CHƯƠNG 451+452

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 451: NHẬN TỔ QUY TÔNG

  Bữa cơm hôm nay, xem như ăn được thuận lợi, làm Hạ Tuyết thật thở phào nhẹ nhõm, bởi vì hôm nay xem như là một ngày Hi Văn nhận tổ quy tông, cũng xem như một lễ lớn, có lẽ tất cả mọi người có cảm giác không khí hài hòa này thật không dễ có, cũng vui vẻ ăn cơm, cho đến lúc Hàn Trung Trí ăn món bánh ngọt, đột nhiên cúi đầu kêu nhỏ: "Hạ Tuyết "

Hạ Tuyết nghe Hàn Trung Trí kêu rồi bình tĩnh nhìn mình, cô lập tức thả tay xuống khăn, nhìn ông ta lễ phép nhẹ gật đầu nói: "Vâng, bác trai".

Mọi người có chút căng thẳng nhìn ông ta, chỉ sợ ông ta nói lời gì khó nghe.

Hàn Trung Trí không có hảo cảm với Hạ Tuyết, nhưng vì cháu gái, ông ta đành phải có thái độ mềm mỏng, nói: "Hôm nay Hi Văn có thể trở về Hàn gia chúng tôi, thật sự có một phần công lao của cô, nhưng tôi có chuyện muốn nói cho cô, dù sao Hi Văn là cháu gái của Hàn gia chúng tôi, lấy họ Hạ của cô, vẫn có chút không thích hợp, tôi hi vọng con bé có thể thay đổi thành họ Hàn. Về phần tên Hi Văn cũng thật dễ nghe, cứ quyết định như vậy đi".

Ông ta nói chuyện, luôn tự mình quyết định, cũng không hỏi cảm thụ của người khác.

Không khí lập tức có gì không đúng, mọi người có chút lo lắng nhìn Hạ Tuyết.

Hạ Tuyết vội vàng miễn cưỡng cười cười, nhìn con gái một cái.

Đôi mắt thật to của Hi Văn cũng nhìn chằm mọi người, sau đó nói: "Nói cách khác, sau này cháu họ Hàn sao?

Hàn Văn Hạo bình tĩnh buông đũa, sau đó giơ tay cầm khăn đứng lên lau miệng, nhìn cha nói: "Cha, dù sao trước đây con có lỗi với Hạ Tuyết, sáu năm qua, cô ấy rất vất vả nuôi nấng Hi Văn, nếu như nói muốn sửa họ, không bằng chậm lại một chút đi, ruột thịt là ruột thịt, không cần thiết để ý đến chuyện họ này".

"Tại sao không để ý?" Hàn Trung Trí lập tức bỏ khăn ăn để xuống, vẻ mặt nghiêm túc nhìn con trai nói: "Cháu gái của nhà chúng ta, tại sao có thể họ Hạ? Hơn nữa, Hạ Tuyết là vợ chưa cưới của Daniel, cô ấy phải gả cho Daniel! Chẳng lẽ muốn Hi Văn theo họ nhà Blake? Như vậy mặt mũi của Hàn gia chúng ta ở chỗ nào? Hi Văn là cháu gái của nhà chúng ta! ! Con bé phải vào gia phả đấy! ! Tương lai trong gia phả xưng hô thế nào? Một đống họ Hàn, bên trong có một đứa bé gọi Hạ Hi Văn? Cái này thành thể thống gì ?"

Không khí lại rơi vào yên tĩnh.

Hạ Tuyết đột nhiên không có chủ ý, ánh mắt nhấp nháy, có chút lo lắng đổ ập vào lòng.

"Cha" Hàn Văn Kiệt mỉm cười nhìn cha nói: "Cha cũng nói, Hạ Tuyết là vợ chưa cưới của Daniel, Daniel xem Hi Văn là con gái, nếu như Hi Văn theo họ Hàn chúng ta, vậy tương lai bọn họ kết hôn, Hi Văn họ Hàn, như vậy cũng không thích hợp, gia đình Daniel sẽ nghĩ sao! "

"Khắp thiên hạ đều biết Hi Văn là cháu gái nhà chúng ta, họ Hàn cũng chỉ là một loại hình thức mà thôi! " Hàn Trung Trí nhanh chóng nói.

Hàn Văn Kiệt nở nụ cười nói: "Cha cũng nói, đây chỉ là một loại hình thức, vậy họ thì có quan hệ gì ? Nếu Con bé là máu mủ Hàn gia chúng ta, thật ra thì Hi Văn theo họ của mẹ là tốt nhất, tương lai mặc kệ Hạ Tuyết cùng ai ở chung một chỗ, cũng có thể tránh khỏi lúng túng".

"Không được! ! " Hàn Trung Trí mặt lạnh nói: "Hi Văn nhất định phải theo họ Hàn chúng ta, nếu như có một ngày, Hạ Tuyết muốn gả cho Daniel, cô ấy lập gia đình là tốt, Hi Văn giữ lại! "

"Cha! " Hàn Văn Vũ và Hàn Văn Kiệt cùng kêu lên.

Hàn Văn Hạo cũng bất đắc dĩ nhìn cha.

Trang Minh Nguyệt sốt ruột nói với chồng: "Trung Trí, bữa cơm hôm nay vui vẻ như vậy, chuyện sửa họ có thể nói sau đi!"

"Đàn bà thì biết cái gì?" Hàn Trung Trí lập tức nhìn Trang Minh Nguyệt chỉ trích nói: "Hạ Tuyết rất nhanh sẽ kết hôn với Daniel, Văn Hạo cũng phải kết hôn với Thư Lôi, chuyện của Hi Văn tình nhất định phải xử lý tốt! ! Nếu không sẽ làm cho người ta bàn tán! ! Hơn nữa hôm nay thừa dịp mọi người có mặt, tiện thể nói một tiếng cho mọi người, mấy ngày nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, mặt mũi của Hàn gia chúng ta gần như mất hết, vì vãn hồi mặt mũi, tôi quyết định hôn sự của Văn Kiệt và Mộng Hàm, Văn Hạo và Thư Lôi, cùng sớm cử hành! Định ngày 28 tháng này!"

Sắc mặt của Hạ Tuyết lúc trắng bệch, hai tròng mắt xoay tròn đến đáng sợ.

Hàn Văn Hạo lập tức không vui, nhìn cha nói: "Cha! ! Chuyện hôn nhân, con sẽ nói chuyện với Thư Lôi rồi quyết định!"

"Con không cần nói chuyện với Thư Lôi nữa, lúc nảy các người ở trên, cha đã gọi điện thoại cho Thư Lôi, truyền đạt ý kiến của hai nhà chúng ta, con bé cũng tán thành! Ngày các con kết hôn, Hi Văn sẽ chính thức lấy thân phận hoa đồng gặp truyền thông, từ một tầng ý nghĩa khác, cũng con gái của con và Thư Lôi! "

"Cha! " ba anh em Hàn Văn Hạo cùng nhìn về phía cha!

Hai mắt Hạ Tuyết xốc xếch, tư tưởng hoàn toàn trống rỗng, trong nháy mắt, trái tim như bị bóp chặt, tay đặt nhẹ trên bàn ăn, vặn chặt khăn ăn màu trắng.

Dù sao Hi Văn vẫn là đứa bé, nghe chuyện phức tạp như vậy, bắt đầu có chút nghi ngờ, liếc nhìn vẻ mặt của mẹ không đúng, liền hỏi: "Mẹ, các người đang nói chuyện rất không vui sao?"

"Không có" Hàn Trung Trí lập tức mỉm cười nhẹ đỡ bả vai Hi Văn, cố gắng giải thích nói: "Chẳng qua ông nội cảm thấy, cháu là con gái ruột của cha đúng không? Đương nhiên là phải cùng họ Hàn với cha, đây là truyền thống bình thường nhất của Trung Quốc, bất quá ông nội chỉ nói lên ý nghĩ này mà thôi, hơn nữa cha cháu sẽ kết hôn với dì Tần, nói cách khác, dì Tần cũng là mẹ của cháu, giống như chú Daniel là PA¬PA của cháu, đúng không? Về sau, chỉ cần Hi Văn thích, ông nội hiểu nhất Hi Văn! Cái nhà này Hi Văn thích, cũng cho Hi Văn ở, có được không? "

Hi Văn suy nghĩ, nhưng vẻ mặt đề phòng nhìn mẹ !

Hạ Tuyết thở hổn hển, nhưng không muốn bầu không khí trở nên bất thường, dù sao khó có được hài hòa, cô miễn cưỡng nhìn con gái cười cười, Hi Văn nhìn mẹ cười, cũng gật đầu một cái "Vâng".

"Con xem đi?" Hàn Trung Trí lập tức nói: "Đứa bé cũng không có ý kiến, người lớn cũng đừng kiên trì, sau này, bất kể Hạ Tuyết lựa chọn cuộc sống thế nào, người Hàn gia chúng ta tuyệt đối không ngăn cản cô, có lẽ tôi còn có thể cho cô một phần tài sản, coi như con gái của mình xuất giá, hơn nữa cô là diễn viên, phải đi khắp nơi, không yên một chỗ, giống như Văn Vũ, Hi Văn ở lại nhà chúng tôi, chúng tôi sẽ chăm sóc tốt"

Đầu ngón tay Hạ Tuyết bắt đầu lạnh run, hai mắt bắt đầu đỏ bừng, cô có ngốc đi nữa cũng nghe ra, Hàn Trung Trí muốn cướp đi con gái trong tay của mình, bảo Hi Văn nhận Tần Thư Lôi làm mẹ.  

CHƯƠNG 452: BẤT CHẤP TẤT CẢ

  "Được rồi! ! " Rốt cuộc Trang Minh Nguyệt không thể nhịn được nữa lên tiếng, bà biết rõ tính khí của Văn Hạo, nghe đến mấy câu này nhất định sẽ cùng cha đối nghịch, bà liền mở miệng trước, nhìn chồng kích động nói: "Trung Tín! ! Mới ăn cơm tối xong! Ông nói nhiều chuyện như vậy, làm cho mấy đứa nhỏ làm sao tiêu hóa? cả nhà Lam Anh xem Hi Văn như ruột thịt, chuyện muốn sửa họ, ông cũng phải tôn trọng cả ý kiến nhà bọn họ, dù sao bọn họ nuôi nấng Hi Văn nhiều năm, bây giờ chúng ta không thể tự tiện làm chủ a! Còn chuyện kết hôn, không phải nên hỏi trước mấy đứa nhỏ một chút sao ?

"Bà biết cái gì? Đàn bà! " Hàn Trung Trí mặt lạnh nhìn vợ, bực tức nói: "Đã nhiều năm rồi, Hàn gia chúng ta là danh môn vọng tộc, nhưng vì xảy ra chuyện CD của Hạ Tuyết, mới đưa đến mấy lời đồn nhảm nhí này! Thậm chí người xung quanh cũng nói".

Ông ta bất mãn ngẩng đầu lên nhìn Hạ Tuyết, lạnh lùng nói: "Người xung quanh đều nói, hiện tại sự thật đã sáng tỏ, Hạ Tuyết muốn giành Văn Hạo với Thư Lôi! ! Tôi đương nhiên biết Hạ Tuyết không có tâm tư đó, cô ấy cũng không phải là loại người kia, tuyệt đối sẽ không trộn lẫn cùng một chỗ với Văn Hạo! Nếu đã như vậy, tại sao không nhanh chóng làm rõ quan hệ? Vẫn giày vò nhau làm gì?

Trái tim Hạ Tuyết uốn éo thành một đoàn, rốt cuộc cảm thấy trong lời nói Hàn Trung Trí có lời gì, không nhịn được ngẩng đầu nhìn ông ta, nhưng nhìn thấy cặp mắt âm trầm của Hàn Trung Trí, cô lập tức cúi đầu.

Hàn Văn Hạo vẫn rất bình tĩnhlắng nghe, nghe, nghe, nghe xong, rốt cuộc hắn lộ ra nụ cười quay đầu nhìn về phía cha nói: "Cha, hôn sự của con và Thư Lôi, là do cha quyết định, con đã theo ý của cha, cưới cô ấy, con cũng thưởng thức cô ấy, cũng không muốn nói quá rõ là bởi vì gia tộc. Nhưng ít nhất hiện tại, xảy ra nhiều chuyện như vậy, tạm thời con không muốn suy tính đến chuyện hôn nhân, tôi muốn nói chuyện với Thư Lôi".

"Con muốn nói chuyện gì?" Hàn Trung Trí nhìn con trai, nghiêm túc hỏi: "Thư Lôi vì xì căng đan của con và Hạ Tuyết mà sinh non, danh tiếng mất hết, sau đó nói với Tần gia, tạm thời không tính đến chuyện hôn sự? Con muốn vứt bỏ con bé? Tương lai con bé sẽ ra sao ? Văn Hạo, cha cho con biết, mặc dù cha cũng là một kẻ rất tàn nhẫn, nhưng chuyện như vậy, cha thật làm không được! Con đã xin lỗi Hạ Tuyết, công khai tất cả, đã chịu đủ lời chỉ trích rồi ! Bây giờ nếu dám vứt bỏ Thư Lôi, như vậy danh tiếng của con sẽ bị hủy hết ! Con có suy nghĩ kỹ chưa?

Hàn Văn Hạo cắn chặt răng!

Hàn Trung Trí có chút đau lòng nhìn con trai nói: "Lúc con công khai tất cả, con có nghĩ tới đường lui không ? Là con tự buộc mình đi đến bước này!

Hàn Văn Hạo đột nhiên cười một tiếng, quay đầu nhìn cha mỉm cười nói: "Nếu như theo lời cha nói, vì mình lưu nhiều đường lui, cũng không thấy chỗ nào tốt để đi!"

"Con ......" Hàn Trung Trí tức giận nhìn con trai, mặt đỏ lên, Hàn Văn Kiệt thấy thế, lập tức đứng lên, đi tới trước mặt cha, nắm chặt mạch môn của cha, nhìn anh trai nói: "Anh cả! ! Trước tiên chậm một chút, những việc này, để nói sau đi! "

Mặt của Hàn Văn Hạo cứng ngắc, co quắp đáng sợ, ánh mắt hắn đỏ ngầu, nhìn cha nói: "Mặc dù cha nói suy nghĩ cho con, nhưng thật sự đang suy nghĩ vì con sao ? Mở miệng ra là giữ uy tín và danh tiếng, không phụ lòng và xin lỗi, nếu quả thật muốn nói xin lỗi, người con phải xin lỗi đúng là Hạ Tuyết! Chuyện CD, con và Daniel đều nhìn ra, tuy thể hiện là đối phó Hạ Tuyết, nhưng là bí mật đối phó con và Daniel! Bất kể Hạ Tuyết và Thư Lôi đều là vật hy sinh! ! Chẳng lẽ con là người được hưởng lợi duy nhất trong nhiều người ? Con được lợi ích gì? ngàn vạn người chỉ trích, cũng không bằng một tiếng tha thứ của Hạ Tuyết! Nếu như con để ý đến ánh mắt của người khác, con sợ báo ứng, con sẽ không vì Hàn gia làm nhiều chuyện muốn xuống Địa ngục như vậy! !"

"Văn Hạo!" Trang Minh Nguyệt nghe xong, cảm thấy kinh hãi, hai mắt rưng rưng nhìn con trai nói: "Con làm sao vậy? Nói ra chuyện này làm gì? Chúng ta cũng biết con vì người trong nhà bỏ ra rất nhiều, cha con cũng vì thương yêu con mới nói như vậy!"

"Thương yêu con! ? " Hàn Văn Hạo mặt lạnh nhìn cha chằm chằm, nói: "Nếu thương yêu con, phải xem trọng ý kiến của con mà không phải ăn một bữa cơm tối, trong lúc con hiếm có được vui vẻ, lại nói lên nhiều yêu cầu vô lý như vậy! Cha có để ý đến cảm thụ của con không ? Nếu ở trong lòng của con, Hạ Tuyết chỉ là một áng mây, một cơn gió, con sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất để bảo vệ mình! Cố gắng bảo vệ mình ! ! Nhưng cô ấy ở trong lòng của con, không phải là một áng mây, một cơn gió! ! "

Hạ Tuyết lập tức ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn khuôn mặt kiên nghị của Hàn Văn Hạo, ánh mắt kiên định, trong lòng của cô đau xót, muốn vươn tay ngăn cản hắn nói tiếp.

"Con có ý gì? " Hàn Trung Trí nhìn chòng chọc con trai, hỏi! !

"Con có ý gì cha vẫn không rõ sao? " Hàn Văn Hạo cắn chặt răng, nhìn thẳng cha nói: "Con yêu Hạ Tuyết! Con muốn đấy! Con muốn cưới đấy! Chỉ cần cô ấy nguyện ý gả! Con sẽ cưới! Nhưng cô ấy một mực cự tuyệt con, vì chu toàn cho tất cả mọi người, cô ấy cự tuyệt con! ! Con cũng chỉ có thể tiếp nhận cự tuyệt của cô ấy! ! Hôm nay đã đến mức này, là vì đã có rất nhiều ngã tư đường cứ đè ép cô ấy không thở nổi ! ! Hôm nay ngay một bữa cơm, cha cũng không thể để cô ấy ăn xong! ! Hôm nay cha muốn lựa chọn làm rõ ràng mọi chuyện, cha cũng đừng trách con tàn nhẫn ! ! Nếu con bất chấp tất cả, cha nên hiểu, con có bao nhiêu lực lượng để hủy diệt tất cả! ! Đi! !"

Hàn Văn Hạo nói nói xong, lập tức kéo Hạ Tuyết đi ra ngoài.

"Đừng như vậy" Nước mắt Hạ Tuyết lăn xuống, đau lòng nhìn Hàn Văn Hạo.

"Con dám đi! ! thì vĩnh viễn con đừng trở về cái nhà này! ! " Hàn Trung Trí tức giận đến cả người run rẩy nói với Hàn Văn Hạo ! !

Hàn Văn Hạo cắn chặt răng nhìn cha nói: "Cha không cần uy hiếp con, Hàn Văn Hạo con chưa bao giờ chịu sự uy hiếp! ! Đây là huyết thống Hàn gia cho con ! !"

Hắn vừa nói xong, dắt Hạ Tuyết rời đi! ! !  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro