170

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

170
Trưởng thôn cho người ta họp, hẳn là phí sửa chữa hoặc là chi phí khác cần người trong thôn bỏ tiền.
Dù sao trong thôn chỉ có một cái máy biến áp như vậy, niên đại này đồ chơi này rất đắt, cũng không phải người một nhà có thể bỏ ra nổi phí dụng.
Vội vàng gật đầu nói: “Được, tôi đi theo xem.”
“Thím chờ tôi thay quần áo.”
Tư Vân vội vàng trở về phòng thay một bộ quần áo, kết quả phát hiện áo khoác của mình đều rất mỏng manh.
Cơ bản đều là trang phục mùa thu.
Bình thường ăn mặc khá tốt, hôm nay không được để cô chết cóng sao?
Cô vội vàng lục lọi tủ quần áo, chỉ thấy người đàn ông cuộn áo khoác quân đội trên cùng tủ.
Rất dày bộ dáng.
Tư Vân vội vàng đi lên lấy xuống, phát hiện phía trên còn có một cái mũ lông xù.
Ánh mắt cô nhất thời sáng ngời, mặc vào rộng thùng thình áo khoác, đội lên mũ, mặc dù có chút lớn, nhưng cũng không phải không thể mặc.
Sau khi ngăn cách gió lạnh, cả người đều ấm áp lên.
Tư Vân ngại để người ta chờ, cho nên mặc quần áo xong liền xuống lầu, còn thuận tay lấy cho Thạch Đầu mấy viên kẹo, sau đó cùng thím Trương chạy về phía nhà trưởng thôn.
Dọc theo đường đi đều là người nhận được tin tức chạy tới.
Tất cả mọi người đang nghị luận chuyện này.
Phỏng chừng đều rất rõ ràng, thôn trưởng gọi qua, kia nhất định là máy biến áp cháy hỏng, muốn gom tiền.
Lúc này sắc mặt cũng không tốt lắm.
Quả nhiên đến nhà trưởng thôn, trong sân lớn đã đứng đầy người.
Phía trước nhất là bí thư chi bộ thôn và một số nhân viên lãnh đạo trong thôn.
Xung quanh ồn ào giống như cãi nhau.
Trưởng thôn thấy mọi người đều đã tới, quát lớn một tiếng: “Được rồi được rồi, đều đừng nói chuyện, thôn ủy chúng ta là nghĩ như vậy, tất cả mọi người biết tối hôm qua trời mưa, máy biến áp cháy hỏng, bởi vì tối hôm qua mọi người ngủ sớm, không ai phát hiện, hôm nay tôi mời tiểu Chu đi xem thời điểm, đã trải qua không thể dùng. Bây giờ thôn ủy chúng ta quyết định là, muốn có người thuộc về thôn dân gom tiền thay thế mới...”
Tiểu Chu?
Tư Vân đứng ở phía sau bọc kín, nghe nói như thế, nhíu mày.
Sáng nay hình như cô loáng thoáng nghe thấy tiếng Chu Thuật Hoài rời giường.
Thì ra là vì chuyện này?
Mọi người quả nhiên yên tĩnh lại, nghe được lời này, hai mặt nhìn nhau.
“Trưởng thôn, vậy bao nhiêu tiền?”
“Đúng vậy, mọi người năm nay thu hoạch không tốt, nhưng không có tiền.”
“Có thể ký sổ trước không?”
Mặt già trưởng thôn Hoắc tối sầm: “Các người nghĩ cái rắm ăn, lần trước phí sửa chữa các người cũng không có trả, bây giờ còn muốn ký sổ! Hoắc Bắc Sơn tôi có thể đem lời để ở đây, thôn Hạnh Phúc chúng ta mỗi một hộ gia đình, đều phải xuất tiền. Nhà ai không xuất, sẽ không cho ai gia dụng, ai cũng đừng nghĩ chiếm tiện nghi!”
Trong đám người vốn không muốn xuất tiền người ta nghe nói như thế, lập tức im lặng.
Tư Vân nhìn lão trưởng thôn này, tuy rằng tuổi có chút lớn, nhưng là thân hình cao ngất, rất có vài phần khí thế, thoạt nhìn vẫn là có uy nghiêm.
“Cũng không cần các ngươi trả bao nhiêu, mỗi người một đồng, còn lại thôn ủy chúng ta bên này nghĩ cách.”
“Mỗi người một đồng, vậy nhà tôi tám vợ chồng, cũng không phải muốn tám đồng sao!”
“Đúng vậy, cái này làm cho chúng ta dân cư nhiều người sao sống a, vốn dĩ hài tử nhiều liền áp lực đủ lớn, này lập tức ăn tết, này tiền lấy ra tới lộng cái này, chúng ta liền cái hảo năm đều quá không được.”
“Đúng vậy, không phải nên để cho người có tiền ra nhiều một chút, người nghèo ra ít một chút sao?”
“Dân số chúng tôi tuy nhiều, nhưng điện nhà tôi ít.”
“Đúng vậy, chúng ta đều chỉ dùng điện hai giờ, chúng ta thậm chí cũng không cần, dựa vào cái gì còn muốn chúng ta bỏ tiền.”
“Tôi ngược lại nhớ rõ, luận dùng điện, nhà Chu xưởng trưởng là nhiều nhất đi, mỗi ngày nhà anh ta đèn đều sáng nhất!”
“Tôi cũng nhìn thấy, buổi tối tôi thức dậy đi vệ sinh đều nhìn thấy đèn còn sáng, nhà Chu xưởng trưởng không phải nhiều hơn một chút sao?”
“Chu xưởng trưởng sao không tới, không phải là chút tiền ấy cũng không vui bỏ ra chứ?”
Ánh mắt mọi người tuần tra trái phải, mang theo vài phần không vui.
Điện gia dụng của Chu Thuật Hoài đúng là nhiều nhất, tất cả mọi người đều nhìn thấy.
“Đó không phải là vợ Chu xưởng trưởng sao, cô không tỏ vẻ một chút? Nghe nói nhà cô còn dùng TV tủ lạnh mà!!”
Có người bén nhọn nói.
Tư Vân nhìn qua, là người của Trương gia.
Mẹ của Trương Thiến kia.
Lúc trước bởi vì chuyện của chị Chu, Tư Vân đã đắc tội với bà ta.
Chu gia nhân khẩu nhiều nhất, bà ta có con trai lại có cháu trai, con gái cũng ở nhà, người già còn ở cùng một chỗ với bọn họ.
Cả nhà cộng lại đều bảy tám người.
Nhà mình ra nhiều nhất.
Chỉ là ngẫm lại trong lòng bà ta đã tức giận.
Lúc trước mình tặng trứng gà lấy lòng Tư Vân, muốn học làm bánh ngọt, kết quả cô nhận đồ, lại qua loa cho xong.
Lúc này tự nhiên là sẽ không bỏ qua nàng.
Trong nhà Tư Vân chỉ có năm người, dùng điện lại dùng nhiều nhất, dựa vào cái gì nhà cô ra so với nhà mình còn ít hơn.
Vì thế bà ta châm chọc nói: “Nói không chừng là người nào đó dùng quá nhiều, mới có thể đem máy biến áp cháy mới đúng, ai phá hư liền để cho người đó ra!”
Người xung quanh nghe nói như thế, cũng đều nhao nhao nhìn về phía Tư Vân, hy vọng cô có thái độ.
Bình thường tuy rằng quan hệ cũng coi như có thể, nhưng đây không phải là một khoản tiền nhỏ.
Mọi người một tháng tân tân khổ khổ cũng chỉ là ba mươi đồng mà thôi.
Cũng không giống Chu gia dễ kiếm tiền như vậy.
Máy biến áp trong thôn bọn họ vốn đã cũ kỹ, trước đó đã hỏng, sửa chữa qua nhiều lần.
Chu gia xa xỉ như vậy, dùng lượng điện lớn như vậy, đêm khuya còn bật đèn, không chừng giống như lời mẹ Trương Thiến nói, chính là bọn họ dùng quá nhiều, cho nên mới đốt hỏng.
Nghĩ đến khả năng này, mọi người nhất thời cảm thấy, có lẽ bọn họ cũng không cần bỏ ra số tiền này!
Sắc mặt Tư Vân coi như bình tĩnh, mọi người nói xong mới nói: “Tối hôm qua trời đổ mưa to, máy biến áp tuổi già không tu sửa, rất có thể là nước vào mới có thể đốt. Đương nhiên, nếu các cậu ai có bằng chứng chứng minh là bởi vì Chu gia chúng tôi đốt nhiều điện mới có thể hỏng, cũng có thể lấy ra bằng chứng, Tư Vân tôi một câu nói nhảm không nói nhiều, số tiền này khẳng định chúng tôi trả.”
“Nhưng nếu như không phải bởi vì nguyên nhân này, vu khống người của Chu gia chúng ta, lại nên nói như thế nào?”
Mẹ Trương Thiến mẹ hừ lạnh nói: “Nói ngược lại dễ nghe, đều đã đốt hỏng rồi, ai biết đến cùng là bởi vì cái gì, cô đây chính là kiếm cớ!”
Tư Vân nhìn bà ta, ánh mắt bình tĩnh: “Bình thường sư phụ sửa chữa phương diện này, cơ bản liếc mắt một cái là có thể nhìn ra rốt cuộc là nguyên nhân gì hư hao, nếu thím cảm thấy là vấn đề của tôi, vậy cũng được, tôi tự trả tiền đến mời sư phụ kiểm tra rốt cuộc là nguyên nhân gì, nhưng mà...”
“Nhưng mà cái gì?” Tất cả mọi người nhìn về phía Tư Vân.
Tư Vân cười như không cười nhìn về phía mẹ Trương Thiến nói: “Nhưng mà tôi có một điều kiện, nếu như sau khi sư phụ kiểm tra chứng minh không phải bởi vì Chu gia chúng ta nhiều điện mà hư hao, phí sửa chữa máy biến áp này, để cho Trương gia trả, thế nào?”
Mọi người xoát cái thứ nhất nhìn về phía mẹ Trương Thiến.
Mẹ Trương Thiến lập tức trừng to mắt chuột, bén nhọn nói: “Nói đùa cái gì, dựa vào cái gì để cho tôi trả! Lại không phải tôi làm hư!”
“Không phải bà làm hư, cũng không phải tôi làm hư, vậy thím Lưu bà lại dựa vào cái gì để cho Chu gia chúng ta trả đây?”
202
“Chu gia chúng tôi tiêu thụ nhiều điện nhất, nhưng chúng tôi cũng trả tiền nhiều nhất. Mọi người đều biết số tiền chúng tôi bỏ ra tỷ lệ thuận với lượng điện chúng tôi sử dụng. Tôi không nghĩ Chu gia chúng tôi có vấn đề gì cả.”
“Đương nhiên tôi cũng đã nói, nếu thực sự là vấn đề của Chu gia, tôi sẽ không phàn nàn gì.”
“Nhưng nếu như không phải Chu gia chúng ta, lại dựa vào cái gì để Chu gia chúng ta gánh vác tất cả trách nhiệm?”
“Chu gia chúng ta không thiếu chút tiền ấy, nhưng cũng không phải dễ khi dễ. Chu Thuật Hoài mở trại nuôi heo kéo theo kinh tế cả thôn, nhảy một cái khiến thôn Hạnh Phúc đứng đầu thôn trên xóm dưới, để mọi người có thể dùng giá rẻ nhất ăn được thịt tươi ngon nhất. Tôi cho rằng điều này đã đủ chứng minh, anh ấy không phải loại người tham loại tiện nghi nhỏ này, lời này nói chính là muốn làm lạnh trái tim Chu gia chúng ta.”
Trưởng thôn cùng mọi người nghe xong đều trợn tròn mắt, sau đó có người kịp phản ứng, vội khuyên Tư Vân.
“Vợ tiểu Chu, cô đừng, miệng của người này rất hôi, bản thân mình không muốn đưa tiền liền kéo người khác làm đệm lưng, bà ta chính là người vong ơn phụ nghĩa.”
“Đúng vậy, bà ta vong ân phụ nghĩa, nếu không cũng không nên nói lời khó nghe như vậy.”
Tư Vân lại xua tay, vẻ mặt khổ sở nói: “Thôi bỏ đi, Chu gia chúng ta cũng không kiếm được tiền của các người, nhưng bây giờ lại có người ỷ vào Chu gia chúng ta mở trại nuôi heo, liền dùng loại chuyện này đến ức hiếp thậm chí bắt cóc đạo đức chúng ta, làm lạnh trái tim của người Chu gia, đây là cực kỳ tàn nhẫn, hành vi lòng lang dạ sói, cho nên tôi cầu xin trưởng thôn, nếu như tôi chứng minh chuyện này không phải bởi vì Chu gia chúng ta, nhất định phải hung hăng trừng phạt người nói xấu Chu gia chúng ta! Nếu không tôi sẽ khuyên Chu Thuật Hoài thu hồi tất cả các quyền lợi ưu đãi cho người dân trong thôn.”
Tiếng nói vừa dứt, trưởng thôn và những người khác của thôn ủy liền nghiêm túc, phàm là liên quan đến Chu Thuật Hoài, bọn họ người quản lý trong thôn đặc biệt coi trọng.
Rốt cuộc Chu Thuật Hoài cũng là vàng bạc của thôn Hạnh Phúc.
“Vợ của tiểu Chu cô yên tâm, chuyện này tôi nhất định là sẽ cho cô một lời giải thích, nhất định sẽ không để cho Chu gia các người phải chịu sự bất công này.”
“Mỗi lần tiểu Chu ra tiền điện đều là người ra nhiều nhất, cho nên ở thôn chúng ta tiền điện luôn là thấp nhất, hơn nữa những gì  bà nương Trương gia thực sự không thích hợp, căn bản không phải là điều mà một con người có thể nói được!”
Lời nói của trưởng thôn Hoắc rất sắc bén..
Lời nói của Tư Vâncũng khiến tất cả những người có mặt ở đó sợ hãi, cuối cùng mọi người giận dữ quay lại nhìn mẹ Trương Thiến, ánh mắt hận không thểăn tươi nuốt sống bà ta.
Tất cả đều là miệng quạ của bà ta.
Bọn họ mua thịt ăn ở chỗ Chu Thuật Hoài nhiều năm như vậy, tiết kiệm được không biết bao nhiêu tiền.
Một nửa số gia đình trong làng vẫn làm việc ở trại heo của Chu Thuật Hoài.
Đã thúc đẩy sự phát triển kinh tế của hầu hết người dân trong thôn.
Nếu không chỉ dựa vào trồng trọt, thôn Hạnh Phúc có thể đói chết người!
Nếu quả thật là bởi vì lời nói kia của mẹ Trương Thiến đắc tội Chu gia, ngày sau Chu Thuật Hoài không cần người trong thôn bọn họ, ngược lại dùng thôn khác, vậy không phải xong đời sao?
Đặc biệt là những người trong nhà có con trai làm việc trong nhà máy, lúc này đều hận không thể giải quyết mẹ Trương Thiến tại chỗ.
Mẹ Trương Thiến bị Tư Vân nhằm vào, lại bị trưởng thôn mắng, còn bị thôn dân chỉ trích, khuôn mặt già nua của bà ta đột nhiên đỏ bừng.
Bà ta cũng có chút hoảng hốt, nói: “Tôi, tôi cũng chỉ là nói một chút mà thôi.”
“Loại chuyện này có thể nói bây sao? Lúc trước sửa chữa đều là Tiểu Chu hỗ trợ sửa, các người đều chưa từng ra tiền, bây giờ còn nói ra lời này, quả thực là lòng lang dạ sói kẻ vô ơn!”
“Bây giờ lập tức xin lỗi vợ của tiểu Chu, nếu không Trương gia các người ở trong thôn một ngày, cũng đừng nghĩ dùng tới điện!”
Người xung quanh sôi nổi phụ họa: “Đúng, không xin lỗi liền cút ra khỏi thôn Hạnh Phúc chúng ta! Thôn Hạnh Phúc chúng ta không có người lòng lang dạ sói như vậy!”
“Thôn Hạnh Phúc luôn luôn tốt đẹp, chính là cứt chuột như bà mới tai họa chúng ta cả thôn...”
“Cút khỏi thôn!”
Trương thị dọa choáng váng, chồng Trương lão tam bên cạnh bà ta, kịp phản ứng, đánh một bạt tay: “Cô cái bà nương ngu xuẩn, còn không xin lỗi vợ tiểu Chu người ta!”
Đầu óc mẹ Trương Thiến bị đánh ong ong, nhưng đợi đến khi kịp phản ứng, đã bị chồng kéo quần áo chạy đến trước mặt Tư Vân xin lỗi, cầu xin tha thứ.
Đặc biệt là Trương lão tam, ông ta đời đời đều là người trong thôn, nếu bởi vì chuyện này bị đuổi ra khỏi thôn, sau này ông ta nên làm cái gì bây giờ, làm sao ăn nói với các lão tổ tông!
Lập tức tỏ thái độ với trưởng thôn, tỏ vẻ mình biết sai rồi, sẽ trở về giáo huấn vợ.
Còn kém quỳ xuống.
Mẹ Trương Thiến cũng là bị dọa trắng mặt, bà ta nào nghĩ tới chính mình chỉ là bất mãn Tư Vân mấy câu nói, cư nhiên liền rơi xuống người người tru di kết cục.
Lúc này cũng trợn tròn mắt.
Tư Vân cũng thật sự tức giận, mặc dù Chu Thuật Hoài không thích nói chuyện, không giỏi biểu đạt, nhưng sức ảnh hưởng của anh đối với thôn bày ra ở đó, cũng chưa từng ủy khuất người trong thôn.
Anh kiếm tiền cũng không có ảnh hưởng người khác, thậm chí lựa chọn trợ giúp người trong thôn, kéo theo kinh tế quê hương, thôn Hạnh Phúc mới có thể nhảy vọt vượt qua làng trên xóm dưới trở thành thôn kinh tế phát triển nhất.
Kết quả hiện tại lại bởi vì một cái máy biến áp hỏng, liền bị người trách cứ như vậy. Bản dịch thuộc nhà Lychee Mận Đỏ.
Tư Vân đương nhiên là tức giận.
Đương nhiên, chuyện này cũng chấm dứt, cả nhà vừa xin lỗi vừa quỳ xuống, trước mặt nhiều người như vậy cô cũng không quá phận.
Chỉ là thích hợp để cho bọn họ biết, Chu gia bọn họ không phải dễ chọc là được.
Nhân tiện nói: “Nể mặt trưởng thôn, lúc này đây tôi sẽ không so đo, nhưng nếu lại có người nói xấu Chu gia chúng ta, chuyện này tôi liền giao cho Chu Thuật Hoài xử lý, đến lúc đó, anh ấy cũng không dễ nói chuyện giống như tôi như vậy.”
Mọi người nghĩ đến khuôn mặt sắc bén của Chu Thuật Hoài, lúc này đều run rẩy, vội vàng nói không.
Kết quả cuối cùng tự nhiên là mỗi nhà mặc kệ nhiều người ít đều gom góp năm nguyên tiền, còn lại thôn ủy nghĩ cách.
Trương gia bị phạt cho bò ăn trong thôn một tháng.
Tuy rằng cuối cùng vẫn phải xuất tiền, nhưng cũng không ai dám dị nghị, tất cả mọi người cũng tản ra.
……
Chu Đình Đình nhận được thông báo của Tiểu Trương Thiến, vội vàng chạy tới thôn Hạnh Phúc.
Cũng đã qua hai ngày, cả người cô ta tiều tụy không chịu nổi, như là già đi mười tuổi.
Chu Đình Đình lúc này đây, là thật sự muốn ly hôn.
Chồng và người phụ nữ khác ở bên ngoài lén gặp nhau, bị cô ta bắt tại trận.
Lúc này đây chồng không nể mặt cô ta, trước mặt người phụ nữ khác nói nhất định sẽ ly hôn với cô ta.
Chu Đình Đình đại náo một trận, cho rằng mình sắp xong đời.

Nhưng mà mẹ chồng lần này lại hiếm thấy đứng về phía cô ta, nói cho cô ta biết chỉ cần có thể lấy được cách điều chế thịt kho của Tư Vân, là có thể khuyên con trai không ly hôn.
Mẹ Lý bị Tư Vân hại bị người tố cáo, sau khi mất đi công việc, liền tìm quan hệ vào khách sạn thân thích làm việc.
Lúc bà ta mua thức ăn, nhìn thấy thịt kho bán náo nhiệt.
Đúng là có người mỗi ngày xếp hàng mua, người ăn xong đều khen ngợi hương vị nhất tuyệt.
Mẹ Lý chưa từng ăn qua đồ chơi này, nhưng nhìn người ta bán náo nhiệt, không khỏi cũng cực kỳ hâm mộ. Hỏi thăm một chút, mới biết được dĩ nhiên là hàng của Chu gia.
Sau đó lại từ trong miệng Chu Đình Đình nghe nói có liên quan đến chị dâu của cô ta, lập tức liền có ý tưởng.
Bà ta làm công cho thân thích cuộc sống không dễ chịu, nhìn thấy Chu gia thịt kho bán tốt như vậy, lập tức liền có ý tưởng.
Chu Đình Đình không phải em gái của Chu Thuật Hoài sao, Tư Vân là chị dâu cô ta, dạy cô ta cũng không phải việc khó gì.
Nhưng mẹ Lý không ngờ Chu Đình Đình lại vô dụng như vậy.
Ngay cả con trai cũng không muốn cô ta.
Tuy rằng bà ta cũng chán ghét Chu Đình Đình, nhưng rốt cuộc là mẹ của cháu trai mình, hơn nữa Chu gia đúng là có tiền, cho nên vẫn có giá trị giữ lại.
Vì thế liền dùng chuyện này trao đổi.
Quả nhiên, Chu Đình Đình đi vào đường cùng lập tức đồng ý.
Lúc này cũng không kịp nghỉ ngơi, sau khi hỏi thăm tin tức từ trong miệng của Trương Thiến, vội vàng trở về nông thôn.
Từ trên người anh trai và Tư Vân không có biện pháp xuống tay, vì thế Chu Đình Đình thông minh đem chủ ý đánh tới trên người mấy đứa nhỏ.
Tiểu lão đại quá thông minh, cũng không dễ lừa dối, Chu Đình Đình thậm chí có chút sợ đứa nhỏ này, bởi vì bộ dạng cậu ta thật sự rất giống đại ca.
Mặc dù Oánh Oánh là con gái, nhưng quá nhỏ, nói cũng sẽ không nói, cũng vô dụng.

Cuối cùng chủ ý của Chu Đình Đình tự nhiên rơi vào trên người tiểu lão nhị vừa vặn hiểu chuyện.
Tiểu lão nhị khờ ngốc tham ăn, tuổi không lớn lắm, nhưng đi học, đã biết chuyện, chính là tuổi dễ lừa gạt.

Chu Đình Đình không dám đả thảo kinh xà, ngồi xổm ở cửa một hồi lâu, quả nhiên thấy tiểu lão nhị đi ra, vội vàng nhỏ giọng gọi cậu nhóc: “Tiểu Hàn, con lại đây, dì nhỏ tìm con có chút việc.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro