Chương 2: Cậu và tôi và những người hâm mộ ngu ngốc của cậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Được rồi những kẻ lập dị, chúng ta sẽ nói chuyện trước khi bắt đầu buổi stream hôm nay.”

Móng vuốt của Enid lộ ra ngoài, một dải màu hoàng hôn được thực hiện hoàn hảo với những đám mây màu tím sẫm về phía đầu. Chúng vừa được thực hiện gần đây cho các bài đăng trên Instagram vào thứ Sáu thông thường của cô và đã có hơn năm trăm lượt thích.

Tất nhiên, một con số trung bình, nhưng là một con số đang tăng lên đều đặn và sẽ đạt con số một nghìn vào Chủ nhật tới. Enid gầm gừ, âm thanh dội lại trong lồng ngực khi cô nói bằng một giọng thấp hơn nhiều so với cao độ tự nhiên của mình và âm điệu của tiếng chuông ngân và giọng ngọt ngào.

Chúng ta sẽ không nói về Weds, chúng ta sẽ không đưa ra những bình luận gợi ý về mối quan hệ của tôi với cô ấy, và chúng ta đặc biệt sẽ không tiếp tục nhắc đến việc cô ấy nóng bỏng như thế nào và tất cả các cậu muốn cô ấy giẫm lên cơ thể mình ra sao nữa! ”

Giọng của Enid trở nên khàn khàn khi kết thúc câu nói nhỏ ấy. Đôi mắt của cô phát sáng màu xanh neon, gần như trắng như chính mặt trăng vào thời điểm này. Răng nanh của cô cọ vào môi dưới, và hình dạng của tai cô trở nên nhọn hơn và có viền lông xung quanh.

Wednesday thở dài, một nụ cười dịu dàng cong lên trên khóe môi. Vẻ đẹp tàn khốc, hoang dã của loài sói khiến nàng nghẹt thở và ước một ngày Enid mất hết kiểm soát. Tuy nhiên, nàng sẽ phải giải quyết với chút điên rồ mà cô đã gieo.

Thành thật mà nói, Wednesday đã không quan tâm khi Enid lần đầu tiên đưa ra kế hoạch trở thành một người Streamer. Nàng hoàn toàn đồng ý với việc Enid quay video bất cứ khi nào miễn là nó không làm phiền thời gian viết lách của nàng. Vậy điều gì sẽ xảy ra nếu những người lạ mặt trên mạng thoáng thấy nàng ở phía sau, nàng không quan tâm đến ý kiến ​​​​của họ về mình. Tuy nhiên, điều nàng quan tâm là cách mọi người nhìn Enid .

Xã hội nói chung hoàn toàn nhàm chán với những suy nghĩ của họ về những người không phù hợp với khuôn mẫu của họ về những gì được cho là “bình thường”.

Enid là một người sói sáng, sáng một cách chói mắt, với vẻ đẹp của một tiên nữ và tính khí như một cơn bão trên biển. Ai có thể không yêu cô ấy đây? Nhiều người là đằng khác. Tuy nhiên, bất chấp sự kỳ quặc của mình, Enid vẫn phù hợp với khuôn mẫu của những gì người ta mong đợi ở một phụ nữ trẻ trên thế giới này, tươi sáng và nữ tính, sơn móng tay và má ửng hồng.

Wednesday thì không như thế. Mặc bộ quần áo màu đen và đẫm máu, nam tính với mùi nước hoa vương vấn trên da nàng. Một ánh mắt u ám, ủ rũ, không một chút cảm xúc trên gương mặt sắc sảo của Weds. Móng tay của nàng ấy cùn và đen, màu duy nhất trên khuôn mặt nàng là màu nâu nhạt tự nhiên của làn da. Wednesday không muốn sự hiện diện đen tối của mình che mờ sự phán xét của quần chúng, vì vậy nàng đã làm những gì mình giỏi nhất; tránh xa cuộc sống trên mạng xã hội của Enid.

Mặc dù, có vẻ như nàng đã đi đến kết luận. Đây không phải là lần đầu tiên Wednesday làm điều đó, và đây chắc chắn sẽ không phải là lần cuối cùng nàng làm. (Đây ý là sẽ tiếp tục xuất hiện trên sóng của Enid :v)

Một tiếng cười khúc khích thoát ra bởi Wednesday khi nàng nhìn người xem của Enid thút thít và than vãn về sự thất vọng của họ.

“nhưng-nhưng-nhưng goth gf ;v;”

“Làm ơn, chúng ta có thể gặp lại cô ấy không ??? chúng ta sẽ cư xử tốt, phải không các cậu , chết tiệt nói có đi nào các bạn của tôi”

“để trích dẫn câu nói của Vua bóng tối  'Tôi không hứa hẹn'”

“Tôi sẽ trả tiền để cô ấy ném tôi xuống đất chết tiệt

"NÀY! NÀY!" Enid chỉ một ngón tay có vuốt vào máy ảnh. “MÌNH VỪA NÓI GÌ?! CÁC CẬU MUỐN TÔI DỪNG STREAMING À?! TÔI SẼ LÀM ĐIỀU ĐÓ!”

Wednesday bật ra một tiếng cười khúc khích khác, “mia preziosa lupa (con sói lộng lẫy của tôi) sự đau khổ của cậu thật tuyệt. ”

Một cú chạm nhẹ vào mắt cá chân đã thu hút sự chú ý của nàng khỏi chiếc điện thoại của mình để chuyển sang chú ý một thứ khác - Thing.

Wednesday tắt điện thoại của mình và cất nó đi. Nàng nhìn theo hướng chỉ của Thing. Đêm không trăng hôm nay tạo nên khung cảnh như một cơn ác mộng, con mồi của nàng len lỏi qua những hành lang thiếu ánh sáng hơn và ít người qua lại hơn, cố gắng lẻn từ ký túc xá của cậu  trai về ký túc xá của mình.

Wednesday hiên ngang từ trên cao nhảy xuống, chuyển động của cô ấy nhanh nhẹn và im lặng, hình dáng nhỏ bé của cô ấy chỉ là một bóng đen thấp thoáng trên nền trời đen.

Zoe Baxter, người sói, 24 tuổi, hiện đang là sinh viên năm cuối và đang học chuyên ngành luật nhưng quan trọng nhất, cô ta là người yêu cũ của Enid. Cuộc chia tay của họ xảy ra cách đây hai tuần, ả bị bắt gặp gian dối khi Enid ghé qua ký túc xá của người sói khác mà không báo trước. Baxter may mắn là Wednesday  đã không lột da cô ta ngay trong đêm hôm đó, vì Wednesday  đã quá bận rộn với việc xoa dịu con sói đáng thương của nàng, côa gắng mang lại chút hơi ấm mà nàng có. Bây giờ, thời của Baxter cuối cùng đã đến, vận may của cô ta đã hoàn toàn cạn kiệt.

Khoảnh khắc Baxter tạm dừng, dành thời gian để kiểm tra thứ gì đó trên điện thoại của ả cũng là lúc Wednesday  lao tới.

Nàng hạ cánh tay thấp xuống ngay trước mặt người sói, khiến ả giật mình và đánh rơi điện thoại. Tiếng hét vừa mới bắt đầu thoát ra khỏi miệng Baxter đã bị cắt đứt đột ngột khi Wednesday lao tới, đập lòng bàn  tay vào mặt dưới cằm của Baxter. Wednesday  không ngăn được động lực của mình, nàng nghiêng vai để toàn bộ trọng lượng của cơ thể nhỏ bé của nàng đâm thẳng vào đám dây thần kinh trên người ả. Tay còn lại của Wednesday nhanh chóng đưa lên để quấn quanh cổ Baxter, các đầu ngón tay của nàng ấn chặt để ngăn người sói lấy lại nhịp thở trong giây lát.

Lưng của Baxter va vào bức tường đá đằng sau. Cô ta chớp mắt vài lần, trước khi đôi mắt mở to và hoang dại vì kinh hoàng khi cuối cùng ả cũng nhìn ra kẻ tấn công mình là ai. Wednesday nhe răng với nụ cười toe toét hài lòng.

Hãy trò chuyện một chút, Baxter.”

[...]

Wednesday mở cửa không một tiếng động. Điều đầu tiên chào đón nàng về nhà là tiếng cười rú lên của Enid, và nàng cảm thấy sự căng thẳng của cơ thể ngay lặp tức tan biến. Vai Wednesday như mềm ra, lưng nàng không còn thẳng nữa. Goth lao vào như một bóng ma, đóng cửa lại mà không thu hút sự chú ý của Enid. Nàng dành một phút để chiêm ngưỡng con sói của mình, đồ trang điểm của cô ấy rơi vãi khắp bàn theo một trật tự hỗn loạn mà chỉ Enid mới hiểu. Dùng tay đều đặn đánh phấn mắt màu vàng bơ lên ​​mắt phải trông khi cô ấy đang nói chuyện sôi nổi.

Không, tôi nói thật đấy!” Enid nói khi cô ấy dừng lại để liếc nhìn khung chat đang lướt nhanh trên màn hình, nở một nụ cười toe toét chỉ vào máy ảnh.

Cô ấy nhìn thẳng vào mắt tôi và kiểu như 'đây là vấn đề của cô bây giờ' và nhét cả nắm tỏi vào miệng, tôi thực sự đã hét lên!” Cô lại phá lên cười, quay lại với chiếc gương của mình. “Hãy coi đây là một bài học khi kết bạn với ma cà rồng, hãy cẩn thận đừng kết thân với những kẻ điên rồ, liều lĩnh vì chúng sẽ lấy đi nhiều năm cuộc đời của cậu với những trò nhảm nhí của chính họ.”

Enid đặt bảng phấn mắt của mình xuống trước khi cầm chiếc gương lên, cô ấy nghiêng nó quanh mặt với một nụ cười nhẹ nhàng. “Vậy, chúng ta đang nghĩ gì vậy mọi người? Tôi nghĩ một chút màu hồng ở mắt trong sẽ trông-” mặt gương lướt qua cửa, bắt gặp hình ảnh phản chiếu của Wednesday , và Enid hét lên một tiếng kinh hoàng.

Wednesday nhếch mép cười nhẹ.

"Wednesday!" Nụ cười nhếch mép lập tức tan biến. “Tớ đã nói bao nhiêu lần là không được làm thế rồi mà?!

Cô gái goth thong thả đến bên Enid, "Tôi đã ngừng đếm sau tuần đầu tiên ở chung phòng với cậu ."

Wednesday đưa tay ra và nắm lấy cằm Enid bằng ngón trỏ và ngón cái. Nàng nâng mặt Enid lên, cúi xuống một chút với một tiếng ậm ừ nhỏ, “màu vàng...đẹp, nhưng tôi nghĩ màu tối hơn sẽ tôn lên đôi mắt của cậu...hm, có lẽ là màu đỏ tươi.”

C-cậu biết về mấy thứ này à?”

Wednesday buông Enid ra, đứng thẳng trở lại, "tất nhiên, tôi chú ý khi cậu lan man về nó." Cô liếc nhìn về phía màn hình máy tính, và thở dài thườn thượt khi nheo mắt lại. “À vâng, xin chào lũ đỉa, tôi thấy tất cả các cậu  đang tiếp tục rút cạn sinh lực từ người bạn cùng phòng của tôi.”

Enid khịt mũi, "cậu không biết đâu - trời ơi, không phải lần nữa chứ!"

Wednesday!!! Tên của VUA BÓNG TỐI là Wednesday!!!!!”

“omg làm thế nào mà điều đó thực sự hoàn hảo với Enid”

“ Vua bóng tối trông thật tuyệt, cậu đã ở đâu thế???”

“Này ummmmm tôi không muốn làm mất hứng thú mà uhhhh có phải máu trên tay cậu không vậy?????!!!”

Wednesday nhìn xuống bàn tay của nàng ấy, hơi nhướng mày; nàng giơ tay lên để người xem và Enid giờ có thể nhìn rõ những đốt ngón tay đẫm máu của mình. “Hừm, có vẻ như vậy. Đừng lo, Enid, đó không phải là máu của tôi.”

Enid thở dài, xoa xoa thái dương, "Tớ nghĩ, Weds, tớ có muốn biết nó không?"

Tôi chắc rằng cậu sẽ sớm biết tin thôi,” Wednesday nói khi thò tay vào một trong những túi trong của chiếc áo khoác da. Nàng rút ra một chiếc khăn tay màu đen và bắt đầu lau vết máu trên các khớp ngón tay, “Xin lỗi, tôi không cố ý chạm vào cậu bằng bàn tay lấm lem thế này.”

Không sao đâu, Weds, tớ không phiền đâu.”

Có vẻ như lũ đỉa cũng không bận tâm.”

"Huh? Làm gì - tôi thề! Nếu các cậu  không dừng lại, buổi phát sóng này sẽ kết thúc!

xin lỗi bố-ý ​​tôi là xin lỗi bố-ý ​​tôi là xin lỗi bố”

“Không cần làm như vậy, để tôi liếm máu cho”

“Ồ, vậy là cô ấy thực sự đánh bại mọi người coolcoolcoolcool, như vậy, khi nào đến lượt tôi ????”

“Tôi không thể tin rằng cậu đã giấu kho báu quốc gia này với chúng tôi Enid”

Mấy người thật là kỳ quặc!” Enid hét lên, bật dậy khỏi chiếc ghế của cô ấy và đẩy nó trở lại.

Mấy người đừng thế được không? Các cậu không thể lạnh lùng chỉ một chút à? Mọi người có thể ngừng làm tôi xấu hổ trước Wednesday không!?” Enid quát lên, và sau đó phổi của cô đông cứng lại khi nhận ra thứ mình vừa nói. Cô ấy quay lại thật chậm, và nhìn xuống Wednesday . “ Ồ không.

WTF TÔI SẼ KHÓC MẤT”

“goth, b*tch, nhỏ thôi, cô ấy LÀ gay phải không”

“Tôi cần chiều cao chính xác NGAY BÂY GIỜ”

“Tôi đã làm phép toán cho mọi người và nó nói rằng...quá tuỵêt đối với thế giới này”

"Dừng tham lam đi ENID HÃY CHIA SẺ BẠN  GÁI CỦA CẬU VỚI CHÚNG TÔI"

“ok gì tiếp theo, cô ấy giỏi thể thao không?? có thể nhảy không?? Hay có thể chơi ghi-ta hay bất kì thứ chết tiệt gì đó không???”

Wednesday  ngước nhìn Enid, một nụ cười nhếch mép thoáng qua trên môi cô. “Ôi Enid, cậu đã nói với họ rằng tôi định-”

Bàn tay của Enid tát vào miệng của Wednesday một cách nhẹ nhàng, đầu móng vuốt của cô ấy để lại những vết châm kim ngứa ran trên má của Wednesday. Người sói dựa vào, lờ mờ nói Wednesday , "cậu  biết gì không, tớ nghĩ tớ sẽ kiếm một người bạn cùng phòng mới vì người hiện tại của tớ rất phiền phức."

Wednesday  chỉ đơn giản là nhếch mép cười trong lòng bàn tay của Enid, tận hưởng khung cảnh huy hoàng của con sói gầm gừ tuyệt đẹp của nàng. Khi bị nàng chọc điên lên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro