#10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một năm đã trôi qua kể từ khi anh trở thành chỉ huy. Ace không thể hạnh phúc hơn. Trong thời gian ở Moby Dick, Ace dành phần lớn thời gian cho Thatch và Haruta. Trêu chọc anh em của họ và cuối cùng chọc tức họ.

Mối quan hệ của anh với Marco vẫn là một bí mật. Kỷ niệm ngày kỷ niệm của họ không khó lắm. Họ yêu cầu cha gửi họ đi làm nhiệm vụ. Nói với người đàn ông rằng ngày kỷ niệm của họ đã gần đến, anh ấy rất vui khi gửi họ đi truyền giáo kéo dài hai tuần. Tuy nhiên, đối với họ, nó giống một kỳ nghỉ hơn là một nhiệm vụ. Họ hoàn thành nhiệm vụ trong một ngày và dành thời gian còn lại để kỷ niệm ngày cưới.

Anh cuộn tròn bên cạnh Marco. Bàn tay của Marco vòng quanh người anh. Đó là một đêm yên bình. Một lần nữa, Marco lại đưa anh lên cột buồm cao nhất. Đó đã là nơi của họ kể từ khi họ bắt đầu hẹn hò. Không ai biết về nó. 

Họ im lặng. Tận hưởng hơi ấm của nhau. Anh nghe thấy một số chuyển động bên dưới. Anh nhìn xuống thì thấy Thatch đang cười khúc khích và Izou đang sửa lại bộ kimono của mình với vẻ mặt cáu kỉnh. Người đàn ông luôn lo lắng rằng bộ kimono của mình sẽ bị xù lông. Thatch chắc chắn lại gây sự với nó lần nữa. 

“Hai người đó đang trở nên mạnh mẽ. Yêu nhau một cách ngu ngốc,” anh thì thầm với Marco. Bạn trai anh gật đầu bên cạnh anh. Marco đang xoa một ngón tay lên eo anh. Và anh có thể cảm thấy má mình ửng hồng nhẹ. 

“Ngày kỷ niệm của họ sắp đến rồi. Thatch đang nhờ tôi giúp để gây bất ngờ cho bạn trai anh ấy,” Marco thì thầm đáp lại. “Lần này là một lời cầu hôn.”

Thatch là kiểu bạn trai quá lãng mạn. Anh ấy sẽ luôn có thứ gì đó cho Izou. Trên mỗi hòn đảo họ đặt chân tới, người đàn ông chắc chắn sẽ mua quà cho bạn trai. Có thể đó là một bông hoa nhỏ hoặc một món quà lớn. Tuy nhiên, lần này anh ấy đang vượt quá giới hạn. Thatch nói với Marco rằng anh ấy sẽ cầu hôn. Anh ấy sẽ nhờ Izou giúp đỡ.

Đôi mắt anh mở to trước sự khám phá này. Thatch định cầu hôn à? Mẹ kiếp. Anh ấy rất mừng cho họ. 

“Nhưng chẳng phải họ đi quá nhanh sao?” Anh ấy hỏi khi chợt nhận ra rằng cả hai đã cùng nhau theo đuổi họ. Anh ấy không ám chỉ rằng anh ấy và Marco nên kết hôn trước, cả hai đều chưa sẵn sàng. Hoặc có nhưng họ chưa có kế hoạch. Nhưng Izou và Thatch có thể đang di chuyển quá nhanh. 

“Không, họ đã yêu nhau kể từ khi cả hai gặp nhau. Thatch nói rằng ngày mai Izou và anh ấy không được hứa hẹn. Họ là cướp biển. Một trong số họ có thể chết bất cứ lúc nào để lại người kia. Thatch muốn trao mọi thứ cho Izou. Vì vậy, nếu có chết, anh ấy cũng sẽ không hối hận vì đã không làm gì cả.” Marco giải thích. Vòng tay của Marco siết chặt quanh eo anh như thể anh nhận ra điều gì đó.

Đúng rồi. Anh và Marco cũng không được hứa hẹn vào ngày mai. Ace có thể chết và mất Marco bất cứ lúc nào. Họ không bao giờ biết. Tận dụng tối đa thời gian của họ với nhau là điều tốt nhất họ có thể làm. Mong rằng họ sẽ có đủ thời gian bên nhau để không phải hối tiếc điều gì.

“Em không muốn điều đó,” anh nhìn vào mắt phượng hoàng, “Em cũng không muốn hối hận vì đã không làm gì cả. Em hy vọng chúng ta có đủ thời gian để cùng nhau làm mọi việc. Để thấy nhau trưởng thành. Để chứng kiến ​​anh em chúng ta có được cái kết hạnh phúc. Cùng nhau. Em muốn cái đó. Em muốn dành cả cuộc đời của em với anh. Em muốn yêu anh mà không phải hối tiếc.

Ace biết rằng nó giống như một lời cầu hôn. Nhưng anh ấy không quan tâm. Anh ấy muốn Marco biết cảm giác của anh ấy. Quá hối hận về điều gì đó, anh ấy sẽ nói cho Marco biết anh ấy cảm thấy thế nào và yêu người đàn ông đó như thế nào. Mỗi lần. Luôn luôn. 

Marco buông eo ra, đưa tay ôm lấy má Ace. Marco hôn lên trán anh và hôn lên môi anh. Khuôn mặt của họ cách nhau một inch. Anh có thể cảm nhận được hơi thở của Marco phả vào mặt mình. 

“Anh cũng muốn điều đó. Để dành cả đời bên em,” Marco thì thầm trên môi anh. Anh nghiêng người về phía trước và hôn Ace. Đó là một nụ hôn nồng nàn chậm rãi. Một lời hứa. Một nụ hôn khiến Ace cảm nhận được cả thế giới. Ace nhắm mắt lại để cảm nhận nhiều hơn về Marco. Nụ hôn kéo dài cả phút. Họ khó thở. Anh mở mắt ra và thấy Marco đang cầm một chiếc nhẫn vàng tuyệt đẹp trước mặt. 

Anh há hốc mồm nhìn Marco. Anh ấy đang cầu hôn à? 

“Ace, tình yêu của đời anh, anh muốn dành cả cuộc đời mình cho em. Anh xin lỗi nếu đây không phải là điều em mong đợi. Anh chỉ nghĩ rằng đây sẽ là thời điểm hoàn hảo cho việc này. Khi anh nghe Thatch nói rằng ngày mai không được hứa hẹn với bọn cướp biển chúng ta, tôi quyết định phải hỏi  em điều này. Với bầu trời, người đã chứng kiến ​​cuộc gặp gỡ đầu tiên của chúng ta. Cuộc gọi đầu tiên của chúng ta. Nỗi đau đầu tiên của chúng ta. Nụ hôn đầu tiên của chúng ta. Ngay cả thời điểm chúng ta quyết định thử lại. Và với bầu trời ở đây, để chứng kiến ​​khoảnh khắc này. Để yêu nhau không hối tiếc. Ace, em sẽ đồng ý lấy anh chứ?” 

Đôi mắt Ace bắt đầu rưng rưng nước mắt. Lấy… anh ấy? Tất nhiên là có. Anh ấy rất thích. 

“Chết tiệt, vâng!” Anh trả lời bằng giọng thì thầm. Sợ người trên boong nghe thấy. "En sẽ cưới Anh. Bất cứ lúc nào, Marco.” Nước mắt anh bây giờ đang chảy dài trên khuôn mặt. Anh ấy đưa tay cho Marco. Người đàn ông nhận lấy và đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của mình. Sau đó, anh kéo cậu vào một nụ hôn khác. 

Ace nhắm mắt lại. Chúng ta đã tìm thấy tình yêu dành cho mình, anh tự nhủ, với bản thân lúc trẻ. Bản thân lúc trẻ của anh ấy có lẽ sẽ không tin anh ấy. Anh ấy sẽ nổi điên. Nhưng họ đã tìm thấy tình yêu đó. 

— 

Hôm nay là ngày kỷ niệm của Thatch và Izou. Cả hai đều siêu phấn khích. Phi hành đoàn rất phấn khích. Mọi người trên boong đều tất bật chuẩn bị cho tiệc mừng của hai người. 

Marco đã ở bên Thatch, giúp chàng trai chuẩn bị cho màn cầu hôn lớn sẽ diễn ra sau này. Ace đang ở cùng với Izou. Người đàn ông lo lắng đến mức thậm chí không thể buộc tóc cho đúng cách. Ace phải giúp anh ấy bình tĩnh lại và giúp đỡ. 

“Tôi rất mừng cho anh,” anh thì thầm nhẹ nhàng khi vuốt ve bộ kimono của người đàn ông. Đảm bảo không bị nhàu nát. 

Izou im lặng một lúc rồi mới nói, “Tôi cũng vậy. Tất cả là nhờ có cậu, Ace. Nếu cậu không nói với tôi rằng điều đó—”

Anh ngắt lời người đàn ông, “Không phải do tôi, Izou. Các anh là định mệnh của nhau. Cho dù tôi không nói cho anh biết thì số phận vẫn sẽ tìm ra cách. Các anh là sự lựa chọn hoàn hảo cho nhau,” anh nói. Sự chú ý của họ chuyển sang cánh cửa khi họ nghe thấy tiếng gõ cửa. Anh ấy nhìn Izou, người đang nhìn anh ấy và yêu cầu được hướng dẫn. “Đã đến lúc phải đi rồi,” anh mỉm cười. Anh ấy dẫn Izou ra ngoài. 

Khi tới boong tàu, mọi người đã xếp hàng ở một bên. Anh ấy có thể nhìn thấy Marco bên cạnh Oyaji và các chỉ huy khác. Boong tàu đầy đồ trang trí cho sự kiện đặc biệt ngày hôm nay. 

Thatch há hốc mồm, ánh mắt tràn đầy yêu thương và ngưỡng mộ dành cho Izou. Thatch đang đứng ở giữa. Đang chờ bạn trai tới. Anh ấy không mất quá nhiều thời gian để giữ được Izou. Lẩm bẩm những lời khen ngợi vào tai người đàn ông. Họ trông thật yêu nhau. Ace có đề cập đến điều đó không? Được rồi, anh ấy đã làm rất nhiều lần. Và anh ấy sẽ không cảm thấy mệt mỏi khi nói điều đó. 

Cặp đôi đi giữa boong tàu, với sự quan sát của mọi người. Không một giây sau, Thatch quỳ xuống. Tiếng thở hổn hển vang lên khắp boong tàu. Không ai biết Thatch sẽ cầu hôn ngoại trừ anh và Marco. Họ giữ bí mật, vì như vậy sẽ không thể kéo dài một ngày mà không đến được Izou nếu họ nói với ai. 

Người sốc nhất trong số mọi người là Izou. Anh ấy vừa được thông báo về việc tổ chức một bữa tiệc mừng kỷ niệm ngày cưới của họ. Anh ấy mong đợi rằng họ sẽ khiêu vũ. Ăn. Ăn mừng thôi.

Giọng của mọi người im bặt khi Thatch bắt đầu nói. 

“Hôm nay, trước mặt cha và các anh, tôi đã thổ lộ tình yêu của mình với các bạn. Izou, em yêu, anh yêu em nhiều lắm. Cách em di chuyển một cách tao nhã. Cách em sửa tóc và quần áo. Tôi rất yêu em,” Thatch bắt đầu, nắm tay Izou. Khuôn mặt của Izou co rúm lại trước những gì bạn trai mình đang nói. "Tôi yêu tât cả những gì của em. Những bí ẩn của em và em khó tính như thế nào. Trước mặt mọi người để chứng kiến ​​khoảnh khắc tuyệt vời này. Để giữ và ở bên cạnh em mãi mãi. Anh xin em, em có để anh nắm tay em cho đến khi cái chết chia lìa chúng ta không?” 

Ace có thể cười vào mặt Izou lúc này. Người đàn ông đang cố kìm nước mắt, chắc là do trang điểm. Sợ nó sẽ hỏng mất. Haruta đang khóc bên cạnh Ace. Bên kia anh là Marco, đang cố gắng hết sức để không khóc. Marco bày tỏ anh rất mừng cho hai anh em của mình. Anh ấy đã giúp đỡ việc chuẩn bị. Marco thậm chí còn mặc áo sơ mi đúng cách. Kính của anh ấy đang treo trên đó. Các chỉ huy khác mặc bộ quần áo đẹp nhất theo lệnh của Marco. 

“Tôi rất muốn. Tôi sẽ cưới anh,” Izou ôm lấy khuôn mặt của Thatch, “Tôi rất muốn cưới anh. Ngay cả cái chết cũng không thể chia cắt chúng ta,” Izou thì thầm. Đó không chỉ là lời tuyên bố tình yêu. Đó là lời hứa yêu nhau mãi mãi. Kể cả ở kiếp sau. Kể cả sau khi chết. 

Hai người ôm nhau. Phi hành đoàn đã cổ vũ cho họ. Râu Trắng đang nhìn các con trai của mình đã rơi nước mắt. Đây chính là điều anh mong muốn. Ước mơ của anh ấy. Một gia đình. Một gia đình hạnh phúc. 

Lễ kỷ niệm tiếp tục cho đến bình minh. Cho đến khi chỉ còn lại Râu Trắng và các chỉ huy trên boong tàu. 

“Khi nào anh sẽ kết hôn? Ở đâu?" Curiel hỏi, nhìn sang Thatch và Izou. Hai người không thể tách rời sau lời cầu hôn. Họ không chịu buông tay nhau. 

Thatch liếc nhìn Izou, chờ đợi anh nói. Điều đó khiến họ nảy ra ý tưởng rằng Thatch sẽ để Izou xử lý việc lập kế hoạch. Rằng anh ta sẽ tuân theo những gì người đàn ông muốn. 

“Chúng tôi vẫn sẽ lên kế hoạch cho mọi thứ nhưng chúng tôi sẽ kết hôn với nhau trên con tàu này. Nhà của chúng tôi và nơi chúng tôi gặp nhau,” Izou mỉm cười nói. Họ rất vui khi nghe điều đó. “Chúng tôi muốn nhờ Oyaji làm chủ hôn cho chúng tôi,” anh nhìn Râu Trắng, người đang gật đầu đồng ý. 

“Còn cậu thì sao, Ace, Marco?” Jiru khiến họ mất cảnh giác. Họ chưa bao giờ nói với mọi người rằng họ đã đính hôn. Ai đã nói với mọi người? Anh nhìn Marco và người đàn ông lắc đầu. Nếu không phải Marco thì là ai? Chúng có rõ ràng đến thế không? “Anh không có kế hoạch hẹn hò lần nữa à?” Ồ, họ không biết. Ace thở dài nhẹ nhõm.

Có, bạn có muốn thử lại không? 

“Các bạn thật hoàn hảo cho nhau.”

“Chúng ta là bạn mà, đồ khốn. Chúng tôi không tin điều đó một chút nào.”

“Thử hẹn hò lần nữa xem. Mọi việc sẽ ổn thôi.”

Các chỉ huy đồng loạt nói. 

Cả hai đều im lặng cho đến khi Marco bật cười. Một tia vui tươi hiện lên trên mắt anh. 

"Tôi? Hẹn hò với Ace? Đừng ngu ngốc”, phượng hoàng cười. Ồ, Ace có thể thấy chuyện này sẽ đi đến đâu. 

Các chỉ huy bị sốc trước những gì Marco nói. Marco không còn yêu Ace nữa sao? Họ liếc nhìn Ace một cách lo lắng. Người đàn ông trông không có vẻ bận tâm chút nào. Ace có cảm thấy như vậy không? Chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra giữa hai người. Làm sao họ có thể không còn yêu nhau nữa? Rõ ràng là họ trông rất yêu nhau.

Marco bước một bước về phía Ace và đưa tay ra. Đang chờ Ace lấy. Ace đặt tay mình lên tay Marco. 

"Tôi không thể hẹn hò với Ace được!"

Marco giơ tay lên, “Chúng ta đã đính hôn rồi. Chúng tôi sẽ kết hôn sau Thatch và Izou,” anh tuyên bố. Ace không thể nhịn cười được nữa. Phản ứng của họ thật buồn cười. Đôi mắt của họ mở to và quai hàm rớt xuống. Rakuyo và Blamenco thậm chí còn đánh rơi cốc rượu của mình. 

“Gurararara!”

"Kể từ khi?"

“Sao cậu không nói gì cả?”

“Ồ, anh cần nghe toàn bộ câu chuyện, em yêu!”

"Đồ ngốc, tại sao cậu không nói với chúng tôi?" 

“Bởi vì các ngươi đều là những kẻ lắm lời!”

Không lâu sau cuộc trò chuyện đó, như thể chứng minh quan điểm của họ, tin tức về việc anh và Marco cũng đính hôn đã làm rung chuyển con tàu. 

Marco và Ace kết hôn trên tàu giống như Thatch và Izou. Với sự chứng kiến ​​của cha họ về cuộc hôn nhân của họ. Mặc dù họ đã trải qua tuần trăng mật trên hòn đảo nơi họ gặp nhau lần đầu. 

Trước đài phun nước trên đỉnh đồi đã đưa họ đến với nhau, họ đọc lời thề lần thứ hai. 

“Anh yêu em, Ace,” Marco nói, hôn lên môi anh. 

“em yêu anh nhiều hơn!”

Lời hứa của họ đang trở thành hiện thực. Để dành cả cuộc đời của họ với và yêu nhau. Để sống mà không hối hận. Hãy yêu mà không hối tiếc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro