Thế giới sách 3-Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phương Thiên Trạch×Quý Hướng Không/Thu thập hào môn gia chủ 10

"Còn ai nữa?" Phương Thiên Trạch sau khi thốt ra liền phản ứng lại, sau đó bật cười: "Tiểu ác ma, vẫn không chịu buông tha Phương phu nhân sao?"

"Buông tha cho bà ấy?" Vương Nhất Bác làm bộ thở dài: "Ai ~ lúc trước Phương phu nhân đã từng nghĩ tới muốn buông tha Quý Hướng Không chưa?"

Phương Thiên Trạch sợ lại chịu tai ương vô cớ, vội vàng tự mình nói: "Phương Thiên Trạch ban đầu cũng là xấu xa, căn bản là không hiểu cái gì gọi là yêu." Hắn là hắn, anh là anh, hắn cặn bã cũng không có quan hệ với anh nha!

Vương Nhất Bác vẫn chưa thỏa mãn nói: "Đáng tiếc, nếu là Phương Thiên Trạch ban đầu, em nhất định để cho hắn cảm thụ một chút ánh sáng chính đạo. Em muốn tìm cách để cho hắn yêu em hết lòng, sau đó giả bộ bất đắc dĩ rời đi, sau này để cho hắn xem em cùng người khác cả đời ân ái. ”

"Cách tốt nhất để trả thù cặn bã nam chính là sống tốt hơn hạnh phúc hơn." Phương Thiên Trạch tiếp tục khoe khoang: "Vậy em dự định trả thù Phương phu nhân như thế nào? Anh có thể giúp đỡ. " Dù sao Phương phu nhân cũng là mẹ hờ của anh trong văn này, cũng không phải ruột thịt, bà ấy tức giận đến chết không sao cả.

"Điều bà ấy quan tâm nhất là gì?" Vương Nhất Bác nhướng mày một đôi mắt phượng lấp lánh nhìn về phía Phương Thiên Trạch.

"Cái gì?" Phương Thiên Trạch vừa nhìn thấy đôi mắt lóe sáng của Quý Hướng Không, lập tức tâm viên ý mã, căn bản cũng không chú ý nghe cậu nói cái gì.

Vương Nhất Bác bất mãn nhíu mày: “Bà ấy quan tâm nhất là chính bà ấy!"

Phương Thiên Trạch thấy cậu nhíu mày, vội vàng thu hồi tâm tư bay ra ngoài trời của mình, phụ họa: "Đúng, bà ta luôn miệng nói làm hết thảy đều là vì con trai, kỳ thật bà ta là vì mình chứ?"

      "Đúng vậy, bà ấy và người ngoài vẫn luôn cho rằng Quý Hướng Không là con riêng của gia chủ cũ, cho nên sau khi Quý Hướng Không được mang về thì chẳng khác nào ở trước mặt mọi người nhiều lần đánh vào mặt bà ấy, cho nên bà ấy mới không thể chấp nhận Quý Hướng Không." Vương Nhất Bác mỗi khi nhớ tới Quý Hướng Không bị gây khó dễ, khi dễ liền phẫn nộ: "Sau đó bà ta giúp Phương Thiên Trạch ngồi lên vị trí gia chủ, bất quá là vì chứng minh con trai mình mới là người thừa kế chính thống."

"Cho nên, em muốn trả thù như thế nào?" Phương Thiên Trạch tất nhiên biết Quý Hướng Không hiện tại không có khả năng từ bỏ ý đồ.

Vương Nhất Bác đắc ý mang theo nụ cười không có ý tốt: "Em muốn trở về nói cho bà ấy biết sau này anh sẽ ở bên em."

“Được a!” Phương Thiên Trạch vừa nghe liền lấy lại tinh thần: "Vậy bây giờ đi đi!" Không chỉ cần vội vàng nói cho Phương phu nhân biết, anh càng nóng lòng muốn công khai cả thế giới biết nha!

Phương phu nhân vừa nhìn thấy Quý Hướng Không liền đau đầu, nhìn thấy cậu trở về liền muốn trốn. Bởi vì mỗi lần cậu không chỉ làm bà tức giận đến chết, hơn nữa cậu nói chuyện còn khiêu khích, sau khi đi lão gia chủ còn muốn cùng bà cãi nhau một trận.

      Vương Nhất Bác ngồi vững trên sô pha rồi trực tiếp mở miệng: "Cha, anh trai con đã ly hôn từ lâu rồi. Người có bất kỳ yêu cầu gì đối với người bạn đời mà anh tìm sau này không? ”

"Bạn đời nào? Nhà ai? " Phương phu nhân vốn là dựa trên nguyên tắc có thể không nói lời nào thì không nói lời nào, nhưng vừa nói đến đại sự chung thân của con trai, lại nhịn không được mở miệng.

"Tôi a." Vương Nhất Bác mang theo vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa, thốt ra!

Lão gia chủ nghe được một câu này, trước tiên nhìn thoáng qua Quý Hướng Không sau lại nhìn về phía Phương Thiên Trạch, nhưng anh trầm mặc không mở miệng.

Phương phu nhân sửng sốt một chút, sau đó thở phì phì nói: "Quý Hướng Không loại đùa giỡn này một chút cũng không buồn cười, cậu còn ở chỗ này giảo hoạt!"

Vừa nghe Phương phu nhân lại khiển trách gia bảo của mình, Phương Thiên Trạch khẳng định là không làm: "Mẹ, vì sao mỗi lần mẹ đều phải khiển trách em trai của con? Em trai con nói đúng, con chỉ thích em ấy, con muốn ở bên em ấy. ”

Phương phu nhân nhìn con trai không giấu được vui mừng, đột nhiên kích động: "Con điên rồi sao? Hai người là anh em ruột cùng cha khác mẹ! ”

"Bà có thể đừng la hét không?" Lão gia chủ cau mày nhìn về phía Phương phu nhân.

Vương Nhất Bác tiếp tục xem náo nhiệt không ngại lớn chuyện: "Phương phu nhân, cha vẫn nói tôi không phải con riêng của ông ấy, bà vẫn luôn không tin, cho nên từ nhỏ đến lớn bà đối với tôi đủ loại khắc nghiệt. Nếu bà không tin, có thể tự mình dẫn tôi và anh trai tôi đi xét nghiệm lần nữa, chúng tôi vốn không có quan hệ huyết thống, vì sao không thể ở bên nhau? ”

Lão gia chủ nhìn về phía con trai lớn: "Xác định lần này nghĩ kỹ, không phải nhất thời hứng thú, cũng sẽ không thay đổi nữa chứ?"

Phương Thiên Trạch trịnh trọng nói: "Nghĩ kỹ rồi."

"Không được! Cho dù các người không có quan hệ huyết thống, cậu cưới ai cũng được, không thể cưới nó! " Phương phu nhân chính là chướng mắt Quý Hướng Không không có chỗ nào tốt trèo lên đứa con trai ưu tú của mình.

Vương Nhất Bác đè xuống vui sướng khi người gặp họa kiêu ngạo hỏi: "Phương phu nhân, vì sao tôi không được? Đầu tiên, tất cả chúng tôi đều độc thân, thứ hai, chúng tôi không có quan hệ huyết thống. Chúng ta có vấn đề gì với nhau? Chúng tôi đến chỉ muốn nói với bà rằng chúng tôi ở bên nhau, không phải để hỏi ý kiến của bà, chỉ muốn thể hiện sự tôn trọng đối với cha mẹ của anh ấy. ”

"Ai cũng được chính là cậu không được..."

"Bà có thể dừng lại một chút không?" Chủ nhà lại một lần nữa ngăn cản bà: "Nghe đứa bé nói!"

Phương Thiên Trạch giữ chặt tay Quý Hướng Không: "Em trai con nói đúng, chúng con dựa vào cái gì không thể ở bên nhau? Khi em ấy tròn 20 tuổi, chúng con sẽ tổ chức đám cưới. " Đến lúc đó cậu chính là bạn đời danh chính ngôn thuận của anh, cậu còn nói muốn ở chỗ này bồi anh đến già.

Lão gia chủ kỳ thật đã sớm nhìn ra tình cảm của hai người bọn họ không tầm thường, nhưng cũng không có can thiệp quá nhiều, dù sao nhân sinh của mình cũng phải tự mình đi.

       “Không được!” Phương phu nhân còn muốn làm ngăn trở cuối cùng.

"Bà phản đối không hiệu quả! Tôi đến đây khi tôi 10 tuổi, tôi thích anh trai tôi gần 10 năm, tôi phải kết hôn với anh ấy. " Thái độ của Vương Nhất Bác cực kỳ kiên định và cứng rắn.

Gia chủ nói: "Họ muốn kết hôn với ai là việc riêng của họ, làm cha mẹ có thể quản lý họ suốt đời không? Nếu bà không quen nhìn, trở về phòng của bà đi. ”

Trong nguyên văn, đối với Quý Hướng Không chân thành nhất chính là lão gia chủ, quả nhiên hiện tại ông vẫn sẽ che chở Quý Hướng Không.

Chờ Phương phu nhân thở phì trở về phòng lầu hai, Vương Nhất Bác tri kỷ nói: “Cha, con đi lên khuyên nhủ Phương phu nhân.”

"Không cần quản bà ấy, bà ấy tự mình nghĩ thông suốt là tốt rồi." Lão gia chủ lo lắng Quý Hướng Không đi lên lại chịu lời nói của Phương phu nhân gây khó dễ.

Vương Nhất Bác đã sớm đứng lên cất bước: "Con nên đi xem một chút."

Phương Thiên Trạch tất nhiên biết bảo bối nhà mình không có hảo tâm, vội vàng trợ lực: "Cha, cứ để Không Không đi. Con muốn thảo luận với cha về việc phải làm gì với đám cưới. ”

Vương Nhất Bác đi gõ cửa, Phương phu nhân còn tưởng rằng là chồng của mình đến dỗ dành mình, dù không đúng cũng phải là con trai mình, hưng phấn đi mở cửa phát hiện là cậu, gương mặt nhất thời kéo xuống: "Cậu tới làm gì?" Nói xong liền muốn đóng cửa lại.

      Vương Nhất Bác dùng sức đẩy cửa đi vào, sau đó khép hờ lại: "Phương phu nhân, tôi tới đây nói cho bà biết chuyện tôi muốn cùng ca ca tôi kết hôn."

Phương phu nhân tức giận muốn há mồm mắng người, nhưng trong nháy mắt bà mở miệng, Vương Nhất Bác lại nhỏ giọng nói: "Tốt nhất bà đừng rống! Tôi tốt bụng khuyên bà, bà lại muốn gào thét với tôi, cha và anh trai tôi ở dưới lầu nghe thấy sẽ biết bà lại làm khó tôi! ”

Phương phu nhân tức giận đến mức hận không thể đánh cậu, nhưng lại không dám.

Vương Nhất Bác cảm thấy hả hê tựa vào khung cửa: "Phương phu nhân, anh trai tôi sẽ không cưới tôi." Quả nhiên nhìn thấy trên mặt Phương phu nhân trong nháy mắt kinh hỉ, sau đó nói tiếp: "Là tôi cưới anh ấy."

"Cậu! Đừng vọng tưởng! " Phương phu nhân mới không tin con trai của mình là người phía dưới kia, đây là tôn nghiêm cuối cùng!

"Tôi chẳng những muốn cưới anh ấy, còn muốn anh ấy mang theo tất cả cổ phần làm của hồi môn đến gả cho tôi, toàn bộ cổ phần dưới danh nghĩa của anh ấy đều được phân dưới danh nghĩa của tôi. Hơn nữa, anh ấy đã ký một thỏa thuận bất luận ai đề nghị ly hôn,  anh ấy sẽ ra đi mà không được lấy gì..." Vương Nhất Bác thích nhìn bộ dáng bà tức giận muốn đánh người nhưng lại bó tay. Đã từng khi dễ Quý Hướng Không, đã từng kiêu ngạo như vậy, phong thủy xoay vần, làm ác sẽ gánh hậu quả.
Truyện chỉ được đăng tại wattpad Hanhien55

“Cậu đừng quá đáng!” Phương phu nhân vẫn luôn biết Quý Hướng Không tuyệt đối không phải là người đơn thuần: "Tâm cơ của cậu quá nặng!" Nhưng bà sợ chồng cùng con trai của mình nghe được lại hiểu lầm là bà gây khó dễ Qúy Hướng Không, cho nên cũng chỉ có thể hạ thấp giọng.

"Phương phu nhân, tâm cơ của tôi chính là nặng, tôi đã hao hết tâm cơ đem cổ phần của Phương Thiên Trạch lừa đến tay." Vương Nhất Bác vẻ mặt đắc ý: "Nhưng bà nhìn thấu có ích lợi gì? Nếu chồng và con trai của bà không thể nhìn thấu thì sao chứ? ”

       "Cậu..."

       "Tôi làm sao?" Vương Nhất Bác vẻ mặt từ trên cao nhìn xuống: "Bà khách khí với tôi một chút, dù sao sau này tôi mới là gia chủ chân chính của Phương gia, anh ấy chỉ là con rối. Con trai bà chỉ làm việc cho tôi vô ích, nhưng bà yên tâm, anh ấy đã hầu hạ tôi, mỗi tháng tôi sẽ cho anh ấy một số tiền tiêu vặt. ”

"Ta muốn đi nói..."

“Đừng uổng phí tâm cơ!” Vương Nhất Bác liếc mắt một cái sắc bén: "Có phải bà đã già rồi đầu óc không rõ ràng không? Bây giờ hầu hết các cổ phần là tôi đứng tên, tôi có một phiếu phủ quyết về tất cả mọi người và mọi thứ trong công ty. Bà không phải nên mỗi thời mỗi khắc cầu nguyện để tôi đừng bỏ Phương Thiên Trạch sao? Dù sao nếu tôi vứt bỏ anh ấy, anh ấy sẽ nghèo túng. Bà nói xem, đến lúc đó anh ấy có thể nghĩ không thông liền đi nhảy lầu hay không? ”

"Cậu còn nhỏ tuổi sao lại ngoan độc như vậy?"

Vương Nhất Bác cười lạnh một tiếng: "Bây giờ bà nói tôi còn nhỏ tuổi? Lúc bà làm khó tôi hãm hại tôi, sao lại không nhớ tôi tuổi còn nhỏ mà buông tha cho tôi? ”

"Cậu có chuyện gì thì ngắm vào ta."

       "Ngắm vào bà? Tôi chỉ là muốn ngắm vào anh ấy. " Vương Nhất Bác đến gần hai bước: "Phương phu nhân bà phải nhớ kỹ, chính là bởi vì bà, tôi mới đi quyến rũ con trai của bà; chính là bởi vì bà, con trai bà không có cổ phần mất đi vị trí gia chủ; chính là bởi vì bà, con trai bà muốn đoạn tử tuyệt tôn."

Phương phu nhân ngã xuống đất.

Vương Nhất Bác lại tiến lên một bước hơi khom lưng, khí thế bức người: "Sau này tôi trở về, phiền Phương phu nhân đối với tôi vẻ mặt vui vẻ một chút, nếu tôi tâm tình không tốt một lần liền đi chơi đùa một lần. Vạn nhất bị người bên ngoài mê hoặc, còn có thể sẽ ly hôn với con trai bà, đến lúc đó anh ấy chính là người nghèo không có gì. Hơn nữa bà cũng có thể nhìn ra, con trai bà bị quỷ mê tâm khiếu yêu tôi như vậy, sau khi bị tôi phản bội thêm vứt bỏ, bà nói xem anh ấy có thể thương tâm muốn chết đi nhảy lầu hay không? ”

"Cậu..."

"Tôi làm sao?" Vương Nhất Bác đứng thẳng người: "Phương phu nhân, tốt nhất bà nên thức thời một chút, mọi người cùng nhau diễn xong đều vui mừng, bà nói có đúng hay không?" Nói xong xoay người mở cửa nghênh ngang rời đi.

      Vương Nhất Bác viết lại tất cả tình tiết cẩu huyết, sau khi đem tất cả thù báo xong, văn này chính là văn sủng ái thuận buồm xuôi gió. Hơn nữa cậu đã đáp ứng Phương Thiên Trạch ở trong văn này bồi anh đến già, tất nhiên cũng sẽ không nuốt lời.

———————————————————
Hết Thế giới 3 rồi!!! Mai up Thế giới 4 nha!!!

Spoil: (Bắt đầu từ chương này (là chương 31), anh trai và em trai cùng nhau xuyên sách ngược đãi cặn bã nam nhân)

Thế giới 4 cả hai chính thức cùng xuyên thư với nhau, chờ đón đọc nha!!! 😁😁😁

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro