miệng

“Có bị thương không?” Một ly sữa nóng như vậy ngã xuống, hoặc nhiều hoặc ít sẽ làm nàng ta bị thương.

“Không không..” Nhanh chóng lắc đầu,tuy 6 tuổi nhưng Tiểu Cẩm vẫn là có ý thức, nếu cho Thân ái biết đùi bị phỏng, nhất định lại mắng mình.

“Tốt lắm, ngươi đi tắm rửa đi, ta thu thập một chút. Tắm xong rồi ăn cơm.”

Nhìn tỷ tỷ đáng thương, Dao Cầm không khỏi mềm giọng, mắng đều mắng rồi thì cũng không cần làm to chuyện nữa.

Nói xong, thân thủ ôm lấy tỷ tỷ hướng đến phòng tắm. Đi một nửa đột nhiên nghĩ đến, kỳ thật nàng ta có thể chính mình tự đi , làm chi phải ôm. Nghĩ nghĩ lại thở dài, quên đi, nàng ta ngu ngốc như vậy sẽ lại chạy loạn, đến lúc đó bị thương thì như thế nào đây, phiền toái vẫn là chính mình. Ngồi ở bàn ăn, Dao Cầm ngơ ngác nhìn trước mặt mơ hồ suy nghĩ. Đại sảnh đã thu dọn xong, chính là thảm có lẽ phải đem đi giặt mới được . Vậy mà lòng vẫn còn vướng bận…

“Rốt cuộc dựa vào cái gì?” Thì thào tự nói trong vô thức.

Đúng vậy, dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì nàng vĩnh viễn phải đi theo tỷ tỷ thay nàng ta thu thập tàn cục. Trong mắt mẹ cũng chỉ có tỷ tỷ, mà nàng chính là đứng sau tỷ tỷ nên mới được mẹ nhìn đến. Nàng cũng là con của mẹ mà, vì cái gì không xem nàng ra gì, mụ mụ nói qua là nàng rất trọng yếu, tương lai phải dựa vào nàng chiếu cố tỷ tỷ. A... Ngay cả sự quan trọng của nàng cũng là vì tỷ tỷ. Cho nên nàng hận, hận không thể loại bỏ tỷ tỷ ra khỏi cuộc đời mình. Mẹ có bao nhiêu yêu nàng ta, nàng có bấy nhiêu hận tỷ tỷ. Nghĩ tới nghĩ lui, Dao Cầm trong lòng còn lại một ý tưởng, chính là phải huỷ đi cái bảo vật này của mẹ mới được.

“Thân ái...” Tắm rửa xong Tiểu Cẩm ngay cả quần áo cũng chưa mặc liền chạy vọt ra, đi đến trước mặt Dao Cầm, nàng có thứ muốn cho muội muội xem à.

“Làm sao vậy?” Không kiên nhẫn đáp lại, nàng không rõ người này sao cả ngày đều thích bám dính lấy nàng.

“Thân ái, ngươi xem nè.” Tay bắt lấy tay Dao Cầm hướng đến ngực của chính mình ấn xuống

“Cũng giống như của ngươi thật mềm mại nha.” Tiểu Cẩm cao hứng nói.

Xúc cảm mềm mại khiến Dao Cầm ‘Oanh’ một tiếng muốn nổ tung. Không tự giác xoa xoa nhéo nhéo (Sắc nữ quá nha >.<), cảm giác thật sự tốt đẹp. Chết tiệt!!!! Ngây người hồi lâu, Dao Cầm mới nghĩ đến một sự kiện

“Ngươi không có mặc nội y sao?!!” Thanh âm cất cao vài phần.

“Cẩm sắt sẽ không mặc đâu.”

Bị Dao Cầm đột nhiên dọa, Cẩm sắt đành phải đáp lại bằng thanh âm nhỏ xíu sợ sệt. Cái loại nội y này nàng cũng sẽ không bao giờ mặc, hơn nữa lại thực không thoải mái,  vài lần mặc thử  không thành công, Tiểu Cẩm đem hết nội y này ném hết đi. (Chỉ cũng thiệt thoải mái =))) )

Nghe xong Cẩm sắt nói, Dao Cầm mới đem lực chú ý nhìn đến trên người tỷ tỷ, vừa tắm rửa xong Cẩm sắt toàn thân tràn ngập mị lực làm cho người ta không thể kháng cự, da thịt trắng hồng, hương thơm quyến rũ toả ra trên người tỷ tỷ khiến Dao Cầm không khỏi rung động, ánh mắt cũng mê ly vài phần. Thật sự khó có thể tưởng tượng cảm xúc của Dao cầm lúc này như thế nào à.

“Thân ái.. Ôm ôm.”

Thấy Dao Cầm không nói lời nào, Tiểu Cẩm tự động tự giác ngồi vào trên đùi của nàng, lấy tay gắt gao vòng qua thắt lưng nhỏ nhắn của Dao Cầm, lấy tư thế làm nũng cọ xát vào vùng đất mềm mại mê người của Dao Cầm.

Nóng quá. Bị ôm quá chặt, bị đụng vào nơi mẫn cảm cũng nóng lên. Chết hơn nữa là ngay cả thở ra hơi thở cũng có cảm giác khô nóng. Nhìn người ngồi trong lòng mình, một cái ý niệm lớn mật hiện ra trong đầu Dao Cầm. Phá hủy nàng ta, biện pháp tối ưu nhất là huỷ đi sự trong trắng thuần khiết của tỷ tỷ, chính là lôi kéo nàng ta cùng mình rơi vào nơi hắc ám.

PS: Vừa đọc vừa tưởng tượng cảnh Tiểu Cẩm làm nũng thấy cưng gì đâu :"> Chương sau Dao Cầm chính thức bị tỷ tỷ làm điên đảo :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro