109

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tâm của Tư Vân trầm xuống, vội dừng xe đạp, ôm Oánh đi vào trong phòng.

Cô còn chưa đi vào cửa phòng khách, chợt nghe một giọng nữ quen thuộc truyền đến: “Xú tiểu tử, tôi là cô ruột của cậu, cậu lại giúp người ngoài mắng tôi, cậu muốn làm tôi tức chết phải không.”

Tư Vân xông vào, liền thấy Chu Đình Đình hung hăng nhéo lỗ tai của tiểu lão nhị, vẻ mặt cay nghiệt.
“Không được vào phòng mẹ tôi, không được vào! Cô là người xấu!” Tiểu lão nhị oa oa khóc lớn, tùy ý lỗ tai đỏ lên, cũng gắt gao ôm đùi Chu Đình Đình không cho cô ta lên lầu.

Sắc mặt Chu Trạch Đông âm trầm đến dọa người, một đôi nắm đấm gắt gao trừng mắt nhìn Chu Đình Đình.

Một bên người đàn ông không kiên nhẫn nói: “Được rồi được rồi, nhanh lên, mẹ tôi còn chờ lấy tiền bảo lãnh em trai của tôi đi ra đây! Cô có thể đừng lề mề được không, đây không phải là nhà của cô sao?”

Tư Vân nghe nói như thế, xông vào đẩy Chu Đình Đình ra, đoạt lấy tiểu lão nhị che ở trong ngực, ánh mắt lạnh như băng nhìn Chu Đình Đình: “Chu Đình Đình, cô đang làm gì!”

Chu Đình Đình nhìn thấy Tư Vân liền tức giận, đều là tiện nhân chết tiệt này, làm hại mẹ chồng cô ta mất việc, chú nhỏ bị đưa vào cục cảnh sát, hiện tại chú nhỏ đã có tiền án, con của mình về sau cũng không có biện pháp thi công, người một nhà đều bị liên lụy!

Cô thậm chí còn xúi giục anh trai kết hôn mà không thông báo cho cô ta, nếu không phải bạn cô ta gọi điện thoại cho cô ta, thì hôm qua cô sẽ không biết chuyện anh trai kết hôn!

Vốn đại ca tuy rằng lạnh lùng, nhưng không đến mức kết hôn cũng không gọi mình.

Rõ ràng chính là Tư Vân ở sau lưng xúi giục!

Chính mình bị hại thê thảm, cô ngược lại thoải mái sống qua ngày.

Cô chính là muốn độc chiếm tài sản trong nhà của anh trai nên đã phá hủy hết những người có quan hệ tốt với Chu gia, quả thực quá đáng giận.

Chu Đình Đình hận vô cùng, cô ta trở về chính là tới lấy sổ tiết kiệm của đại ca, cô biết sổ tiết kiệm của đại ca khẳng định tiết kiệm không ít tiền, sổ tiết kiệm này là trước kia khi đại ca ở bên ngoài tham gia quân ngũ, để lại cho cô ta và chị gái dùng, tiền để dành grong đó.

Cô cũng biết mật mã, chỉ muốn lấy tiền tìm quan hệ đưa chú nhỏ ra ngoài.

Nhà chồng buông lời tàn nhẫn, nếu như cô không đem chú nhỏ ra, sẽ ly hôn với cô ta!

Thời buổi này ly hôn đại biểu cho cái gì, Chu Đình Đình rõ ràng hơn ai hết. Vả lại, đã quen sống tốt trong thành phố, Chu Đình Đình như thế nào cũng không muốn về quê, cũng mất không nổi người này, tự nhiên là không muốn.

Cho nên cô ta mới chạy về một chuyến.
“Tôi làm gì liên quan gì đến cô, sao tôi về nhà mình, dạy dỗ con của chị tôi, còn cần cô đồng ý hay sao?”

“Mày cái đứa nhỏ chết tiệt, tránh ra cho tôi, đó là dượng của mày, cũng không phải người ngoài!”

Chu Đình Đình không kiên nhẫn giơ tay đi đẩy Chu Trạch Đông.

Trước kia đã cảm thấy mấy đứa trẻ này của chị cô ta này không đáng yêu, khi chị gái qua đời, ba đứa trẻ đều muốn cô ta chăm sóc.

Chu Đình Đình đã kết hôn, đương nhiên không vui, cho nên mới thúc giục anh trai cô về nhà!

Nhưng trước khi anh trai cô trở về, cô ta cũng giúp đỡ chăm sóc vài ngày.

Không nghĩ tới lúc này ăn trong móc ngoài như vậy, giúp đỡ người ngoài khi dễ cô ruột mình!
Thật là tức chết cô ta mà.

Anh trai cô ta bị hồ ly tinh này mê hoặc thì thôi, sao ngay cả mấy đứa nhỏ này cũng bảo vệ người phụ nữ này như vậy!

Cô chính là mẹ kế của bọn họ a, như thế nào cũng không có khả năng có thân hơn cô nhỏ của mình chứ?

Chu Trạch Đông lùi lại hai bước, lại đứng trở về.

Lúc trước cô nhỏ đã dẫn người tới đánh bọn họ, còn giúp bà Lưu ăn hiếp bọn họ.

Bây giờ lại mang theo dượng tới cửa, không nói lời nào muốn lên lầu.

Cậu ta biết, bọn họ nhất định là lại muốn có chủ ý xấu gì đó.

Cậu ta đương nhiên không muốn để cho bọn họ đi lên.

“Một, đây không phải nhà của cô, căn nhà này là Chu Thuật Hoài mấy năm gần đây mới xây dựng ra, nền móng anh ấy tự mua, không liên quan đến Chu gia các người. Hơn nữa tôi nhớ không sai, nhà cũ của Chu gia các người hẳn là cuối thôn cách đây không xa, chỗ cô muốn đi hẳn là nơi đó mới đúng.”

“Hai, tiểu Đông và tiểu Hàn đúng là con của chị cô, cô dạy dỗ cũng được, nhưng đó là trước kia, bây giờ tôi gả cho Chu Thuật Hoài, trên hộ khẩu của Chu Thuật Hoài có tên của tôi, hai đứa nhỏ trong hộ khẩu của chúng tôi, chính là con của tôi, cô dựa vào cái gì dạy dỗ con của tôi?”

“Ba, nếu cô không muốn vì xông vào nhà dân mà bị đưa vào đồn cảnh sát một lần nữa, tôi mời anh cút ra ngoài.”

Lời nói của Tư Vân, lột da mặt Chu Đình Đình xuống, khuôn mặt cô ta đỏ bừng.

Cô ta biết Tư Vân kiêu ngạo, nhưng không ngờ sau khi kết hôn với anh trai Tư Vân lại kiêu ngạo đến mức này.

Vẫn ở trước mặt chồng, không một chút nể tình bảo cô ta cút ra ngoài như vậy, khuôn mặt của Chu Đình Đình vặn vẹo đến lợi hại.

Cuối cùng cô ta quay đầu nhìn về phía Chu Trạch Đông trầm giọng nói: “Tiểu Đông, nhìn xem, đây chính là mẹ kế mà cậu đang bảo vệ, làm sao cô ta lại đuổi người thân của cậu ra ngoài! Cô ta chính là chiếm tài sản của Chu gia, bây giờ đuổi tôi, Sau này sẽ đuổi tới ba anh em các cậu!”

Chu Trạch Đông lại nhìn chằm chằm Tư Vân, cậu ta không cảm thấy Tư Vân nói sai cái gì ốn chính là vấn đề của cô nhỏ, bây giờ còn luôn tới cửa tìm phiền toái, làm cho người ta cảm thấy phiền.
Vì thế cậu ta thu hồi ánh mắt, đôi mắt đen nhánh vô cùng bình tĩnh lại lạnh lùng: “Mẹ sẽ không đuổi tôi đi, bởi vì tôi không phải người xấu.”

Cậu ta nói xong không đợi Chu Đình Đình biến sắc mặt, lại nói: “Cô nhỏ giúp bà Lưu khi dễ chúng ta, còn mang theo người tới đánh chúng ta, bây giờ lại muốn trộm đồ, cô và bà Lưu giống nhau không phải thứ tốt, tôi không thích cô.”

Chu Trạch Hàn còn lại lớn tiếng nói: “Tôi cũng ghét cô, cô đừng tới nhà tôi!”

Chu Đình Đình tức giận sắc mặt vặn vẹo, mất hết mặt mũi.

Sắc mặt của chồng cô ta Lý Gia Minh cũng khó coi, anh ta thực sự không ngờ rằng địa vị của vợ mình Chu gia lại thấp như vậy, ngay cả đauws nhỏ cũng không cho cô ta mặt mũi.

Mệt bọn họ phía trước còn nghĩ vợ gia là khai trại nuôi heo, kiếm không ít tiền, hắn ở nhà cũng là vẫn luôn nhường phủng nàng!

Liền nghĩ ngày sau Chu gia nếu là thật phát đạt, có thể kéo một chút bọn họ Lý gia.

Kết quả bây giờ thì tốt rồi, không những không giúp được nhà họ Lý mà còn khiến em trai anh ta đưa vào cục cảnh sát, mẹ anh ta cũng bị báo cáo và mất việc.

Bây giờ bởi vì chuyện em trai sắp bị kết án, buồn đến tóc bạc trắng.

Công việc của anh ta cũng sẽ bị ảnh hưởng, ngay cả đứa nhỏ sau này cũng bởi vậy mà bị liên lụy.

Lúc này mới xin nghỉ đi với vợ về Chu gia một chuyến, nghĩ cách xử lý chuyện này một chút.

Cúi đầu là không có khả năng cúi đầu, mình lại không sai, tuy rằng em trai có thể thật sự làm sai, nhưng Lý Gia Minh cảm thấy, ruồi bọ không chích không kẽ hở trứng, nếu Tư Vân này không làm gì, em trai không có khả năng sau lưng nói xấu cô mới đúng.

Chu gia cũng không hiểu đạo lý đối nhân xử thế, loại chuyện này đi qua cũng liền qua, chuyện bản thân mất mặt xấu hổ, chuyện lớn hóa nhỏ coi như xong, lại còn nháo lớn như vậy, đánh em trai của anh ta một trận còn chưa đủ, lại còn đem người bức đưa vào cục cảnh sát!

Thật sự là tức chết anh ta!

Xin lỗi tất nhiên là không thể!

Nhưng vì tìm quan hệ, trong khoảng thời gian này bọn họ bỏ ra không ít tiền, trong nhà đều bị vét sạch.

Lý Gia Minh đương nhiên là oán giận vợ, cảm thấy đại ca của cô ta ép bọn họ đến mức này, cô ta lại không có tác dụng, càng nghĩ càng tức giận.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro