Hiện tại là cô và em đang đứng trước cửa siêu thi ..
Nhưng cô lại đụng mặt người đó nữa rồi ... - Yoon Jiea
- Yong Sun unnie , chị sao vậy ? Đừng làm em hoảng mà ...
WheeIn thấy chị như đang kìm nén gì đó , khiến cô rất đau lòng ...
Bỗng
- Ồ . " Công chúa " hôm nay đến đây " săn mồi " sao ?
Yoon Jiea khinh bỉ mà nói với Yong Sun
- Tôi quen cô sao ?
- Kim YongSun , sao cô có thể dễ quên như vậy a . Mọi thứ của cô đều là của Jiea này thôi , kể cả ... là người đó
- YongSun unnie , đi thôi .
WheeIn thật sự rất ghét bỏ người kia . Tại sao lại có thể nói với Yong Sun unnie của cô như thế chứ ....
- Tiểu bạch thỏ nào đây ? Là do cô " săn" được à ? Thanh thuần thật đó nhưng rồi cũng sẽ của tôi thôi
- Em ấy không phải đồ vật hay tiểu bạch thỏ gì hết ... Buông tha cho em ấy Jiea à ... Cô định trẻ nhỏ cũng không tha sao ?
Nghe đến đây WheeIn có chút không vui ... Cô không phải trẻ nhỏ . Cô cũng có thể bảo vệ cho chị mà ....
- Thật xin lỗi , chúng tôi có việc đi trước .
Nói đoạn , cô nắm tay chị rời đi . Lúc này , mặt cô thật sự băng lãnh . Không còn dáng vẻ đơn thuần như trước nữa
Jiea lần đầu tiên thấy có người tỏ thái độ như thế với mình liền cảm thấy rất bất mãn . Nhưng bỗng cô không muốn chiếm lấy em thành của riêng cô nữa rồi ... Cô nghĩ rằng , sẽ thật sai trái nếu bản thân làm vậy ...
Cuối cùng cũng nghĩ đúng được một lần a .... ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro