11.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

yuan.zjy:

bạn hiền

linmoo:
gì?

yuan.zjy:
chủ nhật này rảnh không?
tao nhờ chút

linmoo:
có vẻ rảnh
làm sao?

yuan.zjy:
thế làm thay tao một ngày nhá

linmoo:
làm ở đâu mới được
mày làm tùm lum chỗ biết đâu mà lần

yuan.zjy:
dạ ở cửa hàng tiện lợi gần trường ấy :)

linmoo:
à ok
làm nguyên ngày à?

yuan.zjy:

ban đầu tao nghĩ hôm đó rảnh nên đăng ký làm nguyên ngày
nhưng mà giờ có chút việc rồi

linmoo:
ok dù gì tao cũng rảnh

yuan.zjy:
hehe
cảm ơn bạn hiền :)))

linmoo:
mà mày bận việc gì?
lại đi đánh nhau à?

yuan.zjy:
không
rảnh đâu mà đánh quài
có chút chuyện thôi
không quan trọng lắm
tao kể mày sau

linmoo:
ò

yuan.zjy:
mà dạo này nghe bảo lưu chương hay mua đồ ăn sáng cho mày à?

linmoo:
nghe ai bảo?

yuan.zjy:
caelan
tao biết rồi, nó là em họ ông ấy
hôm trước lao động dưới sân nó có nói tao nghe

linmoo:
thân thiết ghê chưa

yuan.zjy:
tao thấy nó cũng tốt mà
mà rồi sao
mày với lưu chương ấy

linmoo:
sao là sao

yuan.zjy:
là có gì đó với nhau không :)
phải có chứ
không có thì sao ông ấy cứ mua đồ ăn cho mày thế được

linmoo:
tao chẳng biết
chắc ông ấy bị thần kinh

yuan.zjy:
:))))
không bênh nữa à
buông được rồi?

linmoo:
chưa
nhưng cứ nhìn thấy ổng là tao lại tức
ngày trước thì không để ý tới tao
bây giờ tao mặc kệ thì lại quay sang quan tâm tao
làm tao chẳng biết đâu mà lần

yuan.zjy:
rối nhể :v

linmoo:

lưu chương bảo nếu tao không muốn gặp thì anh ấy sẽ tự tránh đi
lúc nghe câu đó tao thấy đau lòng lắm
rồi từ hôm đó anh ấy đều nhờ caelan mang đồ ăn cho tao
ngày trước đều là tao mua cho anh ấy thôi
nên tao cũng rung rinh dữ lắm

yuan.zjy:
vậy chứng tỏ là ông ấy cũng để ý tới mày rồi còn gì

linmoo:
nhưng mà mẹ nó mày có hiểu cảm giác này không
tao không rõ là lưu chương thật sự nhận ra là bản thân có tình cảm với tao
hay là do đã quen với việc tao chạy theo sau làm cái đuôi của anh ấy, bây giờ mất rồi nên mới cảm thấy tiếc mà ra sức bù đắp

yuan.zjy:
...
tình yêu rắc rối nhỉ
tao sẽ chẳng yêu đương đâu

linmoo:
nói trước bước không qua đâu con :))
mà thôi
mặc kệ ông ấy
muốn làm gì làm
không liên quan đến tao

yuan.zjy:

ngược chết lão đi :))))

linmoo:
mà tao thấy dạo này châu kha vũ sang tìm mày hơi nhiều nhá :)))
có cái gì mà tao không biết không đấy

yuan.zjy:
châu kha vũ là tên thần kinh
không cần quan tâm
tao chẳng có gì với anh ta hết

linmoo:
phải không đó

yuan.zjy:
thật
trăm phần trăm
thôi tao vào giờ làm rồi
nhắn sau

linmoo:
ok

----------

danielz:
anh thấy gia nguyên rồi
đợi anh một lát
anh mua đồ ăn đến cho em

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro