#17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời gian Namjoon tỉnh dậy đã là gần một ngày sau. 

Cậu đưa mắt nhìn xung quanh một lúc rồi mới biết là bản thân thì đang ở khách sạn. Chống tay ra sau cố gắng gượng mình ngồi dậy, không hiểu tại sao hiện tại cả thân đều rất đau nhức. 

- Tỉnh rồi?

Nghe tiếng nói Namjoon chợt giật bắn mình, xoay sang phải mới phát hiện Yoongi đã ngồi một góc từ bao giờ. Cậu nhìn anh một lúc rồi gật đầu cho câu hỏi của anh. 

- Hôm nay có ....

Giọng Namjoon lạc hẳn đi, Yoongi tiến đến đưa ly nước cho cậu. Uống hết ly rồi hắn giọng lại cậu lại tiếp tục câu nói.

- Hôm nay là ngày diễn cuối, anh vẫn ở đây sao? 

- Ừ và anh nghĩ chúng ta sẽ có một cuộc nói chuyện sau tối hôm nay

Namjoon im lặng nhìn Yoongi. Anh đang nhìn cậu với ánh mắt vừa lo lắng vừa thất vọng, Namjoon không hiểu bản thân mình đang như thế nào chỉ cảm thấy dạ dày mình dội một cơn đau nhói.

Yoongi ra ngoài và mang vào cho cậu một phần ăn và cả một bác sĩ. Có vẻ ông ấy đã ở đây cả ngày để khám cho cậu. Việc kiểm tra sức khỏe cũng nhanh chóng kết thúc, Namjoon ngồi trong phòng ăn trong khi Yoongi ra ngoài cùng bác sĩ. 

Điện thoại vang lên, cậu cầm lấy. Bên trên hiện tên "Jungkook".

- Anh nghe?

"Anh đã ổn chưa"

Namjoon có thể nghe thấy âm thanh lo lắng của cậu út. Thậm chí còn loáng thoáng giọng của những người còn lại. 

- Anh đã ổn, có lẽ một chút sẽ ra duyệt sân khấu với mọi ....

Chiếc điện thoại bị giật ngay khi Namjoon chưa nói hết câu. Ngước mắt lên nhìn Yoongi đang nói vài ba câu sau đó thẳng tay cúp máy. Namjoon cúi mặt xuống không dám nhìn thẳng vào mắt anh. Yoongi cũng im lặng làm cho không khí ngày càng trở nên quái lạ.

- 3 tiếng nữa chúng ta sẽ ra sân khấu - Yoongi nói, mắt vẫn dán lên người cậu - Và anh nghĩ em nên biết làm gì với sức khỏe của mình tối nay.

Namjoon im lặng gật đầu. Cậu hiểu anh đang nói đến vấn đề gì, cậu đã ngất xỉu hôn mê đến tận hai ngày vì áp lực công việc mà Namjoon chọn lựa ôm hết vào người. Và không chỉ Yoongi mà còn những người khác cũng đã rất lo cho cậu.

Hiện tại cả người Namjoon hoàn toàn đau nhức và thậm chí có thể tưởng tượng ra việc xương trong người cậu đang nứt ra từng mảnh. Và với việc này thì sân khấu tối nay có lẽ phải đối mặt với việc mà không ai muốn là làm bù nhìn nhỉ?

Namjoon hoàn toàn hiểu được sức khỏe của mình đang tồi tệ đến đâu nhưng có lẽ không một Fan nào muốn thấy cậu trong tình trạng lên sân khấu với bộ dạng tồi tệ đâu nhỉ? 

" Và sẽ không bất kì ai muốn thấy kẻ dư thừa đang vô dụng trên sàn diễn...."

Đêm diễn đó, Namjoon bỏ qua việc xương mình đang nứt ra và bùng cháy hết mình trên sân khấu dù cậu có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào. 

Như lần trước, sân khấu hạ xuống cũng là lúc đầu gối của Namjoon khụy xuống vì hết sức chịu đựng. Taehyung vẫn đỡ cả người cậu và máy thở vẫn đặt lên người Namjoon. Không một ai nói bất cứ lời nào, có lẽ sự tức giận và lo lắng đã xâm chiếm. 

Chiếc xe quay về khách sạn cũng là lúc Yoongi đỡ Namjoon vào phòng và bỏ mọi người lại với câu nói "Em sẽ chăm sóc Namjoon". 

Đặt Namjoon xuống giường, Yoongi lấy khăn, lau mặt cho Namjoon. Yoongi nhẹ hàng lau từ mặt xuống cổ thậm chí cả chân tay. Namjoon vẫn đang trong quá trình kiềm nén cơn đau và nhịp thở đang rất khó khăn với mình. Đưa mắt nhìn Yoongi.

- Anh Yoongi... được rồi, em vẫn ổn 

- Im lặng đi Joon - Yoongi lên tiếng, giọng nói vẫn đều đều nhưng lại khiến Namjoon cảm thấy như sắp tận thế rồi

Namjoon im lặng, Yoongi vẫn tiếp tục công việc của mình. Anh tháo nút áo của cậu ra sau đó đưa khăn lên lau từng vết rạch vẫn còn rươm rướm máu trên người cậu.

Đến khi Namjoon bước ra từ nhà tắm với bộ đồ ngủ thì Yoongi vẫn im lặng nhìn theo bước chân cậu. Namjoon ngồi lên giường, Yoongi tiến đến đứng trước mặt cậu. Đưa hộp thuốc ra, Namjoon giật mình nhìn anh.

- Có lẽ em cần có lời giải thích với anh đúng chứ?

Namjoon im lặng, nhìn Yoongi cậu hiện tại không biết nên nói gì, bộ não thông minh đến vậy nhưng giờ lại không có bất cứ chữ cái nào dành cho lời giải thích.

- Chỉ là thuốc ngủ thôi mà, em chỉ mất ngủ nên sử dụng

- Không, Namjoon! Em đừng tưởng anh không biết - Yoongi gằn giọng nhìn cậu -*Diazepam là thuốc an thần liều mạnh và thuốc này có thể khiến em mất mạng

----

Argent2002

*Thuốc diazepam có tác dụng an thần, điều trị các triệu chứng cai rượu và . Thuốc này còn được dùng để giảm co thắt cơ và giảm đau trước các thủ thuật y khoa. Diazepam thuộc nhóm thuốc benzodiazepine, tác động lên não bộ và dây thần kinh (hệ thống thần kinh trung ương) tạo ra tác dụng an thần. Thuốc hoạt động bằng cách tăng tác dụng của GABA (một loại hóa chất tự nhiên nhất định trong cơ thể).

Diazepam còn có thể dùng để ngăn tình trạng hội chứng (mơ thấy ác mộng).

Tác dụng phụ ( Nói cách khác là lạm dụng, sử dụng quá nhiều)

Lú lẫn,

 ảo giác, 

suy nghĩ và hành vi bất thường;

Hành vi có tính đe dọa bất thường, giảm ức chế, không sợ nguy hiểm;

Uất ức, có ý định tự sát hoặc tự tổn hại bản thân;

Tăng động, kích động, hung hăng, nóng tính

;Cơn co giật mới hoặc trầm trọng hơn;

Thở yếu hoặc nông;

Cảm giác muốn ngất;

Co giật cơ, rùng mình;

Những tác dụng phụ thông thường khác bao gồm:

Vấn đề trí nhớ;

Choáng váng, quay cuồng;

Cáu gắt;

Yếu cơ;

Buồn nôn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro