Chap 39 : Trở về nước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối ngày mai họ đã phải về nước vì công việc trong mấy ngày này quả thực là trợ lí , giám đốc các bộ phận , ... ko thể chịu đựng được , áp lực quá lớn .

Ko biết có phải trùng hợp hay cố ý mà tiếng chuông điện thoại của 5 người đàn ông cũng ko hẹn mà cùng reo lên . Tất cả đều là điện thoại của trợ lí , thư kí . Bây h hơn 6h nếu tính ra giờ Việt Nam thì khoảng hơn 4 h sang .

Ngay khi vừa nhấc máy là tiếng kêu gào thảm thiết của họ :

" Chủ tịch / Giam đốc về nhanh lên . Chúng tôi ko chịu được nữa rồi . "

" Chẳng lẽ các cậu ko đủ năng lực sao ? " Anh chỉ đi mấy hôm mà bọn họ ko chịu được sao ?

" Tôi chỉ được đi chơi mỗi 4 ngày thôi mà " Thành đương nhiên là buồn rồi , anh lâu lắm mới được đi chơi xa mà .

...........

" Tối mai có bữa tiệc quan trọng đấy chủ tịch / giám đốc . Ko thể ko tham gia " May mắn cho trợ lí là đúng lúc có một bữa tiệc , cũng được coi là quan trọng , có nhiều công ty lớn tham gia .

Vì vậy mà hôm nay mọi người xuống ăn như bình thường , Khánh lên tiếng trước :

" Hôm nay mình phải về rồi . Mai phải dự tiệc "

" Mình cũng phải về "

" Mình cũng thế "

" Trợ lí tớ cũng vừa gọi điện "

" Thật trùng hợp "

Mấy người đàn ông cũng thoáng ngạc nhiên rồi nghĩ nếu có bữa tiệc quan trọng thì công ty họ nhất định phải tham gia .

" Sáng nay trợ lí các anh gọi sao ? " Hòa - Gật đầu

" Ko phải họ hẹn nhau gọi điện cùng đấy chứ " Yến . Mọi người cũng nghĩ như vậy , trùng hợp cũng ko phải có khả năng .

" Vậy mấy anh về trước. Bọn em mấy hôm nữa về " Quỳnh Anh đưa ra ý kiến . Dự định là một tuần mới về , bây h mới 4 ngày mới về làm sao được .

" Đồng ý " 4 cô gái còn lại đồng thanh , bọn họ cũng muốn ở lại .

" Ko được " 5 người đàn ông đồng thanh , ngay cả Khánh cũng lên tiếng . Làm sao yên tâm để vợ / người yêu ở đây được .

" Tại sao ko chứ ? " . Bây giờ nam nữ bình đẳng , dù gì vợ chồng người yêu cũng ko phải đi theo đàn ôn mấy người .

" Hòa là trợ lí tôi phải đi về cùng "

" Em xin nghỉ " . Công ty cũng ko có quy định cấm nhân viên nghỉ , chỉ nghỉ 1 tuần thôi mà . Cùng lắm thời gian tới cô ko nghỉ nữa .

" Ko đồng ý "

" Tại sao chứ ?"

" Anh là giám đốc của em "

"..." Hòa cũng ko có gì để nói , nếu ko về chắc bị sa thải mất , công việc này cũng rất tốt " Huhu . Em phải về rồi "

" Quỳnh Anh à em nghĩ xem . Chúng ta mới cưới đi tuần trang mật về , chẳng lẽ chồng về trước vợ về sau ? Thể nào mọi người cũng bàn tán cho xem " Thành nhìn Quỳnh Anh chằm chằm nói , điều anh nói cũng có lí .

   Cuối cùng sau một hồi quyết định thì tất cả mọi người , bao gồm cả Trang cũng theo về .

     Vì vậy mà mọi người đi dạo phố mua rất nhiều quà về cho mọi người . Đồ thì toàn con gái mua , mua quà lưu niệm , chụp ảnh lưu niệm .

     Trước khi lên máy bay còn đồng thanh hô to trước bao nhiêu người " Tạm biệt " . Mọi người đều nhìn về phía các cô nên lại sợ mọi người ko hiểu , hiều lẩm gì đó lại hét lên " Goodbye seoul " .

     Khi mọi người về đến nước thì đã gần 10h đêm , ra đến cửa thì đã thấy 5 người trợ lí gọi điện lúc sáng nay đã đúng đợi ở đó .

    Thấy 10 người xuất hiện , giống như thấy idol của mình về . Chạy ra chào , miệng cười toe toét :

" Chào chủ tịch / giám đốc của tôi ơi . Về rồi về rồi " . Xong trợ lí Lâm quay ra nói :

" Chào chị dâu , chào mọi người . Xin phép chủ tịch ngày mai cho tôi nghỉ . Anh đã hứa rồi đấy . Tạm biệt mọi người . Hẹn chủ tịch ngày kia gặp lại . " Nói xong liền chạy đi một mạch , còn vẫy vẫy tay .

" Giám đốc Thành à . Tôi cũng xin nghỉ ngày mai . Cảm ơn giám đốc đã cho tôi nghỉ . Vậy nha . Chào tất cả mọi người " . Trợ lí của Thành cũng ko kém , chào mọi người , xin nghỉ , rồi chào đi về .

     Ba người trợ lí còn lại cũng giống như vậy , chưa cần chủ tịch / giám đốc của họ đồng ý liền chạy đi .
 
"..." Khánh , Duy , Thành , Minh , Nhân suốt quá trình ko nói được gì , phải để cho những cô gái kéo về .

     Mỗi người một hướng về nhà , tắm rửa xong liền đi ngủ .

   Kết thúc chuyến đi Hàn Quốc

*-*-*-*-*-*

   Sáng hôm sau , 2 vợ chồng vẫn dậy như bình thường . Nhà cửa vẫn gọn gàng sạch sẽ . Mỗi tội là thức ăn trong tù từ chủ nhật tuần trước cũng ko dùng được .

    Vì vậy mà sau khi hai người thay đồ , lấy một số quà tặng cho đồng nghiệp rồi quyết định ra ngoài ăn.

    Anh đưa cô đến công ty , trước khi đi còn kéo cô hôn đến khi cô ko thở được mới buông ra .

   Đồng nghiệp cùng phòng với cô cũng ko tính là thân lắm nhưng tình cảm rất tốt . Mỗi lần ai đi du lịch về cũng đều mang đồ ăn về cho mọi người . Cô cũng ít khi đi du lịch nên lần này đi nhất định phải mang quà về cho họ .

    Đồng nghiệp cũng yêu quý cô , đồng thời cũng hỏi sao đi một tuần mà đã về sớm như vậy . Cô chỉ trả lời là do chồng bận việc phải về sớm .

    Còn anh phải đến công ty làm rất nhiều việc cộng với trợ lí Lâm nghỉ . Phải giải quyết công việc mấy ngày hôm nay , có một số công việc trợ lí Lâm ko thể tự làm được.

    Vì vậy nghỉ trưa anh gọi điện cho cô , lúc này cô đang ăn cơm với Quỳnh Anh :

" Em ăn chưa ?"

" Em đang anh cùng Quỳnh Anh . Còn anh ?"

" Anh ăn xong rồi . Chiều nay anh ko đón em được , tối nay anh phải đi dự tiệc về hơi muộn nên em tự về cẩn thận "

" À được . Anh uống ít rượu thôi " . Cô biết mấy cái bữa tiệc này phải uống rượu nhưng hạn chế uống , nhỡ bị bệnh dạ dày thì khổ .

" Ừ . Anh biết rồi . Tạm biệt "

    Hai người ngắt kết nối , Quỳnh Anh nhìn cô , lại còn chớp chớp mắt :

" Chao ôi . Vợ chồng quan tâm nhau quá nhỉ ". Cô rất bình tĩnh , cầm đũa lên gắp thức ăn

" Đương nhiên . Chẳng lẽ mình ko quan tâm chồng mình lại quan tâm chồng bạn sao ? "

"..." Quỳnh Anh á khẩu , ko nói gì nữa tập chung ăn . Vợ chồng người ta tình cảm ko liên quan đến cô .

    Buổi tối hôm đó , 5 người đến bữa tiệc đó một mình , ko có trợ lí đi theo vì họ đã nghỉ hết rồi . Còn Hòa thì nói đau bụng nên ko đi được . Trong lòng  thầm trách đám trợ lí ko lo làm lại xin nghỉ , còn nghỉ cùng lúc nữa chứ .

Trợ lí : Chủ tịch / Giám đốc à . Anh nghỉ tận 4 ngày , chúng tôi nghỉ mỗi một ngày thôi mà . Thật bất công , ko có lí lẽ .

     Đến gần 10 h Khánh về , lần này anh uống nhiều rượu nên người cũng rất nhiều mùi rượu . Lúc anh về đễn nhà , cô vẫn chưa ngủ . Nhìn thấy anh cô nhảy xuống :

" Sao anh lại uống nhiều thế này". Người rất nhiều mùi rượu , chắc chắn là uống ko ít . Anh ko nói gì , nhìn cô chằm chằm . Cô hơi giật mình vì bị anh nhìn như vậy .

" Ko phải anh uống say đấy chứ ?" Theo cô nhớ tửu lượng của anh rất tốt ko phải sao ?

   Cô vừa nói xong đã cảm thấy người mình nhẹ bẫng , thì ra anh đã bế cô lên , đi vào nhà tắm .

" Muốn biết anh say hay ko em thử là biết mà " .

    Anh bế cô đặt xuống trước vòi hoa sen , bật vòi lên rồi tự nhiên cởi quần áo của hai người .

   Dưới vòi hoa sen , hai người ôm nay thật . Anh ôm lấy vòng eo thon gọn của cô, cô ôm lấy cổ anh . Mặc cho những giọt nước chảy khắp người , hai người môi lưỡi dây dưa . Có vị ngọt , có vị nước cùng với vị rượu đặc biệt kích thích .

     Lần này hai người tắm hơn 1 tiếng , làm việc gì thì biết rồi đó . Cô ko còn sức lực nào , anh mặc quần áo cho hai người , sấy khô tóc rồi lên giường đi ngủ .

    Anh ôm cô vào lòng , nghe thấy cô lẩm bẩm rất nhỏ " Anh ko say " . Anh mỉm cười , cúi đầu hôn lên trán cô " Ngủ ngon " .

    Hôm qua mình có tham khảo ý kiến của các bạn về nội dung chuyện . Tính tới thời điểm hiện tại là hơn 90% các bạn muốn chuyện ngọt từ đầu đến cuối . Các bạn muốn tình yêu của họ phát triển trong ngọt ngào , ko có tác động . Bên cạnh đó cũng có một số bạn muốn có một chút gì đó đau khổ để cho họ nhận ra tình cảm của nhau , muốn có một chút mắm muối vào thì chuyện sẽ ko bị nhạt , hay hơn vì tình yêu phải vượt qua thử thách . Mình thấy ý kiến của các bạn cũng đúng .

      Như trong đó mình viết là theo ý kiến số đông . Vì vậy sau một hồi suy đi nghĩ lại mình mới nghĩ ra một nội dung mới . Có một chút hiểu lầm ngọt ngào , cũng ko tính là hiểu lầm lắm . Ko có kẻ thứ ba , ko phải đau khổ lắm chỉ có buồn một chút tầm 2 - 3 Chap . Chính vì lần đó mới xuất hiện 3 từ " Anh yêu em " hay " Em yêu anh " . Nội dung cũng ko tính là quá đặc sắc nhưng cũng ko nhạt lắm . Lần này là do bạn bè góp phần quan trọng .

   Cuối cùng cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện mình viết . Các bạn tiếp tục ủng hộ truyện mình viết nhé . Xin cảm ơn và đa tạ :))))  ~~ Love ~~

  

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Pro