【no.4】

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cách lần thứ hai bình xét cấp bậc chỉ còn lại một buổi chiều, mỗi người đều rất nỗ lực luyện tập.

"Cái này em không biết làm sao..."

Hoàng Minh Hạo gấp đến độ muốn khóc lên, ca hát phương diện này cậu một mực không được, cả người đều không tốt, luyện nhiều ngày như vậy một điểm chuyển biến tốt đẹp đều không có.

Thái Từ Khôn phát hiện tâm tình của cậu không ổn, liền đi qua an ủi: "Không sao, không sao, luyện nhiều một chút, luyện nhiều một chút liền tốt."

Hoàng Minh Hạo xem ca ca mình thích tới an ủi mình, cảm xúc vốn dĩ lúc đầu kìm nén lập tức liền bộc phát, đều là bộ dạng này, thời điểm có người chú ý mình, những buồn bực chết nghẹn ở trong lòng kia lập tức liền bị đẩy ra.

"Không, không phải, em vẫn luôn, vẫn luôn, hát không tốt, em không thể..."

Hoàng Minh Hạo đáp chưa hết lời, nước mắt đã không tự giác chảy ra, nói chuyện cũng mang theo một chút nghẹn ngào.

Mấy người lớp A cũng chú ý đến động tĩnh bên này đều tới hỏi thăm, cổ vũ cậu.

Thời gian hơn hai ngày đến học một ca khúc mới, không thể không nói là một lần đại khiêu chiến, không người nào dám nói không muốn vào lớp A, không chỉ là muốn cùng Tiểu Hoa Hồng ở một lớp, còn là muốn cho người khác tán dương mình, tán dương thực lực của mình.

Buổi tối, Thái Từ Khôn bởi vì đêm khuya mười hai giờ thật không có chuyện làm, lại nghĩ đến ngày mai bình xét, liền lặng lẽ meo meo đi đến phòng tập luyện.

Lớp ACF đèn đều đã tắt, nhưng là lớp D cùng lớp B đèn ngoài ý muốn, đều là sáng lên.

"Phạm Thừa Thừa?"

Lớp D cửa không khóa, Thái Từ Khôn có thể trông thấy bên trong người đang nhảy vóc dáng thật giống Phạm Thừa Thừa, y liền muốn xác minh có đúng là đệ đệ không.

Phạm Thừa Thừa đột nhiên nghe được thanh âm, bị dọa đến giật mình, cả người đều run lên ba cái: "Khôn Khôn?"

Thái Từ Khôn đẩy cửa tiến vào: "Đã trễ như vậy, em còn chưa ngủ a?"

"Anh không phải cũng không ngủ sao?"

Phạm Thừa Thừa đi qua đóng cửa, sợ gió lạnh lùa vào lại làm Thái Từ Khôn bị cảm: "Em còn chưa luyện tốt, bình xét cấp bậc em chỉ có thể lâm thời ôm chân Phật đi."

"Em chỗ nào chưa ổn a? Anh dạy cho em, đợi lát nữa chúng ta chạy nhanh về ngủ bù~"

Thái Từ Khôn lại quay đầu nhìn một chút, chân thành nói.

"Lớp B giống như cũng có người, anh đi xem một chút, chúng ta cùng nhau luyện tập, hiệu quả càng tốt hơn, cũng sẽ không thấy cô đơn."

Phạm Thừa Thừa vừa mới cảm thán may mắn là bản thân chăm chỉ như vậy, ông trời liền cho hắn cơ hội để hắn cùng Tiểu Hoa Hồng ở riêng, không nghĩ tới còn có "người thứ ba chen chân".

"Được!"

Hắn có khả năng từ chối đoàn sủng sao, chỉ có thể đồng ý a.

Vạn vạn không nghĩ tới, người lớp B kia lại là Tiểu Quỷ.

"Tiểu Quỷ?"

"Khôn Khôn, muộn như vậy anh làm sao còn chưa ngủ?"

"Anh vừa mới tới, đã ngủ một giấc rồi."

Phạm Thừa Thừa trong chốc lát cũng liền tới: "Tiểu Quỷ, anh không phải người đúng không? Liền tới lớp D cùng luyện tập a?"

"Cậu mới không phải người!" Tiểu Quỷ đúng lý hợp tình mà trả lời, sau đó lại quay đầu hướng Thái Từ Khôn nói: "Chúng ta ở đây tập nha anh, Phạm Thừa Thừa cậu về tắt đèn đi."

Đây là một đêm rất ấm áp, nếu như bỏ qua Phạm Thừa Thừa cùng Tiểu Quỷ đối Thái Từ Khôn làm ra mấy chuyện tranh sủng ấu trĩ thì vẫn có thể coi là "ấm áp".

Ba giờ sáng, mấy người tại phòng tập luyện thức trắng một đêm mới chịu rời đi.

"Ai lên trước ai lên trước?"

Ca từ không nhớ được, vũ đạo càng không thuần thục, tất cả mọi người đang tiến hành khẩn trương tập luyện.

Lớp A đương nhiên là lớp đầu tiên ghi hình bình xét cấp bậc lần này.

Thái Từ Khôn nghiêng đầu hỏi Vương Tử Dị ở bên phải y: "Anh lên trước hay là em lên trước?"

"Đều có thể", Vương Tử Dị điểm nào sẽ không khẩn trương đây, hắn khẳng định cũng rất khẩn trương, thật vất vả cùng người mình thích ở tại một lớp, hắn khẳng định không nghĩ tới nhanh như vậy liền tới khoảnh khắc này đi.

Thái Tiểu Quỳ ngốc manh cười: "Anh trước a."

"Anh trước sao?"

Dù sao sớm muộn cũng phải lên, còn không bằng sớm một chút cho Tiểu Quỳ động lực, Vương Tử Dị kiên quyết "lâm trận":

"Được!"

Thời điểm Vương Tử Dị đứng dậy còn ở trước mặt Thái Từ Khôn cùng y nắm tay đập cái vai, nhân cơ hội chiếm tiện nghi.

"Cố lên."

"Cố lên."

Hiện tại ai còn so đo nhiều như vậy a, chỉ hận mình không dám là người thứ nhất đứng lên.

"OMG, chưa từng có khẩn trương như vậy đi-"

Thời điểm Vương Tử Dị bước ra cũng có chút do dự, nhưng là nam tử hán khí khái ngập tràn, tại trước mắt Khôn Khôn không thể mất mặt, lúc ấy Vương Tử Dị là nghĩ như vậy.

Sau đó phỏng vấn, Thái Từ Khôn một mặt đứng đắn mà khen Vương Tử Dị: "Tử Dị là đặc biệt nghiêm túc, so sánh một chút, em cảm thấy anh ấy khả năng càng nắm chắc hơn em."

"Tôi muốn bắt đầu!"

Làm đủ chuẩn bị tâm lý, Vương Tử Dị đi đến trước camera, kỳ thật hắn một điểm tựa để nội tâm bình tĩnh đều không có, đầu tiên là tâm sự một chút lời nói, nhưng bởi vì quá khẩn trương, lúc biểu diễn không có phát huy trình độ thật sự của mình.

Mặc dù là đối với bản thân rất thất vọng, Vương Tử Dị cũng không nguyện ý đem một tia cảm xúc tiêu cực nào truyền lại cho Thái Từ Khôn.

"Đến em sao?"

Thái Từ Khôn vỗ vỗ tay Vương Tử Dị liền chuẩn bị ra sân, đồng dạng cũng là không có một chút chắc chắn nào.

Xem hết Thái Từ Khôn biểu diễn, Vương Tử Dị kỳ thật vẫn là đối với mình rất thất vọng, lúc phỏng vấn hắn cũng đã nói, rất hi vọng cùng Thái Từ Khôn một chỗ lưu tại lớp A.

Thái Từ Khôn một cái động tác sau cùng là bắn một cái trái tim nhỏ, nhảy xong liền một thân mèo con ngồi xổm trên mặt đất nửa ngày cũng không đứng lên.

Mọi người rất nhanh liền đã nhận ra có chuyện không đúng, đều lo lắng vây đến xem y thế nào. Không lại gần quả thực nhìn không ra, Thái Từ Khôn trên trán tràn đầy mồ hôi lạnh, bờ môi cũng bị chính mình cắn tím xanh.

"Khôn Khôn? Khôn Khôn?"

Hoàng Minh Hạo nhẹ nhàng vỗ vỗ phía sau lưng Thái Từ Khôn, hỏi y làm sao vậy.

Thái Từ Khôn chậm một chút mới lên tiếng: "Không có gì, chỉ là vừa mới nãy trước mắt liền biến thành màu đen."

"Em dìu anh đi, tới phòng y tế nghỉ ngơi nha?"

Trần Lập Nông mau chóng đem Thái Từ Khôn từ dưới đất ôm lên, y nương theo sức lực của cậu miễn cưỡng đứng dậy.

"Không cần, khả năng tuột huyết áp, trên người anh có kẹo, có thể ăn tạm a."

Một việc nhỏ này xen giữa cũng liền tại Thái Từ Khôn sức khỏe sau đó chuyển biến tốt đẹp an an ổn ổn mà vượt qua.

Buổi chiều chính là công bố kết quả bình xét cấp bậc lần hai.

Có người vui đến phát khóc, cũng có người trong lòng khó chịu đến hoảng, có lên cao cấp bậc, tự nhiên cũng liền có không ít người cấp bậc giảm xuống.

"Thực tập sinh tự do Thái Từ Khôn, Banana Culture Lâm Siêu Trạch."

Thời điểm Trương Nghệ Hưng đọc đến tên hai người, rõ ràng có thể cảm nhận được bầu không khí toàn trường quay liền đột nhiên yên tĩnh: "Chờ một chút, chờ một chút, hai vị không cần xuống."

Đương lúc Trương Nghệ Hưng cúi đầu tiếp tục xem đánh giá trong tay mình, vốn dĩ là muốn dọa bé con kia một chút nhưng vừa nghĩ tới thân thể của y không tốt, đoán chừng chịu không được chuyện dọa người này, liền không có quá nhiều do dự nói tiếp: "Chúc mừng các cậu thành công lưu tại lớp A."

Tiếng vỗ tay vang lên không ngớt, tất cả mọi người đều rất chân thành chúc mừng vì bọn họ cảm thấy vui vẻ, Thái Từ Khôn cũng không có phụ cố gắng của y.

"Đây chính là kết quả cấp bậc cuối cùng của 100 thực tập sinh, biểu hiện tốt hài tử đương nhiên là sẽ được thưởng. Sắp tới tôi có tham gia ghi hình 《 Khoái lạc đại bản doanh 》, cho nên tôi sẽ dẫn các bạn học lớp A và lớp B cùng đi, biểu diễn với tôi."

Cái này tự nhiên lại là một kết quả đặc biệt vui vẻ.

Bình xét cấp bậc kết thúc về sau chính là thư giãn một hồi, cũng có người nhận cấp bậc vừa rồi ảnh hưởng tâm tình không tốt.

Kết thúc về sau có rất nhiều người khóc, khó chịu biểu tình đều viết lên mặt.

Rất nhiều người lúc gọi điện thoại đều khóc, nói không nhớ nhà là giả, nói không mệt cũng là giả, làm sao lại không khổ cực, làm sao lại nghe được thanh âm của bọn hắn không muốn khóc.

Đương nhiên, hài hước trò chuyện cũng thật nhiều, điện thoại thiếu tiền không ai nghe cũng là rất nhiều.

"Hiện tại chúng ta sắp sửa tuyển ra center đầu tiên của Thần tượng thực tập sinh, chính là C vị của ca khúc chủ đề. C vị này, đơn giản lý giải chính là người đứng ở giữa, vị trí đứng ở giữa kia rất dễ dàng để mọi người lần đầu tiên liền nhìn đến bạn."

Lần này C Vị chỉ ở trong lớp A lựa chọn, các lớp khác không có tư cách cạnh tranh. Chỉ có thời gian một giờ chuẩn bị, sau đó người từ lớp BCDF đến bỏ phiếu.

Thời gian, biên nhảy, giai điệu đều cho bọn hắn rất lớn áp lực, thời gian rất ngắn, sự tình có thể làm không nhiều.

Thái Từ Khôn là người được cue nhiều nhất, thực lực của y từ vừa ra trận liền biểu hiện ra ngoài, rất nhiều người đều vô cùng xem trọng y, chính vì vậy, Thái Từ Khôn áp lực mới càng lớn hơn nữa.

Tất cả mọi người thể hiện ra độc môn tuyệt kỹ, Thái Từ Khôn trong lòng cũng không nắm chắc, cao âm, lộn mèo, ăn cơm đồ vật đều lấy ra tuyển center .

"Khôn Khôn chớ khẩn trương."

Sang đây xem bọn hắn luyện tập không ít người, rất nhiều người ngụy trang đi xem huynh đệ chạy tới nghiêng mắt nhìn Thái Từ Khôn, tròng mắt đều muốn dính trên thân người ta, sợ người khác không phát hiện được.

Một cái chớp mắt chính là một giờ.

"Em cảm thấy người thứ nhất đi lên kỳ thật cần dũng khí rất lớn", Thái Từ Khôn điểm này vẫn luôn không chiến thắng được mình, "Em không dám là người thứ nhất đi lên, bởi vì em không biết dưới đài sẽ phản ứng như thế nào a..."

Trịnh Duệ Bân rất có dũng khí, lúc đi lên còn quay đầu cùng Thái Từ Khôn đập tay.

Thái Từ Khôn là người thứ năm ra sân, một đường đi tới người cùng y nắm tay không ít, cố lên âm thanh cũng không ít, ánh mắt đều vây quanh y chuyển động.

"Hi vọng mọi người đợi chút nữa có thể đem tay cho em mượn có được không?"

"Được!"

Chu Chính Đình lớn mật tỏ tình: "Anh cho em mượn hai tay luôn."

"Thanks~ thanks~"

Sân khấu rất cháy rất bùng nổ, Thái Từ Khôn lúc sau nhảy chính là ca khúc nam đoàn của Trương Nghệ Hưng. Hắn âm thầm cảm thán vũ đạo này có rất nhiều người nhảy đều nhảy không đến, đợi nửa ngày cũng không có ai nhảy tốt đến vừa khả ái lại vừa quyến rũ như y .

Hiện tại hiện trường bỏ phiếu, mọi người một phiếu một phiếu dán.

Thời điểm đi lên Thái Từ Khôn còn lảo đảo một chút, là Chu Chính Đình đỡ y mới không có ngã sấp xuống.

Cuối cùng Thái Từ Khôn so Chu Chính Đình nhiều hơn hai phiếu, lấy 21 phiếu thành công trúng tuyển ca khúc chủ đề vị trí center.

Sân khấu rất huyễn khốc, ánh sáng rực rỡ chiếu vào trên người của bọn hắn, mỗi người nội tâm đều có xúc động.

Nhìn nam hài C vị đứng ở vị trí cao nhất kia, là Đại Xưởng rất nhiều người mộng tưởng, y ở trên sân khấu thực sự rất loá mắt, tự tin tỏa ra hào quang của y, mị lực của y.

"Cậu có bao nhiêu thích Thái Từ Khôn?"

"Thích sân khấu cùng thích anh ấy giống nhau!"

"Thái Từ Khôn, tôi sẽ cố gắng đuổi theo bước chân của em, nỗ lực cố gắng cùng em ở một lớp!"

Thời điểm hoàn tất ghi hình MV ca khúc chủ đề không còn sớm, hiện tại rất nhiều người cũng đã mệt mỏi.

Thái Từ Khôn hai tay đều đã sưng phồng lên, nhìn kỹ y trên sân khấu, bạn sẽ phát hiện y lúc làm trái tim đều làm ra một trái đào nhỏ. Bởi vì dị ứng thực nghiêm trọng, y không thể đem tay nắm chặt. Lại không có thời gian bôi thuốc, dẫn đến tay của y hiện tại động một cái đều rất đau.

"Đạo diễn, tay của Khôn Khôn tình hình rất nghiêm trọng!", người bên cạnh Thái Từ Khôn đều một mực lo lắng dắt y đi tìm đạo diễn.

Cũng may bên trong Đại Xưởng có bác sĩ đi theo, Thái Từ Khôn dị ứng đến rất nhanh, nhưng tương tự cũng rất tốt khống chế, bôi không ít dược cao liền đã có tiêu sưng khuynh hướng.

"Tay còn khó chịu sao Khôn Khôn?"

"Tốt hơn nhiều a", Thái Từ Khôn nắm tay còn ửng hồng xòe ra, ngoan ngoãn mà trả lời.

"Về sau dị ứng liền phải kịp thời xoa thuốc, đau liền nói với bọn anh, đói bụng thì phải ăn, mệt thì phải nghỉ ngơi--"

Người xung quanh nhao nhao thuyết giáo Thái Từ Khôn dị ứng còn muốn tiếp tục luyện nhảy, mèo nhỏ lại ngoan ngoãn dạ một tiếng liền khiến đám nam nhân không có tiền đồ này lún hố ái tình càng thêm sâu.

Lần thứ nhất khiêu chiến cũng liền như vậy trôi qua.

Đại Xưởng tương lai còn đang chờ bọn họ, có rất rất nhiều nhà sản xuất quốc dân đều đang chờ mong bọn họ lần tiếp theo biểu diễn.

Như vậy, lần tới sân khấu gặp đi, các thực tập sinh!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro